古诗词

杪秋湖上

蔡襄

旧暑侵凉已分销,萧疏丹树见斜桥。jiù shǔ qīn liáng yǐ fēn xiāo,xiāo shū dān shù jiàn xié qiáo。
千千露竹全潇洒,一一风蝉共寂寥。qiān qiān lù zhú quán xiāo sǎ,yī yī fēng chán gòng jì liáo。
菰米熟汀来客燕,芡丝分水避归桡。gū mǐ shú tīng lái kè yàn,qiàn sī fēn shuǐ bì guī ráo。
月魂未上东城角,谁向东城与下招。yuè hún wèi shàng dōng chéng jiǎo,shuí xiàng dōng chéng yǔ xià zhāo。
蔡襄

蔡襄

蔡襄,字君谟,汉族,兴化军仙游县(今枫亭镇青泽亭)人[1] 。北宋著名书法家、政治家、茶学家。宋仁宗天圣八年(1030年)进士,先后任馆阁校勘、知谏院、直史馆、知制诰、龙图阁直学士、枢密院直学士、翰林学士、三司使、端明殿学士等职,出任福建路转运使,知泉州、福州、开封和杭州府事。 蔡襄的作品>>

猜您喜欢

城南春会

蔡襄

阴云薄薄地无尘,清晓城南集画轮。yīn yún báo báo dì wú chén,qīng xiǎo chéng nán jí huà lún。
睢苑即时裁雪霰,颍川连夜聚星辰。suī yuàn jí shí cái xuě xiàn,yǐng chuān lián yè jù xīng chén。
山眉帖汉晴光拟,莺舌寻风碎语真。shān méi tiē hàn qíng guāng nǐ,yīng shé xún fēng suì yǔ zhēn。
芳草有情迷谢客,落花无处问秦人。fāng cǎo yǒu qíng mí xiè kè,luò huā wú chù wèn qín rén。
樽前莫厌歌醒耳,世上偏饶泪满巾。zūn qián mò yàn gē xǐng ěr,shì shàng piān ráo lèi mǎn jīn。
嘉意未阑繁盛减,东皇底事惜残春。jiā yì wèi lán fán shèng jiǎn,dōng huáng dǐ shì xī cán chūn。

送张太傅还乡

蔡襄

置器功成佚退身,故园南望整车茵。zhì qì gōng chéng yì tuì shēn,gù yuán nán wàng zhěng chē yīn。
青冥直上无馀事,白首归来有几人。qīng míng zhí shàng wú yú shì,bái shǒu guī lái yǒu jǐ rén。
门外离筵晴日晓,江边行路杂花春。mén wài lí yán qíng rì xiǎo,jiāng biān xíng lù zá huā chūn。
橐金均散心如水,冢树重攀泪满巾。tuó jīn jūn sàn xīn rú shuǐ,zhǒng shù zhòng pān lèi mǎn jīn。
杯酒相逢耆旧少,山川不改岁华新。bēi jiǔ xiāng féng qí jiù shǎo,shān chuān bù gǎi suì huá xīn。
从公几杖何由去,更祝千年比大椿。cóng gōng jǐ zhàng hé yóu qù,gèng zhù qiān nián bǐ dà chūn。

送钱端明还京

蔡襄

禁墀初别紫霄端,故国生光里俗欢。jìn chí chū bié zǐ xiāo duān,gù guó shēng guāng lǐ sú huān。
二世家声联将相,百年庙貌俨衣冠。èr shì jiā shēng lián jiāng xiāng,bǎi nián miào mào yǎn yī guān。
躬临州戟迎门下,人喜曾孙夹道观。gōng lín zhōu jǐ yíng mén xià,rén xǐ céng sūn jiā dào guān。
石照老苔封旧迹,锦溪乔木涕清澜。shí zhào lǎo tái fēng jiù jì,jǐn xī qiáo mù tì qīng lán。
东趋越岭兴怀远,夕听胥涛入梦间。dōng qū yuè lǐng xīng huái yuǎn,xī tīng xū tāo rù mèng jiān。
江上驰心思魏阙,日边归路指长安。jiāng shàng chí xīn sī wèi quē,rì biān guī lù zhǐ zhǎng ān。
香深离渚花重叠,凉满行舟酒半阑。xiāng shēn lí zhǔ huā zhòng dié,liáng mǎn xíng zhōu jiǔ bàn lán。
应念非才持虎契,平时相继入金銮。yīng niàn fēi cái chí hǔ qì,píng shí xiāng jì rù jīn luán。

