古诗词

读乐天闲居篇

蔡襄

予年四十四,发白成衰翁。yǔ nián sì shí sì,fā bái chéng shuāi wēng。
非有高盖车,曷与贤者同。fēi yǒu gāo gài chē,hé yǔ xián zhě tóng。
嗟予出寒远,家世尝力农。jiē yǔ chū hán yuǎn,jiā shì cháng lì nóng。
十九登科第,圣彀参英雄。shí jiǔ dēng kē dì,shèng gòu cān yīng xióng。
十年出吏选,校书蓬渚中。shí nián chū lì xuǎn,xiào shū péng zhǔ zhōng。
天子设采拔,谓有谏诤风。tiān zi shè cǎi bá,wèi yǒu jiàn zhèng fēng。
既叨言责地,蹇蹇思匪躬。jì dāo yán zé dì,jiǎn jiǎn sī fěi gōng。
窃不自度量,语剡奸邪胸。qiè bù zì dù liàng,yǔ shàn jiān xié xiōng。
一毫抗千钧,摈落无流踪。yī háo kàng qiān jūn,bìn luò wú liú zōng。
同时皆骧首,金紫班著崇。tóng shí jiē xiāng shǒu,jīn zǐ bān zhù chóng。
唯予守长乐,幸就禄养丰。wéi yǔ shǒu zhǎng lè,xìng jiù lù yǎng fēng。
八年江海外,再上螭阶东。bā nián jiāng hǎi wài,zài shàng chī jiē dōng。
四十入西阁,宿仇司化工。sì shí rù xī gé,sù chóu sī huà gōng。
蒙锦投机阱,唯赖天听聪。méng jǐn tóu jī jǐng,wéi lài tiān tīng cōng。
代言游禁密,侍从多从容。dài yán yóu jìn mì,shì cóng duō cóng róng。
寻行京兆事,击断露铦锋。xún xíng jīng zhào shì,jī duàn lù xiān fēng。
是职非所好,辄以死竭忠。shì zhí fēi suǒ hǎo,zhé yǐ sǐ jié zhōng。
愿辟大幽都,为君囚四凶。yuàn pì dà yōu dōu,wèi jūn qiú sì xiōng。
愿拂西省堂,为君延夔龙。yuàn fú xī shěng táng,wèi jūn yán kuí lóng。
愿舒泰山云,甘泽成岁功。yuàn shū tài shān yún,gān zé chéng suì gōng。
愿回太清日,晴景破阴蒙。yuàn huí tài qīng rì,qíng jǐng pò yīn méng。
愿跻万人寿,夭扎终不逢。yuàn jī wàn rén shòu,yāo zhā zhōng bù féng。
愿令编户富,食衣无困穷。yuàn lìng biān hù fù,shí yī wú kùn qióng。
群臣走率职,陛下居法宫。qún chén zǒu lǜ zhí,bì xià jū fǎ gōng。
文彩成礼乐,筹略羁夷戎。wén cǎi chéng lǐ lè,chóu lüè jī yí róng。
意言亦良苦,精神庶潜通。yì yán yì liáng kǔ,jīng shén shù qián tōng。
短步趋远道,心健力不充。duǎn bù qū yuǎn dào,xīn jiàn lì bù chōng。
早衰鬓已华,忧伤乃自攻。zǎo shuāi bìn yǐ huá,yōu shāng nǎi zì gōng。
我知古人心,生德贯上穹。wǒ zhī gǔ rén xīn,shēng dé guàn shàng qióng。
何为论贵贱,贵畏非大公。hé wèi lùn guì jiàn,guì wèi fēi dà gōng。
南归虽云乐,此念殊忡忡。nán guī suī yún lè,cǐ niàn shū chōng chōng。
蔡襄

蔡襄

蔡襄,字君谟,汉族,兴化军仙游县(今枫亭镇青泽亭)人[1] 。北宋著名书法家、政治家、茶学家。宋仁宗天圣八年(1030年)进士,先后任馆阁校勘、知谏院、直史馆、知制诰、龙图阁直学士、枢密院直学士、翰林学士、三司使、端明殿学士等职,出任福建路转运使,知泉州、福州、开封和杭州府事。 蔡襄的作品>>

猜您喜欢

雪中不见女几山

蔡襄

宜阳南路是仙山,雪拥云埋杳霭间。yí yáng nán lù shì xiān shān,xuě yōng yún mái yǎo ǎi jiān。
洗眼来看无处觅,不知可复在尘寰。xǐ yǎn lái kàn wú chù mì,bù zhī kě fù zài chén huán。

访陈处士

蔡襄

桥畔修篁下碧溪,君家元在此桥西。qiáo pàn xiū huáng xià bì xī,jūn jiā yuán zài cǐ qiáo xī。
来时不似人间世,日暖花香山鸟啼。lái shí bù shì rén jiān shì,rì nuǎn huā xiāng shān niǎo tí。

