古诗词

渔父

吴镇

如何小小作丝纶。rú hé xiǎo xiǎo zuò sī lún。
只向湖中养一身。zhǐ xiàng hú zhōng yǎng yī shēn。
任公子,尔何人。rèn gōng zi,ěr hé rén。
枉钓如山截海鳞。wǎng diào rú shān jié hǎi lín。

吴镇

元嘉兴人,字仲圭,号梅花道人。性高介。不求仕进,隐于武塘,所居曰梅花庵,自署梅花庵主。工词翰,善画山水竹石,每题诗其上,时人号为三绝。与黄公望、倪瓒、王蒙为元末四大画家。有《梅花道人遗墨》。 吴镇的作品>>

猜您喜欢

画竹七首

吴镇

低垂新绿影离离,倚石临泉一两枝。dī chuí xīn lǜ yǐng lí lí,yǐ shí lín quán yī liǎng zhī。
忆得昔年今日见,凤凰池上雨丝丝。yì dé xī nián jīn rì jiàn,fèng huáng chí shàng yǔ sī sī。

画竹七首

吴镇

有竹之地人不俗,而况轩窗对竹开。yǒu zhú zhī dì rén bù sú,ér kuàng xuān chuāng duì zhú kāi。
谁谓墨奴能倒景?shuí wèi mò nú néng dào jǐng?
一枝独上纸屏来。yī zhī dú shàng zhǐ píng lái。

王晋卿蜀道寒云

吴镇

蜀道何年辟,猿猱若畏攀。shǔ dào hé nián pì,yuán náo ruò wèi pān。
云依□木静,梵呗禅关闲。yún yī mù jìng,fàn bei chán guān xián。
野店市未散,斜傍河梁间。yě diàn shì wèi sàn,xié bàng hé liáng jiān。
行人自南北,飞鸟互往还。xíng rén zì nán běi,fēi niǎo hù wǎng hái。
鸡鸣遍村落,舟行溜潺潺。jī míng biàn cūn luò,zhōu xíng liū chán chán。
青松纷满目,夕阳并在山。qīng sōng fēn mǎn mù,xī yáng bìng zài shān。
谁云画图表?徒然见一班。shuí yún huà tú biǎo?tú rán jiàn yī bān。

王晋卿万壑秋云

吴镇

众山互回绕,芳丛满苍壁。zhòng shān hù huí rào,fāng cóng mǎn cāng bì。
墅猿啼树红,林鸟巢筠碧。shù yuán tí shù hóng,lín niǎo cháo yún bì。
云来拥翠鬟,泉泻激古石。yún lái yōng cuì huán,quán xiè jī gǔ shí。
吟翁自拘拘,行人走役役。yín wēng zì jū jū,xíng rén zǒu yì yì。
归舟向东去,炊烟上空灭。guī zhōu xiàng dōng qù,chuī yān shàng kōng miè。
前村未掩门,不知日将夕。qián cūn wèi yǎn mén,bù zhī rì jiāng xī。

赵千里山水长幅

吴镇

宋室有千里,疑自蓬莱宫。sòng shì yǒu qiān lǐ,yí zì péng lái gōng。
绘事发天性,深研境益工。huì shì fā tiān xìng,shēn yán jìng yì gōng。
山高藏石磴,洞古青蒙丛。shān gāo cáng shí dèng,dòng gǔ qīng méng cóng。
秋风遍林壑,万树叶欲空。qiū fēng biàn lín hè,wàn shù yè yù kōng。
唯有松与石,不改岁寒穷。wéi yǒu sōng yǔ shí,bù gǎi suì hán qióng。
行行何处客,岂是商山翁。xíng xíng hé chù kè,qǐ shì shāng shān wēng。
临江有虚阁,一望波溶溶。lín jiāng yǒu xū gé,yī wàng bō róng róng。
轻舟徐荡漾,西岭夕照红。qīng zhōu xú dàng yàng,xī lǐng xī zhào hóng。
荆关为揖让,二李堪与同。jīng guān wèi yī ràng,èr lǐ kān yǔ tóng。
庸物奚足数,新图不易逢。yōng wù xī zú shù,xīn tú bù yì féng。
当年置长府,珍秘更为崇。dāng nián zhì zhǎng fǔ,zhēn mì gèng wèi chóng。
书竟发长啸,两腋来清风。shū jìng fā zhǎng xiào,liǎng yè lái qīng fēng。

