古诗词

寄晁说之

陈师道

阅世真难记,如君自不忘。yuè shì zhēn nán jì,rú jūn zì bù wàng。
尚于书太简,正以懒相妨。shàng yú shū tài jiǎn,zhèng yǐ lǎn xiāng fáng。
与有还家乐,终无却老方。yǔ yǒu hái jiā lè,zhōng wú què lǎo fāng。
莫须忧潦倒,未许细商量。mò xū yōu lǎo dào,wèi xǔ xì shāng liàng。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

五子相送至湖陵

陈师道

中年患别多作别,早日讳穷常得穷。zhōng nián huàn bié duō zuò bié,zǎo rì huì qióng cháng dé qióng。
勿云一水四十里,衣冠塞郭何人同。wù yún yī shuǐ sì shí lǐ,yī guān sāi guō hé rén tóng。
周生子病辍身出,刘子远来今几日。zhōu shēng zi bìng chuò shēn chū,liú zi yuǎn lái jīn jǐ rì。
石家仲叔好少年,颇能厌俗从吾律。shí jiā zhòng shū hǎo shǎo nián,pǒ néng yàn sú cóng wú lǜ。
魏君不独相从早,自君之来吾却扫。wèi jūn bù dú xiāng cóng zǎo,zì jūn zhī lái wú què sǎo。
岁月磨人孰能久,反覆看渠难得好。suì yuè mó rén shú néng jiǔ,fǎn fù kàn qú nán dé hǎo。
湖陵古城风日寒,情义乃知生别难。hú líng gǔ chéng fēng rì hán,qíng yì nǎi zhī shēng bié nán。
高怀已为故人尽,交道应留后代看。gāo huái yǐ wèi gù rén jǐn,jiāo dào yīng liú hòu dài kàn。

湖陵与刘生别

陈师道

触寒历险来特特,愧无以当欣有得。chù hán lì xiǎn lái tè tè,kuì wú yǐ dāng xīn yǒu dé。
向来忧患不相舍,知子用心坚铁石。xiàng lái yōu huàn bù xiāng shě,zhī zi yòng xīn jiān tiě shí。
人畏有心事无难,此语虽鄙理则然。rén wèi yǒu xīn shì wú nán,cǐ yǔ suī bǐ lǐ zé rán。
君今意在翰墨间,他日人争让一先。jūn jīn yì zài hàn mò jiān,tā rì rén zhēng ràng yī xiān。

寄滕县李奉议

陈师道

滕大夫伯阳父孙,烹小鲜治大国原。téng dà fū bó yáng fù sūn,pēng xiǎo xiān zhì dà guó yuán。
一得何用五千言,弛灾决狱人不冤。yī dé hé yòng wǔ qiān yán,chí zāi jué yù rén bù yuān。
盛气走讼畏讨论,终岁敛吏不到门。shèng qì zǒu sòng wèi tǎo lùn,zhōng suì liǎn lì bù dào mén。
子弟无赖皆西奔,外吏畏惧过乃尊。zi dì wú lài jiē xī bēn,wài lì wèi jù guò nǎi zūn。
踵门父老如云屯,拊髀跳踉走儿孙。zhǒng mén fù lǎo rú yún tún,fǔ bì tiào liáng zǒu ér sūn。
绛幡翠节歌呗喧,画盆戴顶烟如焚。jiàng fān cuì jié gē bei xuān,huà pén dài dǐng yān rú fén。
绣褾彩轴箱帕繁,曲躬叉手前致言。xiù biǎo cǎi zhóu xiāng pà fán,qū gōng chā shǒu qián zhì yán。
畜眼未见耳不闻,暮年何以答此恩,请诵华严寿我君。chù yǎn wèi jiàn ěr bù wén,mù nián hé yǐ dá cǐ ēn,qǐng sòng huá yán shòu wǒ jūn。

