古诗词

送曹秀才

陈师道

甲第衣冠后,东迁岁月侵。jiǎ dì yī guān hòu,dōng qiān suì yuè qīn。
情亲期一诺,急病阙千金。qíng qīn qī yī nuò,jí bìng quē qiān jīn。
孰并还家乐,毋忘在莒心。shú bìng hái jiā lè,wú wàng zài jǔ xīn。
时能记衰疾,声迹到云林。shí néng jì shuāi jí,shēng jì dào yún lín。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

寄答王直方

陈师道

人情校往复,屡勉终不近。rén qíng xiào wǎng fù,lǚ miǎn zhōng bù jìn。
一诗已经年,知子不我怨。yī shī yǐ jīng nián,zhī zi bù wǒ yuàn。
生世馀几何,尺棰日取寸。shēng shì yú jǐ hé,chǐ chuí rì qǔ cùn。
怀禄有遐心,从俗无远韵。huái lù yǒu xiá xīn,cóng sú wú yuǎn yùn。
时从府中归,数过林下饭。shí cóng fǔ zhōng guī,shù guò lín xià fàn。
平生功名意,回作香火愿。píng shēng gōng míng yì,huí zuò xiāng huǒ yuàn。
三年不举觞,吻颊烟火焮。sān nián bù jǔ shāng,wěn jiá yān huǒ xìn。
岂无两苍龙,沾我一雨润。qǐ wú liǎng cāng lóng,zhān wǒ yī yǔ rùn。
官粗诗未工,猛乞毋小靳。guān cū shī wèi gōng,měng qǐ wú xiǎo jìn。
人生如此尔,文字已其闰。rén shēng rú cǐ ěr,wén zì yǐ qí rùn。
是身虽臭腐,宁作青紫楦。shì shēn suī chòu fǔ,níng zuò qīng zǐ xuàn。
永怀忘年友,死矣馀令问。yǒng huái wàng nián yǒu,sǐ yǐ yú lìng wèn。
念子颇似之,老我何所恨。niàn zi pǒ shì zhī,lǎo wǒ hé suǒ hèn。

寄晁以道

陈师道

两官俱为邻,常若千里远。liǎng guān jù wèi lín,cháng ruò qiān lǐ yuǎn。
经年不通书,子孰知我懒。jīng nián bù tōng shū,zi shú zhī wǒ lǎn。
相期宇宙外,肯复校繁简。xiāng qī yǔ zhòu wài,kěn fù xiào fán jiǎn。
我愚亦知此,子意岂不满。wǒ yú yì zhī cǐ,zi yì qǐ bù mǎn。
子教东方生,自视何益损。zi jiào dōng fāng shēng,zì shì hé yì sǔn。
人言不当价,一钱万金产。rén yán bù dāng jià,yī qián wàn jīn chǎn。
须子五千卷,丹笔校黄本。xū zi wǔ qiān juǎn,dān bǐ xiào huáng běn。
子家太史氏,名成南北阮。zi jiā tài shǐ shì,míng chéng nán běi ruǎn。
道山鸿雁行,岂惟私门衎。dào shān hóng yàn xíng,qǐ wéi sī mén kàn。
功名须老大,四十未为晚。gōng míng xū lǎo dà,sì shí wèi wèi wǎn。
快意会有违,急行宁小缓。kuài yì huì yǒu wéi,jí xíng níng xiǎo huǎn。
忽有河山阻,遂恐消息断。hū yǒu hé shān zǔ,suì kǒng xiāo xī duàn。
我独不念此,人穷令智短。wǒ dú bù niàn cǐ,rén qióng lìng zhì duǎn。
子勿效我慵,书来慰愁眼。zi wù xiào wǒ yōng,shū lái wèi chóu yǎn。

幼岭

陈师道

外家英俊场,季氏不好弄。wài jiā yīng jùn chǎng,jì shì bù hǎo nòng。
用意丘壑间,颇以石自奉。yòng yì qiū hè jiān,pǒ yǐ shí zì fèng。
谁言拳握间,意作万牛重。shuí yán quán wò jiān,yì zuò wàn niú zhòng。
岱宗小天下,不办一席用。dài zōng xiǎo tiān xià,bù bàn yī xí yòng。

