古诗词

用韵答厉辅卿

洪咨夔

坐穷无过客,失喜得吾侪。zuò qióng wú guò kè,shī xǐ dé wú chái。
材逸类淮海,诗清如简斋。cái yì lèi huái hǎi,shī qīng rú jiǎn zhāi。
山明知玉气,水涸见霜涯。shān míng zhī yù qì,shuǐ hé jiàn shuāng yá。
期子进此道,为亲生好怀。qī zi jìn cǐ dào,wèi qīn shēng hǎo huái。
洪咨夔

洪咨夔

洪咨夔,(1176~1236),南宋诗人,汉族人。字舜俞,号平斋。於潜(今属浙江临安县)人。嘉泰二年(1202)进士。授如皋主簿,寻为饶州教授。作《大治赋》,受到楼钥赏识。著作有《春秋说》3卷、《西汉诏令揽钞》等。 洪咨夔的作品>>

猜您喜欢

酬黎倅元夕

洪咨夔

淡黄巴月护帘栊,随分芙蓉数点红。dàn huáng bā yuè hù lián lóng,suí fēn fú róng shù diǎn hóng。
茶鼎擅场文武火,酒杯争道圣贤中。chá dǐng shàn chǎng wén wǔ huǒ,jiǔ bēi zhēng dào shèng xián zhōng。
小游退舍三边静,甲子占晴二麦丰。xiǎo yóu tuì shě sān biān jìng,jiǎ zi zhàn qíng èr mài fēng。
乐事赏心无过此,不关花信几番风。lè shì shǎng xīn wú guò cǐ,bù guān huā xìn jǐ fān fēng。

春日即事

洪咨夔

杨柳黄黄燕子来,梅花落尽已青梅。yáng liǔ huáng huáng yàn zi lái,méi huā luò jǐn yǐ qīng méi。
一年春事闭门过,万里客怀呼酒开。yī nián chūn shì bì mén guò,wàn lǐ kè huái hū jiǔ kāi。
西土逖哉鸿雁断,东方明矣子规催。xī tǔ tì zāi hóng yàn duàn,dōng fāng míng yǐ zi guī cuī。
海棠多买燕宫本,归去家山手自栽。hǎi táng duō mǎi yàn gōng běn,guī qù jiā shān shǒu zì zāi。

春日即事

洪咨夔

黄奶扶春梦觉来,禅心已堕老黄梅。huáng nǎi fú chūn mèng jué lái,chán xīn yǐ duò lǎo huáng méi。
沾沾桃叶相先发,寂寂梨花未肯开。zhān zhān táo yè xiāng xiān fā,jì jì lí huā wèi kěn kāi。
抱案并无钳纸请,索书时有打门催。bào àn bìng wú qián zhǐ qǐng,suǒ shū shí yǒu dǎ mén cuī。
人生消得韶华几,两鬓霜根不待栽。rén shēng xiāo dé sháo huá jǐ,liǎng bìn shuāng gēn bù dài zāi。

次程岳州廷迈春行昨访天梯佛龛今约乌奴

洪咨夔

汗血嘶风草正青,眼中万马敛春坰。hàn xuè sī fēng cǎo zhèng qīng,yǎn zhōng wàn mǎ liǎn chūn jiōng。
檄书纵不烦师鲁,荐稿犹当出古灵。xí shū zòng bù fán shī lǔ,jiàn gǎo yóu dāng chū gǔ líng。
杜若扶疏明远渚,荼蘼猗靡馥中庭。dù ruò fú shū míng yuǎn zhǔ,tú mí yī mí fù zhōng tíng。
天梯行遍乌奴去,到手深杯莫暂停。tiān tī xíng biàn wū nú qù,dào shǒu shēn bēi mò zàn tíng。

再和廷迈

洪咨夔

步障晴丝夹道青,土桥石磴向西坰。bù zhàng qíng sī jiā dào qīng,tǔ qiáo shí dèng xiàng xī jiōng。
李乌奴宅空怀古,武阿婆祠懒乞灵。lǐ wū nú zhái kōng huái gǔ,wǔ ā pó cí lǎn qǐ líng。
杜宇一声犹客路,白云万里是亲庭。dù yǔ yī shēng yóu kè lù,bái yún wàn lǐ shì qīn tíng。
只应江水知人意,东下何曾半息停。zhǐ yīng jiāng shuǐ zhī rén yì,dōng xià hé céng bàn xī tíng。

还自益昌道得张伯修诗次韵

洪咨夔

剑外风烟老鬓华,归心更切独孤遐。jiàn wài fēng yān lǎo bìn huá,guī xīn gèng qiè dú gū xiá。
明知东郭非吾土,苦认西楼是我家。míng zhī dōng guō fēi wú tǔ,kǔ rèn xī lóu shì wǒ jiā。
万古声名供敝帚,九州意气付浮查。wàn gǔ shēng míng gōng bì zhǒu,jiǔ zhōu yì qì fù fú chá。
同来蓬沓於潜女,一笑长歌陌上花。tóng lái péng dá yú qián nǚ,yī xiào zhǎng gē mò shàng huā。

生朝前一日过隆庆十里得老人书中诗因用尊韵

洪咨夔

剑栈高寒潦水空,儿心片片趁归鸿。jiàn zhàn gāo hán lǎo shuǐ kōng,ér xīn piàn piàn chèn guī hóng。
喜闻禅观如黄檗,想见仙风过赤松。xǐ wén chán guān rú huáng bò,xiǎng jiàn xiān fēng guò chì sōng。
利欲无厌骑鹤客,功名有定赋狙翁。lì yù wú yàn qí hè kè,gōng míng yǒu dìng fù jū wēng。
万钟不博斑衣乐,已判身为邴曼容。wàn zhōng bù bó bān yī lè,yǐ pàn shēn wèi bǐng màn róng。