马远虚亭渔笛图

吴镇

虚阁延凉飔,唯闻芳草气。xū gé yán liáng sī,wéi wén fāng cǎo qì。
渔艇出沧浪,弄笛仍遗世。yú tǐng chū cāng làng,nòng dí réng yí shì。
山鸟为飞鸣,游鱼顺流去。shān niǎo wèi fēi míng,yóu yú shùn liú qù。
幽人午睡馀,翛然信高致。yōu rén wǔ shuì yú,xiāo rán xìn gāo zhì。
何物马生图,会得其中趣。hé wù mǎ shēng tú,huì dé qí zhōng qù。
展阅不能忘,赋得工五字。zhǎn yuè bù néng wàng,fù dé gōng wǔ zì。

画竹自题

吴镇

图画书之绪,毫素寄所适。tú huà shū zhī xù,háo sù jì suǒ shì。
垂垂岁月久,残断争宝惜。chuí chuí suì yuè jiǔ,cán duàn zhēng bǎo xī。
始由笔研成,渐次忘笔墨。shǐ yóu bǐ yán chéng,jiàn cì wàng bǐ mò。
心手两相忘,融化同造物。xīn shǒu liǎng xiāng wàng,róng huà tóng zào wù。
轩窗云霭溶,屏障石突兀。xuān chuāng yún ǎi róng,píng zhàng shí tū wù。
林麓缪槎牙,禽鸟翥翰翮。lín lù móu chá yá,qín niǎo zhù hàn hé。
可怜俗浇漓,摸摩竟纷出。kě lián sú jiāo lí,mō mó jìng fēn chū。
装禠杂真赝,丹粉夸绚赫。zhuāng sī zá zhēn yàn,dān fěn kuā xuàn hè。
千金易敝帚,十袭宝燕石。qiān jīn yì bì zhǒu,shí xí bǎo yàn shí。
米也百世士,赏会神所识。mǐ yě bǎi shì shì,shǎng huì shén suǒ shí。
伶伦世无有,奇响竟寥寂。líng lún shì wú yǒu,qí xiǎng jìng liáo jì。
良乐难再遇,抱恨长太息。liáng lè nán zài yù,bào hèn zhǎng tài xī。

招仙词题高彦敬云山卷

吴镇

空山兮寂历,石气蒸兮茏葱。kōng shān xī jì lì,shí qì zhēng xī lóng cōng。
人家兮水末,望鸡犬兮云中。rén jiā xī shuǐ mò,wàng jī quǎn xī yún zhōng。
水流兮花谢,淹冬春兮无穷。shuǐ liú xī huā xiè,yān dōng chūn xī wú qióng。
江亭兮石濑,漱霭兮深松。jiāng tíng xī shí lài,shù ǎi xī shēn sōng。
山中人兮归来,飒长啸兮天风。shān zhōng rén xī guī lái,sà zhǎng xiào xī tiān fēng。

题画三首

吴镇

我爱晚风清,顺适随所赏。wǒ ài wǎn fēng qīng,shùn shì suí suǒ shǎng。
曩古竹林仙,忽忽竟长往。nǎng gǔ zhú lín xiān,hū hū jìng zhǎng wǎng。
荒除杂废墟,几度蓬蒿长。huāng chú zá fèi xū,jǐ dù péng hāo zhǎng。
可人日相亲,言笑容抵掌。kě rén rì xiāng qīn,yán xiào róng dǐ zhǎng。
靳馀一席宽,何用居求广。jìn yú yī xí kuān,hé yòng jū qiú guǎng。
荷锄艺术蔬,刮地芟草莽。hé chú yì shù shū,guā dì shān cǎo mǎng。
举步山水长,引引支离杖。jǔ bù shān shuǐ zhǎng,yǐn yǐn zhī lí zhàng。
行役忘尔汝,啸答岩谷响。xíng yì wàng ěr rǔ,xiào dá yán gǔ xiǎng。
澹然入无何,朝来山气爽。dàn rán rù wú hé,cháo lái shān qì shuǎng。

