古诗词

四贤一不肖诗欧阳永叔

蔡襄

先民至论推天常,补衮扶世为儒方。xiān mín zhì lùn tuī tiān cháng,bǔ gǔn fú shì wèi rú fāng。
圜冠博带不知本,樗栎安可施青黄。huán guān bó dài bù zhī běn,chū lì ān kě shī qīng huáng。
帝图日盛人世出,今吾永叔诚有望。dì tú rì shèng rén shì chū,jīn wú yǒng shū chéng yǒu wàng。
处心学士贵适用,异端莫得窥其墙。chù xīn xué shì guì shì yòng,yì duān mò dé kuī qí qiáng。
子年五月范京兆,服天子命临鄱阳。zi nián wǔ yuè fàn jīng zhào,fú tiān zi mìng lín pó yáng。
二贤拜疏赎其罪,势若止沸反扬汤。èr xián bài shū shú qí zuì,shì ruò zhǐ fèi fǎn yáng tāng。
敕令百执无越位,谏垣何以敢封囊。chì lìng bǎi zhí wú yuè wèi,jiàn yuán hé yǐ gǎn fēng náng。
哀来激愤抑复奋,强食不得下喉吭。āi lái jī fèn yì fù fèn,qiáng shí bù dé xià hóu kēng。
位卑无路自闻达,目视云阙高苍茫。wèi bēi wú lù zì wén dá,mù shì yún quē gāo cāng máng。
裁书数幅责司谏,落笔騄骥腾康庄。cái shū shù fú zé sī jiàn,luò bǐ lù jì téng kāng zhuāng。
刃迎缕析解统要,其间大意可得详。rèn yíng lǚ xī jiě tǒng yào,qí jiān dà yì kě dé xiáng。
书曰希文有本末,学通古今气果刚。shū yuē xī wén yǒu běn mò,xué tōng gǔ jīn qì guǒ gāng。
始自理官来秘阁,不五六岁为天章。shǐ zì lǐ guān lái mì gé,bù wǔ liù suì wèi tiān zhāng。
上心倚若左右手,日备顾问邻清光。shàng xīn yǐ ruò zuǒ yòu shǒu,rì bèi gù wèn lín qīng guāng。
苟尔希文实邪佞,曷不开口论否臧。gǒu ěr xī wén shí xié nìng,hé bù kāi kǒu lùn fǒu zāng。
阴观被谴始丑诋,摧枯拉腐奚为彊。yīn guān bèi qiǎn shǐ chǒu dǐ,cuī kū lā fǔ xī wèi jiàng。
傥曰希文实贤士,因言被责庸何伤。tǎng yuē xī wén shí xián shì,yīn yán bèi zé yōng hé shāng。
汉杀王章与长倩,当时岂曰诛贤良。hàn shā wáng zhāng yǔ zhǎng qiàn,dāng shí qǐ yuē zhū xián liáng。
惟时谏官亦结舌,不曰可谏曰罪当。wéi shí jiàn guān yì jié shé,bù yuē kě jiàn yuē zuì dāng。
遂今百世览前史,往往心愤涕泗滂。suì jīn bǎi shì lǎn qián shǐ,wǎng wǎng xīn fèn tì sì pāng。
斯言感切固已至,读者不得令激昂。sī yán gǎn qiè gù yǐ zhì,dú zhě bù dé lìng jī áng。
岂图反我为怨府,袖书乞怜天子傍。qǐ tú fǎn wǒ wèi yuàn fǔ,xiù shū qǐ lián tiān zi bàng。
谪官一邑固分耳,恨不剖腹呈琳琅。zhé guān yī yì gù fēn ěr,hèn bù pōu fù chéng lín láng。
我嗟时辈识君浅,但推藻翰高文场。wǒ jiē shí bèi shí jūn qiǎn,dàn tuī zǎo hàn gāo wén chǎng。
斯人满腹有儒术,使之得地能施张。sī rén mǎn fù yǒu rú shù,shǐ zhī dé dì néng shī zhāng。
皇家太平几百载,正当鉴古修纪纲。huáng jiā tài píng jǐ bǎi zài,zhèng dāng jiàn gǔ xiū jì gāng。
贤才进用忠言录,祖述圣德垂无疆。xián cái jìn yòng zhōng yán lù,zǔ shù shèng dé chuí wú jiāng。
蔡襄