八月十日宿百丈山庆善院明日游松风庵谒震禅师

陈师道

衾裘夜宿方丈屋,风灯微茫照溪谷。qīn qiú yè sù fāng zhàng wū,fēng dēng wēi máng zhào xī gǔ。
杖屦朝行百丈山,林风清泠摇佩环。zhàng jù cháo xíng bǎi zhàng shān,lín fēng qīng líng yáo pèi huán。
道人八十更聪明,耳边犹爱松风声。dào rén bā shí gèng cōng míng,ěr biān yóu ài sōng fēng shēng。
风前饱食松下卧,梦里光阴等闲过。fēng qián bǎo shí sōng xià wò,mèng lǐ guāng yīn děng xián guò。
世间贵人多白头,未容白首送林丘。shì jiān guì rén duō bái tóu,wèi róng bái shǒu sòng lín qiū。
左足拘挛右臂缓,荣华只得傍人看。zuǒ zú jū luán yòu bì huǎn,róng huá zhǐ dé bàng rén kàn。
信知佛法有天乐,扫除疾痼何须药。xìn zhī fú fǎ yǒu tiān lè,sǎo chú jí gù hé xū yào。
山林于我却有因,愿言筑室为比邻。shān lín yú wǒ què yǒu yīn,yuàn yán zhù shì wèi bǐ lín。
不辞弃世伴幽独,犹恐山僧嫌近俗。bù cí qì shì bàn yōu dú,yóu kǒng shān sēng xián jìn sú。

次韵寄答晁无咎

陈师道

西湖欲雨厨烟满,风叶倒囊云覆碗。xī hú yù yǔ chú yān mǎn,fēng yè dào náng yún fù wǎn。
望湖楼上白头人,独倚栏干谁肯伴。wàng hú lóu shàng bái tóu rén,dú yǐ lán gàn shuí kěn bàn。
独有诗人记病身,清风千里寄行尘。dú yǒu shī rén jì bìng shēn,qīng fēng qiān lǐ jì xíng chén。
豪华信有回天力,惊开桃李闲新春。háo huá xìn yǒu huí tiān lì,jīng kāi táo lǐ xián xīn chūn。
往事不回如过雨,醉梦恍然忘恶语。wǎng shì bù huí rú guò yǔ,zuì mèng huǎng rán wàng è yǔ。
人生如幻此何尤,未信黄金贵于土。rén shēng rú huàn cǐ hé yóu,wèi xìn huáng jīn guì yú tǔ。
爱子千篇顷刻成,借将胸腹诧吴人。ài zi qiān piān qǐng kè chéng,jiè jiāng xiōng fù chà wú rén。
吟哦怪有芳鲜气,却被湖山识姓名。yín ó guài yǒu fāng xiān qì,què bèi hú shān shí xìng míng。
文章废退知难强,身外虚华本无望。wén zhāng fèi tuì zhī nán qiáng,shēn wài xū huá běn wú wàng。
何曾临水惜芒鞋,却解逢人拈拄杖。hé céng lín shuǐ xī máng xié,què jiě féng rén niān zhǔ zhàng。
眼根清净尘不留,登伽过尽不回头。yǎn gēn qīng jìng chén bù liú,dēng gā guò jǐn bù huí tóu。
家在中原归未得,江淮断道无行舟。jiā zài zhōng yuán guī wèi dé,jiāng huái duàn dào wú xíng zhōu。
两山相逢翻手疾,欲谋一笑宁无日。liǎng shān xiāng féng fān shǒu jí,yù móu yī xiào níng wú rì。
却惭怀朴似周人,只可闻名不须识。què cán huái pǔ shì zhōu rén,zhǐ kě wén míng bù xū shí。