御笔赐字诗

蔡襄

皇华使者临清晨,手开宝轴香煤新。huáng huá shǐ zhě lín qīng chén,shǒu kāi bǎo zhóu xiāng méi xīn。
沿名与字发深旨,宸毫洒落奎钩文。yán míng yǔ zì fā shēn zhǐ,chén háo sǎ luò kuí gōu wén。
精神高远照日月,势力雄健生风云。jīng shén gāo yuǎn zhào rì yuè,shì lì xióng jiàn shēng fēng yún。
混然气质不可写,乃知学到非天真。hùn rán qì zhì bù kě xiě,nǎi zhī xué dào fēi tiān zhēn。
缄藏自语价希代,谁顾四壁嗟空贫。jiān cáng zì yǔ jià xī dài,shuí gù sì bì jiē kōng pín。
臣闻帝舜优圣域,皋陶大禹为其邻。chén wén dì shùn yōu shèng yù,gāo táo dà yǔ wèi qí lín。
吁俞敕戒成典要,垂覆后世如穹旻。xū yú chì jiè chéng diǎn yào,chuí fù hòu shì rú qióng mín。
陛下仁明如舜禹,豪英进用司鸿钧。bì xià rén míng rú shùn yǔ,háo yīng jìn yòng sī hóng jūn。
臣襄材智最驽下,岂有志业通经纶。chén xiāng cái zhì zuì nú xià,qǐ yǒu zhì yè tōng jīng lún。
独是丹诚抱忠朴,常欲赞奏上古珍。dú shì dān chéng bào zhōng pǔ,cháng yù zàn zòu shàng gǔ zhēn。
又闻孔子春秋法,片言褒贬贤愚分。yòu wén kǒng zi chūn qiū fǎ,piàn yán bāo biǎn xián yú fēn。
考经内省不自称,但思至理书诸绅。kǎo jīng nèi shěng bù zì chēng,dàn sī zhì lǐ shū zhū shēn。
乾坤大施入洪化,将图报效无缘因。qián kūn dà shī rù hóng huà,jiāng tú bào xiào wú yuán yīn。
誓心愿竭谟谋义,庶裨万一唐虞君。shì xīn yuàn jié mó móu yì,shù bì wàn yī táng yú jūn。

四贤一不肖诗范希文

蔡襄

中朝鸾鹤何仪仪,慷慨大体能者谁。zhōng cháo luán hè hé yí yí,kāng kǎi dà tǐ néng zhě shuí。
之人起家用儒业,驰骋古今无所遗。zhī rén qǐ jiā yòng rú yè,chí chěng gǔ jīn wú suǒ yí。
当年得从谏官列,天庭一露胸中奇。dāng nián dé cóng jiàn guān liè,tiān tíng yī lù xiōng zhōng qí。
矢身受责甘如荠,沃然华实相葳蕤。shǐ shēn shòu zé gān rú jì,wò rán huá shí xiāng wēi ruí。
汉文不见贾生久,诏书晓落东南涯。hàn wén bù jiàn jiǎ shēng jiǔ,zhào shū xiǎo luò dōng nán yá。
归来俯首文石陛,尹以京兆天子毗。guī lái fǔ shǒu wén shí bì,yǐn yǐ jīng zhào tiān zi pí。
名都翼翼郡国首,里区百万多占辞。míng dōu yì yì jùn guó shǒu,lǐ qū bǎi wàn duō zhàn cí。
豪宗贵幸矜意气,半言主者承其颐。háo zōng guì xìng jīn yì qì,bàn yán zhǔ zhě chéng qí yí。
昂昂孤立中不倚,传经决讼无牵羁。áng áng gū lì zhōng bù yǐ,chuán jīng jué sòng wú qiān jī。
老奸黠吏束其手,众口和附歌且怡。lǎo jiān xiá lì shù qí shǒu,zhòng kǒu hé fù gē qiě yí。
日朝黄幄迩天问,帝前大画当今宜。rì cháo huáng wò ěr tiān wèn,dì qián dà huà dāng jīn yí。
文陈疏举时密启,此语多秘世莫知。wén chén shū jǔ shí mì qǐ,cǐ yǔ duō mì shì mò zhī。
传者籍籍十得一,一者已足为良医。chuán zhě jí jí shí dé yī,yī zhě yǐ zú wèi liáng yī。
一麾出守番君国,惜此智虑无所施。yī huī chū shǒu fān jūn guó,xī cǐ zhì lǜ wú suǒ shī。
吾君睿明广视听,四招邦俊隆邦基。wú jūn ruì míng guǎng shì tīng,sì zhāo bāng jùn lóng bāng jī。
廷臣谏列复钳口,安得长喙号丹墀。tíng chén jiàn liè fù qián kǒu,ān dé zhǎng huì hào dān chí。
昼歌夕寝心如疚,咄哉汝忧非汝为。zhòu gē xī qǐn xīn rú jiù,duō zāi rǔ yōu fēi rǔ wèi。

