古诗词

和元夜

陈师道

笳鼓喧灯市,车舆避火城。jiā gǔ xuān dēng shì,chē yú bì huǒ chéng。
彭黄争地胜,汴泗迫人清。péng huáng zhēng dì shèng,biàn sì pò rén qīng。
梅柳春犹浅,关山月自明。méi liǔ chūn yóu qiǎn,guān shān yuè zì míng。
赋诗随落笔,端复可怜生。fù shī suí luò bǐ,duān fù kě lián shēng。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

别圆澄禅师

陈师道

法施老人卧不出,呼我取别行问疾。fǎ shī lǎo rén wò bù chū,hū wǒ qǔ bié xíng wèn jí。
摩盘拭箸劝一饱,少待须臾莫苍猝。mó pán shì zhù quàn yī bǎo,shǎo dài xū yú mò cāng cù。
早年着眼觑文字,万卷初无一言契。zǎo nián zhe yǎn qù wén zì,wàn juǎn chū wú yī yán qì。
多生绮语未经忏,半世虚名足为累。duō shēng qǐ yǔ wèi jīng chàn,bàn shì xū míng zú wèi lèi。
此去它来尚有缘,头童齿豁恐无年。cǐ qù tā lái shàng yǒu yuán,tóu tóng chǐ huō kǒng wú nián。
殷勤三请久住世,弊恶可念未可捐。yīn qín sān qǐng jiǔ zhù shì,bì è kě niàn wèi kě juān。
平生准拟西行计,老著人间此何意。píng shēng zhǔn nǐ xī xíng jì,lǎo zhù rén jiān cǐ hé yì。
他生佛会见头陀,知是当年老居士。tā shēng fú huì jiàn tóu tuó,zhī shì dāng nián lǎo jū shì。

舟中二首

陈师道

恶风横江江卷浪,黄流湍猛风用壮。è fēng héng jiāng jiāng juǎn làng,huáng liú tuān měng fēng yòng zhuàng。
疾如万骑千里来,气压三江五湖上。jí rú wàn qí qiān lǐ lái,qì yā sān jiāng wǔ hú shàng。
岸上空荒火夜明,舟中起坐待残更。àn shàng kōng huāng huǒ yè míng,zhōu zhōng qǐ zuò dài cán gèng。
少年行路今头白,不尽还家去国情。shǎo nián xíng lù jīn tóu bái,bù jǐn hái jiā qù guó qíng。

舟中二首

陈师道

野火烧原雉昏雊,黄尘涨天牛乱斗。yě huǒ shāo yuán zhì hūn gòu,huáng chén zhǎng tiān niú luàn dòu。
江间无日不风波,老去何时脱奔走。jiāng jiān wú rì bù fēng bō,lǎo qù hé shí tuō bēn zǒu。
诗书满腹不及口,遮日宁须钓竿手。shī shū mǎn fù bù jí kǒu,zhē rì níng xū diào gān shǒu。
愧尔茅檐炙背人,仰目青天搔白首。kuì ěr máo yán zhì bèi rén,yǎng mù qīng tiān sāo bái shǒu。

规禅停云斋

陈师道

净居众天人,宫殿随所适。jìng jū zhòng tiān rén,gōng diàn suí suǒ shì。
少仕老不归,重门闭榛棘。shǎo shì lǎo bù guī,zhòng mén bì zhēn jí。
道人秀丛林,妙语出禅寂。dào rén xiù cóng lín,miào yǔ chū chán jì。
是身如浮云,随处同建立。shì shēn rú fú yún,suí chù tóng jiàn lì。
平生与二子,嗜好用一律。píng shēng yǔ èr zi,shì hǎo yòng yī lǜ。
我此复助缘,语绮已多责。wǒ cǐ fù zhù yuán,yǔ qǐ yǐ duō zé。
何年一把茅,据坐孤崒嵂。hé nián yī bǎ máo,jù zuò gū zú lǜ。
呵佛骂祖师,涂糊千五百。hē fú mà zǔ shī,tú hú qiān wǔ bǎi。

