古诗词

陈师道

用直宁论世,名成不待官。yòng zhí níng lùn shì,míng chéng bù dài guān。
低枝缘我有,偃盖到谁看。dī zhī yuán wǒ yǒu,yǎn gài dào shuí kàn。
秀色有新故,英姿无暑寒。xiù sè yǒu xīn gù,yīng zī wú shǔ hán。
要为千岁计,岂虑万牛难。yào wèi qiān suì jì,qǐ lǜ wàn niú nán。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

送李奉议亳州判官四首

陈师道

吾友孙子实,爱学吾所畏。wú yǒu sūn zi shí,ài xué wú suǒ wèi。
持身如处子,得句有馀味。chí shēn rú chù zi,dé jù yǒu yú wèi。
交欢艰难际,凛然见名谊。jiāo huān jiān nán jì,lǐn rán jiàn míng yì。
吾病卧里中,车马日一至。wú bìng wò lǐ zhōng,chē mǎ rì yī zhì。
遣医馈粱肉,忧憙见颜际。qiǎn yī kuì liáng ròu,yōu xī jiàn yán jì。
殷勤劝加餐,代我破戒罪。yīn qín quàn jiā cān,dài wǒ pò jiè zuì。
一别已三秋,君室乃其季。yī bié yǐ sān qiū,jūn shì nǎi qí jì。
轮囷见眼中,不作千里外。lún qūn jiàn yǎn zhōng,bù zuò qiān lǐ wài。
因声问何如,胡不枉一字。yīn shēng wèn hé rú,hú bù wǎng yī zì。

送李奉议亳州判官四首

陈师道

吾友张文潜,君行乃其里。wú yǒu zhāng wén qián,jūn xíng nǎi qí lǐ。
当年钓游处,壮者或可指。dāng nián diào yóu chù,zhuàng zhě huò kě zhǐ。
闻风起遐想,意作千古士。wén fēng qǐ xiá xiǎng,yì zuò qiān gǔ shì。
不知尘土中,奴椎婢不齿。bù zhī chén tǔ zhōng,nú chuí bì bù chǐ。
胸中无一尘,笔下有百纸。xiōng zhōng wú yī chén,bǐ xià yǒu bǎi zhǐ。
勿问见自知,未语君已憙。wù wèn jiàn zì zhī,wèi yǔ jūn yǐ xī。
与游今已后,行矣勿停轨。yǔ yóu jīn yǐ hòu,xíng yǐ wù tíng guǐ。

奉陪内翰二丈醴泉避暑

陈师道

疾雷倒海不成雨,黑云衔日蚕不吐。jí léi dào hǎi bù chéng yǔ,hēi yún xián rì cán bù tǔ。
深院回廊昼日长,青帘朱幕风铃语。shēn yuàn huí láng zhòu rì zhǎng,qīng lián zhū mù fēng líng yǔ。
神仙中人龙作马,翠旌绛节从天下。shén xiān zhōng rén lóng zuò mǎ,cuì jīng jiàng jié cóng tiān xià。
竹冠芒屦紫绮裘,曳杖林间观物化。zhú guān máng jù zǐ qǐ qiú,yè zhàng lín jiān guān wù huà。
清池照眼自生凉,修竹回阴欲过廊。qīng chí zhào yǎn zì shēng liáng,xiū zhú huí yīn yù guò láng。
樽酒未空高兴动,含毫欲下云飞扬。zūn jiǔ wèi kōng gāo xīng dòng,hán háo yù xià yún fēi yáng。
俗闻道士业符医,未语已作庸人样。sú wén dào shì yè fú yī,wèi yǔ yǐ zuò yōng rén yàng。
但知一扇博百金,岂识双松到千丈。dàn zhī yī shàn bó bǎi jīn,qǐ shí shuāng sōng dào qiān zhàng。
蝇头小字密著行,四座欢叫醒而狂。yíng tóu xiǎo zì mì zhù xíng,sì zuò huān jiào xǐng ér kuáng。
忽惊天姥到庭户,风篁露草鸣寒螀。hū jīng tiān lǎo dào tíng hù,fēng huáng lù cǎo míng hán jiāng。
回天却日有馀力,小试席间留翰墨。huí tiān què rì yǒu yú lì,xiǎo shì xí jiān liú hàn mò。
请公慎用补天手,入佐后皇和玉石。qǐng gōng shèn yòng bǔ tiān shǒu,rù zuǒ hòu huáng hé yù shí。

