古诗词

再和

廖刚

闻说长安少,祈求废寝兴。wén shuō zhǎng ān shǎo,qí qiú fèi qǐn xīng。
精禋俄感格,飘舞遽萦仍。jīng yīn é gǎn gé,piāo wǔ jù yíng réng。
剪水瑶花怯,摇风柳絮凝。jiǎn shuǐ yáo huā qiè,yáo fēng liǔ xù níng。
共忻田有麦,谁念客无缯。gòng xīn tián yǒu mài,shuí niàn kè wú zēng。
洒迥春恩阔,侵窗晓色增。sǎ jiǒng chūn ēn kuò,qīn chuāng xiǎo sè zēng。
路漫三径草,光掩九华灯。lù màn sān jìng cǎo,guāng yǎn jiǔ huá dēng。
栖鸟浑无托,渔舠渐弗胜。qī niǎo hún wú tuō,yú dāo jiàn fú shèng。
冈峦徒见陇,阡陌不留塍。gāng luán tú jiàn lǒng,qiān mò bù liú chéng。
庭玉堆盈尺,台云叠几层。tíng yù duī yíng chǐ,tái yún dié jǐ céng。
困袁那有意,饱武亦何能。kùn yuán nà yǒu yì,bǎo wǔ yì hé néng。
斗帐愁孤碗,围炉忆并肱。dòu zhàng chóu gū wǎn,wéi lú yì bìng gōng。
携瓶闲煮茗,坎地学藏冰。xié píng xián zhǔ míng,kǎn dì xué cáng bīng。
周雅何妨咏,燕山讵可登。zhōu yǎ hé fáng yǒng,yàn shān jù kě dēng。
齐宫当日景,谢句异时称。qí gōng dāng rì jǐng,xiè jù yì shí chēng。
抱膝愁无侣,传笺喜得朋。bào xī chóu wú lǚ,chuán jiān xǐ dé péng。
郢歌元独妙,楚曲更相应。yǐng gē yuán dú miào,chǔ qū gèng xiāng yīng。
跛足惭追骥,凡材强就绳。bǒ zú cán zhuī jì,fán cái qiáng jiù shéng。
汗颜从夺锦,痛饮欲临渑。hàn yán cóng duó jǐn,tòng yǐn yù lín miǎn。
喻问悬荀鹤,虞弦动沈鹏。yù wèn xuán xún hè,yú xián dòng shěn péng。
故应聊遣兴,布鼓岂鼟鼟。gù yīng liáo qiǎn xīng,bù gǔ qǐ tēng tēng。
廖刚

廖刚

宋南剑州顺昌人,字用中,号高峰。徽宗崇宁五年进士。少从陈瓘、杨时学。宣和初为监察御史,时蔡京当国,刚秉直敢言,出知兴化军。钦宗即位,为右正言。高宗绍兴元年,召为吏部员外郎,历起居舍人、给事中、刑部侍郎,御史中丞,论奏不避利弊。金人叛盟,以乞起旧相之有德望者忤秦桧,终以徽猷阁直学士提举亳州明道宫致仕。有《高峰文集》。 廖刚的作品>>

猜您喜欢

丙申春贴子八首

廖刚

绣阁佳人拂晓妆,争持春酒贺春阳。xiù gé jiā rén fú xiǎo zhuāng,zhēng chí chūn jiǔ hè chūn yáng。
鬓云总把梅花插,帘幕春风一种香。bìn yún zǒng bǎ méi huā chā,lián mù chūn fēng yī zhǒng xiāng。

丙申春贴子八首

廖刚

金裁宝胜翻珠髻,云染华笺贴绣楣。jīn cái bǎo shèng fān zhū jì,yún rǎn huá jiān tiē xiù méi。
庭户春归何所觉,暖风吹雪下琼枝。tíng hù chūn guī hé suǒ jué,nuǎn fēng chuī xuě xià qióng zhī。

