古诗词

送何子温移亳州三首

陈师道

治出龙城守,名高水部郎。zhì chū lóng chéng shǒu,míng gāo shuǐ bù láng。
清明人共识,风味独难忘。qīng míng rén gòng shí,fēng wèi dú nán wàng。
骨立秦书瘦,须粘桧密香。gǔ lì qín shū shòu,xū zhān guì mì xiāng。
烹鲜师老耳,曳尾肯蒙庄。pēng xiān shī lǎo ěr,yè wěi kěn méng zhuāng。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

次韵敬酬元弼三兄

陈师道

冥冥雨力及时来,冉冉春光作意回。míng míng yǔ lì jí shí lái,rǎn rǎn chūn guāng zuò yì huí。
白发尚堪供语笑,青衫不惜着风埃。bái fā shàng kān gōng yǔ xiào,qīng shān bù xī zhe fēng āi。
林庐要自家家到,尊酒宁辞日日开。lín lú yào zì jiā jiā dào,zūn jiǔ níng cí rì rì kāi。
只恐未便文字饮,人间无梦到阳台。zhǐ kǒng wèi biàn wén zì yǐn,rén jiān wú mèng dào yáng tái。

和贾耘老春晚

陈师道

萦萦袅袅几丝飞,榴叶千灯照晚晖。yíng yíng niǎo niǎo jǐ sī fēi,liú yè qiān dēng zhào wǎn huī。
紫翠园林莺欲懒,黄昏帘幕燕初归。zǐ cuì yuán lín yīng yù lǎn,huáng hūn lián mù yàn chū guī。
花明西苑将迎幸,草绿平原正打围。huā míng xī yuàn jiāng yíng xìng,cǎo lǜ píng yuán zhèng dǎ wéi。
一卧海城春又晚,不妨闲处得真机。yī wò hǎi chéng chūn yòu wǎn,bù fáng xián chù dé zhēn jī。

次韵寇秀才寄下邳家兄

陈师道

少共千忧老一官,中间毁誉两茫然。shǎo gòng qiān yōu lǎo yī guān,zhōng jiān huǐ yù liǎng máng rán。
去留有命真如此,俯仰从人却未然。qù liú yǒu mìng zhēn rú cǐ,fǔ yǎng cóng rén què wèi rán。
故著江山供极目,正将彊健入新年。gù zhù jiāng shān gōng jí mù,zhèng jiāng jiàng jiàn rù xīn nián。
惊逢小杜风流胜,信有衣冠不乏贤。jīng féng xiǎo dù fēng liú shèng,xìn yǒu yī guān bù fá xián。

贺文潜

陈师道

飞腾无那高詹事,奔轶难甘杜拾遗。fēi téng wú nà gāo zhān shì,bēn yì nán gān dù shí yí。
释梵不为宁顾计,公侯有命却随宜。shì fàn bù wèi níng gù jì,gōng hóu yǒu mìng què suí yí。
且留陈迹来韩愈,不用逢人说项斯。qiě liú chén jì lái hán yù,bù yòng féng rén shuō xiàng sī。
富贵风声真两得,穷人从此不因诗。fù guì fēng shēng zhēn liǎng dé,qióng rén cóng cǐ bù yīn shī。

赠欧阳叔弼学士

陈师道

早知汝颍多能事,晚以诗书托下寮。zǎo zhī rǔ yǐng duō néng shì,wǎn yǐ shī shū tuō xià liáo。
大府礼容宽懒慢,故家文物尚嫖姚。dà fǔ lǐ róng kuān lǎn màn,gù jiā wén wù shàng piáo yáo。
只将忧患供谈笑,敢望功名答圣朝。zhǐ jiāng yōu huàn gōng tán xiào,gǎn wàng gōng míng dá shèng cháo。
岁历四三仍此地,家馀五一见今朝。suì lì sì sān réng cǐ dì,jiā yú wǔ yī jiàn jīn cháo。

送苏迨

陈师道

胸中历历著千年,笔下源源赴百川。xiōng zhōng lì lì zhù qiān nián,bǐ xià yuán yuán fù bǎi chuān。
真字飘扬今有种,清谈绝倒古无传。zhēn zì piāo yáng jīn yǒu zhǒng,qīng tán jué dào gǔ wú chuán。
出尘悟解多为路,随世功名小著鞭。chū chén wù jiě duō wèi lù,suí shì gōng míng xiǎo zhù biān。
白首相逢恐无日,几时笔札到林泉。bái shǒu xiāng féng kǒng wú rì,jǐ shí bǐ zhá dào lín quán。

次韵苏公督两欧阳诗

陈师道

吟声正可候虫鸣,酒面犹须作老兵。yín shēng zhèng kě hòu chóng míng,jiǔ miàn yóu xū zuò lǎo bīng。
岂有文章妨要务,孰知诗律自前生。qǐ yǒu wén zhāng fáng yào wù,shú zhī shī lǜ zì qián shēng。
向来怀璧真成罪,未必含光不屡惊。xiàng lái huái bì zhēn chéng zuì,wèi bì hán guāng bù lǚ jīng。
血指汗颜终缩手,此怀端复向谁倾。xuè zhǐ hàn yán zhōng suō shǒu,cǐ huái duān fù xiàng shuí qīng。

