古诗词

答及甫见和

洪咨夔

我爱湖南客,从横正复奇。wǒ ài hú nán kè,cóng héng zhèng fù qí。
短裳甘制芰,破釜懒燃萁。duǎn shang gān zhì jì,pò fǔ lǎn rán qí。
愤世惟堪饮,忧边不到诗。fèn shì wéi kān yǐn,yōu biān bù dào shī。
最怜孤寂甚,欲为唤罗龟。zuì lián gū jì shén,yù wèi huàn luó guī。
洪咨夔

洪咨夔

洪咨夔,(1176~1236),南宋诗人,汉族人。字舜俞,号平斋。於潜(今属浙江临安县)人。嘉泰二年(1202)进士。授如皋主簿,寻为饶州教授。作《大治赋》,受到楼钥赏识。著作有《春秋说》3卷、《西汉诏令揽钞》等。 洪咨夔的作品>>

猜您喜欢

社前一日点检山房用呵字韵

洪咨夔

不论塌扱与娄罗,判却风光屐齿磨。bù lùn tā xī yǔ lóu luó,pàn què fēng guāng jī chǐ mó。
老柳强颜翻拓跋,新禽满意奏娑陀。lǎo liǔ qiáng yán fān tuò bá,xīn qín mǎn yì zòu suō tuó。
山如欲雨何妨住,僧不能禅亦足多。shān rú yù yǔ hé fáng zhù,sēng bù néng chán yì zú duō。
须信斯文天未丧,龙蛇虎豹底烦呵。xū xìn sī wén tiān wèi sàng,lóng shé hǔ bào dǐ fán hē。

长宁高守

洪咨夔

呼吸东风养姹婴,翰林非主墨非卿。hū xī dōng fēng yǎng chà yīng,hàn lín fēi zhǔ mò fēi qīng。
吾身元与三才并,此性须存一点明。wú shēn yuán yǔ sān cái bìng,cǐ xìng xū cún yī diǎn míng。
盘谷钓鲜深复窈,羌村倾榼浊还清。pán gǔ diào xiān shēn fù yǎo,qiāng cūn qīng kē zhuó hái qīng。
久要谁似长宁守,尚记慈恩恶姓名。jiǔ yào shuí shì zhǎng níng shǒu,shàng jì cí ēn è xìng míng。

族叔畴甫老死于场屋人共惜之其子得瑞梅于园实三而花一花十二瓣碧色其遗文发祥欤老人为赋诗敬用韵

洪咨夔

乃翁抱璞售无媒,去作修文地下魁。nǎi wēng bào pú shòu wú méi,qù zuò xiū wén dì xià kuí。
换骨法从青子得,返魂香自绿阴来。huàn gǔ fǎ cóng qīng zi dé,fǎn hún xiāng zì lǜ yīn lái。
诗书根气春无尽,清白源流庆有开。shī shū gēn qì chūn wú jǐn,qīng bái yuán liú qìng yǒu kāi。
十二循环花瓣异,信知天理有时回。shí èr xún huán huā bàn yì,xìn zhī tiān lǐ yǒu shí huí。

午困

洪咨夔

故人书断故山离,义重惟穷到处随。gù rén shū duàn gù shān lí,yì zhòng wéi qióng dào chù suí。
无米胸中元自杵,不蚕鬓底却能丝。wú mǐ xiōng zhōng yuán zì chǔ,bù cán bìn dǐ què néng sī。
消梅乞与嘲盐贵,苦笋烹来怪酱迟。xiāo méi qǐ yǔ cháo yán guì,kǔ sǔn pēng lái guài jiàng chí。
亡可柰何安若命,午窗赢得睡便宜。wáng kě nài hé ān ruò mìng,wǔ chuāng yíng dé shuì biàn yí。

再赋

洪咨夔

谁为风光管合离,绿阴芳草日相随。shuí wèi fēng guāng guǎn hé lí,lǜ yīn fāng cǎo rì xiāng suí。
此身百丈牵三峡,吾道千钧系一丝。cǐ shēn bǎi zhàng qiān sān xiá,wú dào qiān jūn xì yī sī。
力戒荡舟君子适,志期学圃小人迟。lì jiè dàng zhōu jūn zi shì,zhì qī xué pǔ xiǎo rén chí。
平生客气消磨尽,醉固佳哉醒亦宜。píng shēng kè qì xiāo mó jǐn,zuì gù jiā zāi xǐng yì yí。

再赋

洪咨夔

一出俄经震巽离,盈虚消息取诸随。yī chū é jīng zhèn xùn lí,yíng xū xiāo xī qǔ zhū suí。
盆栽菡萏何时藕,檐挂蜘蛛尽日丝。pén zāi hàn dàn hé shí ǒu,yán guà zhī zhū jǐn rì sī。
左墄右平魂梦远,东岗西崦杖藜迟。zuǒ cè yòu píng hún mèng yuǎn,dōng gǎng xī yān zhàng lí chí。
棱棱瘦骨萧萧发,恰与黄冠野服宜。léng léng shòu gǔ xiāo xiāo fā,qià yǔ huáng guān yě fú yí。

和黄伯渊

洪咨夔

流转风光不暂违,等无地角与天涯。liú zhuǎn fēng guāng bù zàn wéi,děng wú dì jiǎo yǔ tiān yá。
故人书到几青李,生面客来时紫芝。gù rén shū dào jǐ qīng lǐ,shēng miàn kè lái shí zǐ zhī。
穷里埋头倾哑酒,凉边趁手应盲棋。qióng lǐ mái tóu qīng yǎ jiǔ,liáng biān chèn shǒu yīng máng qí。
寂寥简短君应笑,郎罢吟诗囝和诗。jì liáo jiǎn duǎn jūn yīng xiào,láng bà yín shī jiǎn hé shī。

