古诗词

西湖春日

王安国

争得才如杜牧之,试来湖上辄题诗。zhēng dé cái rú dù mù zhī,shì lái hú shàng zhé tí shī。
春烟寺院敲茶鼓,夕照楼台卓酒旗。chūn yān sì yuàn qiāo chá gǔ,xī zhào lóu tái zhuó jiǔ qí。
浓吐杂芳薰巘崿,湿飞双翠破涟漪。nóng tǔ zá fāng xūn yǎn è,shī fēi shuāng cuì pò lián yī。
人间幸有蓑兼笠,且上渔舟作钓师。rén jiān xìng yǒu suō jiān lì,qiě shàng yú zhōu zuò diào shī。
王安国

王安国

王安国(1028年-1074年)字平甫,王安石大弟。熙宁进士。北宋临川(今江西省东乡县上池村)人。北宋著名诗人。世称王安礼、王安国、王雱为“临川三王”。王安国器识磊落,文思敏捷,曾巩谓其“于书无所不通,其明于是非得失之理为尤详,其文闳富典重,其诗博而深。 王安国的作品>>

猜您喜欢

黄梅花

王安国

庾岭开时媚雪霜,梁园春色占中央。yǔ lǐng kāi shí mèi xuě shuāng,liáng yuán chūn sè zhàn zhōng yāng。
未容莺过毛先类,已觉蜂归蜡有香。wèi róng yīng guò máo xiān lèi,yǐ jué fēng guī là yǒu xiāng。
弄月似浮金屑水,飘风如舞曲尘场。nòng yuè shì fú jīn xiè shuǐ,piāo fēng rú wǔ qū chén chǎng。
何人剩著栽培力,太液池边想菊裳。hé rén shèng zhù zāi péi lì,tài yè chí biān xiǎng jú shang。

送李子仪知明州

王安国

儿童剧戏甬东天,小别侵寻二十年。ér tóng jù xì yǒng dōng tiān,xiǎo bié qīn xún èr shí nián。
海岸楼台青嶂外,人家箫鼓白鸥边。hǎi àn lóu tái qīng zhàng wài,rén jiā xiāo gǔ bái ōu biān。
哀容愁问州民事,胜概欣逢太守贤。āi róng chóu wèn zhōu mín shì,shèng gài xīn féng tài shǒu xián。
为我剩题潇洒句,遥闻凤诏待诗仙。wèi wǒ shèng tí xiāo sǎ jù,yáo wén fèng zhào dài shī xiān。

送乌

王安国

都人供帐国门东,淮海兵符节制中。dōu rén gōng zhàng guó mén dōng,huái hǎi bīng fú jié zhì zhōng。
青琐论思虚夜月,朱幡游衍值秋风。qīng suǒ lùn sī xū yè yuè,zhū fān yóu yǎn zhí qiū fēng。
侯嗟谁在思张仲,民喜重临得次公。hóu jiē shuí zài sī zhāng zhòng,mín xǐ zhòng lín dé cì gōng。
内外忘怀能自适,何时谈笑一樽同。nèi wài wàng huái néng zì shì,hé shí tán xiào yī zūn tóng。

送德之提刑郎中赴广西

王安国

天扶开宝至熙宁,和气薰蒸瘴疠停。tiān fú kāi bǎo zhì xī níng,hé qì xūn zhēng zhàng lì tíng。
五管闾阎如按堵,六朝仁圣喜祥刑。wǔ guǎn lǘ yán rú àn dǔ,liù cháo rén shèng xǐ xiáng xíng。
欲推恩泽求肤使,果见谋猷简大庭。yù tuī ēn zé qiú fū shǐ,guǒ jiàn móu yóu jiǎn dà tíng。
嗟我白头甘抱椠,看君归日上青冥。jiē wǒ bái tóu gān bào qiàn,kàn jūn guī rì shàng qīng míng。

送文渊使君郎中赴当涂

王安国

看花金谷屡衔杯,先后归时出处乖。kàn huā jīn gǔ lǚ xián bēi,xiān hòu guī shí chū chù guāi。
朝日衣冠辞魏阙,春风旗鼓过秦淮。cháo rì yī guān cí wèi quē,chūn fēng qí gǔ guò qín huái。
谈间咸庆连云屋,事外欢娱付水斋。tán jiān xián qìng lián yún wū,shì wài huān yú fù shuǐ zhāi。
回首未成东下计,可无书札写离怀。huí shǒu wèi chéng dōng xià jì,kě wú shū zhá xiě lí huái。

金山同正之吉甫会宿作寄城中二三子

王安国

寺压苍厓势欲倾,欢然西度为谁兴。sì yā cāng yá shì yù qīng,huān rán xī dù wèi shuí xīng。
云随草树萦层岫,江浸楼台点万灯。yún suí cǎo shù yíng céng xiù,jiāng jìn lóu tái diǎn wàn dēng。
坐久不知身寂寞,梦回犹觉气轩腾。zuò jiǔ bù zhī shēn jì mò,mèng huí yóu jué qì xuān téng。
思君城郭尘埃满,相逐寻闲亦未能。sī jūn chéng guō chén āi mǎn,xiāng zhú xún xián yì wèi néng。