蔡襄

蔡襄,字君谟,汉族,兴化军仙游县(今枫亭镇青泽亭)人[1] 。北宋著名书法家、政治家、茶学家。宋仁宗天圣八年(1030年)进士,先后任馆阁校勘、知谏院、直史馆、知制诰、龙图阁直学士、枢密院直学士、翰林学士、三司使、端明殿学士等职,出任福建路转运使,知泉州、福州、开封和杭州府事。 蔡襄的作品>>

猜您喜欢

送别陈比部

蔡襄

祖帐西郊道,川原画阁临。zǔ zhàng xī jiāo dào,chuān yuán huà gé lín。
烧痕经雨活,树色入溪深。shāo hén jīng yǔ huó,shù sè rù xī shēn。
斜日明春态,孤云感客心。xié rì míng chūn tài,gū yún gǎn kè xīn。
何人知别意,重把酒杯斟。hé rén zhī bié yì,zhòng bǎ jiǔ bēi zhēn。

城西金明池小饮二首其一

蔡襄

晓出都门外,名园连翠屏。xiǎo chū dōu mén wài,míng yuán lián cuì píng。
融怡春物动,潇洒尘虑醒。róng yí chūn wù dòng,xiāo sǎ chén lǜ xǐng。
轻风送花信,远水涵空青。qīng fēng sòng huā xìn,yuǎn shuǐ hán kōng qīng。
旧游无处问,芳树隔重扃。jiù yóu wú chù wèn,fāng shù gé zhòng jiōng。

题僧希元禅隐堂

蔡襄

游锡遍他方,归休静默堂。yóu xī biàn tā fāng,guī xiū jìng mò táng。
孤吟时有得,诸念若为忘。gū yín shí yǒu dé,zhū niàn ruò wèi wàng。
删竹减庭翠,煮茶生野香。shān zhú jiǎn tíng cuì,zhǔ chá shēng yě xiāng。
云山莫腾诮,心地本清凉。yún shān mò téng qiào,xīn dì běn qīng liáng。

病中偶书二首

蔡襄

已感节候变,物态舒阳春。yǐ gǎn jié hòu biàn,wù tài shū yáng chūn。
那复壮年意,如今多病身。nà fù zhuàng nián yì,rú jīn duō bìng shēn。
净室焚香久,烘炉煮药频。jìng shì fén xiāng jiǔ,hōng lú zhǔ yào pín。
神欢百虑解,销尽眼前尘。shén huān bǎi lǜ jiě,xiāo jǐn yǎn qián chén。

病中偶书二首

蔡襄

行年三十六,几是半生人。xíng nián sān shí liù,jǐ shì bàn shēng rén。
举止不入俗,清修难厌贫。jǔ zhǐ bù rù sú,qīng xiū nán yàn pín。
宴坐炉烟暖,微醺瓮酎醇。yàn zuò lú yān nuǎn,wēi xūn wèng zhòu chún。
前看箫管辈,未免作埃尘。qián kàn xiāo guǎn bèi,wèi miǎn zuò āi chén。

发箧得亡友书札

蔡襄

宿昔重交义,零落今谁存。sù xī zhòng jiāo yì,líng luò jīn shuí cún。
旧情留纸札,永恨入丘坟。jiù qíng liú zhǐ zhá,yǒng hèn rù qiū fén。
世味薄于水,生涯空似云。shì wèi báo yú shuǐ,shēng yá kōng shì yún。
抚孤无力及,流泪复何言。fǔ gū wú lì jí,liú lèi fù hé yán。

正月巡历部郡侍亲还家

蔡襄

养亲方解郡,奉使又还家。yǎng qīn fāng jiě jùn,fèng shǐ yòu hái jiā。
远岫乡关近,前旌父老遮。yuǎn xiù xiāng guān jìn,qián jīng fù lǎo zhē。
挥金贫自愧,舞彩喜仍夸。huī jīn pín zì kuì,wǔ cǎi xǐ réng kuā。
特地延宾友,相期咏白华。tè dì yán bīn yǒu,xiāng qī yǒng bái huá。

三月再还家

蔡襄

晓树乡关路,春衣使者轺。xiǎo shù xiāng guān lù,chūn yī shǐ zhě yáo。
江眠闻落霰,野饭掇新苗。jiāng mián wén luò xiàn,yě fàn duō xīn miáo。
入里威棱减,宁亲喜气饶。rù lǐ wēi léng jiǎn,níng qīn xǐ qì ráo。
勤勤父师教,民病若为消。qín qín fù shī jiào,mín bìng ruò wèi xiāo。

