古诗词

送安思正之蜀

蔡襄

贱者易屈志,少年多直情。jiàn zhě yì qū zhì,shǎo nián duō zhí qíng。
子独修节行,爱护如目精。zi dú xiū jié xíng,ài hù rú mù jīng。
辛勤走铨省,历岁才点名。xīn qín zǒu quán shěng,lì suì cái diǎn míng。
舍居在穷巷,门户面西城。shě jū zài qióng xiàng,mén hù miàn xī chéng。
妻孥愁屡空,独尔心无营。qī nú chóu lǚ kōng,dú ěr xīn wú yíng。
驱骡从僮仆,间或造予庭。qū luó cóng tóng pū,jiān huò zào yǔ tíng。
是时杨叔武,相值极驩诚。shì shí yáng shū wǔ,xiāng zhí jí huān chéng。
妙言发潜蓄,远意倍幽萌。miào yán fā qián xù,yuǎn yì bèi yōu méng。
羞谀刺俗子,指急条边兵。xiū yú cì sú zi,zhǐ jí tiáo biān bīng。
过从岂云厌,时节忽峥嵘。guò cóng qǐ yún yàn,shí jié hū zhēng róng。
叔武守岳阳,别去方行行。shū wǔ shǒu yuè yáng,bié qù fāng xíng xíng。
子今复之蜀,蜀道天险并。zi jīn fù zhī shǔ,shǔ dào tiān xiǎn bìng。
橐中无一钱,剑外几百程。tuó zhōng wú yī qián,jiàn wài jǐ bǎi chéng。
春风卷地来,凡草犹奋荣。chūn fēng juǎn dì lái,fán cǎo yóu fèn róng。
如何使之人,憔悴气与形。rú hé shǐ zhī rén,qiáo cuì qì yǔ xíng。
内富在乎我,外穷系于生。nèi fù zài hū wǒ,wài qióng xì yú shēng。
此事久已判,努力敦诚明。cǐ shì jiǔ yǐ pàn,nǔ lì dūn chéng míng。
吾友黄君度,实乃浮其声。wú yǒu huáng jūn dù,shí nǎi fú qí shēng。
子往从之游,切磨固相成。zi wǎng cóng zhī yóu,qiè mó gù xiāng chéng。
蔡襄

蔡襄

蔡襄,字君谟,汉族,兴化军仙游县(今枫亭镇青泽亭)人[1] 。北宋著名书法家、政治家、茶学家。宋仁宗天圣八年(1030年)进士,先后任馆阁校勘、知谏院、直史馆、知制诰、龙图阁直学士、枢密院直学士、翰林学士、三司使、端明殿学士等职,出任福建路转运使,知泉州、福州、开封和杭州府事。 蔡襄的作品>>

猜您喜欢

闻福昌院春日一川花卉最盛其一

蔡襄

闻道春深多物华,遥怜春日思无涯。wén dào chūn shēn duō wù huá,yáo lián chūn rì sī wú yá。
烟涵树色相依好,山拥溪流一带斜。yān hán shù sè xiāng yī hǎo,shān yōng xī liú yī dài xié。
休问主人先看竹,只随渔叟便逢花。xiū wèn zhǔ rén xiān kàn zhú,zhǐ suí yú sǒu biàn féng huā。
凭谁画得当时境,持去江南细与夸。píng shuí huà dé dāng shí jìng,chí qù jiāng nán xì yǔ kuā。

城西金明池小饮二首其二

蔡襄

城西禁籞宿烟收,霜薄朝寒上罽裘。chéng xī jìn yù sù yān shōu,shuāng báo cháo hán shàng jì qiú。
佳树得春生意动,平池受日翠光浮。jiā shù dé chūn shēng yì dòng,píng chí shòu rì cuì guāng fú。
十年歌笑惊前世,满眼风花是旧游。shí nián gē xiào jīng qián shì,mǎn yǎn fēng huā shì jiù yóu。
从此曲江芳物好,定知重到更疑留。cóng cǐ qū jiāng fāng wù hǎo,dìng zhī zhòng dào gèng yí liú。