送魏衍移沛

陈师道

积雨断行路,重江未安流。jī yǔ duàn xíng lù,zhòng jiāng wèi ān liú。
胡为冒艰险,迫此米帛谋。hú wèi mào jiān xiǎn,pò cǐ mǐ bó móu。
岁晏风作横,未宽为子忧。suì yàn fēng zuò héng,wèi kuān wèi zi yōu。
卒然托异县,所得如所求。zú rán tuō yì xiàn,suǒ dé rú suǒ qiú。
主人如古人,待士礼亦优。zhǔ rén rú gǔ rén,dài shì lǐ yì yōu。
人情乐新知,岂不怀旧丘。rén qíng lè xīn zhī,qǐ bù huái jiù qiū。
我贫无四壁,爱尔胡能留。wǒ pín wú sì bì,ài ěr hú néng liú。
子也尚不容,吾代诸公羞。zi yě shàng bù róng,wú dài zhū gōng xiū。
勿云百里远,已作千山愁。wù yún bǎi lǐ yuǎn,yǐ zuò qiān shān chóu。
念子舍我去,谁复从我游。niàn zi shě wǒ qù,shuí fù cóng wǒ yóu。
诸石吾未识,因子卜可不。zhū shí wú wèi shí,yīn zi bo kě bù。
能此已可尚,终焉致绸缪。néng cǐ yǐ kě shàng,zhōng yān zhì chóu móu。

秋怀四首

陈师道

积雨不受暑,既晴还得秋。jī yǔ bù shòu shǔ,jì qíng hái dé qiū。
未免困河鱼,宁如喘吴牛。wèi miǎn kùn hé yú,níng rú chuǎn wú niú。
风梧有先声,巢燕无后留。fēng wú yǒu xiān shēng,cháo yàn wú hòu liú。
人生行乐尔,一经今白头。rén shēng xíng lè ěr,yī jīng jīn bái tóu。

秋怀四首

陈师道

小雨断复续,回斜落晚风。xiǎo yǔ duàn fù xù,huí xié luò wǎn fēng。
寒心生蟋蟀,秋色傍梧桐。hán xīn shēng xī shuài,qiū sè bàng wú tóng。
草与遥山碧,花欺晚照红。cǎo yǔ yáo shān bì,huā qī wǎn zhào hóng。
口须谈世事,目已失飞鸿。kǒu xū tán shì shì,mù yǐ shī fēi hóng。

秋怀四首

陈师道

山断开平野,河回杀急流。shān duàn kāi píng yě,hé huí shā jí liú。
登临须向夕,风雨更宜秋。dēng lín xū xiàng xī,fēng yǔ gèng yí qiū。
急急后飞雁,翩翩不下鸥。jí jí hòu fēi yàn,piān piān bù xià ōu。
晚舟犹小待,暮雀已深投。wǎn zhōu yóu xiǎo dài,mù què yǐ shēn tóu。

秋怀四首

陈师道

梨埒当千户,渔防拥万头。lí liè dāng qiān hù,yú fáng yōng wàn tóu。
宁须一网尽,不为百人留。níng xū yī wǎng jǐn,bù wèi bǎi rén liú。
密雨点急水,惊风擘系舟。mì yǔ diǎn jí shuǐ,jīng fēng bāi xì zhōu。
百年供转徙,因病得夷犹。bǎi nián gōng zhuǎn xǐ,yīn bìng dé yí yóu。