中夏

王安国

朝晡广厦坐攲斜,稍觉炎天气象加。cháo bū guǎng shà zuò qī xié,shāo jué yán tiān qì xiàng jiā。
紫玉箫攒湘竹笋,赤霜袍烂海榴花。zǐ yù xiāo zǎn xiāng zhú sǔn,chì shuāng páo làn hǎi liú huā。
悠悠物外身无事,扰扰人闲智有涯。yōu yōu wù wài shēn wú shì,rǎo rǎo rén xián zhì yǒu yá。
五鼎一瓢何必问,且凭诗句度年华。wǔ dǐng yī piáo hé bì wèn,qiě píng shī jù dù nián huá。

记梦

王安国

万顷波涛木叶飞,笙箫宫殿号灵芝。wàn qǐng bō tāo mù yè fēi,shēng xiāo gōng diàn hào líng zhī。
挥毫不似人间世,长乐钟声梦觉时。huī háo bù shì rén jiān shì,zhǎng lè zhōng shēng mèng jué shí。

诗一首

王安国

吴兴太守美如何,太守从来恶祝鮀。wú xīng tài shǒu měi rú hé,tài shǒu cóng lái è zhù tuó。
生若不为上柱国,死时犹合作阎罗。shēng ruò bù wèi shàng zhù guó,sǐ shí yóu hé zuò yán luó。

诗一首

王安国

三见齐王不一言,须知自古致君难。sān jiàn qí wáng bù yī yán,xū zhī zì gǔ zhì jūn nán。
纷纷齐虏夸迂阔,口舌从来易得官。fēn fēn qí lǔ kuā yū kuò,kǒu shé cóng lái yì dé guān。

送客至西陵作

王安国

若耶溪畔醉秋风,猎猎船旗照水红。ruò yé xī pàn zuì qiū fēng,liè liè chuán qí zhào shuǐ hóng。
后夜钱塘酒楼上,梦魂应绕浙江东。hòu yè qián táng jiǔ lóu shàng,mèng hún yīng rào zhè jiāng dōng。

题琵琶亭

王安国

夜泊浔阳宿酒楼,琵琶亭畔荻花秋。yè pō xún yáng sù jiǔ lóu,pí pá tíng pàn dí huā qiū。
云沈鸟没事已往,月白风清江自流。yún shěn niǎo méi shì yǐ wǎng,yuè bái fēng qīng jiāng zì liú。

夏日独居

王安国

竹苗敷夏阴,萝蔓蔽朝亮。zhú miáo fū xià yīn,luó màn bì cháo liàng。
感此节物佳,百骸适无恙。gǎn cǐ jié wù jiā,bǎi hái shì wú yàng。
委蛇投广厦,萧瑟绝遗响。wěi shé tóu guǎng shà,xiāo sè jué yí xiǎng。
稍酬简编馀,俄得冠裾放。shāo chóu jiǎn biān yú,é dé guān jū fàng。
身虽势利中,心随弦歌尚。shēn suī shì lì zhōng,xīn suí xián gē shàng。
默然想圣贤,游世无得丧。mò rán xiǎng shèng xián,yóu shì wú dé sàng。
抱关秉翟间,未分弃冗长。bào guān bǐng dí jiān,wèi fēn qì rǒng zhǎng。
人生适意难,聊各安所乡。rén shēng shì yì nán,liáo gè ān suǒ xiāng。

读魏世家

王安国

亹亹谈先王,古今谁有得。wěi wěi tán xiān wáng,gǔ jīn shuí yǒu dé。
施为虽绪馀,要在情不匿。shī wèi suī xù yú,yào zài qíng bù nì。
嗟彼三代后,沦胥入战国。jiē bǐ sān dài hòu,lún xū rù zhàn guó。
翟璜闻一言,惭俯惭李克。dí huáng wén yī yán,cán fǔ cán lǐ kè。
论材称权衡,轻重无物惑。lùn cái chēng quán héng,qīng zhòng wú wù huò。
吾心能如此,乃可任人责。wú xīn néng rú cǐ,nǎi kě rèn rén zé。

夏日独居

王安国

晰晰池沼鯈,绿萍随下上。xī xī chí zhǎo tiáo,lǜ píng suí xià shàng。
黳黳堂庑燕,白昼容俯仰。yī yī táng wǔ yàn,bái zhòu róng fǔ yǎng。
顾我亦晏如,环庐花药长。gù wǒ yì yàn rú,huán lú huā yào zhǎng。
无材助太平,得地幸闲旷。wú cái zhù tài píng,dé dì xìng xián kuàng。
稍涉千古书,日觉神明王。shāo shè qiān gǔ shū,rì jué shén míng wáng。
乘闲盼物情,自适忘外奖。chéng xián pàn wù qíng,zì shì wàng wài jiǎng。
涵濡覆载仁,谁废鱼丽唱。hán rú fù zài rén,shuí fèi yú lì chàng。
黄尘洮陇戍,黑雾荆衡饟。huáng chén táo lǒng shù,hēi wù jīng héng xiǎng。
奔波喝道边,毕命营边障。bēn bō hē dào biān,bì mìng yíng biān zhàng。
吾此独何为,飞潜乐能飨。wú cǐ dú hé wèi,fēi qián lè néng xiǎng。
何时闻解严,慰彼西南望。hé shí wén jiě yán,wèi bǐ xī nán wàng。
当使少陵翁,得见廉颇将。dāng shǐ shǎo líng wēng,dé jiàn lián pǒ jiāng。
34123