四贤一不肖诗余安道

蔡襄

南方之强君子居,卓然安道襟韵孤。nán fāng zhī qiáng jūn zi jū,zhuó rán ān dào jīn yùn gū。
词科判等屡得隽,呀然鼓焰天地垆。cí kē pàn děng lǚ dé juàn,ya rán gǔ yàn tiān dì lú。
三年待诏处京邑,斗粟不足荣妻孥。sān nián dài zhào chù jīng yì,dòu sù bù zú róng qī nú。
耳闻心虑朝家事,螭头比奏帝日都。ěr wén xīn lǜ cháo jiā shì,chī tóu bǐ zòu dì rì dōu。
校书计课当序进,丽赋集仙来显涂。xiào shū jì kè dāng xù jìn,lì fù jí xiān lái xiǎn tú。
诰墨未干寻已夺,不夺不为君子儒。gào mò wèi gàn xún yǐ duó,bù duó bù wèi jūn zi rú。
前日希文坐言事,手提敕教东南趋。qián rì xī wén zuò yán shì,shǒu tí chì jiào dōng nán qū。
希文鲠亮素少与,失势谁复能相扶。xī wén gěng liàng sù shǎo yǔ,shī shì shuí fù néng xiāng fú。
崭然安道生头角,气虹万丈横天衢。zhǎn rán ān dào shēng tóu jiǎo,qì hóng wàn zhàng héng tiān qú。
臣靖胸中有屈语,举嗌不避萧斧诛。chén jìng xiōng zhōng yǒu qū yǔ,jǔ ài bù bì xiāo fǔ zhū。
使臣仲淹在庭列,日献陛下之嘉谟。shǐ chén zhòng yān zài tíng liè,rì xiàn bì xià zhī jiā mó。
刺史荣官虽重寄,奈何一郡卷不舒。cì shǐ róng guān suī zhòng jì,nài hé yī jùn juǎn bù shū。
言非由位固当罪,随漕扁舟尽室俱。yán fēi yóu wèi gù dāng zuì,suí cáo biǎn zhōu jǐn shì jù。
炎陬此去数千里,橐中狼籍惟蠹书。yán zōu cǐ qù shù qiān lǐ,tuó zhōng láng jí wéi dù shū。
高冠长佩丛阙下,千百其群诃尔愚。gāo guān zhǎng pèi cóng quē xià,qiān bǎi qí qún hē ěr yú。
吾知万世更万世,凛凛英风激懦夫。wú zhī wàn shì gèng wàn shì,lǐn lǐn yīng fēng jī nuò fū。