礼武台坐化僧

陈师道

至人本无心,起灭因众缘。zhì rén běn wú xīn,qǐ miè yīn zhòng yuán。
化尽悲愿在,留形此台颠。huà jǐn bēi yuàn zài,liú xíng cǐ tái diān。
闻名与致敬,获福皆无前。wén míng yǔ zhì jìng,huò fú jiē wú qián。
千年一钵水,宿疾几人痊。qiān nián yī bō shuǐ,sù jí jǐ rén quán。
骁雄兖州军,马步馀数千。xiāo xióng yǎn zhōu jūn,mǎ bù yú shù qiān。
一呼可摧山,四合如垂天。yī hū kě cuī shān,sì hé rú chuí tiān。
老幼十八村,顷刻理无全。lǎo yòu shí bā cūn,qǐng kè lǐ wú quán。
哀鸣寄香火,毁塔投其塼。āi míng jì xiāng huǒ,huǐ tǎ tóu qí zhuān。
盛怒忽惊奔,如有所见然。shèng nù hū jīng bēn,rú yǒu suǒ jiàn rán。
等观同一子,岂特此所怜。děng guān tóng yī zi,qǐ tè cǐ suǒ lián。
我来已再见,童稚亦虔虔。wǒ lái yǐ zài jiàn,tóng zhì yì qián qián。
发火触暗室,青灯已娟妍。fā huǒ chù àn shì,qīng dēng yǐ juān yán。
始读壁间碑,妙力隐不传。shǐ dú bì jiān bēi,miào lì yǐn bù chuán。
颇恨语未工,安得笔如椽。pǒ hèn yǔ wèi gōng,ān dé bǐ rú chuán。
归路云月黑,涛波隔长川。guī lù yún yuè hēi,tāo bō gé zhǎng chuān。
溪翁停舟待,相唤声相连。xī wēng tíng zhōu dài,xiāng huàn shēng xiāng lián。
解缆风泊岸,中流水入船。jiě lǎn fēng pō àn,zhōng liú shuǐ rù chuán。
攲侧脚不停,竟脱蛟鱼涎。qī cè jiǎo bù tíng,jìng tuō jiāo yú xián。
兴坏如有待,适当使君贤。xīng huài rú yǒu dài,shì dāng shǐ jūn xián。
定能选妙士,拂尘起熏烟。dìng néng xuǎn miào shì,fú chén qǐ xūn yān。
昔承灵山嘱,早契少林禅。xī chéng líng shān zhǔ,zǎo qì shǎo lín chán。
丐我一片石,并刻维摩篇。gài wǒ yī piàn shí,bìng kè wéi mó piān。

梁山泊

陈师道

积阴风易作,隆寒声益急。jī yīn fēng yì zuò,lóng hán shēng yì jí。
百为定有数,一动必三日。bǎi wèi dìng yǒu shù,yī dòng bì sān rì。
奔隤水势壮,犦胅波头立。bēn tuí shuǐ shì zhuàng,bó dié bō tóu lì。
前行后浪促,突起旁抶射。qián xíng hòu làng cù,tū qǐ páng chì shè。
奔腾万骑来,倏忽一箭疾。bēn téng wàn qí lái,shū hū yī jiàn jí。
摧残蒲苇尽,簸荡鱼龙泣。cuī cán pú wěi jǐn,bǒ dàng yú lóng qì。
私忧地轴脱,已分梁山没。sī yōu dì zhóu tuō,yǐ fēn liáng shān méi。
向来万斛重,不作一叶直。xiàng lái wàn hú zhòng,bù zuò yī yè zhí。
舟行两水间,触夺声蟋蟀。zhōu xíng liǎng shuǐ jiān,chù duó shēng xī shuài。
路转帆举落,舟排冰叠积。lù zhuǎn fān jǔ luò,zhōu pái bīng dié jī。
经事长一智,中人所知识。jīng shì zhǎng yī zhì,zhōng rén suǒ zhī shí。
千金不垂堂,岂复待一失。qiān jīn bù chuí táng,qǐ fù dài yī shī。
穷途得伟观,老气犹少色。qióng tú dé wěi guān,lǎo qì yóu shǎo sè。
事定未得忘,嗟来庶可及。shì dìng wèi dé wàng,jiē lái shù kě jí。