桃杏园其二

蔡襄

送客来仙馆,清幽处处寻。sòng kè lái xiān guǎn,qīng yōu chù chù xún。
春风行酒面,昼日到花心。chūn fēng xíng jiǔ miàn,zhòu rì dào huā xīn。
独厌归期促,难忘野意深。dú yàn guī qī cù,nán wàng yě yì shēn。
归鞍更回顾,桧柏自阴森。guī ān gèng huí gù,guì bǎi zì yīn sēn。

游灵峰院龙龛山

蔡襄

天柱支南极,蓬山压巨鳌。tiān zhù zhī nán jí,péng shān yā jù áo。
云崩石道险,潮落海门高。yún bēng shí dào xiǎn,cháo luò hǎi mén gāo。
客馆闻鼍鼓,秋风忆蟹螯。kè guǎn wén tuó gǔ,qiū fēng yì xiè áo。
凭栏望乡树,千里楚江皋。píng lán wàng xiāng shù,qiān lǐ chǔ jiāng gāo。

上元进诗

蔡襄

叠耸青峰宝炬森,端门初晚翠华临。dié sǒng qīng fēng bǎo jù sēn,duān mén chū wǎn cuì huá lín。
宸游不为三元夜,乐事全归万众心。chén yóu bù wèi sān yuán yè,lè shì quán guī wàn zhòng xīn。
天上清光开夜色,人间和气阁春阴。tiān shàng qīng guāng kāi yè sè,rén jiān hé qì gé chūn yīn。
要知尽作华封祝,四十年来惠爱深。yào zhī jǐn zuò huá fēng zhù,sì shí nián lái huì ài shēn。

久寓悟空院刹行而书之

蔡襄

寂寂精庐切半空,古原高下稻花中。jì jì jīng lú qiè bàn kōng,gǔ yuán gāo xià dào huā zhōng。
莲趺披素轻云梵,花萼雕红细雨宫。lián fū pī sù qīng yún fàn,huā è diāo hóng xì yǔ gōng。
孤鹤睡迷千树月,断蝉吟绕五更风。gū hè shuì mí qiān shù yuè,duàn chán yín rào wǔ gèng fēng。
心縻尺组遥相谢,归马南蹄疾似蓬。xīn mí chǐ zǔ yáo xiāng xiè,guī mǎ nán tí jí shì péng。

漳南十咏龙台

蔡襄

试看初日照龙台,白玉堂高锦障开。shì kàn chū rì zhào lóng tái,bái yù táng gāo jǐn zhàng kāi。
树色一番连雨净,溪光几曲抱山来。shù sè yī fān lián yǔ jìng,xī guāng jǐ qū bào shān lái。
云归深洞天形瘦,风落前村笛弄哀。yún guī shēn dòng tiān xíng shòu,fēng luò qián cūn dí nòng āi。
拟结青楼遍题咏,思王何吝斗量才。nǐ jié qīng lóu biàn tí yǒng,sī wáng hé lìn dòu liàng cái。

漳南十咏龙台

蔡襄

亭上芳樽惜别人,亭前斜日欲归轮。tíng shàng fāng zūn xī bié rén,tíng qián xié rì yù guī lún。
伤心定是丹枫树,拂面空来紫陌尘。shāng xīn dìng shì dān fēng shù,fú miàn kōng lái zǐ mò chén。
岁月暗惊山色古,愁情长与草芽新。suì yuè àn jīng shān sè gǔ,chóu qíng zhǎng yǔ cǎo yá xīn。
何时此地回飞盖,寂寞栏干又一春。hé shí cǐ dì huí fēi gài,jì mò lán gàn yòu yī chūn。

漳南十咏龙台

蔡襄

近郭溪光绿好裁,雨晴波底敞栖台。jìn guō xī guāng lǜ hǎo cái,yǔ qíng bō dǐ chǎng qī tái。
荫堤佳树千围合,掠水轻舟一箭开。yīn dī jiā shù qiān wéi hé,lüè shuǐ qīng zhōu yī jiàn kāi。
惊钓寒鱼拖糁去,忘机闲鸟信潮回。jīng diào hán yú tuō sǎn qù,wàng jī xián niǎo xìn cháo huí。
官馀拟欲祛尘意,书遍平沙我独来。guān yú nǐ yù qū chén yì,shū biàn píng shā wǒ dú lái。
3121234567»