题耕园铺

廖刚

下马看诗句,回头见佛桑。xià mǎ kàn shī jù,huí tóu jiàn fú sāng。
可怜空姓字,留与木根长。kě lián kōng xìng zì,liú yǔ mù gēn zhǎng。

题新岭铺

廖刚

岭高无所见,泉冽不堪尝。lǐng gāo wú suǒ jiàn,quán liè bù kān cháng。
独有埋云树,六月行人凉。dú yǒu mái yún shù,liù yuè xíng rén liáng。

题崎滩铺竹

廖刚

矗矗万琅玕,风枝带露寒。chù chù wàn láng gān,fēng zhī dài lù hán。
何当傍金阙,天子御楼看。hé dāng bàng jīn quē,tiān zi yù lóu kàn。

逆旅憩店茆轩

廖刚

茅轩有何好,小驻客心宽。máo xuān yǒu hé hǎo,xiǎo zhù kè xīn kuān。
始觉安居乐,无如行路难。shǐ jué ān jū lè,wú rú xíng lù nán。

偶书

廖刚

射获原非虎,图看未识龙。shè huò yuán fēi hǔ,tú kàn wèi shí lóng。
古来除梦卜,真得几英雄。gǔ lái chú mèng bo,zhēn dé jǐ yīng xióng。

廖常山人惠珠副以诗文戏谢之

廖刚

至宝人所秘,感君轻暗投。zhì bǎo rén suǒ mì,gǎn jūn qīng àn tóu。
还君祝君富,不是薄隋侯。hái jūn zhù jūn fù,bù shì báo suí hóu。

赴工部日题信州玉南寺壁和韵

廖刚

病愤无凭写,翻然试一来。bìng fèn wú píng xiě,fān rán shì yī lái。
谁知丘壑性,畴昔斗牛回。shuí zhī qiū hè xìng,chóu xī dòu niú huí。

题诸宫

廖刚

燕子无情语亦稀,春风池沼自涟漪。yàn zi wú qíng yǔ yì xī,chūn fēng chí zhǎo zì lián yī。
当年胜事归何许,苔没龟趺有旧碑。dāng nián shèng shì guī hé xǔ,tái méi guī fū yǒu jiù bēi。

题诸宫

廖刚

画桥红去卷蛾眉,台榭遗踪草树迷。huà qiáo hóng qù juǎn é méi,tái xiè yí zōng cǎo shù mí。
犹有天然无限意,一池春水浴凫鹥。yóu yǒu tiān rán wú xiàn yì,yī chí chūn shuǐ yù fú yī。

题诸宫

廖刚

蔓草春深绿更齐,玉鞭何处选芳菲。màn cǎo chūn shēn lǜ gèng qí,yù biān hé chù xuǎn fāng fēi。
旧时锦绣丛中蝶,却傍疏篱野菜飞。jiù shí jǐn xiù cóng zhōng dié,què bàng shū lí yě cài fēi。

次韵和陈几叟苦雨

廖刚

云雾阴阴阁太虚,雨馀蛙蚓上阶除。yún wù yīn yīn gé tài xū,yǔ yú wā yǐn shàng jiē chú。
山颓井塌应无奈,大有人愁化作鱼。shān tuí jǐng tā yīng wú nài,dà yǒu rén chóu huà zuò yú。

题朱池驿

廖刚

道行妻子尔胡颜,闾巷封侯亦不难。dào xíng qī zi ěr hú yán,lǘ xiàng fēng hóu yì bù nán。
直使荣华倾后世,朱池终愧近严滩。zhí shǐ róng huá qīng hòu shì,zhū chí zhōng kuì jìn yán tān。

道源朝奉重阳后以诗招赏菊走笔答之

廖刚

欲摘金英露湿衣,暗香还逐晓风微。yù zhāi jīn yīng lù shī yī,àn xiāng hái zhú xiǎo fēng wēi。
仙翁可解追时节,心想何妨举世非。xiān wēng kě jiě zhuī shí jié,xīn xiǎng hé fáng jǔ shì fēi。
115«2345678