四贤一不肖诗尹师鲁

蔡襄

君子道合久以成,小人利合久以倾。jūn zi dào hé jiǔ yǐ chéng,xiǎo rén lì hé jiǔ yǐ qīng。
世道下衰交以利,遂使周雅称嘤鸣。shì dào xià shuāi jiāo yǐ lì,suì shǐ zhōu yǎ chēng yīng míng。
煌煌大都足轩冕,绰有风采为名卿。huáng huáng dà dōu zú xuān miǎn,chuò yǒu fēng cǎi wèi míng qīng。
高名重位盖当世,退朝归舍宾已盈。gāo míng zhòng wèi gài dāng shì,tuì cháo guī shě bīn yǐ yíng。
胁肩谄笑不知病,指天报遇如要盟。xié jiān chǎn xiào bù zhī bìng,zhǐ tiān bào yù rú yào méng。
一朝势夺德未改,万钧已与毫厘轻。yī cháo shì duó dé wèi gǎi,wàn jūn yǐ yǔ háo lí qīng。
畏威谀上亦随毁,矧复鼓舌加其评。wèi wēi yú shàng yì suí huǐ,shěn fù gǔ shé jiā qí píng。
逶迤阴拱质气厚,两豆塞耳心无营。wēi yí yīn gǒng zhì qì hòu,liǎng dòu sāi ěr xīn wú yíng。
呜呼古人不可见,今人可见谁与明。wū hū gǔ rén bù kě jiàn,jīn rén kě jiàn shuí yǔ míng。
章章节义尹师鲁,饬躬佩道为华荣。zhāng zhāng jié yì yǐn shī lǔ,chì gōng pèi dào wèi huá róng。
希文被罪激人怒,君独欣慕如平生。xī wén bèi zuì jī rén nù,jūn dú xīn mù rú píng shēng。
抗书毂下自论劾,惟善与恶宜汇征。kàng shū gǔ xià zì lùn hé,wéi shàn yǔ è yí huì zhēng。
削官窜逐虽适楚,一语不挂离骚经。xuē guān cuàn zhú suī shì chǔ,yī yǔ bù guà lí sāo jīng。
当年亦有大臣逐,朋邪隐缩无主名。dāng nián yì yǒu dà chén zhú,péng xié yǐn suō wú zhǔ míng。
希文果若事奸险,何此吉士同其声。xī wén guǒ ruò shì jiān xiǎn,hé cǐ jí shì tóng qí shēng。
高谭本欲悟人主,岂独区区交友情。gāo tán běn yù wù rén zhǔ,qǐ dú qū qū jiāo yǒu qíng。

