古诗词

寄无斁

陈师道

敬问晁夫子,官池几许深。jìng wèn cháo fū zi,guān chí jǐ xǔ shēn。
已应飞鸟下,复作卧龙吟。yǐ yīng fēi niǎo xià,fù zuò wò lóng yín。
待我中疴愈,同君把臂临。dài wǒ zhōng kē yù,tóng jūn bǎ bì lín。
泥涂无去马,夏木有来禽。ní tú wú qù mǎ,xià mù yǒu lái qín。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

黄无悔

陈师道

敏慧仍江夏,风流更妙年。mǐn huì réng jiāng xià,fēng liú gèng miào nián。
贫焚酒家券,病得里胥钱。pín fén jiǔ jiā quàn,bìng dé lǐ xū qián。
精爽来鹰隼,清明泻涧瀍。jīng shuǎng lái yīng sǔn,qīng míng xiè jiàn chán。
无儿传素业,有泪彻黄泉。wú ér chuán sù yè,yǒu lèi chè huáng quán。

黄无悔

陈师道

骨秀神仙数,诗清雅颂才。gǔ xiù shén xiān shù,shī qīng yǎ sòng cái。
识高悬日月,韵胜脱尘埃。shí gāo xuán rì yuè,yùn shèng tuō chén āi。
去就堪同事,摧残尽一哀。qù jiù kān tóng shì,cuī cán jǐn yī āi。
了知天上去,不似世间来。le zhī tiān shàng qù,bù shì shì jiān lái。

黄无悔

陈师道

志大期千里,身宜置一丘。zhì dà qī qiān lǐ,shēn yí zhì yī qiū。
英词真盖世,爽气已横秋。yīng cí zhēn gài shì,shuǎng qì yǐ héng qiū。
地要黄金骨,天成白玉楼。dì yào huáng jīn gǔ,tiān chéng bái yù lóu。
平生斫泥手,斤斧恐长休。píng shēng zhuó ní shǒu,jīn fǔ kǒng zhǎng xiū。

黄无悔

陈师道

玉箸凝潮后,丝桐艺业馀。yù zhù níng cháo hòu,sī tóng yì yè yú。
远涂憎早悟,旷度得中疏。yuǎn tú zēng zǎo wù,kuàng dù dé zhōng shū。
子逝今何遽,吾生孰与居。zi shì jīn hé jù,wú shēng shú yǔ jū。
岂无文士传,未有茂陵书。qǐ wú wén shì chuán,wèi yǒu mào líng shū。

元日雪二首

陈师道

半夜风如许,平明雪皓然。bàn yè fēng rú xǔ,píng míng xuě hào rán。
帘疏穿琐细,竹压更婵娟。lián shū chuān suǒ xì,zhú yā gèng chán juān。
窘兔走留迹,饥乌鸣乞怜。jiǒng tù zǒu liú jì,jī wū míng qǐ lián。
遥忻炎海上,还复得新年。yáo xīn yán hǎi shàng,hái fù dé xīn nián。

元日雪二首

陈师道

度腊阙三白,开正还积阴。dù là quē sān bái,kāi zhèng hái jī yīn。
炊烟茅舍湿,噪雀暮枝深。chuī yān máo shě shī,zào què mù zhī shēn。
短发千方误,中年万里心。duǎn fā qiān fāng wù,zhōng nián wàn lǐ xīn。
成书著岩穴,或有后人寻。chéng shū zhù yán xué,huò yǒu hòu rén xún。

送张蕲县

陈师道

接禄才馀岁,为邦近故园。jiē lù cái yú suì,wèi bāng jìn gù yuán。
案图三万户,镇静五千言。àn tú sān wàn hù,zhèn jìng wǔ qiān yán。
雪尽春泥滑,风生沙水昏。xuě jǐn chūn ní huá,fēng shēng shā shuǐ hūn。
犹须放琴客,坐席稍能温。yóu xū fàng qín kè,zuò xí shāo néng wēn。

