古诗词

虎丘

俞桂

两寺今为一,因秦虎占丘。liǎng sì jīn wèi yī,yīn qín hǔ zhàn qiū。
鹤飞王剑化,鸟宿古坟愁。hè fēi wáng jiàn huà,niǎo sù gǔ fén chóu。
石与泉流接,池通海水浮。shí yǔ quán liú jiē,chí tōng hǎi shuǐ fú。
十奇多胜概,不及尽追游。shí qí duō shèng gài,bù jí jǐn zhuī yóu。
俞桂

俞桂

字希郄,仁和(今浙江省杭州)人,宋代官吏、诗人。绍定五年(1232)进士,一作端平二年(1235)进士。曾在滨海地区为官,做过知州。他与陈起友善,有诗文往还。他的诗以绝句最为擅长,往往带着平静的心境观照自然,而时有独到的发现。文字清畅,亦富于诗情画意。 俞桂的作品>>

猜您喜欢

钓台

俞桂

不爱三公汉禄荣,一丝风月许多清。bù ài sān gōng hàn lù róng,yī sī fēng yuè xǔ duō qīng。
只将节义高千古,岂钓人间利共名。zhǐ jiāng jié yì gāo qiān gǔ,qǐ diào rén jiān lì gòng míng。

七夕有怀

俞桂

擘钗情绪思悠悠,月下穿针懒傍楼。bāi chāi qíng xù sī yōu yōu,yuè xià chuān zhēn lǎn bàng lóu。
非独双星苦离别,人间天上一般愁。fēi dú shuāng xīng kǔ lí bié,rén jiān tiān shàng yī bān chóu。

秋夜

俞桂

月华如水净无尘,千里相思总一心。yuè huá rú shuǐ jìng wú chén,qiān lǐ xiāng sī zǒng yī xīn。
络纬篱边吟不彻,做成秋意十分深。luò wěi lí biān yín bù chè,zuò chéng qiū yì shí fēn shēn。

南跄跧上人之平江

俞桂

青浦相逢恰二年,今宵再会亦前缘。qīng pǔ xiāng féng qià èr nián,jīn xiāo zài huì yì qián yuán。
诗囊和月横挑去,稳泛枫桥夜半船。shī náng hé yuè héng tiāo qù,wěn fàn fēng qiáo yè bàn chuán。

提干渔溪

俞桂

不涉惊涛心自稳,柳阴阴处著孤舟。bù shè jīng tāo xīn zì wěn,liǔ yīn yīn chù zhù gū zhōu。
的知世路多机阱,一线闲名付直钩。de zhī shì lù duō jī jǐng,yī xiàn xián míng fù zhí gōu。

和乐天初夏韵

俞桂

雨脚来山岫,溪痕涨岸沙。yǔ jiǎo lái shān xiù,xī hén zhǎng àn shā。
插旗多酒户,挂网尽渔家。chā qí duō jiǔ hù,guà wǎng jǐn yú jiā。
地出绷儿笋,园收菜子花。dì chū bēng ér sǔn,yuán shōu cài zi huā。
春归莺啭懒,风急燕飞斜。chūn guī yīng zhuàn lǎn,fēng jí yàn fēi xié。
杯泻青荷叶,瓯煎白玉茶。bēi xiè qīng hé yè,ōu jiān bái yù chá。
孤村流水晚,数点有归鸦。gū cūn liú shuǐ wǎn,shù diǎn yǒu guī yā。

居闲

俞桂

富贵人所愿,贫贱不堪忧。fù guì rén suǒ yuàn,pín jiàn bù kān yōu。
自有兰蕙清,非比萧艾羞。zì yǒu lán huì qīng,fēi bǐ xiāo ài xiū。
功名如露草,飘瓦若虚舟。gōng míng rú lù cǎo,piāo wǎ ruò xū zhōu。
千载傥相遇,皋夔及伊周。qiān zài tǎng xiāng yù,gāo kuí jí yī zhōu。
苟使穷未达,一壑营一丘。gǒu shǐ qióng wèi dá,yī hè yíng yī qiū。
出处谨吾节,斯心已细筹。chū chù jǐn wú jié,sī xīn yǐ xì chóu。

古意

俞桂

无言情脉脉,美人久相隔。wú yán qíng mài mài,měi rén jiǔ xiāng gé。
道阻修且长,春草几番碧。dào zǔ xiū qiě zhǎng,chūn cǎo jǐ fān bì。
凤钗冷鬓云,鸾镜轻云幂。fèng chāi lěng bìn yún,luán jìng qīng yún mì。
昔为比翼鸟,今作孤飞翮。xī wèi bǐ yì niǎo,jīn zuò gū fēi hé。
愁绝寄郎衣,腰瘦裁宜窄。chóu jué jì láng yī,yāo shòu cái yí zhǎi。