四贤一不肖诗欧阳永叔

蔡襄

先民至论推天常,补衮扶世为儒方。xiān mín zhì lùn tuī tiān cháng,bǔ gǔn fú shì wèi rú fāng。
圜冠博带不知本,樗栎安可施青黄。huán guān bó dài bù zhī běn,chū lì ān kě shī qīng huáng。
帝图日盛人世出,今吾永叔诚有望。dì tú rì shèng rén shì chū,jīn wú yǒng shū chéng yǒu wàng。
处心学士贵适用,异端莫得窥其墙。chù xīn xué shì guì shì yòng,yì duān mò dé kuī qí qiáng。
子年五月范京兆,服天子命临鄱阳。zi nián wǔ yuè fàn jīng zhào,fú tiān zi mìng lín pó yáng。
二贤拜疏赎其罪,势若止沸反扬汤。èr xián bài shū shú qí zuì,shì ruò zhǐ fèi fǎn yáng tāng。
敕令百执无越位,谏垣何以敢封囊。chì lìng bǎi zhí wú yuè wèi,jiàn yuán hé yǐ gǎn fēng náng。
哀来激愤抑复奋,强食不得下喉吭。āi lái jī fèn yì fù fèn,qiáng shí bù dé xià hóu kēng。
位卑无路自闻达,目视云阙高苍茫。wèi bēi wú lù zì wén dá,mù shì yún quē gāo cāng máng。
裁书数幅责司谏,落笔騄骥腾康庄。cái shū shù fú zé sī jiàn,luò bǐ lù jì téng kāng zhuāng。
刃迎缕析解统要,其间大意可得详。rèn yíng lǚ xī jiě tǒng yào,qí jiān dà yì kě dé xiáng。
书曰希文有本末,学通古今气果刚。shū yuē xī wén yǒu běn mò,xué tōng gǔ jīn qì guǒ gāng。
始自理官来秘阁,不五六岁为天章。shǐ zì lǐ guān lái mì gé,bù wǔ liù suì wèi tiān zhāng。
上心倚若左右手,日备顾问邻清光。shàng xīn yǐ ruò zuǒ yòu shǒu,rì bèi gù wèn lín qīng guāng。
苟尔希文实邪佞,曷不开口论否臧。gǒu ěr xī wén shí xié nìng,hé bù kāi kǒu lùn fǒu zāng。
阴观被谴始丑诋,摧枯拉腐奚为彊。yīn guān bèi qiǎn shǐ chǒu dǐ,cuī kū lā fǔ xī wèi jiàng。
傥曰希文实贤士,因言被责庸何伤。tǎng yuē xī wén shí xián shì,yīn yán bèi zé yōng hé shāng。
汉杀王章与长倩,当时岂曰诛贤良。hàn shā wáng zhāng yǔ zhǎng qiàn,dāng shí qǐ yuē zhū xián liáng。
惟时谏官亦结舌,不曰可谏曰罪当。wéi shí jiàn guān yì jié shé,bù yuē kě jiàn yuē zuì dāng。
遂今百世览前史,往往心愤涕泗滂。suì jīn bǎi shì lǎn qián shǐ,wǎng wǎng xīn fèn tì sì pāng。
斯言感切固已至,读者不得令激昂。sī yán gǎn qiè gù yǐ zhì,dú zhě bù dé lìng jī áng。
岂图反我为怨府,袖书乞怜天子傍。qǐ tú fǎn wǒ wèi yuàn fǔ,xiù shū qǐ lián tiān zi bàng。
谪官一邑固分耳,恨不剖腹呈琳琅。zhé guān yī yì gù fēn ěr,hèn bù pōu fù chéng lín láng。
我嗟时辈识君浅,但推藻翰高文场。wǒ jiē shí bèi shí jūn qiǎn,dàn tuī zǎo hàn gāo wén chǎng。
斯人满腹有儒术,使之得地能施张。sī rén mǎn fù yǒu rú shù,shǐ zhī dé dì néng shī zhāng。
皇家太平几百载,正当鉴古修纪纲。huáng jiā tài píng jǐ bǎi zài,zhèng dāng jiàn gǔ xiū jì gāng。
贤才进用忠言录,祖述圣德垂无疆。xián cái jìn yòng zhōng yán lù,zǔ shù shèng dé chuí wú jiāng。

四贤一不肖诗高若讷

蔡襄

人禀天地中和生,气之正者为诚明。rén bǐng tiān dì zhōng hé shēng,qì zhī zhèng zhě wèi chéng míng。
诚明所钟皆贤杰,从容中道无攲倾。chéng míng suǒ zhōng jiē xián jié,cóng róng zhōng dào wú qī qīng。
嘉谋谠论范京兆,激奸纠缪扬王庭。jiā móu dǎng lùn fàn jīng zhào,jī jiān jiū móu yáng wáng tíng。
积羽沈舟毁销骨,正人无徒奸者朋。jī yǔ shěn zhōu huǐ xiāo gǔ,zhèng rén wú tú jiān zhě péng。
主知胶固未遐弃,两轓五马犹专城。zhǔ zhī jiāo gù wèi xiá qì,liǎng fān wǔ mǎ yóu zhuān chéng。
欧阳秘阁官职卑,欲雪忠良无路岐。ōu yáng mì gé guān zhí bēi,yù xuě zhōng liáng wú lù qí。
累幅长书快幽愤,一责司谏心无疑。lèi fú zhǎng shū kuài yōu fèn,yī zé sī jiàn xīn wú yí。
人谓高君如挞市,出见缙绅无面皮。rén wèi gāo jūn rú tà shì,chū jiàn jìn shēn wú miàn pí。
高君携书奏天子,游言容色仍怡怡。gāo jūn xié shū zòu tiān zi,yóu yán róng sè réng yí yí。
反谓范文谋疏阔,投彼南方诚为宜。fǎn wèi fàn wén móu shū kuò,tóu bǐ nán fāng chéng wèi yí。
永叔忤意窜西蜀,不免一中谗人机。yǒng shū wǔ yì cuàn xī shǔ,bù miǎn yī zhōng chán rén jī。
汲黯尝纠公孙诈,弘于上前多谢之。jí àn cháng jiū gōng sūn zhà,hóng yú shàng qián duō xiè zhī。
上待公孙礼益厚,当时史官犹刺讥。shàng dài gōng sūn lǐ yì hòu,dāng shí shǐ guān yóu cì jī。
司谏不能自引咎,复将己过扬当时。sī jiàn bù néng zì yǐn jiù,fù jiāng jǐ guò yáng dāng shí。
四公称贤尔不肖,谗言易入天难欺。sì gōng chēng xián ěr bù xiào,chán yán yì rù tiān nán qī。
朝家若有观风使,此语请与风人诗。cháo jiā ruò yǒu guān fēng shǐ,cǐ yǔ qǐng yǔ fēng rén shī。

