古诗词

唐多令·雪

吴景奎

春近柳依依。chūn jìn liǔ yī yī。
天台客未归。tiān tái kè wèi guī。
任东阳、减却腰围。rèn dōng yáng jiǎn què yāo wéi。
手撚梅花吟未了,惊眼底、雪花飞。shǒu niǎn méi huā yín wèi le,jīng yǎn dǐ xuě huā fēi。
相对两忘机。xiāng duì liǎng wàng jī。
青山陡觉非。qīng shān dǒu jué fēi。
想鹅池、夜令难违。xiǎng é chí yè lìng nán wéi。
谁道子猷豪富甚,银箬笠、玉蓑衣。shuí dào zi yóu háo fù shén,yín ruò lì yù suō yī。

吴景奎

元婺州兰溪人,字文可。七岁力学如成人,年十三为乡正。刘贞为浙东宪府掾,辟为从事,后荐署兴化路儒学录,以母老辞不就。博学,尤善为诗,词句清丽,有唐人风。有《药房樵唱》。 吴景奎的作品>>

猜您喜欢

代呻吟绝句十首

吴景奎

支离野老畏炎蒸,露坐三更倦不胜。zhī lí yě lǎo wèi yán zhēng,lù zuò sān gèng juàn bù shèng。
何物能消清夜渴,迎风谁致玉壶冰。hé wù néng xiāo qīng yè kě,yíng fēng shuí zhì yù hú bīng。

代呻吟绝句十首

吴景奎

委巷全无长者车,脱巾散发掩残书。wěi xiàng quán wú zhǎng zhě chē,tuō jīn sàn fā yǎn cán shū。
多缘示病耽慵懒,客至从嗔礼法疏。duō yuán shì bìng dān yōng lǎn,kè zhì cóng chēn lǐ fǎ shū。

代呻吟绝句十首

吴景奎

莫年长是惜离群,空谷跫音亦喜闻。mò nián zhǎng shì xī lí qún,kōng gǔ qióng yīn yì xǐ wén。
天末倚风回白首,蒙蒙时雨霭停云。tiān mò yǐ fēng huí bái shǒu,méng méng shí yǔ ǎi tíng yún。

代呻吟绝句十首

吴景奎

鬓丝冉冉扬茶烟,药裹关心手自煎。bìn sī rǎn rǎn yáng chá yān,yào guǒ guān xīn shǒu zì jiān。
祸福从来相倚伏,灵氛何必事建篿。huò fú cóng lái xiāng yǐ fú,líng fēn hé bì shì jiàn tuán。

代呻吟绝句十首

吴景奎

辛夷始花人问疾,菡萏已秋犹养疴。xīn yí shǐ huā rén wèn jí,hàn dàn yǐ qiū yóu yǎng kē。
投老栖迟有如此,一年强半病中过。tóu lǎo qī chí yǒu rú cǐ,yī nián qiáng bàn bìng zhōng guò。

代呻吟绝句十首

吴景奎

囊底虽存大药资,民忧钞法阻艰时。náng dǐ suī cún dà yào zī,mín yōu chāo fǎ zǔ jiān shí。
伯休不二今安在,市价从他或倍蓰。bó xiū bù èr jīn ān zài,shì jià cóng tā huò bèi xǐ。

代呻吟绝句十首

吴景奎

修竹泠泠石磴寒,青松落落露云端。xiū zhú líng líng shí dèng hán,qīng sōng luò luò lù yún duān。
此中昔我专游钓,病里长思倚杖看。cǐ zhōng xī wǒ zhuān yóu diào,bìng lǐ zhǎng sī yǐ zhàng kàn。