寒食乐词

蔡襄

皇州令节已藏烟,帝渥乘时锡广筵。huáng zhōu lìng jié yǐ cáng yān,dì wò chéng shí xī guǎng yán。
和气去添春色重,恩光来助日华鲜。hé qì qù tiān chūn sè zhòng,ēn guāng lái zhù rì huá xiān。
千声凤吹朱门里,一番花香谷雨前。qiān shēng fèng chuī zhū mén lǐ,yī fān huā xiāng gǔ yǔ qián。
更喜簪裳嘉宴日,亲逢干羽治平年。gèng xǐ zān shang jiā yàn rì,qīn féng gàn yǔ zhì píng nián。

喜欧阳永叔余安道王仲仪除谏官

蔡襄

御笔新除三谏官,士民千口尽相欢。yù bǐ xīn chú sān jiàn guān,shì mín qiān kǒu jǐn xiāng huān。
昔时流落丹心在,自古忠贤得路难。xī shí liú luò dān xīn zài,zì gǔ zhōng xián dé lù nán。
好竭谋猷居帝右,直须风采动朝端。hǎo jié móu yóu jū dì yòu,zhí xū fēng cǎi dòng cháo duān。
人生万事皆尘土,惟是功名永远看。rén shēng wàn shì jiē chén tǔ,wéi shì gōng míng yǒng yuǎn kàn。

送杨殿丞通判睦州

蔡襄

苍崖中断一溪来,迤逦人家向水开。cāng yá zhōng duàn yī xī lái,yí lǐ rén jiā xiàng shuǐ kāi。
尽日烟云迎旆去,满泷铙吹引船回。jǐn rì yān yún yíng pèi qù,mǎn lóng náo chuī yǐn chuán huí。
虚斋昼梦鸣禽下,别坞春游画角催。xū zhāi zhòu mèng míng qín xià,bié wù chūn yóu huà jiǎo cuī。
莫怪杜郎题处少,更留佳致待清才。mò guài dù láng tí chù shǎo,gèng liú jiā zhì dài qīng cái。

广陵

蔡襄

广陵归客叹飞蓬,怀古伤离向此中。guǎng líng guī kè tàn fēi péng,huái gǔ shāng lí xiàng cǐ zhōng。
前世翻波那复问,十年弹指已成空。qián shì fān bō nà fù wèn,shí nián dàn zhǐ yǐ chéng kōng。
楼头画角催残日,城上寒鸦噪晚风。lóu tóu huà jiǎo cuī cán rì,chéng shàng hán yā zào wǎn fēng。
井径萧条人不见,又随潮信度江东。jǐng jìng xiāo tiáo rén bù jiàn,yòu suí cháo xìn dù jiāng dōng。

马奴周晬思之因成

蔡襄

马奴今日方周晬,昨夜迢遥梦到家。mǎ nú jīn rì fāng zhōu zuì,zuó yè tiáo yáo mèng dào jiā。
盘里应知心所爱,尊前唯祝寿无涯。pán lǐ yīng zhī xīn suǒ ài,zūn qián wéi zhù shòu wú yá。
咿嚘弄语群儿学,踉跄初行乳母夸。yī yōu nòng yǔ qún ér xué,liáng qiāng chū xíng rǔ mǔ kuā。
独上扬州津馆望,江山摇落去鸿斜。dú shàng yáng zhōu jīn guǎn wàng,jiāng shān yáo luò qù hóng xié。

江头别杜殿丞

蔡襄

扬子江头南北路,木兰船上往来人。yáng zi jiāng tóu nán běi lù,mù lán chuán shàng wǎng lái rén。
年华衮衮东流水,世事劳劳薄宦身。nián huá gǔn gǔn dōng liú shuǐ,shì shì láo láo báo huàn shēn。
回首天涯成远别,忘怀物外自相亲。huí shǒu tiān yá chéng yuǎn bié,wàng huái wù wài zì xiāng qīn。
津亭共起忧时叹,重记津亭泪满巾。jīn tíng gòng qǐ yōu shí tàn,zhòng jì jīn tíng lèi mǎn jīn。

经钱塘故宫

蔡襄

废苑芜城裹故宫,行人苑外问秋风。fèi yuàn wú chéng guǒ gù gōng,xíng rén yuàn wài wèn qiū fēng。
当时歌舞何年尽,此意古今无处穷。dāng shí gē wǔ hé nián jǐn,cǐ yì gǔ jīn wú chù qióng。
往事萧条随败叶,客情迢递寄孤鸿。wǎng shì xiāo tiáo suí bài yè,kè qíng tiáo dì jì gū hóng。
扁舟欲去更回首,寒树苍苍夕照东。biǎn zhōu yù qù gèng huí shǒu,hán shù cāng cāng xī zhào dōng。