次韵答晁无斁

陈师道

女生愿有家,名妾以不聘。nǚ shēng yuàn yǒu jiā,míng qiè yǐ bù pìn。
田里亦慕君,又恶不由正。tián lǐ yì mù jūn,yòu è bù yóu zhèng。
欲行不问涂,已破宁顾甑。yù xíng bù wèn tú,yǐ pò níng gù zèng。
耕蚕无一廛,庖井要三径。gēng cán wú yī chán,páo jǐng yào sān jìng。
还家忧患馀,挽须儿女竞。hái jiā yōu huàn yú,wǎn xū ér nǚ jìng。
十年宁有此,一寒可无命。shí nián níng yǒu cǐ,yī hán kě wú mìng。
平生晁夫子,得士公室庆。píng shēng cháo fū zi,dé shì gōng shì qìng。
稍无车马音,复作宾客请。shāo wú chē mǎ yīn,fù zuò bīn kè qǐng。
论文到韩李,念旧说苏郑。lùn wén dào hán lǐ,niàn jiù shuō sū zhèng。
长年断消息,独语谁和应。zhǎng nián duàn xiāo xī,dú yǔ shuí hé yīng。
此生恩未报,他日目不瞑。cǐ shēng ēn wèi bào,tā rì mù bù míng。
归卧无好怀,扣门有佳听。guī wò wú hǎo huái,kòu mén yǒu jiā tīng。
诗来雪霜后,更觉天宇净。shī lái xuě shuāng hòu,gèng jué tiān yǔ jìng。
少好老未工,持刃授子柄。shǎo hǎo lǎo wèi gōng,chí rèn shòu zi bǐng。

古墨行

陈师道

秦郎百好俱第一,乌丸如漆姿如石。qín láng bǎi hǎo jù dì yī,wū wán rú qī zī rú shí。
巧作松身与镜面,借美于外非良质。qiǎo zuò sōng shēn yǔ jìng miàn,jiè měi yú wài fēi liáng zhì。
潘翁拜跪摩老眼,一生再见三叹息。pān wēng bài guì mó lǎo yǎn,yī shēng zài jiàn sān tàn xī。
了知至鉴无遁形,王家旧物秦家得。le zhī zhì jiàn wú dùn xíng,wáng jiā jiù wù qín jiā dé。
君今所有亦其亚,伯仲小低犹子侄。jūn jīn suǒ yǒu yì qí yà,bó zhòng xiǎo dī yóu zi zhí。
黄金白璧孰不有,古锦句囊聊可敌。huáng jīn bái bì shú bù yǒu,gǔ jǐn jù náng liáo kě dí。
睿思殿里春夜半,灯火阑残歌舞散。ruì sī diàn lǐ chūn yè bàn,dēng huǒ lán cán gē wǔ sàn。
自书细字答边臣,万里风尘入长算。zì shū xì zì dá biān chén,wàn lǐ fēng chén rù zhǎng suàn。
初闻桥山送弓剑,宁知玉碗人间见。chū wén qiáo shān sòng gōng jiàn,níng zhī yù wǎn rén jiān jiàn。
夜光炎炎冲斗牛,会有太史占星变。yè guāng yán yán chōng dòu niú,huì yǒu tài shǐ zhàn xīng biàn。
人生尤物不必有,时一过目惊老丑。rén shēng yóu wù bù bì yǒu,shí yī guò mù jīng lǎo chǒu。
念子何忍遽磨研,少待须臾图不朽。niàn zi hé rěn jù mó yán,shǎo dài xū yú tú bù xiǔ。
明窗净几风日暖,有愁万斛才八斗。míng chuāng jìng jǐ fēng rì nuǎn,yǒu chóu wàn hú cái bā dòu。
径须脱帽管城公,小试玉堂挥翰手。jìng xū tuō mào guǎn chéng gōng,xiǎo shì yù táng huī hàn shǒu。

蝇虎

陈师道

物微趣下世不数,随力捕生得称虎。wù wēi qù xià shì bù shù,suí lì bǔ shēng dé chēng hǔ。
匿形注目摇两股,卒然一击势莫御。nì xíng zhù mù yáo liǎng gǔ,zú rán yī jī shì mò yù。
十中失一八九取,吻间流血腹如鼓。shí zhōng shī yī bā jiǔ qǔ,wěn jiān liú xuè fù rú gǔ。
却行奋臂吾甚武,明日淮南作端午。què xíng fèn bì wú shén wǔ,míng rì huái nán zuò duān wǔ。