送赵承议

陈师道

先生隐德世难名,晚见诸孙也自成。xiān shēng yǐn dé shì nán míng,wǎn jiàn zhū sūn yě zì chéng。
颍水向来须好句,道山今日有宗英。yǐng shuǐ xiàng lái xū hǎo jù,dào shān jīn rì yǒu zōng yīng。
林湖更觉追随尽,巾帽犹堪语笑倾。lín hú gèng jué zhuī suí jǐn,jīn mào yóu kān yǔ xiào qīng。
勤苦读书终不补,未须墙角弃长檠。qín kǔ dú shū zhōng bù bǔ,wèi xū qiáng jiǎo qì zhǎng qíng。

寄李学士

陈师道

眼看游旧半东都,五岁曾无一纸书。yǎn kàn yóu jiù bàn dōng dōu,wǔ suì céng wú yī zhǐ shū。
平日齐名多早达,暮年同国未情疏。píng rì qí míng duō zǎo dá,mù nián tóng guó wèi qíng shū。
稍寻东刹论兹事,赖有西方托后车。shāo xún dōng shā lùn zī shì,lài yǒu xī fāng tuō hòu chē。
说与杜郎须著便,不应濠上始知鱼。shuō yǔ dù láng xū zhù biàn,bù yīng háo shàng shǐ zhī yú。

送章氏兄弟兼寄金山宁禅师

陈师道

末涂一过马群空,老眼双瞻碣石鸿。mò tú yī guò mǎ qún kōng,lǎo yǎn shuāng zhān jié shí hóng。
固有江东兼渭北,其如明月与清风。gù yǒu jiāng dōng jiān wèi běi,qí rú míng yuè yǔ qīng fēng。
一官羁绊吾堪老,万里嫖姚子未穷。yī guān jī bàn wú kān lǎo,wàn lǐ piáo yáo zi wèi qióng。
寄语此时怀马祖,叩门何日许庞公。jì yǔ cǐ shí huái mǎ zǔ,kòu mén hé rì xǔ páng gōng。

寄侍读苏尚书

陈师道

六月西湖早得秋,二年归思与迟留。liù yuè xī hú zǎo dé qiū,èr nián guī sī yǔ chí liú。
一时宾客馀枚叟,在处儿童说细侯。yī shí bīn kè yú méi sǒu,zài chù ér tóng shuō xì hóu。
经国向来须老手,有怀何必到壶头。jīng guó xiàng lái xū lǎo shǒu,yǒu huái hé bì dào hú tóu。
遥知丹地开黄卷,解记清波没白鸥。yáo zhī dān dì kāi huáng juǎn,jiě jì qīng bō méi bái ōu。

寄亳州林待制

陈师道

湖海相望阙寄声,云林过雨未全晴。hú hǎi xiāng wàng quē jì shēng,yún lín guò yǔ wèi quán qíng。
青衫作吏非前日,白首论文笑后生。qīng shān zuò lì fēi qián rì,bái shǒu lùn wén xiào hòu shēng。
似听儿童迎五马,稍修书札问专城。shì tīng ér tóng yíng wǔ mǎ,shāo xiū shū zhá wèn zhuān chéng。
一闻苦李蒙庄句,不复人间世后名。yī wén kǔ lǐ méng zhuāng jù,bù fù rén jiān shì hòu míng。

寄曾公权

陈师道

超世功名子有凭,过人才艺我何曾。chāo shì gōng míng zi yǒu píng,guò rén cái yì wǒ hé céng。
诗书废忘难支敌,门馆光华怯再登。shī shū fèi wàng nán zhī dí,mén guǎn guāng huá qiè zài dēng。
捐弃妻儿逃世累,扫除须发伴禅僧。juān qì qī ér táo shì lèi,sǎo chú xū fā bàn chán sēng。
待君持节东南日,试问当年杜伯升。dài jūn chí jié dōng nán rì,shì wèn dāng nián dù bó shēng。

次韵关子容湖上晚饮

陈师道

风树吹花落四邻,暮云将雨作催人。fēng shù chuī huā luò sì lín,mù yún jiāng yǔ zuò cuī rén。
旋倾美酒留连客,急作新诗报答春。xuán qīng měi jiǔ liú lián kè,jí zuò xīn shī bào dá chūn。
试傍清湖看鬓发,莫辞行乐费金银。shì bàng qīng hú kàn bìn fā,mò cí xíng lè fèi jīn yín。
如今归去还高卧,更问风光有几旬。rú jīn guī qù hái gāo wò,gèng wèn fēng guāng yǒu jǐ xún。

酬应物见戏

陈师道

扣门赏竹任推排,兴尽归舟挽不回。kòu mén shǎng zhú rèn tuī pái,xīng jǐn guī zhōu wǎn bù huí。
平世山林成偃蹇,新年词句得参陪。píng shì shān lín chéng yǎn jiǎn,xīn nián cí jù dé cān péi。
醒心正赖挥毫疾,误笔仍须送喜来。xǐng xīn zhèng lài huī háo jí,wù bǐ réng xū sòng xǐ lái。
书省不应烦乳媪,一时除目尽英才。shū shěng bù yīng fán rǔ ǎo,yī shí chú mù jǐn yīng cái。