秋夜读书感怀

吴景奎

宵中风雨除,明蟾界心房。xiāo zhōng fēng yǔ chú,míng chán jiè xīn fáng。
秋堂湛虚白,飞露生浮凉。qiū táng zhàn xū bái,fēi lù shēng fú liáng。
夜气之所存,澹然思虑忘。yè qì zhī suǒ cún,dàn rán sī lǜ wàng。
短檠对方册,一览四五行。duǎn qíng duì fāng cè,yī lǎn sì wǔ xíng。
注目曾未久,玄花眩幽光。zhù mù céng wèi jiǔ,xuán huā xuàn yōu guāng。
瞳子罹哀酸,蹙额攒清扬。tóng zi lí āi suān,cù é zǎn qīng yáng。
愤嫌书字细,频挑灯烬长。fèn xián shū zì xì,pín tiāo dēng jìn zhǎng。
远睇觉暂明,迫观愈微茫。yuǎn dì jué zàn míng,pò guān yù wēi máng。
掩卷重太息,惊心怛中肠。yǎn juǎn zhòng tài xī,jīng xīn dá zhōng cháng。

喻鸠

吴景奎

东村五亩园,荒秽久不治。dōng cūn wǔ mǔ yuán,huāng huì jiǔ bù zhì。
荷锄种豆苗,爱此膏土肥。hé chú zhǒng dòu miáo,ài cǐ gāo tǔ féi。
森然已甲坼,保之若婴儿。sēn rán yǐ jiǎ chè,bǎo zhī ruò yīng ér。
群鸠竞拂羽,俯啄思无遗。qún jiū jìng fú yǔ,fǔ zhuó sī wú yí。
傍麾虽稍却,投闲复在兹。bàng huī suī shāo què,tóu xián fù zài zī。
一啄不汝惜,再啄苗已稀。yī zhuó bù rǔ xī,zài zhuó miáo yǐ xī。
剜我心上肉,充汝肠中饥。wān wǒ xīn shàng ròu,chōng rǔ cháng zhōng jī。
汝饥诚可怜,矰?那忍施。rǔ jī chéng kě lián,zēng zhuó nà rěn shī。
桑林正沃若,桑椹方垂垂。sāng lín zhèng wò ruò,sāng shèn fāng chuí chuí。
椹熟可醉饱,林深无危机。shèn shú kě zuì bǎo,lín shēn wú wēi jī。
恩怨从此释,斯园勿重窥。ēn yuàn cóng cǐ shì,sī yuán wù zhòng kuī。
鸠鸣对心臆,群然亦高飞。jiū míng duì xīn yì,qún rán yì gāo fēi。

采菊

吴景奎

爽气浮西山,风烟澹原隰。shuǎng qì fú xī shān,fēng yān dàn yuán xí。
悠然出衡门,佳节逢九日。yōu rán chū héng mén,jiā jié féng jiǔ rì。
众草萋以青,黄菊正秋色。zhòng cǎo qī yǐ qīng,huáng jú zhèng qiū sè。
采之不盈把,妙意良自得。cǎi zhī bù yíng bǎ,miào yì liáng zì dé。
谓能制颓龄,可泛忘忧物。wèi néng zhì tuí líng,kě fàn wàng yōu wù。
驩言命壶觞,万事付酣适。huān yán mìng hú shāng,wàn shì fù hān shì。
永怀东篱人,俯仰已陈迹。yǒng huái dōng lí rén,fǔ yǎng yǐ chén jì。

送日者黄学海归江西

吴景奎

黄君旧饮西江水,太华黄河归眼底。huáng jūn jiù yǐn xī jiāng shuǐ,tài huá huáng hé guī yǎn dǐ。
移家直上黄金台,袖染天香五云里。yí jiā zhí shàng huáng jīn tái,xiù rǎn tiān xiāng wǔ yún lǐ。
神游碧落鞭雷霆,六丁呵护青囊经。shén yóu bì luò biān léi tíng,liù dīng hē hù qīng náng jīng。
蓝袍掩映苍水佩,剑光倒射天冥冥。lán páo yǎn yìng cāng shuǐ pèi,jiàn guāng dào shè tiān míng míng。
前身金华老仙伯,此生还作金华客。qián shēn jīn huá lǎo xiān bó,cǐ shēng hái zuò jīn huá kè。
却厌缁尘点客衣,解组竟寻山水癖。què yàn zī chén diǎn kè yī,jiě zǔ jìng xún shān shuǐ pǐ。
生男有室女有家,买田筑室栽桑麻。shēng nán yǒu shì nǚ yǒu jiā,mǎi tián zhù shì zāi sāng má。
秋风吹醒故园梦,清江碧嶂天之涯。qiū fēng chuī xǐng gù yuán mèng,qīng jiāng bì zhàng tiān zhī yá。
去路不辞烟水隔,骨肉相欢头雪白。qù lù bù cí yān shuǐ gé,gǔ ròu xiāng huān tóu xuě bái。
千年老鹤今来归,閤皂山前令威宅。qiān nián lǎo hè jīn lái guī,gé zào shān qián lìng wēi zhái。

