古诗词

和魏衍同登快哉亭

陈师道

经时不出此同临,小径新摧草旧侵。jīng shí bù chū cǐ tóng lín,xiǎo jìng xīn cuī cǎo jiù qīn。
欲傍江山看日落,不堪花鸟已春深。yù bàng jiāng shān kàn rì luò,bù kān huā niǎo yǐ chūn shēn。
来牛去马中年眼,朗月清风万里心。lái niú qù mǎ zhōng nián yǎn,lǎng yuè qīng fēng wàn lǐ xīn。
故著连峰当极目,回看幽径绕双林。gù zhù lián fēng dāng jí mù,huí kàn yōu jìng rào shuāng lín。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

钱塘寓居

陈师道

山水如相识,豪华异昔闻。shān shuǐ rú xiāng shí,háo huá yì xī wén。
声言随地改,吴越到江分。shēng yán suí dì gǎi,wú yuè dào jiāng fēn。
门闭萧萧雨,风催缓缓云。mén bì xiāo xiāo yǔ,fēng cuī huǎn huǎn yún。
会随麋鹿去,长谢犬羊群。huì suí mí lù qù,zhǎng xiè quǎn yáng qún。

还江上

陈师道

夜夜沧洲梦,归心剧旆悬。yè yè cāng zhōu mèng,guī xīn jù pèi xuán。
呼童买轻舸,拂榻下平川。hū tóng mǎi qīng gě,fú tà xià píng chuān。
溯浪潮如斗,凌风岸若牵。sù làng cháo rú dòu,líng fēng àn ruò qiān。
江乡厌回首,行及练花天。jiāng xiāng yàn huí shǒu,xíng jí liàn huā tiān。

杂题

陈师道

乱水交如线,群山翠作屏。luàn shuǐ jiāo rú xiàn,qún shān cuì zuò píng。
寒轻春稍稍,雪尽麦青青。hán qīng chūn shāo shāo,xuě jǐn mài qīng qīng。
霜草犹疑滑,风林渐喜听。shuāng cǎo yóu yí huá,fēng lín jiàn xǐ tīng。
生涯鞍马上,岁月短长亭。shēng yá ān mǎ shàng,suì yuè duǎn zhǎng tíng。

杂题

陈师道

泥雪才通脚,烟云复结阴。ní xuě cái tōng jiǎo,yān yún fù jié yīn。
迟留随处处,帘幕静沉沉。chí liú suí chù chù,lián mù jìng chén chén。
去雁怀归意,来禽欲好音。qù yàn huái guī yì,lái qín yù hǎo yīn。
稍宽沟壑辱,不惮二毛侵。shāo kuān gōu hè rǔ,bù dàn èr máo qīn。

寄答李方叔

陈师道

平生经世策,寄食不资身。píng shēng jīng shì cè,jì shí bù zī shēn。
孰使文章著,能辞辙迹频。shú shǐ wén zhāng zhù,néng cí zhé jì pín。
帝城分不入,书札诇何人。dì chéng fēn bù rù,shū zhá xiòng hé rén。
子未知吾懒,吾宁觉子贫。zi wèi zhī wú lǎn,wú níng jué zi pín。

智宝院后楼怀胡元茂

陈师道

晚渡呼舟疾,寒城著雾深。wǎn dù hū zhōu jí,hán chéng zhù wù shēn。
昏鸥明鸟道,风叶乱霜林。hūn ōu míng niǎo dào,fēng yè luàn shuāng lín。
久客登临目,中年怀旧心。jiǔ kè dēng lín mù,zhōng nián huái jiù xīn。
犹须一长笛,领览自沾襟。yóu xū yī zhǎng dí,lǐng lǎn zì zhān jīn。

元日

陈师道

老境难为节,寒梢未得春。lǎo jìng nán wèi jié,hán shāo wèi dé chūn。
一官兼利害,百虑孰疏亲。yī guān jiān lì hài,bǎi lǜ shú shū qīn。
积雪无归路,扶行有醉人。jī xuě wú guī lù,fú xíng yǒu zuì rén。
望乡仍受岁,回首向松筠。wàng xiāng réng shòu suì,huí shǒu xiàng sōng yún。