和鲜于大受崇先观饯别曾元中

陈师道

此别未为远,两都东西州。cǐ bié wèi wèi yuǎn,liǎng dōu dōng xī zhōu。
情亲有乖隔,江湖成阻修。qíng qīn yǒu guāi gé,jiāng hú chéng zǔ xiū。
脱尘度翠密,徐行当寻幽。tuō chén dù cuì mì,xú xíng dāng xún yōu。
各有惜别怀,共此一日留。gè yǒu xī bié huái,gòng cǐ yī rì liú。
意合岂待约,酒尽不更求。yì hé qǐ dài yuē,jiǔ jǐn bù gèng qiú。
阙词固未可,忍手亦何犹。quē cí gù wèi kě,rěn shǒu yì hé yóu。
坐有黄冠师,未解逍遥游。zuò yǒu huáng guān shī,wèi jiě xiāo yáo yóu。
兴来我与共,醉罢君当休。xīng lái wǒ yǔ gòng,zuì bà jūn dāng xiū。
僧房火可亲,此乐行且谋。sēng fáng huǒ kě qīn,cǐ lè xíng qiě móu。
万事自纠纷,高怀元一丘。wàn shì zì jiū fēn,gāo huái yuán yī qiū。

和谢公定观秘阁文与可枯木

陈师道

斯人不复有,累世或可期。sī rén bù fù yǒu,lèi shì huò kě qī。
每于丹青里,一见如平时。měi yú dān qīng lǐ,yī jiàn rú píng shí。
坏障尘得入,惨澹令人悲。huài zhàng chén dé rù,cǎn dàn lìng rén bēi。
墨色落欲尽,严颜终不移。mò sè luò yù jǐn,yán yán zhōng bù yí。
朽老莫使年,石心乌铜皮。xiǔ lǎo mò shǐ nián,shí xīn wū tóng pí。
念此犹少作,未尽冰霰姿。niàn cǐ yóu shǎo zuò,wèi jǐn bīng xiàn zī。
北枝把异鹊,意定了不疑。běi zhī bǎ yì què,yì dìng le bù yí。
惜哉不得语,胸次几兴衰。xī zāi bù dé yǔ,xiōng cì jǐ xīng shuāi。
一为要贵役,可复辞画师。yī wèi yào guì yì,kě fù cí huà shī。
隐奥虽可惜,涂抹复见遗。yǐn ào suī kě xī,tú mǒ fù jiàn yí。
谢侯名家子,感慨形苦词。xiè hóu míng jiā zi,gǎn kǎi xíng kǔ cí。
岂惟语画工,劲特颇似之。qǐ wéi yǔ huà gōng,jìn tè pǒ shì zhī。
何当补谏列,一吐胸中奇。hé dāng bǔ jiàn liè,yī tǔ xiōng zhōng qí。

