古诗词

离颍

陈师道

河市千人聚,寒江百丈牵。hé shì qiān rén jù,hán jiāng bǎi zhàng qiān。
吾生能几日,此地费三年。wú shēng néng jǐ rì,cǐ dì fèi sān nián。
丛竹防供爨,池鱼已割鲜。cóng zhú fáng gōng cuàn,chí yú yǐ gē xiān。
拙勤终不补,他日愧无传。zhuō qín zhōng bù bǔ,tā rì kuì wú chuán。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

和张奉议赠舅氏庞大夫

陈师道

朝下公门不曳裾,身宽心远等林居。cháo xià gōng mén bù yè jū,shēn kuān xīn yuǎn děng lín jū。
传家声烈三公后,贮腹平生万卷馀。chuán jiā shēng liè sān gōng hòu,zhù fù píng shēng wàn juǎn yú。
藤架倚春听语鸟,石池迎日数游鱼。téng jià yǐ chūn tīng yǔ niǎo,shí chí yíng rì shù yóu yú。
人言酷似牢之舅,未有新诗锦不如。rén yán kù shì láo zhī jiù,wèi yǒu xīn shī jǐn bù rú。

和舅氏公退言怀

陈师道

追陪强韵愧难过,应接前闻觉未多。zhuī péi qiáng yùn kuì nán guò,yīng jiē qián wén jué wèi duō。
盛礼每虚摩诘席,旧词犹可雪儿歌。shèng lǐ měi xū mó jí xí,jiù cí yóu kě xuě ér gē。
手开新径延徐步,眼趁高梧上碧萝。shǒu kāi xīn jìng yán xú bù,yǎn chèn gāo wú shàng bì luó。
风雨入怀泥满眼,时须好语涤烦疴。fēng yǔ rù huái ní mǎn yǎn,shí xū hǎo yǔ dí fán kē。

寄徐吉父学士

陈师道

卧龙山上摘黄花,曾共西风醉帽斜。wò lóng shān shàng zhāi huáng huā,céng gòng xī fēng zuì mào xié。
当日已应天下乐,无人传入画图夸。dāng rì yǐ yīng tiān xià lè,wú rén chuán rù huà tú kuā。
低头强笑今何似,多病难堪懒自嗟。dī tóu qiáng xiào jīn hé shì,duō bìng nán kān lǎn zì jiē。
闻道承明方厌直,几时来伴访山家。wén dào chéng míng fāng yàn zhí,jǐ shí lái bàn fǎng shān jiā。

和南丰先生西游之作

陈师道

孤云秀壁共崔嵬,倚壁看云足懒回。gū yún xiù bì gòng cuī wéi,yǐ bì kàn yún zú lǎn huí。
睡眼剩潮寒绿洗,醉头强为好峰抬。shuì yǎn shèng cháo hán lǜ xǐ,zuì tóu qiáng wèi hǎo fēng tái。
山僧煮茗留宽坐,寺板题名卜再来。shān sēng zhǔ míng liú kuān zuò,sì bǎn tí míng bo zài lái。
有愧野人能自在,尘樊束缚久低徊。yǒu kuì yě rén néng zì zài,chén fán shù fù jiǔ dī huái。

和南丰先生出山之作

陈师道

侧径篮舁两眼明,出山犹带骨毛清。cè jìng lán yú liǎng yǎn míng,chū shān yóu dài gǔ máo qīng。
白云笑我还多事,流水随人合有情。bái yún xiào wǒ hái duō shì,liú shuǐ suí rén hé yǒu qíng。
不及鸟飞浑自在,羡他僧住便平生。bù jí niǎo fēi hún zì zài,xiàn tā sēng zhù biàn píng shēng。
未能与世全无意,起为苍生试一鸣。wèi néng yǔ shì quán wú yì,qǐ wèi cāng shēng shì yī míng。

和张次道再游翠岩之作

陈师道

去岁寻山有旧题,重来似与故人期。qù suì xún shān yǒu jiù tí,zhòng lái shì yǔ gù rén qī。
回峦俯仰如迎客,流水喧鸣拟索诗。huí luán fǔ yǎng rú yíng kè,liú shuǐ xuān míng nǐ suǒ shī。
岭路依危通鸟过,吾身趁健白云随。lǐng lù yī wēi tōng niǎo guò,wú shēn chèn jiàn bái yún suí。
自怜久快屠门嚼,欲往安能久茹芝。zì lián jiǔ kuài tú mén jué,yù wǎng ān néng jiǔ rú zhī。

初到锦城

陈师道

溪绕层峦路绕溪,飞梁相接挂晴霓。xī rào céng luán lù rào xī,fēi liáng xiāng jiē guà qíng ní。
山川王气今何有,岩谷灵踪昔未跻。shān chuān wáng qì jīn hé yǒu,yán gǔ líng zōng xī wèi jī。
十里松篁参羽仗,半天楼阁倚云梯。shí lǐ sōng huáng cān yǔ zhàng,bàn tiān lóu gé yǐ yún tī。
胜游欲尽无穷目,未到桃源客已迷。shèng yóu yù jǐn wú qióng mù,wèi dào táo yuán kè yǐ mí。

