古诗词

亲祀南郊诗

蔡襄

天畀元统,赤运开祉。tiān bì yuán tǒng,chì yùn kāi zhǐ。
圣祖神宗,海域平砥。shèng zǔ shén zōng,hǎi yù píng dǐ。
思皇真考,岳封汾祀。sī huáng zhēn kǎo,yuè fēng fén sì。
饵系戎胡,包束戈矢。ěr xì róng hú,bāo shù gē shǐ。
丕显灵德,光被万里。pī xiǎn líng dé,guāng bèi wàn lǐ。
民寿而康,恩及萧苇。mín shòu ér kāng,ēn jí xiāo wěi。
恭惟皇帝,继文之始。gōng wéi huáng dì,jì wén zhī shǐ。
兢兢日慎,夙夜勤只。jīng jīng rì shèn,sù yè qín zhǐ。
哀怜困穷,有如在己。āi lián kùn qióng,yǒu rú zài jǐ。
惟刑是恤,弗繇怒喜。wéi xíng shì xù,fú yáo nù xǐ。
躬服俭约,黜弃浮侈。gōng fú jiǎn yuē,chù qì fú chǐ。
罔有逸欲,日惟三纪。wǎng yǒu yì yù,rì wéi sān jì。
大中则经,兴亡则史。dà zhōng zé jīng,xīng wáng zé shǐ。
阴阳时序,日纬躔轨。yīn yáng shí xù,rì wěi chán guǐ。
乐律本原,礼法根柢。lè lǜ běn yuán,lǐ fǎ gēn dǐ。
兵韬术数,万微精旨。bīng tāo shù shù,wàn wēi jīng zhǐ。
该通变贯,咸烛厥理。gāi tōng biàn guàn,xián zhú jué lǐ。
岁舍壬午,盗发南鄙。suì shě rén wǔ,dào fā nán bǐ。
帝曰汝青,治办行李。dì yuē rǔ qīng,zhì bàn xíng lǐ。
毋大诛割,定患则已。wú dà zhū gē,dìng huàn zé yǐ。
猎猎灵旗,启道径指。liè liè líng qí,qǐ dào jìng zhǐ。
凶渠踣仆,俘徒授耳。xiōng qú bó pū,fú tú shòu ěr。
岭服既平,勋赏周被。lǐng fú jì píng,xūn shǎng zhōu bèi。
封殁录孥,门户晔炜。fēng mò lù nú,mén hù yè wěi。
粤兹明年,农家丰美。yuè zī míng nián,nóng jiā fēng měi。
廛庐积腐,庾漕储峙。chán lú jī fǔ,yǔ cáo chǔ zhì。
帝咨相臣,匪台德尔。dì zī xiāng chén,fěi tái dé ěr。
穹昊眷赉,祖考佑俾。qióng hào juàn lài,zǔ kǎo yòu bǐ。
何施不报,将祀郊畤。hé shī bù bào,jiāng sì jiāo zhì。
号令四下,若建瓴水。hào lìng sì xià,ruò jiàn líng shuǐ。
荒服述职,奔走输委。huāng fú shù zhí,bēn zǒu shū wěi。
仲冬丙寅,斋寝以俟。zhòng dōng bǐng yín,zhāi qǐn yǐ qí。
先时霾晦,飙籁号起。xiān shí mái huì,biāo lài hào qǐ。
真意益庄,降鉴伊迩。zhēn yì yì zhuāng,jiàng jiàn yī ěr。
夜漏适中,星露云靡。yè lòu shì zhōng,xīng lù yún mí。
大辂既驭,清阳出晷。dà lù jì yù,qīng yáng chū guǐ。
休光无垠,令容有伟。xiū guāng wú yín,lìng róng yǒu wěi。
爰翊殊庭,奠享仙机。yuán yì shū tíng,diàn xiǎng xiān jī。
高灵委蛇,元气旭卉。gāo líng wěi shé,yuán qì xù huì。
阴施自远,大功续似。yīn shī zì yuǎn,dà gōng xù shì。
拥格纯禧,益厚丕址。yōng gé chún xǐ,yì hòu pī zhǐ。
入宿庙下,月魄初朏。rù sù miào xià,yuè pò chū fěi。
龙章采藻,瓒爵擎跪。lóng zhāng cǎi zǎo,zàn jué qíng guì。
拜于祢宫,慈颜仅咫。bài yú mí gōng,cí yán jǐn zhǐ。
