古诗词

上王端明生日

王安礼

梦帝资良辅,生申恊圣期。mèng dì zī liáng fǔ,shēng shēn xié shèng qī。
妙龄谈国体,初筮得家规。miào líng tán guó tǐ,chū shì dé jiā guī。
侃侃当官色,循循待士辞。kǎn kǎn dāng guān sè,xún xún dài shì cí。
法冠曾触佞,諌纸讵容私。fǎ guān céng chù nìng,dǒng zhǐ jù róng sī。
外历蕃宣久,归参待从宜。wài lì fān xuān jiǔ,guī cān dài cóng yí。
政声虽召杜,学术本皋夔。zhèng shēng suī zhào dù,xué shù běn gāo kuí。
业履今安匹,贤劳上所知。yè lǚ jīn ān pǐ,xián láo shàng suǒ zhī。
都畿重尹正,延阁旧论思。dōu jī zhòng yǐn zhèng,yán gé jiù lùn sī。
治出诸公右,经为大帝师。zhì chū zhū gōng yòu,jīng wèi dà dì shī。
三边更惠爱,一体系安危。sān biān gèng huì ài,yī tǐ xì ān wēi。
羌虏跳西夏,朝家念北陲。qiāng lǔ tiào xī xià,cháo jiā niàn běi chuí。
秘庭还旧秩,左辖正新仪。mì tíng hái jiù zhì,zuǒ xiá zhèng xīn yí。
暂屈并门重,其苏晋国饥。zàn qū bìng mén zhòng,qí sū jìn guó jī。
指麾柔旅拒,谈笑妥茕嫠。zhǐ huī róu lǚ jù,tán xiào tuǒ qióng lí。
邺邑祠河急,荆州祷雨迟。yè yì cí hé jí,jīng zhōu dǎo yǔ chí。
怒波回潬碛,旱种变京坻。nù bō huí shàn qì,hàn zhǒng biàn jīng chí。
道与千龄遇,身将百禄随。dào yǔ qiān líng yù,shēn jiāng bǎi lù suí。
民瞻方有裕,天宠盖无疑。mín zhān fāng yǒu yù,tiān chǒng gài wú yí。
俊乂思皇日,钦明乐胥时。jùn yì sī huáng rì,qīn míng lè xū shí。
缁衣如宠庆,愿续武公诗。zī yī rú chǒng qìng,yuàn xù wǔ gōng shī。
王安礼

王安礼

王安礼(1034年--1095年),字和甫,北宋政治家、诗人。抚州临川(今江西省抚州市) 人,王安石同母四弟。生于宋仁宗景祐元年,卒于哲宗绍圣二年,年六十二岁,官至尚书左丞。世称王安礼、王安国、王雱为“临川三王”。著有《王魏公集》20卷。 王安礼的作品>>

猜您喜欢

次韵徽之学士马上口占

王安礼

料峭风来午漏迟,壁门䡾䡾敞轻支。liào qiào fēng lái wǔ lòu chí,bì mén niè niè chǎng qīng zhī。
侵寻出谷春莺啭,约略营巢社燕期。qīn xún chū gǔ chūn yīng zhuàn,yuē lüè yíng cháo shè yàn qī。
隐几稍同南郭嗒,滥巾未望北山移。yǐn jǐ shāo tóng nán guō dā,làn jīn wèi wàng běi shān yí。
值君佳句吟哦久,等是官曹得暇时。zhí jūn jiā jù yín ó jiǔ,děng shì guān cáo dé xiá shí。

宿直二首

王安礼

天上春风水外寒,琉璃瓦湿月团团。tiān shàng chūn fēng shuǐ wài hán,liú lí wǎ shī yuè tuán tuán。
千门纳钥尘飞远,一夕联文火禁宽。qiān mén nà yào chén fēi yuǎn,yī xī lián wén huǒ jìn kuān。
人想柝声来睥睨,鸟惊花影堕栏干。rén xiǎng tuò shēng lái pì nì,niǎo jīng huā yǐng duò lán gàn。
少陵老去唯便静,此地优容欲报难。shǎo líng lǎo qù wéi biàn jìng,cǐ dì yōu róng yù bào nán。