和王胜之游普明院

蔡襄

昔贤履道第,平时洛都选。xī xián lǚ dào dì,píng shí luò dōu xuǎn。
门外多风尘,林端出台殿。mén wài duō fēng chén,lín duān chū tái diàn。
名园迤逦清,小径萦纡转。míng yuán yí lǐ qīng,xiǎo jìng yíng yū zhuǎn。
修竹环数亩,可爱清不变。xiū zhú huán shù mǔ,kě ài qīng bù biàn。
冰生流水静,叶尽危巢见。bīng shēng liú shuǐ jìng,yè jǐn wēi cháo jiàn。
晴日破云来,游鱼过池面。qíng rì pò yún lái,yóu yú guò chí miàn。
君意高如鸿,孤超遗健羡。jūn yì gāo rú hóng,gū chāo yí jiàn xiàn。
兹游恐难屡,历览岂云倦。zī yóu kǒng nán lǚ,lì lǎn qǐ yún juàn。
放怀穷幽趣,回首抱归恋。fàng huái qióng yōu qù,huí shǒu bào guī liàn。
裁诗赋景物,芬葩有馀绚。cái shī fù jǐng wù,fēn pā yǒu yú xuàn。
呼童秣予马,追闲性所便。hū tóng mò yǔ mǎ,zhuī xián xìng suǒ biàn。

陪诸君会史馆园

蔡襄

名园霁宿雨,春日正和柔。míng yuán jì sù yǔ,chūn rì zhèng hé róu。
花香泛草际,竹影摇清流。huā xiāng fàn cǎo jì,zhú yǐng yáo qīng liú。
鸣禽自往还,游鱼时沈浮。míng qín zì wǎng hái,yóu yú shí shěn fú。
出门市朝喧,爱此林亭幽。chū mén shì cháo xuān,ài cǐ lín tíng yōu。
况陪君子宴,飞斝更相酬。kuàng péi jūn zi yàn,fēi jiǎ gèng xiāng chóu。
亦有佳人携,艳歌青眉愁。yì yǒu jiā rén xié,yàn gē qīng méi chóu。
佳人足娱适,远思何夷犹。jiā rén zú yú shì,yuǎn sī hé yí yóu。
故乡去千里,野堂临溪头。gù xiāng qù qiān lǐ,yě táng lín xī tóu。
梦寐别四载,南望无时休。mèng mèi bié sì zài,nán wàng wú shí xiū。
王粲昔从军,登楼以销忧。wáng càn xī cóng jūn,dēng lóu yǐ xiāo yōu。
今予岂不然,每到终迟留。jīn yǔ qǐ bù rán,měi dào zhōng chí liú。

过白乐天坟

蔡襄

乐天本才士,羽仪初颉颃。lè tiān běn cái shì,yǔ yí chū jié háng。
脱身避祸机,遂得林泉尚。tuō shēn bì huò jī,suì dé lín quán shàng。
生爱香山游,死亦香山葬。shēng ài xiāng shān yóu,sǐ yì xiāng shān zàng。
悠悠醉吟魂,终古填幽圹。yōu yōu zuì yín hún,zhōng gǔ tián yōu kuàng。
小堂松桧间,跻攀白云上。xiǎo táng sōng guì jiān,jī pān bái yún shàng。
春日照伊流,素波明演漾。chūn rì zhào yī liú,sù bō míng yǎn yàng。
草树岂有情,一步一回望。cǎo shù qǐ yǒu qíng,yī bù yī huí wàng。