生朝前一日过隆庆十里得老人书中诗因用尊韵

洪咨夔

灯花太喜酒樽空,客路真成印雪鸿。dēng huā tài xǐ jiǔ zūn kōng,kè lù zhēn chéng yìn xuě hóng。
出塞曲中迷灞浐,筹边图里认维松。chū sāi qū zhōng mí bà chǎn,chóu biān tú lǐ rèn wéi sōng。
汗鞮虱胄心犹壮,蓬矢桑弧鬓已翁。hàn dī shī zhòu xīn yóu zhuàng,péng shǐ sāng hú bìn yǐ wēng。
东望只知归计是,轻舠苕霅采夫容。dōng wàng zhǐ zhī guī jì shì,qīng dāo sháo zhà cǎi fū róng。

寿邹茶使

洪咨夔

鹤雁旌旗导紫軿,方瞳秋水照人明。hè yàn jīng qí dǎo zǐ píng,fāng tóng qiū shuǐ zhào rén míng。
泰山可碎胆常定,沧海自浑心转清。tài shān kě suì dǎn cháng dìng,cāng hǎi zì hún xīn zhuǎn qīng。
万事至公如正献,片言不妄即元城。wàn shì zhì gōng rú zhèng xiàn,piàn yán bù wàng jí yuán chéng。
擎天正要坚牢柱,长与皇家植太平。qíng tiān zhèng yào jiān láo zhù,zhǎng yǔ huáng jiā zhí tài píng。

寿邹茶使

洪咨夔

手挈蓬弧挂井参,筹边楼下瑞云深。shǒu qiè péng hú guà jǐng cān,chóu biān lóu xià ruì yún shēn。
传将绝学圣贤脉,会得初阳天地心。chuán jiāng jué xué shèng xián mài,huì dé chū yáng tiān dì xīn。
议论文章胸万甲,功名富贵腹三壬。yì lùn wén zhāng xiōng wàn jiǎ,gōng míng fù guì fù sān rén。
春风禁柳东华路,扈驾催行荔子金。chūn fēng jìn liǔ dōng huá lù,hù jià cuī xíng lì zi jīn。

用伯修韵迓虞提刑

洪咨夔

从来图易必思艰,运甓工夫莫放闲。cóng lái tú yì bì sī jiān,yùn pì gōng fū mò fàng xián。
万里功名终竟在,百年元气早须还。wàn lǐ gōng míng zhōng jìng zài,bǎi nián yuán qì zǎo xū hái。
安危着眼棋枰外,中否留心弩括间。ān wēi zhe yǎn qí píng wài,zhōng fǒu liú xīn nǔ kuò jiān。
寄似匆匆无几语,华阳东去是潼关。jì shì cōng cōng wú jǐ yǔ,huá yáng dōng qù shì tóng guān。

岸行

洪咨夔

少年血气暗消磨,盎盎阳春保大和。shǎo nián xuè qì àn xiāo mó,àng àng yáng chūn bǎo dà hé。
已放杏花风味短,未酸梅子典刑多。yǐ fàng xìng huā fēng wèi duǎn,wèi suān méi zi diǎn xíng duō。
一官满去鱼无饵,万里归来燕有窠。yī guān mǎn qù yú wú ěr,wàn lǐ guī lái yàn yǒu kē。
但愿时平蚕麦好,免教人问蜀如何。dàn yuàn shí píng cán mài hǎo,miǎn jiào rén wèn shǔ rú hé。

安泰

洪咨夔

不是官身是客身,下车随意踏芳尘。bù shì guān shēn shì kè shēn,xià chē suí yì tà fāng chén。
空蒙山色雨非雨,冷淡花梢春自春。kōng méng shān sè yǔ fēi yǔ,lěng dàn huā shāo chūn zì chūn。
裘弊黑貂犹耐老,褐移紫凤未全贫。qiú bì hēi diāo yóu nài lǎo,hè yí zǐ fèng wèi quán pín。
青帘垂脚游丝外,到处东风似故人。qīng lián chuí jiǎo yóu sī wài,dào chù dōng fēng shì gù rén。

追和及甫雪

洪咨夔

胚腪造化妙天家,趁得辛夷未着花。pēi yùn zào huà miào tiān jiā,chèn dé xīn yí wèi zhe huā。
浊水淤泥还絮白,枯株朽树亦芳华。zhuó shuǐ yū ní hái xù bái,kū zhū xiǔ shù yì fāng huá。
长空光眩鸣皋鹤,厚地寒侵入宇蛇。zhǎng kōng guāng xuàn míng gāo hè,hòu dì hán qīn rù yǔ shé。
钜竹南墙清绝甚,一编孟子一瓯茶。jù zhú nán qiáng qīng jué shén,yī biān mèng zi yī ōu chá。

拜和老人见寄韵

洪咨夔

阿翁莹彻八窗冰,独爱春郊画有声。ā wēng yíng chè bā chuāng bīng,dú ài chūn jiāo huà yǒu shēng。
正鲚鱼肥桃涨暖,欲河鲀上荻芽生。zhèng jì yú féi táo zhǎng nuǎn,yù hé tún shàng dí yá shēng。
惊雷破柱眠逾稳,明月中庭酌屡更。jīng léi pò zhù mián yú wěn,míng yuè zhōng tíng zhuó lǚ gèng。
应待儿归相从臾,万红堆里槊齐横。yīng dài ér guī xiāng cóng yú,wàn hóng duī lǐ shuò qí héng。