古诗词

别观音山主

陈师道

离合应生理,过逢岂近缘。lí hé yīng shēng lǐ,guò féng qǐ jìn yuán。
情亲见今日,语妙记当年。qíng qīn jiàn jīn rì,yǔ miào jì dāng nián。
闭户安禅主,冲风逆水船。bì hù ān chán zhǔ,chōng fēng nì shuǐ chuán。
不应清夜月,故作别时圆。bù yīng qīng yè yuè,gù zuò bié shí yuán。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

答寇十一惠朱樱

陈师道

故人怜一老,辍食寄三山。gù rén lián yī lǎo,chuò shí jì sān shān。
厚味非贫具,先尝愧客闲。hòu wèi fēi pín jù,xiān cháng kuì kè xián。
甘酸俱可口,衰白不宜颜。gān suān jù kě kǒu,shuāi bái bù yí yán。
句妙那能继,情深未觉悭。jù miào nà néng jì,qíng shēn wèi jué qiān。

钜野泊触事

陈师道

蒲巷牵丝直,平湖坠镜清。pú xiàng qiān sī zhí,píng hú zhuì jìng qīng。
顺流风借便,捷路雪初晴。shùn liú fēng jiè biàn,jié lù xuě chū qíng。
鸟度欲何向,鸥来只自惊。niǎo dù yù hé xiàng,ōu lái zhǐ zì jīng。
有行须快意,安得易为情。yǒu xíng xū kuài yì,ān dé yì wèi qíng。

元符三年七月蒙恩复除棣学喜而成诗

陈师道

老作诸侯客,贫为一饱谋。lǎo zuò zhū hóu kè,pín wèi yī bǎo móu。
折腰真耐辱,捧檄敢轻投。zhé yāo zhēn nài rǔ,pěng xí gǎn qīng tóu。
早作千年调,中怀万斛愁。zǎo zuò qiān nián diào,zhōng huái wàn hú chóu。
暮年随手尽,心事许溟鸥。mù nián suí shǒu jǐn,xīn shì xǔ míng ōu。

登寺山

陈师道

晴山堪着眼,别意不胜秋。qíng shān kān zhe yǎn,bié yì bù shèng qiū。
小作三年别,聊为五斗谋。xiǎo zuò sān nián bié,liáo wèi wǔ dòu móu。
要须乘下泽,不待到壶头。yào xū chéng xià zé,bù dài dào hú tóu。
预恐登临处,长思马少游。yù kǒng dēng lín chù,zhǎng sī mǎ shǎo yóu。

别乡旧

陈师道

数有中年别,宽为满岁期。shù yǒu zhōng nián bié,kuān wèi mǎn suì qī。
得无鱼口厄,聊复雁门踦。dé wú yú kǒu è,liáo fù yàn mén yǐ。
齿脱心犹壮,秋清意自悲。chǐ tuō xīn yóu zhuàng,qiū qīng yì zì bēi。
平时郡文学,邓禹得三为。píng shí jùn wén xué,dèng yǔ dé sān wèi。

烂石村

陈师道

乱石何年烂,千林昨夜黄。luàn shí hé nián làn,qiān lín zuó yè huáng。
晓耕来鸟雀,麦垄纵牛羊。xiǎo gēng lái niǎo què,mài lǒng zòng niú yáng。
投老须微禄,持身阙寸长。tóu lǎo xū wēi lù,chí shēn quē cùn zhǎng。
洗心闻吉语,时事信难量。xǐ xīn wén jí yǔ,shí shì xìn nán liàng。

别叔父昆山丞

陈师道

父子兼知己,扶携共白头。fù zi jiān zhī jǐ,fú xié gòng bái tóu。
又为千里别,未使寸心休。yòu wèi qiān lǐ bié,wèi shǐ cùn xīn xiū。
鸟雀空庭晓,风霜落木秋。niǎo què kōng tíng xiǎo,fēng shuāng luò mù qiū。
近亲零落尽,更觉别离愁。jìn qīn líng luò jǐn,gèng jué bié lí chóu。