赏月

俞桂

天净无一云,地净无一尘。tiān jìng wú yī yún,dì jìng wú yī chén。
十六月圆满,皎皎白玉轮。shí liù yuè yuán mǎn,jiǎo jiǎo bái yù lún。
古今同此月,照破世间人。gǔ jīn tóng cǐ yuè,zhào pò shì jiān rén。
夜久方浴出,露坐风满襟。yè jiǔ fāng yù chū,lù zuò fēng mǎn jīn。
清影入窗户,聊足尉我心。qīng yǐng rù chuāng hù,liáo zú wèi wǒ xīn。
所欠一樽酒,所乏一张琴。suǒ qiàn yī zūn jiǔ,suǒ fá yī zhāng qín。
如此好月色,惜乎在海滨。rú cǐ hǎo yuè sè,xī hū zài hǎi bīn。
痴儿官事了,空自疲精神。chī ér guān shì le,kōng zì pí jīng shén。
不得赏新月,酬酢相与频。bù dé shǎng xīn yuè,chóu cù xiāng yǔ pín。
今宵诗兴动,狂吟渔溪民。jīn xiāo shī xīng dòng,kuáng yín yú xī mín。
独对犹复尔,况逢亲共宾。dú duì yóu fù ěr,kuàng féng qīn gòng bīn。

灵隐

俞桂

回首得两年,曾入灵隐去。huí shǒu dé liǎng nián,céng rù líng yǐn qù。
一路看不足,衣沾松上露。yī lù kàn bù zú,yī zhān sōng shàng lù。
白云来相迎,涧泉飞瀑素。bái yún lái xiāng yíng,jiàn quán fēi pù sù。
此景天下无,远胜庐山路。cǐ jǐng tiān xià wú,yuǎn shèng lú shān lù。

种竹

俞桂

门前槐已长,庭内草自生。mén qián huái yǐ zhǎng,tíng nèi cǎo zì shēng。
所欠园中竹,多种渠几茎。suǒ qiàn yuán zhōng zhú,duō zhǒng qú jǐ jīng。
此君真可爱,非独王猷情。cǐ jūn zhēn kě ài,fēi dú wáng yóu qíng。
有时吟咏暇,入园得闲行。yǒu shí yín yǒng xiá,rù yuán dé xián xíng。
所幸笋萌出,次第阴可成。suǒ xìng sǔn méng chū,cì dì yīn kě chéng。
□使神宇爽,渐觉眼界清。shǐ shén yǔ shuǎng,jiàn jué yǎn jiè qīng。
最是秋雨夜,风来□□□。zuì shì qiū yǔ yè,fēng lái。

初夏

俞桂

蔷薇花已谢,芍药拟下坡。qiáng wēi huā yǐ xiè,sháo yào nǐ xià pō。
午阴有嘉树,景序犹清和。wǔ yīn yǒu jiā shù,jǐng xù yóu qīng hé。
日得诗篇咏,门无俗客过。rì dé shī piān yǒng,mén wú sú kè guò。
笋胎今岁少,荷叶小池多。sǔn tāi jīn suì shǎo,hé yè xiǎo chí duō。
春去馀旬日,夏云已嵯峨。chūn qù yú xún rì,xià yún yǐ cuó é。
吾年嗟老矣,身事笑蹉跎。wú nián jiē lǎo yǐ,shēn shì xiào cuō tuó。
但欲卧白石,幽岩扪青萝。dàn yù wò bái shí,yōu yán mén qīng luó。
已与心料理,不必问如何。yǐ yǔ xīn liào lǐ,bù bì wèn rú hé。

秋行吟

俞桂

西风紧兮叶脱枝,寒露瀼兮菊绕篱。xī fēng jǐn xī yè tuō zhī,hán lù ráng xī jú rào lí。
芦花白兮蓼满湄,雁声急兮蛩转悲。lú huā bái xī liǎo mǎn méi,yàn shēng jí xī qióng zhuǎn bēi。
乐吾浙兮殊兴思,况东淮兮落远陲。lè wú zhè xī shū xīng sī,kuàng dōng huái xī luò yuǎn chuí。
朝气肃兮夜漏迟,暮云黯兮山色衰。cháo qì sù xī yè lòu chí,mù yún àn xī shān sè shuāi。
纷纷眯目黄埃吹,艰关千里徒驱驰。fēn fēn mī mù huáng āi chuī,jiān guān qiān lǐ tú qū chí。
穷猿投林任所之,膏粱诸公那得知。qióng yuán tóu lín rèn suǒ zhī,gāo liáng zhū gōng nà dé zhī。
从今休被微官缚,未若琴歌诗酒乐。cóng jīn xiū bèi wēi guān fù,wèi ruò qín gē shī jiǔ lè。
岂无手足怀我情,当念行人多寂寞。qǐ wú shǒu zú huái wǒ qíng,dāng niàn xíng rén duō jì mò。

论诗

俞桂

大道本无体,何在文字间。dà dào běn wú tǐ,hé zài wén zì jiān。
易从先天画,诗自圣人删。yì cóng xiān tiān huà,shī zì shèng rén shān。
流风传益远,后作莫可攀。liú fēng chuán yì yuǎn,hòu zuò mò kě pān。
推敲谁氏子,一字不可闲。tuī qiāo shuí shì zi,yī zì bù kě xián。

采莲曲

俞桂

朝露湿妾衣,暮霞耀妾瞩。cháo lù shī qiè yī,mù xiá yào qiè zhǔ。
一叶小如瓜,去住无拘束。yī yè xiǎo rú guā,qù zhù wú jū shù。
兀棹歌采菱,袭袭薰风足。wù zhào gē cǎi líng,xí xí xūn fēng zú。
芦叶映港清,捉对鸳鸯浴。lú yè yìng gǎng qīng,zhuō duì yuān yāng yù。
莲中有苦心,欲折手还曲。lián zhōng yǒu kǔ xīn,yù zhé shǒu hái qū。
折莲恐伤藕,藕断丝难续。zhé lián kǒng shāng ǒu,ǒu duàn sī nán xù。
911234567