题画李白真

陈师道

君不见浣花老翁醉骑驴,熊儿捉辔骥子扶。jūn bù jiàn huàn huā lǎo wēng zuì qí lǘ,xióng ér zhuō pèi jì zi fú。
金华仙伯哦七字,好事不复千金模。jīn huá xiān bó ó qī zì,hǎo shì bù fù qiān jīn mó。
青莲居士亦其亚,斗酒百篇天所借。qīng lián jū shì yì qí yà,dòu jiǔ bǎi piān tiān suǒ jiè。
英姿秀骨尚可似,逸气高怀那得画。yīng zī xiù gǔ shàng kě shì,yì qì gāo huái nà dé huà。
周郎韵胜笔有神,解衣磅礴未必真。zhōu láng yùn shèng bǐ yǒu shén,jiě yī bàng bó wèi bì zhēn。
一朝写此英妙质,似悔只识如花人。yī cháo xiě cǐ yīng miào zhì,shì huǐ zhǐ shí rú huā rén。
醉色欲尽玉色起,分明尚带金井水。zuì sè yù jǐn yù sè qǐ,fēn míng shàng dài jīn jǐng shuǐ。
乌纱白纻真天人,不用更着山岩里。wū shā bái zhù zhēn tiān rén,bù yòng gèng zhe shān yán lǐ。
平生潦倒饱丘园,禁省不识将军尊。píng shēng lǎo dào bǎo qiū yuán,jìn shěng bù shí jiāng jūn zūn。
袖手犹怀脱靴气,岂是从来骨相屯。xiù shǒu yóu huái tuō xuē qì,qǐ shì cóng lái gǔ xiāng tún。
仰视云空鸿鹄举,眼前纷纷那得顾。yǎng shì yún kōng hóng gǔ jǔ,yǎn qián fēn fēn nà dé gù。
是非荣辱不到处,只恐朝来有新句。shì fēi róng rǔ bù dào chù,zhǐ kǒng cháo lái yǒu xīn jù。
勿言身后不要名,尚得吴侯费百金。wù yán shēn hòu bù yào míng,shàng dé wú hóu fèi bǎi jīn。
江西胜士与长吟,后来不忧身陆沉。jiāng xī shèng shì yǔ zhǎng yín,hòu lái bù yōu shēn lù chén。

题明发高轩过图

陈师道

滕王蛱蝶江都马,一纸千金不当价。téng wáng jiá dié jiāng dōu mǎ,yī zhǐ qiān jīn bù dāng jià。
异才天纵非力能,画工不是甘为下。yì cái tiān zòng fēi lì néng,huà gōng bù shì gān wèi xià。
今代风流数大年,含毫落笔开山川。jīn dài fēng liú shù dà nián,hán háo luò bǐ kāi shān chuān。
忽忘朽老压尘底,却怪凫鸿堕目前。hū wàng xiǔ lǎo yā chén dǐ,què guài fú hóng duò mù qián。
尔来八二复秀出,万里河山才咫尺。ěr lái bā èr fù xiù chū,wàn lǐ hé shān cái zhǐ chǐ。
眼边安得有突兀,复似天地初开辟。yǎn biān ān dé yǒu tū wù,fù shì tiān dì chū kāi pì。
明窗写出高轩过,便逐愈湜闻吟哦。míng chuāng xiě chū gāo xuān guò,biàn zhú yù shí wén yín ó。
晚知书画真有益,却悔岁月来无多。wǎn zhī shū huà zhēn yǒu yì,què huǐ suì yuè lái wú duō。
官禁修严断过访,时于僻寺逢税鞅。guān jìn xiū yán duàn guò fǎng,shí yú pì sì féng shuì yāng。
秀润如行琮璧间,清明似引星辰上。xiù rùn rú xíng cóng bì jiān,qīng míng shì yǐn xīng chén shàng。
忧悲愉怢百不平,河擘太华东南倾。yōu bēi yú tū bǎi bù píng,hé bāi tài huá dōng nán qīng。
平生秀句寰区满,拾掇馀弃成丹青。píng shēng xiù jù huán qū mǎn,shí duō yú qì chéng dān qīng。
平湖远岭开精神,斗觉文字生清新。píng hú yuǎn lǐng kāi jīng shén,dòu jué wén zì shēng qīng xīn。
未许二豪今角立,要知旁有卫夫人。wèi xǔ èr háo jīn jiǎo lì,yào zhī páng yǒu wèi fū rén。

