古诗词

和黎德升赠别

洪咨夔

朱弦无繁声,大羹有至味。zhū xián wú fán shēng,dà gēng yǒu zhì wèi。
人惟不苟同,终亦不苟异。rén wéi bù gǒu tóng,zhōng yì bù gǒu yì。
咸戒咸其腓,贲取贲其趾。xián jiè xián qí féi,bēn qǔ bēn qí zhǐ。
出处进退间,当思古人齿。chū chù jìn tuì jiān,dāng sī gǔ rén chǐ。
嗟予何为者,涉世聊复尔。jiē yǔ hé wèi zhě,shè shì liáo fù ěr。
来从吴尽头,直到蜀筑底。lái cóng wú jǐn tóu,zhí dào shǔ zhù dǐ。
赫日青石裂,凄风黄叶委。hè rì qīng shí liè,qī fēng huáng yè wěi。
道旁几揶揄,得已犹不已。dào páng jǐ yé yú,dé yǐ yóu bù yǐ。
君如细柳军,坚壁阅儿戏。jūn rú xì liǔ jūn,jiān bì yuè ér xì。
又如渥洼马,超轶不受絷。yòu rú wò wā mǎ,chāo yì bù shòu zhí。
客窗日相从,肝胆莹彼己。kè chuāng rì xiāng cóng,gān dǎn yíng bǐ jǐ。
偏校纷已侯,怜我尚猿臂。piān xiào fēn yǐ hóu,lián wǒ shàng yuán bì。
胸藏数万甲,智绝三十里。xiōng cáng shù wàn jiǎ,zhì jué sān shí lǐ。
清谈对夜分,常恨世少治。qīng tán duì yè fēn,cháng hèn shì shǎo zhì。
酒酣或怒骂,天下无真是。jiǔ hān huò nù mà,tiān xià wú zhēn shì。
佞夫戴髑髅,请剑淬越砥。nìng fū dài dú lóu,qǐng jiàn cuì yuè dǐ。
长亭杨柳黄,妙语鲍谢体。zhǎng tíng yáng liǔ huáng,miào yǔ bào xiè tǐ。
不作儿女别,相期青云器。bù zuò ér nǚ bié,xiāng qī qīng yún qì。
深沉老元戎,梦寐古舆地。shēn chén lǎo yuán róng,mèng mèi gǔ yú dì。
视师薄郾城,受甲高熊耳。shì shī báo yǎn chéng,shòu jiǎ gāo xióng ěr。
相与善筹之,塞草春无际。xiāng yǔ shàn chóu zhī,sāi cǎo chūn wú jì。
洪咨夔

洪咨夔

洪咨夔,(1176~1236),南宋诗人,汉族人。字舜俞,号平斋。於潜(今属浙江临安县)人。嘉泰二年(1202)进士。授如皋主簿,寻为饶州教授。作《大治赋》,受到楼钥赏识。著作有《春秋说》3卷、《西汉诏令揽钞》等。 洪咨夔的作品>>

猜您喜欢

古乐府用礼禅灭翁韵四鸿雁行

洪咨夔

羽肃肃,鸣雍雍,江南江北秋思同。yǔ sù sù,míng yōng yōng,jiāng nán jiāng běi qiū sī tóng。
秋思中人无避处,风酸月冷江流去。qiū sī zhōng rén wú bì chù,fēng suān yuè lěng jiāng liú qù。
雁奴亦良苦,群雁不我冯。yàn nú yì liáng kǔ,qún yàn bù wǒ féng。
夜深炬火灭复明,举网掩尽芦花翎。yè shēn jù huǒ miè fù míng,jǔ wǎng yǎn jǐn lú huā líng。

为清隐打化僧说偈

洪咨夔

云山幸不求吾是,鱼鸟依然笑我顽。yún shān xìng bù qiú wú shì,yú niǎo yī rán xiào wǒ wán。
自欲入城持钵去,扣门可煞老僧闲。zì yù rù chéng chí bō qù,kòu mén kě shā lǎo sēng xián。

直玉堂作

洪咨夔

禁门深锁寂无哗,浓墨淋漓两相麻。jìn mén shēn suǒ jì wú huā,nóng mò lín lí liǎng xiāng má。
唱彻五更天未晓,一池月浸紫薇花。chàng chè wǔ gèng tiān wèi xiǎo,yī chí yuè jìn zǐ wēi huā。