黄楼

陈师道

楼以风流胜,情缘贵贱移。lóu yǐ fēng liú shèng,qíng yuán guì jiàn yí。
屏亡老毕篆,市发大苏碑。píng wáng lǎo bì zhuàn,shì fā dà sū bēi。
更觉江山好,难忘父老思。gèng jué jiāng shān hǎo,nán wàng fù lǎo sī。
只应千载后,览古胜当时。zhǐ yīng qiān zài hòu,lǎn gǔ shèng dāng shí。

寒夜

陈师道

闭户风将雨,通宵浪打头。bì hù fēng jiāng yǔ,tōng xiāo làng dǎ tóu。
若为中夕听,复作别时愁。ruò wèi zhōng xī tīng,fù zuò bié shí chóu。
宿雁鸣渔火,村舂急暗投。sù yàn míng yú huǒ,cūn chōng jí àn tóu。
不应田二顷,能使寸心休。bù yīng tián èr qǐng,néng shǐ cùn xīn xiū。

寓目

陈师道

曲曲河回复,青青草接连。qū qū hé huí fù,qīng qīng cǎo jiē lián。
去帆风力满,来雁一声先。qù fān fēng lì mǎn,lái yàn yī shēng xiān。
野旷低归鸟,江平进晚牵。yě kuàng dī guī niǎo,jiāng píng jìn wǎn qiān。
望乡从此始,留眼未须穿。wàng xiāng cóng cǐ shǐ,liú yǎn wèi xū chuān。

野望

陈师道

霜叶红于染,吹花落更馨。shuāng yè hóng yú rǎn,chuī huā luò gèng xīn。
平江行诘曲,小径夹葱青。píng jiāng xíng jí qū,xiǎo jìng jiā cōng qīng。
度鸟开愁眼,遥山入画屏。dù niǎo kāi chóu yǎn,yáo shān rù huà píng。
畏人惟可饮,从俗却须醒。wèi rén wéi kě yǐn,cóng sú què xū xǐng。

寄兖州张龙图文潜二首

陈师道

去国遭前政,还家未白头。qù guó zāo qián zhèng,hái jiā wèi bái tóu。
百年当晚遇,一辱独先收。bǎi nián dāng wǎn yù,yī rǔ dú xiān shōu。
齿脱空馀舌,颜衰早著秋。chǐ tuō kōng yú shé,yán shuāi zǎo zhù qiū。
三为郡文学,大胜邓元侯。sān wèi jùn wén xué,dà shèng dèng yuán hóu。

寄兖州张龙图文潜二首

陈师道

剩喜开三面,旋闻乞一州。shèng xǐ kāi sān miàn,xuán wén qǐ yī zhōu。
力难随鸟翼,行复立螭头。lì nán suí niǎo yì,xíng fù lì chī tóu。
今日骐驎阁,当年鹦鹉洲。jīn rì qí lín gé,dāng nián yīng wǔ zhōu。
寄书愁不达,书达得无愁。jì shū chóu bù dá,shū dá dé wú chóu。

晚立

陈师道

绕舍苔衣积,倚墙梨颊红。rào shě tái yī jī,yǐ qiáng lí jiá hóng。
地平宜落日,野旷自多风。dì píng yí luò rì,yě kuàng zì duō fēng。
禹迹千年后,家山一顾中。yǔ jì qiān nián hòu,jiā shān yī gù zhōng。
未休嗤土偶,已复逐飘蓬。wèi xiū chī tǔ ǒu,yǐ fù zhú piāo péng。

寒夜

陈师道

一夜风澎浪,中宵月脱云。yī yè fēng pēng làng,zhōng xiāo yuè tuō yún。
到窗资少睡,远响倦多闻。dào chuāng zī shǎo shuì,yuǎn xiǎng juàn duō wén。
星火远相乱,江山气不分。xīng huǒ yuǎn xiāng luàn,jiāng shān qì bù fēn。
早鸡先得便,断雁屡鸣群。zǎo jī xiān dé biàn,duàn yàn lǚ míng qún。