次韵晁无斁夏雨

陈师道

咫尺隔山海,作书问如何。zhǐ chǐ gé shān hǎi,zuò shū wèn rú hé。
蚁垤既畜粮,蛙窟如鸣鼍。yǐ dié jì chù liáng,wā kū rú míng tuó。
积暑复一雨,斧斫仍手摩。jī shǔ fù yī yǔ,fǔ zhuó réng shǒu mó。
钩窗欲悬麻,出门已横河。gōu chuāng yù xuán má,chū mén yǐ héng hé。
人言月离毕,未必致滂沱。rén yán yuè lí bì,wèi bì zhì pāng tuó。
东皋繁草木,兰艾不同科。dōng gāo fán cǎo mù,lán ài bù tóng kē。
惊鱼畏密罟,独鸟鸣南柯。jīng yú wèi mì gǔ,dú niǎo míng nán kē。
稍无虫飞喧,复觉蝉语多。shāo wú chóng fēi xuān,fù jué chán yǔ duō。
因声作好恶,与物殊未和。yīn shēng zuò hǎo è,yǔ wù shū wèi hé。
卧闻夜来雨,归种故山禾。wò wén yè lái yǔ,guī zhǒng gù shān hé。
百年须下泽,万里付长罗。bǎi nián xū xià zé,wàn lǐ fù zhǎng luó。
先生断百好,尚以诗作魔。xiān shēng duàn bǎi hǎo,shàng yǐ shī zuò mó。
缩子万言手,听渠七字哦。suō zi wàn yán shǒu,tīng qú qī zì ó。
室迩人则远,燕默劳者歌。shì ěr rén zé yuǎn,yàn mò láo zhě gē。
思君得老瘦,触热生积疴。sī jūn dé lǎo shòu,chù rè shēng jī kē。

寒夜有怀晁无斁

陈师道

同好共城郭,十日不一顾。tóng hǎo gòng chéng guō,shí rì bù yī gù。
人事虽好乖,吾生亦多忤。rén shì suī hǎo guāi,wú shēng yì duō wǔ。
阖门对妻子,岁月不可度。hé mén duì qī zi,suì yuè bù kě dù。
闭目宁用遮,停杯仍下箸。bì mù níng yòng zhē,tíng bēi réng xià zhù。
独无区中缘,永怀岩下趣。dú wú qū zhōng yuán,yǒng huái yán xià qù。
平生三径资,安得一朝具。píng shēng sān jìng zī,ān dé yī cháo jù。
万里初历块,前驱告曛暮。wàn lǐ chū lì kuài,qián qū gào xūn mù。
怀归属有思,弃世不待怒。huái guī shǔ yǒu sī,qì shì bù dài nù。
老境厌逶迟,人情费将护。lǎo jìng yàn wēi chí,rén qíng fèi jiāng hù。
向来张长公,吾亦从兹去。xiàng lái zhāng zhǎng gōng,wú yì cóng zī qù。
灯花频作喜,月色正可步。dēng huā pín zuò xǐ,yuè sè zhèng kě bù。
预恐何水曹,明朝有新句。yù kǒng hé shuǐ cáo,míng cháo yǒu xīn jù。