故园多海棠其一树大数十围树顶一枝如雪白因赋

吴景奎

太真酒酣睡未足,深宫已纵衔花鹿。tài zhēn jiǔ hān shuì wèi zú,shēn gōng yǐ zòng xián huā lù。
翠华一夜拂峨嵋,风尘澒洞黄金屋。cuì huá yī yè fú é méi,fēng chén hòng dòng huáng jīn wū。
马嵬香土埋婵娟,冶容悔与春争妍。mǎ wéi xiāng tǔ mái chán juān,yě róng huǐ yǔ chūn zhēng yán。
似闻天王狩太白,雪魄幻作花中仙。shì wén tiān wáng shòu tài bái,xuě pò huàn zuò huā zhōng xiān。
澹妆独立东风里,冷笑漫山旧桃李。dàn zhuāng dú lì dōng fēng lǐ,lěng xiào màn shān jiù táo lǐ。
芳心恨不聘梅花,雨中有泪如铅水。fāng xīn hèn bù pìn méi huā,yǔ zhōng yǒu lèi rú qiān shuǐ。
蜀山紫锦同本根,得如梨雪聊相温。shǔ shān zǐ jǐn tóng běn gēn,dé rú lí xuě liáo xiāng wēn。
凝脂酝藉初出浴,玉凫波暖春粼粼。níng zhī yùn jí chū chū yù,yù fú bō nuǎn chūn lín lín。
瑶台月下相逢处,翠袖冰姿生媚妩。yáo tái yuè xià xiāng féng chù,cuì xiù bīng zī shēng mèi wǔ。
更烧银烛醉中看,仿佛《霓裳羽衣》舞。gèng shāo yín zhú zuì zhōng kàn,fǎng fú ní shang yǔ yī wǔ。

五十自讼示同志

吴景奎

嗟我行年今五十,鬓毛半染秋霜白。jiē wǒ xíng nián jīn wǔ shí,bìn máo bàn rǎn qiū shuāng bái。
方知四十九年非,追数生平竟何益。fāng zhī sì shí jiǔ nián fēi,zhuī shù shēng píng jìng hé yì。
少年懒惰废经史,明时进取无谋画。shǎo nián lǎn duò fèi jīng shǐ,míng shí jìn qǔ wú móu huà。
临财不解竞锥刀,饱食安知勤稼穑。lín cái bù jiě jìng zhuī dāo,bǎo shí ān zhī qín jià sè。
故园已荒松菊径,索居却占渔樵席。gù yuán yǐ huāng sōng jú jìng,suǒ jū què zhàn yú qiáo xí。
陆沉井里等樗散,宾饯羲娥驶驹隙。lù chén jǐng lǐ děng chū sàn,bīn jiàn xī é shǐ jū xì。
齿牙摇落筋力疲,两目生花眩朱碧。chǐ yá yáo luò jīn lì pí,liǎng mù shēng huā xuàn zhū bì。
母年七帙馀四龄,饮食康强喜愉怿。mǔ nián qī zhì yú sì líng,yǐn shí kāng qiáng xǐ yú yì。
大儿无成小儿幼,有弟相望念离隔。dà ér wú chéng xiǎo ér yòu,yǒu dì xiāng wàng niàn lí gé。
弱孙绕膝不识愁,弄笔摊书恣狼藉。ruò sūn rào xī bù shí chóu,nòng bǐ tān shū zì láng jí。
不如意事十八九,俯仰兴怀百忧积。bù rú yì shì shí bā jiǔ,fǔ yǎng xīng huái bǎi yōu jī。
敢随佻巧人共嗤,自信修姱心不易。gǎn suí tiāo qiǎo rén gòng chī,zì xìn xiū kuā xīn bù yì。
使予浸假嗜酣酗,好勇斗狠从博弈。shǐ yǔ jìn jiǎ shì hān xù,hǎo yǒng dòu hěn cóng bó yì。
岂如用拙乐贱贫,清苦宁辞食冰蘖。qǐ rú yòng zhuō lè jiàn pín,qīng kǔ níng cí shí bīng niè。
牛衣不暖泣中夜,犊鼻凄凉徒四壁。niú yī bù nuǎn qì zhōng yè,dú bí qī liáng tú sì bì。
丈夫未遇亦如此,顾我何为叹纬繣。zhàng fū wèi yù yì rú cǐ,gù wǒ hé wèi tàn wěi huà。
已将穷达付天公,啸歌起视沧溟窄。yǐ jiāng qióng dá fù tiān gōng,xiào gē qǐ shì cāng míng zhǎi。
方今忽忽岁遒尽,黄落山林见松柏。fāng jīn hū hū suì qiú jǐn,huáng luò shān lín jiàn sōng bǎi。
揆余初度安足论,母恩未报嗟穷厄。kuí yú chū dù ān zú lùn,mǔ ēn wèi bào jiē qióng è。
醉来聊以写我忧,返锁衡门谢宾客。zuì lái liáo yǐ xiě wǒ yōu,fǎn suǒ héng mén xiè bīn kè。