宿直二首

王安礼

烛泪漼漼罢赋诗,幅巾乘兴步东西。zhú lèi cuǐ cuǐ bà fù shī,fú jīn chéng xīng bù dōng xī。
银河逼夜光芒堕,玉宇参天次第迷。yín hé bī yè guāng máng duò,yù yǔ cān tiān cì dì mí。
稍梦荆江三里鹄,忽惊汉殿五时鸡。shāo mèng jīng jiāng sān lǐ gǔ,hū jīng hàn diàn wǔ shí jī。
平生出处无心较,亦似庄周万物齐。píng shēng chū chù wú xīn jiào,yì shì zhuāng zhōu wàn wù qí。

游齐山

王安礼

曾随嘉客在层峦,秋色阴晴一望间。céng suí jiā kè zài céng luán,qiū sè yīn qíng yī wàng jiān。
洞外暂乘云缥缈,林端时露水湾环。dòng wài zàn chéng yún piāo miǎo,lín duān shí lù shuǐ wān huán。
维舟暇日来寻胜,经世高才却爱闲。wéi zhōu xiá rì lái xún shèng,jīng shì gāo cái què ài xián。
闻说使君歌舞去,盛游应不减东山。wén shuō shǐ jūn gē wǔ qù,shèng yóu yīng bù jiǎn dōng shān。

琼林苑赐燕饯别留守太尉辄继元韵

王安礼

名德从来重四夷,朝廷今日见官仪。míng dé cóng lái zhòng sì yí,cháo tíng jīn rì jiàn guān yí。
陪祠自冠三公位,分陕犹为百辟师。péi cí zì guān sān gōng wèi,fēn shǎn yóu wèi bǎi pì shī。
金谷望尘多眷旧,琼林赐饯尽丞疑。jīn gǔ wàng chén duō juàn jiù,qióng lín cì jiàn jǐn chéng yí。
都人喜看旗旄美,宁识勋庸在鼎彝。dōu rén xǐ kàn qí máo měi,níng shí xūn yōng zài dǐng yí。

春日即席有题

王安礼

早是天涯多病客,可堪春末少年时。zǎo shì tiān yá duō bìng kè,kě kān chūn mò shǎo nián shí。
风流任使花王笑,欢乐除非酒伯知。fēng liú rèn shǐ huā wáng xiào,huān lè chú fēi jiǔ bó zhī。
荆岫定为郊社器,渭川终作帝王师。jīng xiù dìng wèi jiāo shè qì,wèi chuān zhōng zuò dì wáng shī。
琅玕未实烟空老,不恨年来紫凤饥。láng gān wèi shí yān kōng lǎo,bù hèn nián lái zǐ fèng jī。

七言一章赠别吴兴太守中父学士兄

王安礼

蓬山仙子任天真,乞领南麾奏疏频。péng shān xiān zi rèn tiān zhēn,qǐ lǐng nán huī zòu shū pín。
金锁阙边辞黼座,水晶宫里得朱轮。jīn suǒ quē biān cí fǔ zuò,shuǐ jīng gōng lǐ dé zhū lún。
公庭事简烦丞掾,斋阁诗多泣鬼神。gōng tíng shì jiǎn fán chéng yuàn,zhāi gé shī duō qì guǐ shén。
莫为行春恋苕霅,銮坡挥笔待词臣。mò wèi xíng chūn liàn sháo zhà,luán pō huī bǐ dài cí chén。

次韵仆射相公侍燕集英长句

王安礼

天授嘉符帝祖宫,仙枝产秀福来崇。tiān shòu jiā fú dì zǔ gōng,xiān zhī chǎn xiù fú lái chóng。
金茎对峙灵根固,云朵交升圣泽通。jīn jīng duì zhì líng gēn gù,yún duǒ jiāo shēng shèng zé tōng。
法驾留观知锡羡,从臣称庆未辞穷。fǎ jià liú guān zhī xī xiàn,cóng chén chēng qìng wèi cí qióng。
诗人只解歌行苇,宁识君王造化功。shī rén zhǐ jiě gē xíng wěi,níng shí jūn wáng zào huà gōng。