送法宝禅师

陈师道

平生夫铁脚,道价喧宇宙。píng shēng fū tiě jiǎo,dào jià xuān yǔ zhòu。
望礼东南云,吾今独何后。wàng lǐ dōng nán yún,wú jīn dú hé hòu。
晚始识其子,瑶林一枝秀。wǎn shǐ shí qí zi,yáo lín yī zhī xiù。
初闻饮光笑,复作空生瘦。chū wén yǐn guāng xiào,fù zuò kōng shēng shòu。
今年退后禅,袖手不肯又。jīn nián tuì hòu chán,xiù shǒu bù kěn yòu。
真成菩萨魔,未免化城咎。zhēn chéng pú sà mó,wèi miǎn huà chéng jiù。
白月悬清光,大钟得辞扣。bái yuè xuán qīng guāng,dà zhōng dé cí kòu。
知止一何勇,随缘岂无复。zhī zhǐ yī hé yǒng,suí yuán qǐ wú fù。
丰台两禅子,三请期一觏。fēng tái liǎng chán zi,sān qǐng qī yī gòu。
翩然挈瓶盂,百里往相就。piān rán qiè píng yú,bǎi lǐ wǎng xiāng jiù。
古寺风雨馀,触目初邂逅。gǔ sì fēng yǔ yú,chù mù chū xiè hòu。
夙昔有静缘,欢然宛如旧。sù xī yǒu jìng yuán,huān rán wǎn rú jiù。
教我早自异,业成谁得救。jiào wǒ zǎo zì yì,yè chéng shuí dé jiù。
世故已备尝,踌躇复何候。shì gù yǐ bèi cháng,chóu chú fù hé hòu。
钻火勿停手,时来自渠透。zuān huǒ wù tíng shǒu,shí lái zì qú tòu。
殷勤礼白足,吾为太山溜。yīn qín lǐ bái zú,wú wèi tài shān liū。

赠赵奉议

陈师道

为惠不必广,但问与者谁。wèi huì bù bì guǎng,dàn wèn yǔ zhě shuí。
受施何用多,名义以为资。shòu shī hé yòng duō,míng yì yǐ wèi zī。
平生师友间,四海参寥师。píng shēng shī yǒu jiān,sì hǎi cān liáo shī。
一穷无四壁,百代有千诗。yī qióng wú sì bì,bǎi dài yǒu qiān shī。
再逐越淮江,三年鲁中归。zài zhú yuè huái jiāng,sān nián lǔ zhōng guī。
初无赞公色,不异净名衣。chū wú zàn gōng sè,bù yì jìng míng yī。
才如得风鹢,已复触藩羝。cái rú dé fēng yì,yǐ fù chù fān dī。
路贫谁肯怜,语妙君所知。lù pín shuí kěn lián,yǔ miào jūn suǒ zhī。
我往立谈间,欻若白受缁。wǒ wǎng lì tán jiān,chuā ruò bái shòu zī。
乃知仁者听,不待辛苦词。nǎi zhī rén zhě tīng,bù dài xīn kǔ cí。
赵侯名教士,劲气喷长蜺。zhào hóu míng jiào shì,jìn qì pēn zhǎng ní。
论吐天下公,而合吾所私。lùn tǔ tiān xià gōng,ér hé wú suǒ sī。
明窗弄文墨,妍语含英姿。míng chuāng nòng wén mò,yán yǔ hán yīng zī。
要与识者论,且避群儿痴。yào yǔ shí zhě lùn,qiě bì qún ér chī。
旧好无新功,终年此交绥。jiù hǎo wú xīn gōng,zhōng nián cǐ jiāo suí。
未须坚百战,当即建降旗。wèi xū jiān bǎi zhàn,dāng jí jiàn jiàng qí。