杨叔武北堂夜话

蔡襄

岁晏物景薄,层阴向晚饶。suì yàn wù jǐng báo,céng yīn xiàng wǎn ráo。
轻云隐微月,残雪栖枯条。qīng yún yǐn wēi yuè,cán xuě qī kū tiáo。
夫君有高适,顾我慰寂寥。fū jūn yǒu gāo shì,gù wǒ wèi jì liáo。
潇洒开北堂,拂榻延良宵。xiāo sǎ kāi běi táng,fú tà yán liáng xiāo。
前几陈古书,坐见千载遥。qián jǐ chén gǔ shū,zuò jiàn qiān zài yáo。
间亦发新句,幽思含九韶。jiān yì fā xīn jù,yōu sī hán jiǔ sháo。
神明静外照,念虑醉中消。shén míng jìng wài zhào,niàn lǜ zuì zhōng xiāo。
扬雄戎丹毂,颜子安一瓢。yáng xióng róng dān gǔ,yán zi ān yī piáo。
良玉不火变,翠柏宁霜雕。liáng yù bù huǒ biàn,cuì bǎi níng shuāng diāo。
此心固独往,声利讵得招。cǐ xīn gù dú wǎng,shēng lì jù dé zhāo。
垆灰寒更划,灯灺落仍挑。lú huī hán gèng huà,dēng xiè luò réng tiāo。
相看数漏板,后会诫重要。xiāng kàn shù lòu bǎn,hòu huì jiè zhòng yào。

送胡武平出守吴兴

蔡襄

东南有佳士,文高志清苦。dōng nán yǒu jiā shì,wén gāo zhì qīng kǔ。
翩然请郡章,入居使君府。piān rán qǐng jùn zhāng,rù jū shǐ jūn fǔ。
霅水生春澜,莹净沙可数。zhà shuǐ shēng chūn lán,yíng jìng shā kě shù。
霁日明旌旗,长风送铙鼓。jì rì míng jīng qí,zhǎng fēng sòng náo gǔ。
烟帆十丈船,湖山一抔土。yān fān shí zhàng chuán,hú shān yī póu tǔ。
橘嫩宴亭秋,茶香斋阁午。jú nèn yàn tíng qiū,chá xiāng zhāi gé wǔ。
神欢所适宜,动默造幽睹。shén huān suǒ shì yí,dòng mò zào yōu dǔ。
应念怀铅人,垂头证鱼鲁。yīng niàn huái qiān rén,chuí tóu zhèng yú lǔ。

永叔示及圣俞酬答因奉和寄圣俞

蔡襄

吾友多称君,思见寒附火。wú yǒu duō chēng jūn,sī jiàn hán fù huǒ。
气温玉开籍,才敏镞加笴。qì wēn yù kāi jí,cái mǐn zú jiā gǎn。
尝于师鲁书,言词屡及我。cháng yú shī lǔ shū,yán cí lǚ jí wǒ。
乖疏久益新,慕合迎已可。guāi shū jiǔ yì xīn,mù hé yíng yǐ kě。
奈何縻组绶,无路动车輠。nài hé mí zǔ shòu,wú lù dòng chē guǒ。
近乃得百篇,能诗今信果。jìn nǎi dé bǎi piān,néng shī jīn xìn guǒ。
清寒水石舂,怪险蛟螭锁。qīng hán shuǐ shí chōng,guài xiǎn jiāo chī suǒ。
远念烟鸿去,呈妍露葩娜。yuǎn niàn yān hóng qù,chéng yán lù pā nà。
古人虽已矣,风流未应堕。gǔ rén suī yǐ yǐ,fēng liú wèi yīng duò。
东来勿后期,山桃缀红颗。dōng lái wù hòu qī,shān táo zhuì hóng kē。