放怀

陈师道

施食乌鸢喜,持经鸟鼠听。shī shí wū yuān xǐ,chí jīng niǎo shǔ tīng。
杖藜矜矍铄,顾影怪伶俜。zhàng lí jīn jué shuò,gù yǐng guài líng pīng。
门静行随月,窗虚卧见星。mén jìng xíng suí yuè,chuāng xū wò jiàn xīng。
拥衾眠未稳,艰阻饱曾经。yōng qīn mián wèi wěn,jiān zǔ bǎo céng jīng。

送伯兄赴吏部改官

陈师道

先子初增秩,年侵鬓已皤。xiān zi chū zēng zhì,nián qīn bìn yǐ pó。
念兄今善继,此别喜如何。niàn xiōng jīn shàn jì,cǐ bié xǐ rú hé。
亲老家仍困,门衰仕未多。qīn lǎo jiā réng kùn,mén shuāi shì wèi duō。
犹须教儿子,早要中文科。yóu xū jiào ér zi,zǎo yào zhōng wén kē。

寄张文潜舍人

陈师道

今代张平子,雄深次子长。jīn dài zhāng píng zi,xióng shēn cì zi zhǎng。
名高三俊上,官立右螭旁。míng gāo sān jùn shàng,guān lì yòu chī páng。
车笠吾何恨,飞腾子莫量。chē lì wú hé hèn,fēi téng zi mò liàng。
时平身早达,未用梦凝香。shí píng shēn zǎo dá,wèi yòng mèng níng xiāng。

后湖晚坐

陈师道

水净偏明眼,城荒可当山。shuǐ jìng piān míng yǎn,chéng huāng kě dāng shān。
青林无限意,白鸟有馀闲。qīng lín wú xiàn yì,bái niǎo yǒu yú xián。
身致江湖上,名成伯季间。shēn zhì jiāng hú shàng,míng chéng bó jì jiān。
目随归雁尽,坐待暮鸦还。mù suí guī yàn jǐn,zuò dài mù yā hái。

送孝忠二首

陈师道

老眼元多泪,春风见此行。lǎo yǎn yuán duō lèi,chūn fēng jiàn cǐ xíng。
又为贫贱别,更觉急难情。yòu wèi pín jiàn bié,gèng jué jí nán qíng。
斗食吾堪老,词场尔向荣。dòu shí wú kān lǎo,cí chǎng ěr xiàng róng。
未须怜野鹜,家法付宣城。wèi xū lián yě wù,jiā fǎ fù xuān chéng。

送孝忠二首

陈师道

经史三年学,聪明一旦开。jīng shǐ sān nián xué,cōng míng yī dàn kāi。
把文甘潦倒,数日待归来。bǎ wén gān lǎo dào,shù rì dài guī lái。
士患声名早,官今岁月催。shì huàn shēng míng zǎo,guān jīn suì yuè cuī。
有亲须薄禄,临路尚徘徊。yǒu qīn xū báo lù,lín lù shàng pái huái。

寄张宣州

陈师道

与世情将尽,怀仁老未忘。yǔ shì qíng jiāng jǐn,huái rén lǎo wèi wàng。
故人今五马,高处谩三长。gù rén jīn wǔ mǎ,gāo chù mán sān zhǎng。
诗岂江山助,名成沈鲍行。shī qǐ jiāng shān zhù,míng chéng shěn bào xíng。
肯为文俗事,打鸭起鸳鸯。kěn wèi wén sú shì,dǎ yā qǐ yuān yāng。

西湖

陈师道

小径才容足,寒花只自香。xiǎo jìng cái róng zú,hán huā zhǐ zì xiāng。
官池下凫雁,荒冢上牛羊。guān chí xià fú yàn,huāng zhǒng shàng niú yáng。
有子吾甘老,无家去未量。yǒu zi wú gān lǎo,wú jiā qù wèi liàng。
三年哦五字,草木借辉光。sān nián ó wǔ zì,cǎo mù jiè huī guāng。