何复教授以事待理

陈师道

负俗宁能累哲人,昔贤由此致功名。fù sú níng néng lèi zhé rén,xī xián yóu cǐ zhì gōng míng。
骥收盐坂车前足,琴得焦桐爨下声。jì shōu yán bǎn chē qián zú,qín dé jiāo tóng cuàn xià shēng。
三献荆山时未识,一鸣齐鸟众方惊。sān xiàn jīng shān shí wèi shí,yī míng qí niǎo zhòng fāng jīng。
传闻下诏搜遗逸,劝讲方思用老成。chuán wén xià zhào sōu yí yì,quàn jiǎng fāng sī yòng lǎo chéng。

和富中容朝散雨中

陈师道

节物惊心懒复嗟,樽中酒尽复谁赊。jié wù jīng xīn lǎn fù jiē,zūn zhōng jiǔ jǐn fù shuí shē。
风撩雨脚俄成阵,雪阁云头欲结花。fēng liāo yǔ jiǎo é chéng zhèn,xuě gé yún tóu yù jié huā。
万里可堪长作客,一年将尽未还家。wàn lǐ kě kān zhǎng zuò kè,yī nián jiāng jǐn wèi hái jiā。
自怜落落终难合,白首诗书谩五车。zì lián luò luò zhōng nán hé,bái shǒu shī shū mán wǔ chē。

谢赟阇梨见访

陈师道

好在谈经老上人,冲风踏雪到江滨。hǎo zài tán jīng lǎo shàng rén,chōng fēng tà xuě dào jiāng bīn。
百篇出箧自新得,一钵随身依旧贫。bǎi piān chū qiè zì xīn dé,yī bō suí shēn yī jiù pín。
终岁杜门逃俗士,为师设榻对修筠。zhōng suì dù mén táo sú shì,wèi shī shè tà duì xiū yún。
蒲团藜杖焚香坐,此意此时无点尘。pú tuán lí zhàng fén xiāng zuò,cǐ yì cǐ shí wú diǎn chén。

和秦太虚湖上野步

陈师道

晓风疏日乍相亲,黯黯轻寒拂拂春。xiǎo fēng shū rì zhà xiāng qīn,àn àn qīng hán fú fú chūn。
触目渐随红蕊乱,经年不见绿条新。chù mù jiàn suí hóng ruǐ luàn,jīng nián bù jiàn lǜ tiáo xīn。
宁论白黑人间世,懒复雌黄纸上尘。níng lùn bái hēi rén jiān shì,lǎn fù cí huáng zhǐ shàng chén。
十里松阴穷野步,暂时留得自由身。shí lǐ sōng yīn qióng yě bù,zàn shí liú dé zì yóu shēn。

和沈世卿推官见寄

陈师道

倦看世态久低徊,且置穷通近酒杯。juàn kàn shì tài jiǔ dī huái,qiě zhì qióng tōng jìn jiǔ bēi。
未忍一身闲处著,暂容双眼醉时开。wèi rěn yī shēn xián chù zhù,zàn róng shuāng yǎn zuì shí kāi。
为呼阿武扶头起,拟与山翁倒载回。wèi hū ā wǔ fú tóu qǐ,nǐ yǔ shān wēng dào zài huí。
好在东篱旧时菊,无心准拟白衣来。hǎo zài dōng lí jiù shí jú,wú xīn zhǔn nǐ bái yī lái。

和刘元乐月夜寄贾耘老

陈师道

胡床欲上庾公楼,那复周南叹滞留。hú chuáng yù shàng yǔ gōng lóu,nà fù zhōu nán tàn zhì liú。
皓魄光连鲛室午,疏星冷浸洞庭秋。hào pò guāng lián jiāo shì wǔ,shū xīng lěng jìn dòng tíng qiū。
锦袍有兴思姑熟,桃楫无心问莫愁。jǐn páo yǒu xīng sī gū shú,táo jí wú xīn wèn mò chóu。
唤取长江来入社,不劳牛渚问行舟。huàn qǔ zhǎng jiāng lái rù shè,bù láo niú zhǔ wèn xíng zhōu。

酬吕明父学士

陈师道

当日功名指顾收,一言悟主过千秋。dāng rì gōng míng zhǐ gù shōu,yī yán wù zhǔ guò qiān qiū。
去登霄汉如平地,归到云山尚黑头。qù dēng xiāo hàn rú píng dì,guī dào yún shān shàng hēi tóu。
解组行参莲社客,挥金坐揖醉乡侯。jiě zǔ xíng cān lián shè kè,huī jīn zuò yī zuì xiāng hóu。
谢公不为苍生起,拥鼻重来可自由。xiè gōng bù wèi cāng shēng qǐ,yōng bí zhòng lái kě zì yóu。

送傅子正宣义

陈师道

渐渐乌竿五两轻,一帆秋色下江滨。jiàn jiàn wū gān wǔ liǎng qīng,yī fān qiū sè xià jiāng bīn。
请缨北阙非无意,捧檄南州且为亲。qǐng yīng běi quē fēi wú yì,pěng xí nán zhōu qiě wèi qīn。
神骥解缰天上足,风鹏摇翮日边身。shén jì jiě jiāng tiān shàng zú,fēng péng yáo hé rì biān shēn。
归途眯眼尘沙恶,想梦西湖十里春。guī tú mī yǎn chén shā è,xiǎng mèng xī hú shí lǐ chūn。