古诗词

春事

洪咨夔

莫为春愁两鬓翁,管愁元不属春风。mò wèi chūn chóu liǎng bìn wēng,guǎn chóu yuán bù shǔ chūn fēng。
深黄杨柳夕阳外,淡白杏花明月中。shēn huáng yáng liǔ xī yáng wài,dàn bái xìng huā míng yuè zhōng。
大自在身天地并,妙光明性圣愚同。dà zì zài shēn tiān dì bìng,miào guāng míng xìng shèng yú tóng。
鸣鸠乳燕相料理,融得从前万虑空。míng jiū rǔ yàn xiāng liào lǐ,róng dé cóng qián wàn lǜ kōng。
洪咨夔

洪咨夔

洪咨夔,(1176~1236),南宋诗人,汉族人。字舜俞,号平斋。於潜(今属浙江临安县)人。嘉泰二年(1202)进士。授如皋主簿,寻为饶州教授。作《大治赋》,受到楼钥赏识。著作有《春秋说》3卷、《西汉诏令揽钞》等。 洪咨夔的作品>>

猜您喜欢

古乐府用礼禅灭翁韵四鸿雁行

洪咨夔

羽肃肃,鸣雍雍,江南江北秋思同。yǔ sù sù,míng yōng yōng,jiāng nán jiāng běi qiū sī tóng。
秋思中人无避处,风酸月冷江流去。qiū sī zhōng rén wú bì chù,fēng suān yuè lěng jiāng liú qù。
雁奴亦良苦,群雁不我冯。yàn nú yì liáng kǔ,qún yàn bù wǒ féng。
夜深炬火灭复明,举网掩尽芦花翎。yè shēn jù huǒ miè fù míng,jǔ wǎng yǎn jǐn lú huā líng。

为清隐打化僧说偈

洪咨夔

云山幸不求吾是,鱼鸟依然笑我顽。yún shān xìng bù qiú wú shì,yú niǎo yī rán xiào wǒ wán。
自欲入城持钵去,扣门可煞老僧闲。zì yù rù chéng chí bō qù,kòu mén kě shā lǎo sēng xián。

直玉堂作

洪咨夔

禁门深锁寂无哗,浓墨淋漓两相麻。jìn mén shēn suǒ jì wú huā,nóng mò lín lí liǎng xiāng má。
唱彻五更天未晓,一池月浸紫薇花。chàng chè wǔ gèng tiān wèi xiǎo,yī chí yuè jìn zǐ wēi huā。