松泉图

吴镇

长松兮亭亭,流泉兮泠泠。zhǎng sōng xī tíng tíng,liú quán xī líng líng。
漱白石兮散晴雪,舞天风兮吟秋声。shù bái shí xī sàn qíng xuě,wǔ tiān fēng xī yín qiū shēng。
景幽佳兮足静赏,中有人兮眉长清。jǐng yōu jiā xī zú jìng shǎng,zhōng yǒu rén xī méi zhǎng qīng。
松兮泉兮何所拟,砚池阴阴兮清彻底。sōng xī quán xī hé suǒ nǐ,yàn chí yīn yīn xī qīng chè dǐ。
挂高堂兮素壁间,夜半风雷兮忽飞起。guà gāo táng xī sù bì jiān,yè bàn fēng léi xī hū fēi qǐ。

右丞春溪捕鱼

吴镇

前滩罾兮后滩网,鱼兮鱼兮何所往。qián tān zēng xī hòu tān wǎng,yú xī yú xī hé suǒ wǎng。
桃花锦浪绿杨村,浦溆忽闻渔笛响。táo huā jǐn làng lǜ yáng cūn,pǔ xù hū wén yú dí xiǎng。
我行笠泽熟此图,顿起桃源鸡犬想。wǒ xíng lì zé shú cǐ tú,dùn qǐ táo yuán jī quǎn xiǎng。
不如归向茅屋底,老瓦盆中醉春酿。bù rú guī xiàng máo wū dǐ,lǎo wǎ pén zhōng zuì chūn niàng。

洪谷子楚山秋晚

吴镇

洪谷仙去五百年,丹青流落何翛然。hóng gǔ xiān qù wǔ bǎi nián,dān qīng liú luò hé xiāo rán。
九疑之山何突兀,乱云惨澹秋风前。jiǔ yí zhī shān hé tū wù,luàn yún cǎn dàn qiū fēng qián。
寻幽忽有蓬莱仙,歌声隐约清溪边。xún yōu hū yǒu péng lái xiān,gē shēng yǐn yuē qīng xī biān。
萧萧木叶下无际,不见归来张季船。xiāo xiāo mù yè xià wú jì,bù jiàn guī lái zhāng jì chuán。
前村后村高复下,远渚近渚断又连。qián cūn hòu cūn gāo fù xià,yuǎn zhǔ jìn zhǔ duàn yòu lián。
夕照迟迟俯西川,树底人家起碧烟。xī zhào chí chí fǔ xī chuān,shù dǐ rén jiā qǐ bì yān。
卷中妙境无穷已,挥毫聊尔纪新篇。juǎn zhōng miào jìng wú qióng yǐ,huī háo liáo ěr jì xīn piān。

董源夏山深远

吴镇

北苑时翻砚池墨,叠起烟云隐霹雳。běi yuàn shí fān yàn chí mò,dié qǐ yān yún yǐn pī lì。
短缣尺楮信手挥,若有蛟龙在昏黑。duǎn jiān chǐ chǔ xìn shǒu huī,ruò yǒu jiāo lóng zài hūn hēi。
南唐画院称圣功,好事珍藏裹数重。nán táng huà yuàn chēng shèng gōng,hǎo shì zhēn cáng guǒ shù zhòng。
崇山突兀常疑雨,碧树萧森迥御风。chóng shān tū wù cháng yí yǔ,bì shù xiāo sēn jiǒng yù fēng。
鸟啼花落不知处,渔唱樵歌遐迩度。niǎo tí huā luò bù zhī chù,yú chàng qiáo gē xiá ěr dù。
展舒不尽古今情,未容肉眼轻将赋。zhǎn shū bù jǐn gǔ jīn qíng,wèi róng ròu yǎn qīng jiāng fù。