次韵仆射相公侍燕集英长句

王安礼

御沼环流瑞景长,集英宫殿紫宸旁。yù zhǎo huán liú ruì jǐng zhǎng,jí yīng gōng diàn zǐ chén páng。
香随银漏留春色,花压琼筵斗日光。xiāng suí yín lòu liú chūn sè,huā yā qióng yán dòu rì guāng。
仙乐缓调瞻凤扆,天人高拱对龙章。xiān lè huǎn diào zhān fèng yǐ,tiān rén gāo gǒng duì lóng zhāng。
皇家多庆千官喜,万岁声中献一觞。huáng jiā duō qìng qiān guān xǐ,wàn suì shēng zhōng xiàn yī shāng。

送卢大雅赴阙

王安礼

箫鼓纷纷载酒醪,送行汾水觉秋高。xiāo gǔ fēn fēn zài jiǔ láo,sòng xíng fén shuǐ jué qiū gāo。
吏民遮道瞻思切,车马还朝气势豪。lì mín zhē dào zhān sī qiè,chē mǎ hái cháo qì shì háo。
圣主询谟忘旰昃,明庭收选尽英髦。shèng zhǔ xún mó wàng gàn zè,míng tíng shōu xuǎn jǐn yīng máo。
看君才业何人似,哿矣趋荣勿告劳。kàn jūn cái yè hé rén shì,gě yǐ qū róng wù gào láo。

送吕陶赴阙

王安礼

赋比相如巳绝伦,即论才识又名臣。fù bǐ xiāng rú sì jué lún,jí lùn cái shí yòu míng chén。
致身可但诸公右,发策宜为上国珍。zhì shēn kě dàn zhū gōng yòu,fā cè yí wèi shàng guó zhēn。
今日朝廷思谠直,一时贤俊待经纶。jīn rì cháo tíng sī dǎng zhí,yī shí xián jùn dài jīng lún。
行看致主唐虞术,与笑淄川曲学人。xíng kàn zhì zhǔ táng yú shù,yǔ xiào zī chuān qū xué rén。

送子玉赴阙

王安礼

寂寞扬雄与世疏,赖逢佳友慰穷居。jì mò yáng xióng yǔ shì shū,lài féng jiā yǒu wèi qióng jū。
深沉智虑三冬学,磊落胸怀万卷书。shēn chén zhì lǜ sān dōng xué,lěi luò xiōng huái wàn juǎn shū。
自古贤豪今日盛,看君才调几人如。zì gǔ xián háo jīn rì shèng,kàn jūn cái diào jǐ rén rú。
还朝好作登瀛客,闻说元臣荐子虚。hái cháo hǎo zuò dēng yíng kè,wén shuō yuán chén jiàn zi xū。

梦长

王安礼

梦长随永漏,吟苦杂疏钟。mèng zhǎng suí yǒng lòu,yín kǔ zá shū zhōng。
动盖荷风劲,沾裳菊露浓。dòng gài hé fēng jìn,zhān shang jú lù nóng。

寄君重安抚太尉

王安礼

三伏重冰上五台,葡萄生摘荐新醅。sān fú zhòng bīng shàng wǔ tái,pú táo shēng zhāi jiàn xīn pēi。
雁门太守佳公子,应喜王孙拥节来。yàn mén tài shǒu jiā gōng zi,yīng xǐ wáng sūn yōng jié lái。

春日感怀

王安礼

柳亭暮霭笼金眼,茶岭寒轻卓翠旗。liǔ tíng mù ǎi lóng jīn yǎn,chá lǐng hán qīng zhuó cuì qí。
春色正浓人未老,掷觞飞笔好追随。chūn sè zhèng nóng rén wèi lǎo,zhì shāng fēi bǐ hǎo zhuī suí。
40123