至诚馨香,甘荐涤瀡。zhì chéng xīn xiāng,gān jiàn dí suǐ。
哀念劬劳,譬瞻岵屺。āi niàn qú láo,pì zhān hù qǐ。
濯泪沾圭,将逡复止。zhuó lèi zhān guī,jiāng qūn fù zhǐ。
京都之南,崇丘迤逦。jīng dōu zhī nán,chóng qiū yí lǐ。
飞螭蹑尘,法乘徐柅。fēi chī niè chén,fǎ chéng xú nǐ。
地环帟幄,霄揭隅雉。dì huán yì wò,xiāo jiē yú zhì。
警角飘萧,彀骑连累。jǐng jiǎo piāo xiāo,gòu qí lián lèi。
言降言陟,实惟告已。yán jiàng yán zhì,shí wéi gào yǐ。
烛错宵明,坛圪空紫。zhú cuò xiāo míng,tán gē kōng zǐ。
交佩陆离,庶旄飒纚。jiāo pèi lù lí,shù máo sà lí。
乐变神格,列周甲癸。lè biàn shén gé,liè zhōu jiǎ guǐ。
三后咸在,上苍临视。sān hòu xián zài,shàng cāng lín shì。
皇皇富媪,从执笾簋。huáng huáng fù ǎo,cóng zhí biān guǐ。
七精闪忽,五镇瑰玮。qī jīng shǎn hū,wǔ zhèn guī wěi。
星官下翔,涛祗腾跱。xīng guān xià xiáng,tāo zhī téng zhì。
等级卑高,食饮嘘哆。děng jí bēi gāo,shí yǐn xū duō。
欣歆告言,奏福来底。xīn xīn gào yán,zòu fú lái dǐ。
更御步辇,夹途军垒。gèng yù bù niǎn,jiā tú jūn lěi。
钲鼓惊轰,跳呼牛鬼。zhēng gǔ jīng hōng,tiào hū niú guǐ。
异域穷陬,黄发稚齿。yì yù qióng zōu,huáng fā zhì chǐ。
动荡成波,欢喧成市。dòng dàng chéng bō,huān xuān chéng shì。
端闱停午,玉色尚扆。duān wéi tíng wǔ,yù sè shàng yǐ。
赦泽春行,幽加蛰蚁。shè zé chūn xíng,yōu jiā zhé yǐ。
废滞振拔,垢瑕刷洗。fèi zhì zhèn bá,gòu xiá shuā xǐ。
宽贷赋取,削减逋诡。kuān dài fù qǔ,xuē jiǎn bū guǐ。
皇帝慈孝,下民胥拟。huáng dì cí xiào,xià mín xū nǐ。
皇帝恩仁,四国倾倚。huáng dì ēn rén,sì guó qīng yǐ。
皇帝曰咨,群公卿士。huáng dì yuē zī,qún gōng qīng shì。
舜隆联夔,商圮朋嚭。shùn lóng lián kuí,shāng pǐ péng pǐ。
孰忠予是,孰谗予匪。shú zhōng yǔ shì,shú chán yǔ fěi。
入官多门,孰予窒弭。rù guān duō mén,shú yǔ zhì mǐ。
蓄兵过制,孰予究揣。xù bīng guò zhì,shú yǔ jiū chuāi。
百姓窘穷,其患孰弛。bǎi xìng jiǒng qióng,qí huàn shú chí。
外夷狃骄,其强孰棰。wài yí niǔ jiāo,qí qiáng shú chuí。
驱人以法,曾莫如耻。qū rén yǐ fǎ,céng mò rú chǐ。
化民成俗,曾莫如礼。huà mín chéng sú,céng mò rú lǐ。
百官敕业,相予表里。bǎi guān chì yè,xiāng yǔ biǎo lǐ。
登任俊良,刬斥奸宄。dēng rèn jùn liáng,chǎn chì jiān guǐ。
天锡帝年,万有亿秭。tiān xī dì nián,wàn yǒu yì zǐ。
天锡圣嗣,诜诜众子。tiān xī shèng sì,shēn shēn zhòng zi。
乾刚不息,章明度揆。qián gāng bù xī,zhāng míng dù kuí。
无疆惟民,惟帝其侍。wú jiāng wéi mín,wéi dì qí shì。
臣襄咏歌,直道是履。chén xiāng yǒng gē,zhí dào shì lǚ。
蔡襄