郭忠恕夏山仙馆

吴镇

苍厓过雨流青玉,万朵芙蕖红间绿。cāng yá guò yǔ liú qīng yù,wàn duǒ fú qú hóng jiān lǜ。
松枝摇动碧帘风,兰舟徐度回塘曲。sōng zhī yáo dòng bì lián fēng,lán zhōu xú dù huí táng qū。
画阁朱楼设翠褕,银床冰簟上流苏。huà gé zhū lóu shè cuì yú,yín chuáng bīng diàn shàng liú sū。
美人绣倦频来往,仙侣长吟聊自娱。měi rén xiù juàn pín lái wǎng,xiān lǚ zhǎng yín liáo zì yú。
羽扇不挥尘不到,博山麝脑香犹袅。yǔ shàn bù huī chén bù dào,bó shān shè nǎo xiāng yóu niǎo。
新蝉惊破北窗眠,幽禽啼断林间巧。xīn chán jīng pò běi chuāng mián,yōu qín tí duàn lín jiān qiǎo。
竹烟浮翠荐龙团,树影当庭映日圆。zhú yān fú cuì jiàn lóng tuán,shù yǐng dāng tíng yìng rì yuán。
晚来两两寻幽客,应识溪声六月寒。wǎn lái liǎng liǎng xún yōu kè,yīng shí xī shēng liù yuè hán。
图中景物非人世,如此丹青谁得似。tú zhōng jǐng wù fēi rén shì,rú cǐ dān qīng shuí dé shì。
屈指流传四百年,宣和赏识标忠恕。qū zhǐ liú chuán sì bǎi nián,xuān hé shǎng shí biāo zhōng shù。
人间何处无炎歊,火云照耀未能消。rén jiān hé chù wú yán xiāo,huǒ yún zhào yào wèi néng xiāo。
高斋展对殊未已,一片凉飔落素绡。gāo zhāi zhǎn duì shū wèi yǐ,yī piàn liáng sī luò sù xiāo。

李成江村秋晚

吴镇

咸熙画图无与共,传世希微爱者众。xián xī huà tú wú yǔ gòng,chuán shì xī wēi ài zhě zhòng。
二李之后已寥寥,宣和当日尤珍重。èr lǐ zhī hòu yǐ liáo liáo,xuān hé dāng rì yóu zhēn zhòng。
新图一旦落人间,神宫寂寞何时还。xīn tú yī dàn luò rén jiān,shén gōng jì mò hé shí hái。
经营意匠出尘表,上下五百谁能攀。jīng yíng yì jiàng chū chén biǎo,shàng xià wǔ bǎi shuí néng pān。
水回中有渔舟泊,山顶崇台招白鹤。shuǐ huí zhōng yǒu yú zhōu pō,shān dǐng chóng tái zhāo bái hè。
篱根浮出水潺潺,万竹琳琅奏天乐。lí gēn fú chū shuǐ chán chán,wàn zhú lín láng zòu tiān lè。
霜飞木落一天秋,栖禽向晚声啾啾。shuāng fēi mù luò yī tiān qiū,qī qín xiàng wǎn shēng jiū jiū。
柳溪错认渊明宅,过桥岂是王弘俦。liǔ xī cuò rèn yuān míng zhái,guò qiáo qǐ shì wáng hóng chóu。
景色萧条如太古,路僻村深贮烟雾。jǐng sè xiāo tiáo rú tài gǔ,lù pì cūn shēn zhù yān wù。
分明再见辋川人,芜词何敢轻为附。fēn míng zài jiàn wǎng chuān rén,wú cí hé gǎn qīng wèi fù。
清容自是鉴赏家,持将却向天之涯。qīng róng zì shì jiàn shǎng jiā,chí jiāng què xiàng tiān zhī yá。
几回试展未能去,落尽庭前无数花。jǐ huí shì zhǎn wèi néng qù,luò jǐn tíng qián wú shù huā。
143«45678910