中秋对月

吴景奎

素娥游宴清虚府,手摘蟾花啖寒兔。sù é yóu yàn qīng xū fǔ,shǒu zhāi chán huā dàn hán tù。
琼楼高处作中秋,净洗银盘浥风露。qióng lóu gāo chù zuò zhōng qiū,jìng xǐ yín pán yì fēng lù。
此时令我忆去年,山中桂影浮觥船。cǐ shí lìng wǒ yì qù nián,shān zhōng guì yǐng fú gōng chuán。
今年却来江海上,美人千里同婵娟。jīn nián què lái jiāng hǎi shàng,měi rén qiān lǐ tóng chán juān。
世间忧乐知多少,天地无穷月长好。shì jiān yōu lè zhī duō shǎo,tiān dì wú qióng yuè zhǎng hǎo。
明年踪迹何处看,此夜阴晴亦难保。míng nián zōng jì hé chù kàn,cǐ yè yīn qíng yì nán bǎo。

鹊有媒

吴景奎

长林萧萧两乾鹊,牖户绸缪欣有托。zhǎng lín xiāo xiāo liǎng qián què,yǒu hù chóu móu xīn yǒu tuō。
雄飞望望杳不归,饮啄应怜堕矰缴。xióng fēi wàng wàng yǎo bù guī,yǐn zhuó yīng lián duò zēng jiǎo。
孀雌哺鷇成孤栖,月明不复从南飞。shuāng cí bǔ kòu chéng gū qī,yuè míng bù fù cóng nán fēi。
迢迢织女隔银浦,风多巢冷将畴依。tiáo tiáo zhī nǚ gé yín pǔ,fēng duō cháo lěng jiāng chóu yī。
花间双鹊能凸喜,来往殷勤道芳意。huā jiān shuāng què néng tū xǐ,lái wǎng yīn qín dào fāng yì。
雄鸠佻巧鸩不媒,愿得灵修几同类。xióng jiū tiāo qiǎo zhèn bù méi,yuàn dé líng xiū jǐ tóng lèi。
斯须众鹊邀提壶,入林绕树声相呼。sī xū zhòng què yāo tí hú,rù lín rào shù shēng xiāng hū。
群飞尽弃遗一鹊,同室定偶携诸孤。qún fēi jǐn qì yí yī què,tóng shì dìng ǒu xié zhū gū。
彊彊和鸣如有道,求牡深惭雉鸣鷕。jiàng jiàng hé míng rú yǒu dào,qiú mǔ shēn cán zhì míng yǎo。
逾墙钻穴相窥从,重叹人而不如鸟。yú qiáng zuān xué xiāng kuī cóng,zhòng tàn rén ér bù rú niǎo。