送何子温移亳州三首

陈师道

治出龙城守,名高水部郎。zhì chū lóng chéng shǒu,míng gāo shuǐ bù láng。
清明人共识,风味独难忘。qīng míng rén gòng shí,fēng wèi dú nán wàng。
骨立秦书瘦,须粘桧密香。gǔ lì qín shū shòu,xū zhān guì mì xiāng。
烹鲜师老耳,曳尾肯蒙庄。pēng xiān shī lǎo ěr,yè wěi kěn méng zhuāng。

送何子温移亳州三首

陈师道

青衿曾诵赋,皓首始登门。qīng jīn céng sòng fù,hào shǒu shǐ dēng mén。
意得宁论晚,心交不待言。yì dé níng lùn wǎn,xīn jiāo bù dài yán。
向来期北上,可复改南辕。xiàng lái qī běi shàng,kě fù gǎi nán yuán。
画地数佳政,丛谈何处村。huà dì shù jiā zhèng,cóng tán hé chù cūn。

送何子温移亳州三首

陈师道

复作中年别,仍怀后日忧。fù zuò zhōng nián bié,réng huái hòu rì yōu。
关山遮极目,汴泗只东流。guān shān zhē jí mù,biàn sì zhǐ dōng liú。
政好遭频借,诗清得暗投。zhèng hǎo zāo pín jiè,shī qīng dé àn tóu。
会看灵寿杖,扶出富民侯。huì kàn líng shòu zhàng,fú chū fù mín hóu。

览胜亭

陈师道

断岸通横水,吹花满系船。duàn àn tōng héng shuǐ,chuī huā mǎn xì chuán。
中年擅幽独,辍食买林泉。zhōng nián shàn yōu dú,chuò shí mǎi lín quán。
草木真宜主,江山故作妍。cǎo mù zhēn yí zhǔ,jiāng shān gù zuò yán。
升沉有流转,且复赋归田。shēng chén yǒu liú zhuǎn,qiě fù fù guī tián。

何太中

陈师道

课最三川守,名成万石君。kè zuì sān chuān shǒu,míng chéng wàn shí jūn。
平生欠一识,声烈即多闻。píng shēng qiàn yī shí,shēng liè jí duō wén。
兜率真归处,琴台只断云。dōu lǜ zhēn guī chù,qín tái zhǐ duàn yún。
伤心今夜月,忍便到初坟。shāng xīn jīn yè yuè,rěn biàn dào chū fén。

何太中

陈师道

哀挽诸儒竞,丰碑故吏繁。āi wǎn zhū rú jìng,fēng bēi gù lì fán。
素车纷雨泣,丹旐与风翻。sù chē fēn yǔ qì,dān zhào yǔ fēng fān。
几地留遗爱,他年作九原。jǐ dì liú yí ài,tā nián zuò jiǔ yuán。
涕流耆旧尽,不独为乡园。tì liú qí jiù jǐn,bù dú wèi xiāng yuán。

送大兄兼寄赵团练

陈师道

贫有分离苦,官无早晚宜。pín yǒu fēn lí kǔ,guān wú zǎo wǎn yí。
又为千里别,未觉十年迟。yòu wèi qiān lǐ bié,wèi jué shí nián chí。
日与江山远,风连草木悲。rì yǔ jiāng shān yuǎn,fēng lián cǎo mù bēi。
平生刘子政,见可只论诗。píng shēng liú zi zhèng,jiàn kě zhǐ lùn shī。

送张秀才

陈师道

学又三年积,功收一日长。xué yòu sān nián jī,gōng shōu yī rì zhǎng。
擅场推老手,附尾续诸郎。shàn chǎng tuī lǎo shǒu,fù wěi xù zhū láng。
度鸟界晴碧,过云回夕黄。dù niǎo jiè qíng bì,guò yún huí xī huáng。
熟知诗有验,莫愠路无粮。shú zhī shī yǒu yàn,mò yùn lù wú liáng。