答黄生

陈师道

冰泥断道雪塞门,远坊累日无行人。bīng ní duàn dào xuě sāi mén,yuǎn fāng lèi rì wú xíng rén。
卧闻喧呼谁叩阍,稚子往问鹿骇奔。wò wén xuān hū shuí kòu hūn,zhì zi wǎng wèn lù hài bēn。
黄生学诗用力新,急手疾口如翻盆。huáng shēng xué shī yòng lì xīn,jí shǒu jí kǒu rú fān pén。
冲风踏冻送七言,要令寒屋回春温。chōng fēng tà dòng sòng qī yán,yào lìng hán wū huí chūn wēn。
是时积阴又黄昏,叫闹索火惊四邻。shì shí jī yīn yòu huáng hūn,jiào nào suǒ huǒ jīng sì lín。
迩来结字稳且匀,岂不见我参寥君。ěr lái jié zì wěn qiě yún,qǐ bù jiàn wǒ cān liáo jūn。
嗟吾老矣心尚存,后来得子空马群。jiē wú lǎo yǐ xīn shàng cún,hòu lái dé zi kōng mǎ qún。
径须赤手缚麒麟,四大海水一口吞。jìng xū chì shǒu fù qí lín,sì dà hǎi shuǐ yī kǒu tūn。
丈夫意气抗浮云,道逢其人两手分,妒妇拊膺王右军。zhàng fū yì qì kàng fú yún,dào féng qí rén liǎng shǒu fēn,dù fù fǔ yīng wáng yòu jūn。

和郑户部宝集丈室二首

陈师道

远游游则远,安心心已安。yuǎn yóu yóu zé yuǎn,ān xīn xīn yǐ ān。
茅茨更何事,一坐五年宽。máo cí gèng hé shì,yī zuò wǔ nián kuān。
客来问法要,示以无所还。kè lái wèn fǎ yào,shì yǐ wú suǒ hái。
勿云空生默,听者不胜言。wù yún kōng shēng mò,tīng zhě bù shèng yán。

和郑户部宝集丈室二首

陈师道

贵有空王章,贫无置锥地。guì yǒu kōng wáng zhāng,pín wú zhì zhuī dì。
冲风窗自语,涴壁虫成字。chōng fēng chuāng zì yǔ,wò bì chóng chéng zì。
向隅有知音,阖门接彊对。xiàng yú yǒu zhī yīn,hé mén jiē jiàng duì。
只道庭前柏,西来本无意。zhǐ dào tíng qián bǎi,xī lái běn wú yì。

晁无咎画山水扇

陈师道

前身阮始平,今代王摩诘。qián shēn ruǎn shǐ píng,jīn dài wáng mó jí。
偃屈盖代气,万里入方尺。yǎn qū gài dài qì,wàn lǐ rù fāng chǐ。
朽老诗作妙,险绝天与力。xiǔ lǎo shī zuò miào,xiǎn jué tiān yǔ lì。
君不见杜陵老翁语,湘娥增悲真宰泣。jūn bù jiàn dù líng lǎo wēng yǔ,xiāng é zēng bēi zhēn zǎi qì。

嗟哉行

陈师道

张生服石为石奴,下潦上乾如渴乌。zhāng shēng fú shí wèi shí nú,xià lǎo shàng qián rú kě wū。
一朝偾蹶须人扶,伏毒未动风出虚。yī cháo fèn jué xū rén fú,fú dú wèi dòng fēng chū xū。
此生所得与昔殊,韩子作志还自屠。cǐ shēng suǒ dé yǔ xī shū,hán zi zuò zhì hái zì tú。
自笑未竟人复吁,以身济欲未必愚。zì xiào wèi jìng rén fù xū,yǐ shēn jì yù wèi bì yú。
欲久而速反所图,嗟哉伟然二大夫。yù jiǔ ér sù fǎn suǒ tú,jiē zāi wěi rán èr dà fū。