蔡襄

蔡襄,字君谟,汉族,兴化军仙游县(今枫亭镇青泽亭)人[1] 。北宋著名书法家、政治家、茶学家。宋仁宗天圣八年(1030年)进士,先后任馆阁校勘、知谏院、直史馆、知制诰、龙图阁直学士、枢密院直学士、翰林学士、三司使、端明殿学士等职,出任福建路转运使,知泉州、福州、开封和杭州府事。 蔡襄的作品>>

猜您喜欢

六月八日山堂试茶

蔡襄

湖上画船风送客,江边红烛夜还家。hú shàng huà chuán fēng sòng kè,jiāng biān hóng zhú yè hái jiā。
今朝寂寞山堂里,独对炎晖看雪花。jīn cháo jì mò shān táng lǐ,dú duì yán huī kàn xuě huā。

李阁使新种洛花

蔡襄

堂下朱阑小魏红,一枝浓艳占春风。táng xià zhū lán xiǎo wèi hóng,yī zhī nóng yàn zhàn chūn fēng。
新闻洛下传佳种,未必开时胜旧丛。xīn wén luò xià chuán jiā zhǒng,wèi bì kāi shí shèng jiù cóng。

李阁使新种洛花

蔡襄

园馆春游只帝京,可怜哀悴海边城。yuán guǎn chūn yóu zhǐ dì jīng,kě lián āi cuì hǎi biān chéng。
纵然得酒心犹在,若也逢花眼亦生。zòng rán dé jiǔ xīn yóu zài,ruò yě féng huā yǎn yì shēng。

秋日

蔡襄

城头蔓草受新霜,天外孤鸿叫夕阳。chéng tóu màn cǎo shòu xīn shuāng,tiān wài gū hóng jiào xī yáng。
送客情怀枫树老,著人襟袖菊花香。sòng kè qíng huái fēng shù lǎo,zhù rén jīn xiù jú huā xiāng。

七月二十四日食荔枝

蔡襄

绛衣仙子过中元,别叶空枝去不还。jiàng yī xiān zi guò zhōng yuán,bié yè kōng zhī qù bù hái。
应是天人知忆念,再生朱实慰衰颜。yīng shì tiān rén zhī yì niàn,zài shēng zhū shí wèi shuāi yán。

醉后

蔡襄

醉后归来月满衣,重重花影帽檐攲。zuì hòu guī lái yuè mǎn yī,zhòng zhòng huā yǐng mào yán qī。
行人路畔犹相笑,未似山翁倒接䍦。xíng rén lù pàn yóu xiāng xiào,wèi shì shān wēng dào jiē lí。

朱楼

蔡襄

朱楼灯烛一声歌,腊后天街月色和。zhū lóu dēng zhú yī shēng gē,là hòu tiān jiē yuè sè hé。
平昔黄公酒垆下,谁知跬步邈山河。píng xī huáng gōng jiǔ lú xià,shuí zhī kuǐ bù miǎo shān hé。

一百五日开千叶间金

蔡襄

西园花花过中春,微雨初晴不受尘。xī yuán huā huā guò zhōng chūn,wēi yǔ chū qíng bù shòu chén。
莫怪芳丛开发早,欲将红艳送行人。mò guài fāng cóng kāi fā zǎo,yù jiāng hóng yàn sòng xíng rén。

乞雨题西方院

蔡襄

年年乞雨问山神,羞见耕耘陇上人。nián nián qǐ yǔ wèn shān shén,xiū jiàn gēng yún lǒng shàng rén。
太守自知才德薄,彼苍何事罪斯民。tài shǒu zì zhī cái dé báo,bǐ cāng hé shì zuì sī mín。

送驯鹿与东禅长老

蔡襄

二年驯扰傍山家,欲领东还道路赊。èr nián xùn rǎo bàng shān jiā,yù lǐng dōng hái dào lù shē。
送汝给孤园里去,此生长伴大牛车。sòng rǔ gěi gū yuán lǐ qù,cǐ shēng zhǎng bàn dà niú chē。

画生李维写予像今已十年对鉴观之因题其侧

蔡襄

清眸绿发十年前,朴野风神不易传。qīng móu lǜ fā shí nián qián,pǔ yě fēng shén bù yì chuán。
今日青铜莫相照,白髭垂颔面双颧。jīn rì qīng tóng mò xiāng zhào,bái zī chuí hàn miàn shuāng quán。

将赴京留题山庄西壁

蔡襄

禁林京尹荷恩光,三上螭头乞郡章。jìn lín jīng yǐn hé ēn guāng,sān shàng chī tóu qǐ jùn zhāng。
贫薄奉亲须仰禄,此心安敢系轩裳。pín báo fèng qīn xū yǎng lù,cǐ xīn ān gǎn xì xuān shang。

徐虞部以龙尾石砚邀予第品仍授来使持还书府

蔡襄

玉质纯苍理致精,锋芒都尽墨无声。yù zhì chún cāng lǐ zhì jīng,fēng máng dōu jǐn mò wú shēng。
相如间道还持去,肯要秦人十五城。xiāng rú jiān dào hái chí qù,kěn yào qín rén shí wǔ chéng。

过囊山寄宏师

蔡襄

三十年间登第初,青衫羸马叩禅居。sān shí nián jiān dēng dì chū,qīng shān léi mǎ kòu chán jū。
鬓毛白尽犹奔走,惭愧高人得自如。bìn máo bái jǐn yóu bēn zǒu,cán kuì gāo rén dé zì rú。

嘉祐辛丑蒙召还京二月八日道过陆氏之门因观小栏花卉

蔡襄

风色微和日昼明,小栏花卉新芽生。fēng sè wēi hé rì zhòu míng,xiǎo lán huā huì xīn yá shēng。
行人不是爱春物,一见芳丛似有情。xíng rén bù shì ài chūn wù,yī jiàn fāng cóng shì yǒu qíng。