题建造寺奉先院

蔡襄

日照溪山生翠光,春深花草杂幽香。rì zhào xī shān shēng cuì guāng,chūn shēn huā cǎo zá yōu xiāng。
登临谁会迟留意,门外尘埃去路长。dēng lín shuí huì chí liú yì,mén wài chén āi qù lù zhǎng。

宿扬州

蔡襄

瓜洲堰埭阻行桡,更等江头后信潮。guā zhōu yàn dài zǔ xíng ráo,gèng děng jiāng tóu hòu xìn cháo。
独背残灯数归路,风传寒柝夜迢迢。dú bèi cán dēng shù guī lù,fēng chuán hán tuò yè tiáo tiáo。

闻雁

蔡襄

霜风吹雁入南云,千里征人枕上闻。shuāng fēng chuī yàn rù nán yún,qiān lǐ zhēng rén zhěn shàng wén。
欲问梁园近消息,月沈星转五更分。yù wèn liáng yuán jìn xiāo xī,yuè shěn xīng zhuǎn wǔ gèng fēn。

华严院西轩见芍药两枝追想吉祥赏花慨然有感寄呈才翁

蔡襄

吉祥亭下万千枝,看尽将开欲落时。jí xiáng tíng xià wàn qiān zhī,kàn jǐn jiāng kāi yù luò shí。
却是双红有深意,故留春色缀人思。què shì shuāng hóng yǒu shēn yì,gù liú chūn sè zhuì rén sī。

华严院西轩见芍药两枝追想吉祥赏花慨然有感寄呈才翁

蔡襄

烘帘微照自生光,吹面轻风与送香。hōng lián wēi zhào zì shēng guāng,chuī miàn qīng fēng yǔ sòng xiāng。
谁把金刀收绝艳,醉红深浅上钗梁。shuí bǎ jīn dāo shōu jué yàn,zuì hóng shēn qiǎn shàng chāi liáng。

华严院西轩见芍药两枝追想吉祥赏花慨然有感寄呈才翁

蔡襄

的的名花对酒樽,栏边沉醉月黄昏。de de míng huā duì jiǔ zūn,lán biān chén zuì yuè huáng hūn。
今朝关外寻兰若,忽见孤芳欲断魂。jīn cháo guān wài xún lán ruò,hū jiàn gū fāng yù duàn hún。

嘉禾郡偶书

蔡襄

尽道瑶池琼树新,仙源寻到不逢人。jǐn dào yáo chí qióng shù xīn,xiān yuán xún dào bù féng rén。
陈王也作惊鸿赋,未必当时见洛神。chén wáng yě zuò jīng hóng fù,wèi bì dāng shí jiàn luò shén。

读宿州天庆观门扉仙篆有感

蔡襄

玉骨霞衣帝所游,案前香气与星浮。yù gǔ xiá yī dì suǒ yóu,àn qián xiāng qì yǔ xīng fú。
无端醉语落尘土,一过人间四十秋。wú duān zuì yǔ luò chén tǔ,yī guò rén jiān sì shí qiū。

送张处士二首

蔡襄

垂垂秋雨没鞯泥,经昼门前无马嘶。chuí chuí qiū yǔ méi jiān ní,jīng zhòu mén qián wú mǎ sī。
乘静因题送行什,江南归思已凄迷。chéng jìng yīn tí sòng xíng shén,jiāng nán guī sī yǐ qī mí。

送张处士二首

蔡襄

梁园尘土著人腥,不似淮山照眼明。liáng yuán chén tǔ zhù rén xīng,bù shì huái shān zhào yǎn míng。
爱君心迹曾无系,一片孤云去就轻。ài jūn xīn jì céng wú xì,yī piàn gū yún qù jiù qīng。

铨舍后轩

蔡襄

秋栏疏索水荭花,坐见花边日向斜。qiū lán shū suǒ shuǐ hóng huā,zuò jiàn huā biān rì xiàng xié。
莫问幽人超世诀,即心无累是仙家。mò wèn yōu rén chāo shì jué,jí xīn wú lèi shì xiān jiā。

阁下昼眠

蔡襄

急雨初收宫殿明,红薇花落暑风清。jí yǔ chū shōu gōng diàn míng,hóng wēi huā luò shǔ fēng qīng。
忽传午正惊残梦,寂寂西轩喜鹊声。hū chuán wǔ zhèng jīng cán mèng,jì jì xī xuān xǐ què shēng。

戏答王仲仪

蔡襄

零落黄花动节辰,送行杯酒感风尘。líng luò huáng huā dòng jié chén,sòng xíng bēi jiǔ gǎn fēng chén。
谁知最恨张京兆,画遍修眉不示人。shuí zhī zuì hèn zhāng jīng zhào,huà biàn xiū méi bù shì rén。