寄邢和叔

陈师道

昔作梁宋游,幽忧废朝昏。xī zuò liáng sòng yóu,yōu yōu fèi cháo hūn。
闭门无往还,不厌儿女喧。bì mén wú wǎng hái,bù yàn ér nǚ xuān。
隔墙闻剥啄,暮夜谁扣门。gé qiáng wén bō zhuó,mù yè shuí kòu mén。
知是邢夫子,低回过高轩。zhī shì xíng fū zi,dī huí guò gāo xuān。
愿为布衣交,不顾年德尊。yuàn wèi bù yī jiāo,bù gù nián dé zūn。
匆匆立谈罢,又见东南奔。cōng cōng lì tán bà,yòu jiàn dōng nán bēn。
江湖多病后,仅免饷鱼鼋。jiāng hú duō bìng hòu,jǐn miǎn xiǎng yú yuán。
久废数行书,因人问寒暄。jiǔ fèi shù xíng shū,yīn rén wèn hán xuān。
但爱孤山西,松筠数家村。dàn ài gū shān xī,sōng yún shù jiā cūn。
便欲筑居室,插秧仍灌园。biàn yù zhù jū shì,chā yāng réng guàn yuán。
生前不自爱,身后何足论。shēng qián bù zì ài,shēn hòu hé zú lùn。
草玄笑扬雄,赞易悲虞翻。cǎo xuán xiào yáng xióng,zàn yì bēi yú fān。
文章徒自苦,纸笔莫更存。wén zhāng tú zì kǔ,zhǐ bǐ mò gèng cún。
却寻南郭老,隐几学忘言。què xún nán guō lǎo,yǐn jǐ xué wàng yán。
他日宦游客,误入桃花源。tā rì huàn yóu kè,wù rù táo huā yuán。
苇间见渔父,谁识王公孙。wěi jiān jiàn yú fù,shuí shí wáng gōng sūn。

赠关彦长

陈师道

少年初识字,已诵子虚赋。shǎo nián chū shí zì,yǐ sòng zi xū fù。
尝疑天上人,已离人间去。cháng yí tiān shàng rén,yǐ lí rén jiān qù。
蹉跎二十年,久自叹迟暮。cuō tuó èr shí nián,jiǔ zì tàn chí mù。
倦游梁宋间,却踏江湖路。juàn yóu liáng sòng jiān,què tà jiāng hú lù。
此地始逢君,秋阳破朝雾。cǐ dì shǐ féng jūn,qiū yáng pò cháo wù。
白首鬓毛新,青衫颜色故。bái shǒu bìn máo xīn,qīng shān yán sè gù。
问君胡为然,竟坐文字误。wèn jūn hú wèi rán,jìng zuò wén zì wù。
人事久难知,高才常不遇。rén shì jiǔ nán zhī,gāo cái cháng bù yù。
论人较贤智,富贵宁在数。lùn rén jiào xián zhì,fù guì níng zài shù。
不见竹林诗,山王俱不与。bù jiàn zhú lín shī,shān wáng jù bù yǔ。
湖塘发高兴,山林有佳处。hú táng fā gāo xīng,shān lín yǒu jiā chù。
迨此闲暇时,观游莫辞屡。dài cǐ xián xiá shí,guān yóu mò cí lǚ。
功名如附赘,得失何用顾。gōng míng rú fù zhuì,dé shī hé yòng gù。
但当勤秉烛,长愿随杖屦。dàn dāng qín bǐng zhú,zhǎng yuàn suí zhàng jù。

送鄜州关司法

陈师道

早岁相知晚相识,抵掌回头已陈迹。zǎo suì xiāng zhī wǎn xiāng shí,dǐ zhǎng huí tóu yǐ chén jì。
万里从军壮此行,一箸鲈鱼留不得。wàn lǐ cóng jūn zhuàng cǐ xíng,yī zhù lú yú liú bù dé。
夜静关山秋月明,莫听岭头流水声。yè jìng guān shān qiū yuè míng,mò tīng lǐng tóu liú shuǐ shēng。
平世功名须少壮,看君一箭下辽城。píng shì gōng míng xū shǎo zhuàng,kàn jūn yī jiàn xià liáo chéng。

登凤凰山怀子瞻

陈师道

蜿蜒曲龙腰,山间隐楼观。wān yán qū lóng yāo,shān jiān yǐn lóu guān。
孤高伏龙角,浮图刺云汉。gū gāo fú lóng jiǎo,fú tú cì yún hàn。
修林霜雪馀,落叶青红乱。xiū lín shuāng xuě yú,luò yè qīng hóng luàn。
想见洞中人,不知时节换。xiǎng jiàn dòng zhōng rén,bù zhī shí jié huàn。
咳唾落江东,江东两眼中。ké tuò luò jiāng dōng,jiāng dōng liǎng yǎn zhōng。
举头触浮云,失脚惊飞鸿。jǔ tóu chù fú yún,shī jiǎo jīng fēi hóng。
逢人自笑谋身拙,坐使红尘生白发。féng rén zì xiào móu shēn zhuō,zuò shǐ hóng chén shēng bái fā。
入山便欲弃人间,出山又与松筠别。rù shān biàn yù qì rén jiān,chū shān yòu yǔ sōng yún bié。