和黄伯渊

洪咨夔

锦野西头始识君,便期垩鼻着风斤。jǐn yě xī tóu shǐ shí jūn,biàn qī è bí zhe fēng jīn。
馀甘到底有遗味,薝卜本来无异芬。yú gān dào dǐ yǒu yí wèi,zhān bo běn lái wú yì fēn。
忽忽又弦凉榭月,亭亭还合暮山云。hū hū yòu xián liáng xiè yuè,tíng tíng hái hé mù shān yún。
玉泉道士穷于我,也买新鹅约右军。yù quán dào shì qióng yú wǒ,yě mǎi xīn é yuē yòu jūn。

敬和老人览镜

洪咨夔

西谷柴车手自巾,风吹不到庾郎尘。xī gǔ chái chē shǒu zì jīn,fēng chuī bù dào yǔ láng chén。
回光返照千江月,复命归根一点春。huí guāng fǎn zhào qiān jiāng yuè,fù mìng guī gēn yī diǎn chūn。
永昼同窗陶处士,凉宵专席竹夫人。yǒng zhòu tóng chuāng táo chù shì,liáng xiāo zhuān xí zhú fū rén。
徐公好丑浑休问,认取青铜镜里真。xú gōng hǎo chǒu hún xiū wèn,rèn qǔ qīng tóng jìng lǐ zhēn。

又和忆可庵

洪咨夔

耐翁流庆遍仍来,随处烝尝荐笋苔。nài wēng liú qìng biàn réng lái,suí chù zhēng cháng jiàn sǔn tái。
但认白云飞一点,便胜黄犊走千回。dàn rèn bái yún fēi yī diǎn,biàn shèng huáng dú zǒu qiān huí。
屋山早露柤梨熟,墓道秋风菊桂开。wū shān zǎo lù zhā lí shú,mù dào qiū fēng jú guì kāi。
父子相从归展省,岂无野水为添杯。fù zi xiāng cóng guī zhǎn shěng,qǐ wú yě shuǐ wèi tiān bēi。

次韵夏日

洪咨夔

秧青水白四郊同,召雨无烦访守宫。yāng qīng shuǐ bái sì jiāo tóng,zhào yǔ wú fán fǎng shǒu gōng。
槐叶煮?随市俗,莲花捣曲称家风。huái yè zhǔ táo suí shì sú,lián huā dǎo qū chēng jiā fēng。
过从久谢三千客,嬉戏长娱七十翁。guò cóng jiǔ xiè sān qiān kè,xī xì zhǎng yú qī shí wēng。
已是太平农圃老,更揩两眼看升中。yǐ shì tài píng nóng pǔ lǎo,gèng kāi liǎng yǎn kàn shēng zhōng。

敬和老人荷花

洪咨夔

红红白白两般栽,浅浅深深一气催。hóng hóng bái bái liǎng bān zāi,qiǎn qiǎn shēn shēn yī qì cuī。
但爱透从清水出,不辞脱自淤泥来。dàn ài tòu cóng qīng shuǐ chū,bù cí tuō zì yū ní lái。
随花着盖相依立,聚菂为房忍擘开。suí huā zhe gài xiāng yī lì,jù dì wèi fáng rěn bāi kāi。
妙洁色香无间断,床头更拨洗儿醅。miào jié sè xiāng wú jiān duàn,chuáng tóu gèng bō xǐ ér pēi。

蜘蛛

洪咨夔

已迫斜阳欲坠时,谋身只怕脚行迟。yǐ pò xié yáng yù zhuì shí,móu shēn zhǐ pà jiǎo xíng chí。
纵横笼罩大为网,首尾经纶浑是丝。zòng héng lóng zhào dà wèi wǎng,shǒu wěi jīng lún hún shì sī。
腹饱飞虫肥似瓠,喙工毒螫利于锥。fù bǎo fēi chóng féi shì hù,huì gōng dú shì lì yú zhuī。
朝来猛被儿童扫,不放檐牙一点遗。cháo lái měng bèi ér tóng sǎo,bù fàng yán yá yī diǎn yí。

敬和老人石菖蒲

洪咨夔

西风摆脱络头丝,荪壁为家不问蓍。xī fēng bǎi tuō luò tóu sī,sūn bì wèi jiā bù wèn shī。
分得九华烟雨壑,种将五老水云芝。fēn dé jiǔ huá yān yǔ hè,zhǒng jiāng wǔ lǎo shuǐ yún zhī。
戟髯洒洒精神健,剑脊棱棱气骨奇。jǐ rán sǎ sǎ jīng shén jiàn,jiàn jí léng léng qì gǔ qí。
窗外几多凡草木,为谁张王为谁衰。chuāng wài jǐ duō fán cǎo mù,wèi shuí zhāng wáng wèi shuí shuāi。

又敬和还家自喜

洪咨夔

溪山鱼鸟识车尘,风日温明试小春。xī shān yú niǎo shí chē chén,fēng rì wēn míng shì xiǎo chūn。
黄帽青鞋安乐法,芋魁豆荚太平人。huáng mào qīng xié ān lè fǎ,yù kuí dòu jiá tài píng rén。
接篱倒着情怀放,蓬沓逢迎气味真。jiē lí dào zhe qíng huái fàng,péng dá féng yíng qì wèi zhēn。
儿亦梦牵潭上菊,和香细嚼胜猩唇。ér yì mèng qiān tán shàng jú,hé xiāng xì jué shèng xīng chún。