寄邓州杜侍郎

陈师道

南阳老幼如云屯,连日城东候使君。nán yáng lǎo yòu rú yún tún,lián rì chéng dōng hòu shǐ jūn。
后者排前旁捷出,争先见面作殷勤。hòu zhě pái qián páng jié chū,zhēng xiān jiàn miàn zuò yīn qín。
六年重来已白发,一日再见回青春。liù nián zhòng lái yǐ bái fā,yī rì zài jiàn huí qīng chūn。
道傍过者怪相问,共言杜母真吾亲。dào bàng guò zhě guài xiāng wèn,gòng yán dù mǔ zhēn wú qīn。
使君虽老心尚壮,文采风流诸谢上。shǐ jūn suī lǎo xīn shàng zhuàng,wén cǎi fēng liú zhū xiè shàng。
名家从昔杜陵人,盛德于今丈人行。míng jiā cóng xī dù líng rén,shèng dé yú jīn zhàng rén xíng。
我昔卧病老彭城,画船鸣鼓千里行。wǒ xī wò bìng lǎo péng chéng,huà chuán míng gǔ qiān lǐ xíng。
致书馈奠初未识,丁宁劳苦如平生。zhì shū kuì diàn chū wèi shí,dīng níng láo kǔ rú píng shēng。
人言此事今未有,古人中求还得否。rén yán cǐ shì jīn wèi yǒu,gǔ rén zhōng qiú hái dé fǒu。
忘年屈势不虚辱,公自为德吾何取。wàng nián qū shì bù xū rǔ,gōng zì wèi dé wú hé qǔ。
菊潭之水甘且洁,潭上秋花照山白。jú tán zhī shuǐ gān qiě jié,tán shàng qiū huā zhào shān bái。
请公酌此寿百年,奕奕长为此邦伯。qǐng gōng zhuó cǐ shòu bǎi nián,yì yì zhǎng wèi cǐ bāng bó。
孰先一州后四方,重金叠盖登庙堂。shú xiān yī zhōu hòu sì fāng,zhòng jīn dié gài dēng miào táng。
请从今日至云来,月三十斛输洛阳。qǐng cóng jīn rì zhì yún lái,yuè sān shí hú shū luò yáng。

还里

陈师道

旷士爱吾庐,游子悲故乡。kuàng shì ài wú lú,yóu zi bēi gù xiāng。
慷慨四方志,老衰但悲伤。kāng kǎi sì fāng zhì,lǎo shuāi dàn bēi shāng。
虚名自成误,失得略相当。xū míng zì chéng wù,shī dé lüè xiāng dāng。
暮年还家乐,未觉道路长。mù nián hái jiā lè,wèi jué dào lù zhǎng。
闾里喜我来,车马塞康庄。lǘ lǐ xǐ wǒ lái,chē mǎ sāi kāng zhuāng。
争前借言色,草木亦晶光。zhēng qián jiè yán sè,cǎo mù yì jīng guāng。
向来千人聚,一老独倘佯。xiàng lái qiān rén jù,yī lǎo dú tǎng yáng。
手开南阳阡,松柏郁苍苍。shǒu kāi nán yáng qiān,sōng bǎi yù cāng cāng。
永愿守一丘,脱身万里航。yǒng yuàn shǒu yī qiū,tuō shēn wàn lǐ háng。
平生功名念,倒海浣我肠。píng shēng gōng míng niàn,dào hǎi huàn wǒ cháng。
款段引下泽,断弦更空觞。kuǎn duàn yǐn xià zé,duàn xián gèng kōng shāng。
尚恐北山南,有文移路傍。shàng kǒng běi shān nán,yǒu wén yí lù bàng。

魏衍见过

陈师道

暑雨不作凉,爽风只自高。shǔ yǔ bù zuò liáng,shuǎng fēng zhǐ zì gāo。
我老亦衰疾,奈此正郁陶。wǒ lǎo yì shuāi jí,nài cǐ zhèng yù táo。
魏侯有新语,高处近风骚。wèi hóu yǒu xīn yǔ,gāo chù jìn fēng sāo。
隐几聆五字,未觉历日劳。yǐn jǐ líng wǔ zì,wèi jué lì rì láo。
洒然堕冰井,起粟竖寒毛。sǎ rán duò bīng jǐng,qǐ sù shù hán máo。
三山已在目,万象谁能逃。sān shān yǐ zài mù,wàn xiàng shuí néng táo。
历险见绝足,过口味豚膏。lì xiǎn jiàn jué zú,guò kǒu wèi tún gāo。
愿为夏雷鸣,莫作饥鸢号。yuàn wèi xià léi míng,mò zuò jī yuān hào。