宿延平津

蔡襄

鸣籁萧森万木声,浓岚环合乱峰青。míng lài xiāo sēn wàn mù shēng,nóng lán huán hé luàn fēng qīng。
楼台矗处双溪会,雷电交时一剑灵。lóu tái chù chù shuāng xī huì,léi diàn jiāo shí yī jiàn líng。
晓市人烟披霁旭,夜潭渔火斗寒星。xiǎo shì rén yān pī jì xù,yè tán yú huǒ dòu hán xīng。
画屏曾指孤舟看,今日孤舟在画屏。huà píng céng zhǐ gū zhōu kàn,jīn rì gū zhōu zài huà píng。

晚上碧峰亭

蔡襄

城头近晚忽开晴,有色皆鲜是物清。chéng tóu jìn wǎn hū kāi qíng,yǒu sè jiē xiān shì wù qīng。
地势四来州午向,山围一罅水东行。dì shì sì lái zhōu wǔ xiàng,shān wéi yī xià shuǐ dōng xíng。
乘风歌吹无时已,面日楼台触处明。chéng fēng gē chuī wú shí yǐ,miàn rì lóu tái chù chù míng。
不比儿曹夸衣锦,自缘恩与养亲荣。bù bǐ ér cáo kuā yī jǐn,zì yuán ēn yǔ yǎng qīn róng。

和王介夫游西禅兼呈黄承制

蔡襄

山城只有四围青,海国都无一点尘。shān chéng zhǐ yǒu sì wéi qīng,hǎi guó dōu wú yī diǎn chén。
荔子风标全占夏,荷花颜色未饶春。lì zi fēng biāo quán zhàn xià,hé huā yán sè wèi ráo chūn。
水边清吹传觞久,路上残阳立马频。shuǐ biān qīng chuī chuán shāng jiǔ,lù shàng cán yáng lì mǎ pín。
不是闲来夸景物,欲将谣俗寄王人。bù shì xián lái kuā jǐng wù,yù jiāng yáo sú jì wáng rén。

兴化军曹殿丞寄

蔡襄

厚叶先枝新绛囊,使君分寄驿人忙。hòu yè xiān zhī xīn jiàng náng,shǐ jūn fēn jì yì rén máng。
彩毫封处曾留意,筠笼开时不见香。cǎi háo fēng chù céng liú yì,yún lóng kāi shí bù jiàn xiāng。
风色甚豪应少损,路程差近得分尝。fēng sè shén háo yīng shǎo sǔn,lù chéng chà jìn dé fēn cháng。
闽州纵有千千树,未抵家园气味长。mǐn zhōu zòng yǒu qiān qiān shù,wèi dǐ jiā yuán qì wèi zhǎng。

和曹殿丞寄荔支

蔡襄

荔子凝丹摘晓鲜,江南来路与云连。lì zi níng dān zhāi xiǎo xiān,jiāng nán lái lù yǔ yún lián。
托根曾是三山下,结实应归万木先。tuō gēn céng shì sān shān xià,jié shí yīng guī wàn mù xiān。
乡国远携甘旨重,宴堂分玩色香全。xiāng guó yuǎn xié gān zhǐ zhòng,yàn táng fēn wán sè xiāng quán。
清才仍更传新唱,一一骊珠照眼圆。qīng cái réng gèng chuán xīn chàng,yī yī lí zhū zhào yǎn yuán。

饮薛老亭晚归

蔡襄

终日行山不出城,城中山势与云平。zhōng rì xíng shān bù chū chéng,chéng zhōng shān shì yǔ yún píng。
万家市井鱼盐合,千里川原彩画明。wàn jiā shì jǐng yú yán hé,qiān lǐ chuān yuán cǎi huà míng。
坐上潮风醒酒力,晚来岩雾盖钟声。zuò shàng cháo fēng xǐng jiǔ lì,wǎn lái yán wù gài zhōng shēng。
归时休更燃官烛,在处纱灯夹道迎。guī shí xiū gèng rán guān zhú,zài chù shā dēng jiā dào yíng。
3121234567»