登凤凰山怀子瞻

陈师道

数篇曾见使君诗,前后登临各一时。shù piān céng jiàn shǐ jūn shī,qián hòu dēng lín gè yī shí。
妙舞新声难得继,清风明月却相宜。miào wǔ xīn shēng nán dé jì,qīng fēng míng yuè què xiāng yí。
朱阑行遍花间路,看尽当年题壁处。zhū lán xíng biàn huā jiān lù,kàn jǐn dāng nián tí bì chù。
更有何人问使君,青春欲尽花飞去。gèng yǒu hé rén wèn shǐ jūn,qīng chūn yù jǐn huā fēi qù。

平翠阁

陈师道

我家山水间,耳目厌华丽。wǒ jiā shān shuǐ jiān,ěr mù yàn huá lì。
闻道浙西山,经年通梦寐。wén dào zhè xī shān,jīng nián tōng mèng mèi。
从为远游客,忘却归来计。cóng wèi yuǎn yóu kè,wàng què guī lái jì。
欲买湖上田,谢绝人间世。yù mǎi hú shàng tián,xiè jué rén jiān shì。
湖山多变态,横斜光景异。hú shān duō biàn tài,héng xié guāng jǐng yì。
随山转朱阁,临顾穷幽邃。suí shān zhuǎn zhū gé,lín gù qióng yōu suì。
惟有宣公楼,浮空堆乱翠。wéi yǒu xuān gōng lóu,fú kōng duī luàn cuì。
疑是水仙人,临墙露高髻。yí shì shuǐ xiān rén,lín qiáng lù gāo jì。
道人迹爱山,朝昏阅终岁。dào rén jì ài shān,cháo hūn yuè zhōng suì。
最爱烟雨中,半掩青罗袂。zuì ài yān yǔ zhōng,bàn yǎn qīng luó mèi。
我来悲岁晚,风霜扫昏翳。wǒ lái bēi suì wǎn,fēng shuāng sǎo hūn yì。
不见岭头云,未尽登临意。bù jiàn lǐng tóu yún,wèi jǐn dēng lín yì。

古怨赠关彦长

陈师道

世态轻浮君莫道,相逢何必论才调。shì tài qīng fú jūn mò dào,xiāng féng hé bì lùn cái diào。
铅刀快利莫耶迟,果下翩翩望云老。qiān dāo kuài lì mò yé chí,guǒ xià piān piān wàng yún lǎo。
人前安得无穷好,应须富贵长年少。rén qián ān dé wú qióng hǎo,yīng xū fù guì zhǎng nián shǎo。
莫教白发更栖迟,不遭毁骂逢人笑。mò jiào bái fā gèng qī chí,bù zāo huǐ mà féng rén xiào。

石氏画苑

陈师道

卒行无好步,事忙不草书。zú xíng wú hǎo bù,shì máng bù cǎo shū。
能事不促迫,快手多粗疏。néng shì bù cù pò,kuài shǒu duō cū shū。
君看荷苇槲叶扇,崔家仲叔三人俱。jūn kàn hé wěi hú yè shàn,cuī jiā zhòng shū sān rén jù。
扫除事物费岁月,收定神气忘形躯。sǎo chú shì wù fèi suì yuè,shōu dìng shén qì wàng xíng qū。
恍然有得夺天巧,衰颜生态能相如。huǎng rán yǒu dé duó tiān qiǎo,shuāi yán shēng tài néng xiāng rú。
市师信手无赢馀,一日画出东封图。shì shī xìn shǒu wú yíng yú,yī rì huà chū dōng fēng tú。
眼前百口怪神速,背后千指争邪?。yǎn qián bǎi kǒu guài shén sù,bèi hòu qiān zhǐ zhēng xié。
君家画苑倾东都,锦囊玉轴行盈车。jūn jiā huà yuàn qīng dōng dōu,jǐn náng yù zhóu xíng yíng chē。
补完破碎收亡逋,欲得不计有与无。bǔ wán pò suì shōu wáng bū,yù dé bù jì yǒu yǔ wú。
问君此病何当祛,君言无事聊自娱。wèn jūn cǐ bìng hé dāng qū,jūn yán wú shì liáo zì yú。
世间何事非迷途,挟策未必贤樗蒲。shì jiān hé shì fēi mí tú,xié cè wèi bì xián chū pú。
苑中最爱文与苏,情亲不独生同闾。yuàn zhōng zuì ài wén yǔ sū,qíng qīn bù dú shēng tóng lǘ。
自谓知子谁如余,叔也不痴回不愚。zì wèi zhī zi shuí rú yú,shū yě bù chī huí bù yú。
怜君用意常勤劬,挥毫洒墨填空虚。lián jūn yòng yì cháng qín qú,huī háo sǎ mò tián kōng xū。
风梢雨叶出新意,老树僵立何年枯。fēng shāo yǔ yè chū xīn yì,lǎo shù jiāng lì hé nián kū。
我生百事不留意,外物不足烦驱除。wǒ shēng bǎi shì bù liú yì,wài wù bù zú fán qū chú。
翰墨才能记名字,模临写貌无工夫。hàn mò cái néng jì míng zì,mó lín xiě mào wú gōng fū。
见溺不救危不扶,独无一物充庖厨。jiàn nì bù jiù wēi bù fú,dú wú yī wù chōng páo chú。
看君发漆颜丹朱,意气健如生马驹。kàn jūn fā qī yán dān zhū,yì qì jiàn rú shēng mǎ jū。
逢人不信六十馀,郁然一茎无白须。féng rén bù xìn liù shí yú,yù rán yī jīng wú bái xū。
吕翁落寞起钓屠,南山四老东宫须。lǚ wēng luò mò qǐ diào tú,nán shān sì lǎo dōng gōng xū。
人生晚达有如此,应笑虞翻早著书。rén shēng wǎn dá yǒu rú cǐ,yīng xiào yú fān zǎo zhù shū。