晚望

陈师道

黑云映黄槐,更着白鸟度。hēi yún yìng huáng huái,gèng zhe bái niǎo dù。
蝉鸣不馀力,蛙腹能许怒。chán míng bù yú lì,wā fù néng xǔ nù。
称目有佳思,侧径无好步。chēng mù yǒu jiā sī,cè jìng wú hǎo bù。
兴来成独往,意得谁与赋。xīng lái chéng dú wǎng,yì dé shuí yǔ fù。

答魏衍黄预勉余作诗

陈师道

我诗浅短子贡墙,众目俯视无留藏。wǒ shī qiǎn duǎn zi gòng qiáng,zhòng mù fǔ shì wú liú cáng。
句中有眼黄别驾,洗涤烦热生清凉。jù zhōng yǒu yǎn huáng bié jià,xǐ dí fán rè shēng qīng liáng。
人言我语胜黄语,扶竖夜燎齐朝光。rén yán wǒ yǔ shèng huáng yǔ,fú shù yè liáo qí cháo guāng。
三年不见万里外,安得奋身置汝傍。sān nián bù jiàn wàn lǐ wài,ān dé fèn shēn zhì rǔ bàng。
迩来诸子复秀发,曾未几见加端章。ěr lái zhū zi fù xiù fā,céng wèi jǐ jiàn jiā duān zhāng。
剩欲摧藏让头角,岂是有意群儿伤。shèng yù cuī cáng ràng tóu jiǎo,qǐ shì yǒu yì qún ér shāng。
于人无怨我何憾,爱者尚众犹吾乡。yú rén wú yuàn wǒ hé hàn,ài zhě shàng zhòng yóu wú xiāng。
平生不自解嘲诮,祸来亦复非周防。píng shēng bù zì jiě cháo qiào,huò lái yì fù fēi zhōu fáng。
我衰气索不自振,正赖好语能恢张。wǒ shuāi qì suǒ bù zì zhèn,zhèng lài hǎo yǔ néng huī zhāng。
诗家小魏新有声,旧传秀句西里黄。shī jiā xiǎo wèi xīn yǒu shēng,jiù chuán xiù jù xī lǐ huáng。
后生学行阙师友,临路不进空回遑。hòu shēng xué xíng quē shī yǒu,lín lù bù jìn kōng huí huáng。
看君事业青云上,听渠螟?生膏肓。kàn jūn shì yè qīng yún shàng,tīng qú míng shēng gāo huāng。

和黄预感秋

陈师道

宿云护朝霜,秋阳佐残暑。sù yún hù cháo shuāng,qiū yáng zuǒ cán shǔ。
蝇痴驱复来,汗下拭莫御。yíng chī qū fù lái,hàn xià shì mò yù。
庭梧自黄陨,风过成夜语。tíng wú zì huáng yǔn,fēng guò chéng yè yǔ。
幸是可怜生,胡然遽如许。xìng shì kě lián shēng,hú rán jù rú xǔ。
黄生多新诗,如盆茧抽绪。huáng shēng duō xīn shī,rú pén jiǎn chōu xù。
唱高难欸乃,隽永得㕮咀。chàng gāo nán āi nǎi,juàn yǒng dé fǔ jǔ。
意合无古今,投闇有迎拒。yì hé wú gǔ jīn,tóu àn yǒu yíng jù。
名成弟子韩,价重先生楮。míng chéng dì zi hán,jià zhòng xiān shēng chǔ。
向来得斯人,孰谓余龃龉。xiàng lái dé sī rén,shú wèi yú jǔ yǔ。
晚炊邻僧米,昼拾狙公芧。wǎn chuī lín sēng mǐ,zhòu shí jū gōng xù。
甘酸皆适口,霜黄未登俎。gān suān jiē shì kǒu,shuāng huáng wèi dēng zǔ。
门有曲逆车,谤甚北山女。mén yǒu qū nì chē,bàng shén běi shān nǚ。
宁为沟中断,不作太仓鼠。níng wèi gōu zhōng duàn,bù zuò tài cāng shǔ。
老退无好怀,续明然两炬。lǎo tuì wú hǎo huái,xù míng rán liǎng jù。
搔首不成眠,寒蛩促机杼。sāo shǒu bù chéng mián,hán qióng cù jī zhù。