和蒲左丞有美

陈师道

高牙大纛晓登山,卷帐飞觞不避寒。gāo yá dà dào xiǎo dēng shān,juǎn zhàng fēi shāng bù bì hán。
十二玉楼横閤道,三千银甲壮师干。shí èr yù lóu héng gé dào,sān qiān yín jiǎ zhuàng shī gàn。
封条已验遗蝗化,平陇宁虞宿麦乾。fēng tiáo yǐ yàn yí huáng huà,píng lǒng níng yú sù mài qián。
预喜丰年惟太守,旋追宾从促杯盘。yù xǐ fēng nián wéi tài shǒu,xuán zhuī bīn cóng cù bēi pán。

和蒲左丞有美

陈师道

破晓初惊失旧山,瑶台化出坐中寒。pò xiǎo chū jīng shī jiù shān,yáo tái huà chū zuò zhōng hán。
江心冻合愁蛟蜃,匣里冰生吼镆干。jiāng xīn dòng hé chóu jiāo shèn,xiá lǐ bīng shēng hǒu mò gàn。
门闭洛阳人迹绝,指穿东郭履痕乾。mén bì luò yáng rén jì jué,zhǐ chuān dōng guō lǚ hén qián。
凤池不比梁园客,咳唾珠玑落玉盘。fèng chí bù bǐ liáng yuán kè,ké tuò zhū jī luò yù pán。

送张秀才兼简德麟

陈师道

长安千门憎热客,我独怜君来解热。zhǎng ān qiān mén zēng rè kè,wǒ dú lián jūn lái jiě rè。
呼儿具饭懒出口,藜羹不糁甘一啜。hū ér jù fàn lǎn chū kǒu,lí gēng bù sǎn gān yī chuài。
北州别驾玉刻麟,索书往见良可人。běi zhōu bié jià yù kè lín,suǒ shū wǎng jiàn liáng kě rén。
驿使别来无一字,知有此情谁与亲。yì shǐ bié lái wú yī zì,zhī yǒu cǐ qíng shuí yǔ qīn。

寄子闵

陈师道

烟昏晚寒风发屋,行者抽篷离者哭。yān hūn wǎn hán fēng fā wū,xíng zhě chōu péng lí zhě kū。
青衫白发两相鲜,积雪朝阳眩双目。qīng shān bái fā liǎng xiāng xiān,jī xuě cháo yáng xuàn shuāng mù。
猛虎食子有分羹,洁鹭割股谋补肉。měng hǔ shí zi yǒu fēn gēng,jié lù gē gǔ móu bǔ ròu。
妻孥不用哭穷途,前府故人风义笃。qī nú bù yòng kū qióng tú,qián fǔ gù rén fēng yì dǔ。

鸷鹊诗

陈师道

若奚不鹯,吾知避而迁。ruò xī bù zhān,wú zhī bì ér qiān。
汝胡不狸,吾知远而驰。rǔ hú bù lí,wú zhī yuǎn ér chí。
宵迩吾巢,晨并吾枝。xiāo ěr wú cháo,chén bìng wú zhī。
怀毒妊凶,初不汝期。huái dú rèn xiōng,chū bù rǔ qī。
莽莽拳拳,甫笑嬉嬉。mǎng mǎng quán quán,fǔ xiào xī xī。
情貌深厚,孰从而追。qíng mào shēn hòu,shú cóng ér zhuī。

妾薄命二首

陈师道

主家十二楼,一身当三千。zhǔ jiā shí èr lóu,yī shēn dāng sān qiān。
古来妾薄命,事主不尽年。gǔ lái qiè báo mìng,shì zhǔ bù jǐn nián。
起舞为主寿,相送南阳阡。qǐ wǔ wèi zhǔ shòu,xiāng sòng nán yáng qiān。
忍著主衣裳,为人作春妍。rěn zhù zhǔ yī shang,wèi rén zuò chūn yán。
有声当彻天,有泪当彻泉。yǒu shēng dāng chè tiān,yǒu lèi dāng chè quán。
死者恐无知,妾身长自怜。sǐ zhě kǒng wú zhī,qiè shēn zhǎng zì lián。