古诗词

题李杜苏黄像少陵

洪咨夔

风云惨淡豺貙吼,日忧无饭仍无酒。fēng yún cǎn dàn chái chū hǒu,rì yōu wú fàn réng wú jiǔ。
秋来东屯熟八九,举家欢呼拍铜斗。qiū lái dōng tún shú bā jiǔ,jǔ jiā huān hū pāi tóng dòu。
老夫欲酿儿欲炊,老夫怕醒儿怕饥。lǎo fū yù niàng ér yù chuī,lǎo fū pà xǐng ér pà jī。
商量不下撚断髭,归与汝母折衷之。shāng liàng bù xià niǎn duàn zī,guī yǔ rǔ mǔ zhé zhōng zhī。
洪咨夔

洪咨夔

洪咨夔,(1176~1236),南宋诗人,汉族人。字舜俞,号平斋。於潜(今属浙江临安县)人。嘉泰二年(1202)进士。授如皋主簿,寻为饶州教授。作《大治赋》,受到楼钥赏识。著作有《春秋说》3卷、《西汉诏令揽钞》等。 洪咨夔的作品>>

猜您喜欢

赠石室朱修行

洪咨夔

落叶堆中折脚铛,白云煮尽又还生。luò yè duī zhōng zhé jiǎo dāng,bái yún zhǔ jǐn yòu hái shēng。
洞门黄鹤婆娑舞,留得松风待月明。dòng mén huáng hè pó suō wǔ,liú dé sōng fēng dài yuè míng。

仲冬二日还自谷川道中

洪咨夔

晴烟杳霭似春山,疏柳啼鸦意度闲。qíng yān yǎo ǎi shì chūn shān,shū liǔ tí yā yì dù xián。
溪上麦田翻未遍,故迟牛带夕阳还。xī shàng mài tián fān wèi biàn,gù chí niú dài xī yáng hái。

仲冬二日还自谷川道中

洪咨夔

满天返照醉红殷,未到生明月已弯。mǎn tiān fǎn zhào zuì hóng yīn,wèi dào shēng míng yuè yǐ wān。
好是蛾眉无点恨,盈盈淡扫有无间。hǎo shì é méi wú diǎn hèn,yíng yíng dàn sǎo yǒu wú jiān。

至节出谒回

洪咨夔

一脉阳从地底回,人情物意便春台。yī mài yáng cóng dì dǐ huí,rén qíng wù yì biàn chūn tái。
鲜衣稚子面红醉,知向外家参节来。xiān yī zhì zi miàn hóng zuì,zhī xiàng wài jiā cān jié lái。

至节出谒回

洪咨夔

巧笑声摇六博盆,纤纤人在绿窗根。qiǎo xiào shēng yáo liù bó pén,xiān xiān rén zài lǜ chuāng gēn。
隔纱想见春风面,云滑金钗欲溜痕。gé shā xiǎng jiàn chūn fēng miàn,yún huá jīn chāi yù liū hén。

臈中步月

洪咨夔

平山堂下解围去,天水堡前经战来。píng shān táng xià jiě wéi qù,tiān shuǐ bǎo qián jīng zhàn lái。
天地无情一般月,照人霜骨白皑皑。tiān dì wú qíng yī bān yuè,zhào rén shuāng gǔ bái ái ái。

臈中步月

洪咨夔

卖妻鬻子年饥后,索母求爷贼乱馀。mài qī yù zi nián jī hòu,suǒ mǔ qiú yé zéi luàn yú。
对月椎胸几家哭,更堪萧索岁将除。duì yuè chuí xiōng jǐ jiā kū,gèng kān xiāo suǒ suì jiāng chú。

灯夕独酌

洪咨夔

钿车罗帕禁街夜,珂伞炬城沙路春。diàn chē luó pà jìn jiē yè,kē sǎn jù chéng shā lù chūn。
少不自强今老矣,落梅风暖酒生鳞。shǎo bù zì qiáng jīn lǎo yǐ,luò méi fēng nuǎn jiǔ shēng lín。

灯夕独酌

洪咨夔

海涛风定柳枝曲,江楫波明桃叶歌。hǎi tāo fēng dìng liǔ zhī qū,jiāng jí bō míng táo yè gē。
剪烛停杯听宛转,不妨白雪映青蛾。jiǎn zhú tíng bēi tīng wǎn zhuǎn,bù fáng bái xuě yìng qīng é。

送游考功将漕夔门

洪咨夔

温公一传谏议刘,菊坡一传吏部游。wēn gōng yī chuán jiàn yì liú,jú pō yī chuán lì bù yóu。
长庚伴月天欲晓,西照太白南罗浮。zhǎng gēng bàn yuè tiān yù xiǎo,xī zhào tài bái nán luó fú。

送游考功将漕夔门

洪咨夔

神鼎一铸魑魅怖,法鼓四震波旬悲。shén dǐng yī zhù chī mèi bù,fǎ gǔ sì zhèn bō xún bēi。
祖宗涵养天下气,留得此脉扶颠危。zǔ zōng hán yǎng tiān xià qì,liú dé cǐ mài fú diān wēi。

送游考功将漕夔门

洪咨夔

欲鸣不鸣衔口马,欲去不去羸角羝。yù míng bù míng xián kǒu mǎ,yù qù bù qù léi jiǎo dī。
排天绝叫河汉裂,只舸飞上岷江西。pái tiān jué jiào hé hàn liè,zhǐ gě fēi shàng mín jiāng xī。

送游考功将漕夔门

洪咨夔

古来刀锯鼎镬具,用待诽谤妖言人。gǔ lái dāo jù dǐng huò jù,yòng dài fěi bàng yāo yán rén。
掁触不怒予节去,惟天为大知尧仁。chéng chù bù nù yǔ jié qù,wéi tiān wèi dà zhī yáo rén。

送游考功将漕夔门

洪咨夔

金汤弃去七百里,珠玉走尽六十州。jīn tāng qì qù qī bǎi lǐ,zhū yù zǒu jǐn liù shí zhōu。
谁生厉阶不可问,桔柏江上风飕飗。shuí shēng lì jiē bù kě wèn,jú bǎi jiāng shàng fēng sōu liú。

送游考功将漕夔门

洪咨夔

烧畬瀼外竹枝瘦,踏碛滩上桃花肥。shāo shē ráng wài zhú zhī shòu,tà qì tān shàng táo huā féi。
绣衣故乡岂不好,为天下计毋庸归。xiù yī gù xiāng qǐ bù hǎo,wèi tiān xià jì wú yōng guī。