奉酬应物

陈师道

论世阙真是,憎好成愚贤。lùn shì quē zhēn shì,zēng hǎo chéng yú xián。
众手挽跛牂,拟度骅骝前。zhòng shǒu wǎn bǒ zāng,nǐ dù huá liú qián。
与子早相好,于今不知年。yǔ zi zǎo xiāng hǎo,yú jīn bù zhī nián。
似从欲著帽,忧喜同华颠。shì cóng yù zhù mào,yōu xǐ tóng huá diān。
生世如风花,高下亦偶然。shēng shì rú fēng huā,gāo xià yì ǒu rán。
填沟偶不死,挥刃忽自全。tián gōu ǒu bù sǐ,huī rèn hū zì quán。
病马试春草,游鱼纵奔川。bìng mǎ shì chūn cǎo,yóu yú zòng bēn chuān。
稍思升斗禄,筦库未阙员。shāo sī shēng dòu lù,guǎn kù wèi quē yuán。
一饥尚可忍,百岁当复延。yī jī shàng kě rěn,bǎi suì dāng fù yán。
相予乘下泽,得句要子宣。xiāng yǔ chéng xià zé,dé jù yào zi xuān。
此生期乐死,它日须诗传。cǐ shēng qī lè sǐ,tā rì xū shī chuán。
缩手著袖间,弹棋一争先。suō shǒu zhù xiù jiān,dàn qí yī zhēng xiān。

次韵应物有叹黄楼

陈师道

一代苏长公,四海名未已。yī dài sū zhǎng gōng,sì hǎi míng wèi yǐ。
投荒忘岁月,积毁高城垒。tóu huāng wàng suì yuè,jī huǐ gāo chéng lěi。
斯楼亦何与,与人压复起。sī lóu yì hé yǔ,yǔ rén yā fù qǐ。
纷纷徒尔为,长剑须天倚。fēn fēn tú ěr wèi,zhǎng jiàn xū tiān yǐ。
循分即可久,吾行谁与止。xún fēn jí kě jiǔ,wú xíng shuí yǔ zhǐ。
迩来贤达人,五十笑百里。ěr lái xián dá rén,wǔ shí xiào bǎi lǐ。
赖有寇公子,众毁闻独美。lài yǒu kòu gōng zi,zhòng huǐ wén dú měi。
直气慑狂童,牵联皆可纪。zhí qì shè kuáng tóng,qiān lián jiē kě jì。
少公作长句,班扬安得拟。shǎo gōng zuò zhǎng jù,bān yáng ān dé nǐ。
颇有喜事人,睥睨欲捶毁。pǒ yǒu xǐ shì rén,pì nì yù chuí huǐ。
一朝陵谷变,天语含深旨。yī cháo líng gǔ biàn,tiān yǔ hán shēn zhǐ。
惊倒楼前人,今朝有行履。jīng dào lóu qián rén,jīn cháo yǒu xíng lǚ。