古诗词

赠二苏公

陈师道

岷峨之山中巴江,桂椒楠栌枫柞樟。mín é zhī shān zhōng bā jiāng,guì jiāo nán lú fēng zhà zhāng。
青金黄玉丹砂良,兽皮鸟羽不足当。qīng jīn huáng yù dān shā liáng,shòu pí niǎo yǔ bù zú dāng。
异人间出骇四方,严王陈李司马扬。yì rén jiān chū hài sì fāng,yán wáng chén lǐ sī mǎ yáng。
一翁二季对相望,奇宝横道骥伏箱。yī wēng èr jì duì xiāng wàng,qí bǎo héng dào jì fú xiāng。
谁其识者有欧阳,大科异等固其常。shuí qí shí zhě yǒu ōu yáng,dà kē yì děng gù qí cháng。
小却盛之白玉堂,典谟颂雅用所长。xiǎo què shèng zhī bái yù táng,diǎn mó sòng yǎ yòng suǒ zhǎng。
度越周汉登虞唐,千载之下有素王。dù yuè zhōu hàn dēng yú táng,qiān zài zhī xià yǒu sù wáng。
平陈郑毛视荒荒,后生不作诸老亡。píng chén zhèng máo shì huāng huāng,hòu shēng bù zuò zhū lǎo wáng。
文体变化未可量,万口一律如吃羌。wén tǐ biàn huà wèi kě liàng,wàn kǒu yī lǜ rú chī qiāng。
妖狐幻人犬陆梁,虎豹却走逢牛羊。yāo hú huàn rén quǎn lù liáng,hǔ bào què zǒu féng niú yáng。
上帝惠顾祓不祥,天门夜下龙虎章。shàng dì huì gù fú bù xiáng,tiān mén yè xià lóng hǔ zhāng。
前驱吴回后炎皇,绛旗丹毂朱冠裳。qián qū wú huí hòu yán huáng,jiàng qí dān gǔ zhū guān shang。
从以甲胄万鬼行,乘风纵燎无留藏。cóng yǐ jiǎ zhòu wàn guǐ xíng,chéng fēng zòng liáo wú liú cáng。
天高地下日月光,授公以柄扶病伤。tiān gāo dì xià rì yuè guāng,shòu gōng yǐ bǐng fú bìng shāng。
士如稻苗待公秧,临流不渡公为航。shì rú dào miáo dài gōng yāng,lín liú bù dù gōng wèi háng。
如大医王治膏肓,外证已解中尚彊。rú dà yī wáng zhì gāo huāng,wài zhèng yǐ jiě zhōng shàng jiàng。
探囊一试黄昏汤,一洗十年新学肠。tàn náng yī shì huáng hūn tāng,yī xǐ shí nián xīn xué cháng。
老生塞口不敢尝,向来狂杀今尚狂,请公别试囊中方。lǎo shēng sāi kǒu bù gǎn cháng,xiàng lái kuáng shā jīn shàng kuáng,qǐng gōng bié shì náng zhōng fāng。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

放歌行

陈师道

当年不嫁惜娉婷,拔白施朱作后生。dāng nián bù jià xī pīng tíng,bá bái shī zhū zuò hòu shēng。
说与旁人须早计,随宜梳洗莫倾城。shuō yǔ páng rén xū zǎo jì,suí yí shū xǐ mò qīng chéng。

戏元弼

陈师道

浊泾清渭不同源,世好因循到子孙。zhuó jīng qīng wèi bù tóng yuán,shì hǎo yīn xún dào zi sūn。
只待白头能潦倒,不虞青眼已澜翻。zhǐ dài bái tóu néng lǎo dào,bù yú qīng yǎn yǐ lán fān。

戏元弼

陈师道

山头落日著窗明,花里来禽起笑声。shān tóu luò rì zhù chuāng míng,huā lǐ lái qín qǐ xiào shēng。
岂有诗成须白傅,独于酒可置公荣。qǐ yǒu shī chéng xū bái fù,dú yú jiǔ kě zhì gōng róng。

戏元弼

陈师道

翩翩别去七经年,特特归来两浩然。piān piān bié qù qī jīng nián,tè tè guī lái liǎng hào rán。
东道有时推谢令,后堂无地著彭宣。dōng dào yǒu shí tuī xiè lìng,hòu táng wú dì zhù péng xuān。

戏元弼

陈师道

车驰卒奔风雨过,白发故人馀一个。chē chí zú bēn fēng yǔ guò,bái fā gù rén yú yī gè。
幸是元无左阿君,何须不著陈惊坐。xìng shì yuán wú zuǒ ā jūn,hé xū bù zhù chén jīng zuò。

送仁山主

陈师道

未仕宁论马少游,虚名非复韩潮州。wèi shì níng lùn mǎ shǎo yóu,xū míng fēi fù hán cháo zhōu。
祖师若问西来信,为说苍头与白头。zǔ shī ruò wèn xī lái xìn,wèi shuō cāng tóu yǔ bái tóu。

西郊二首

陈师道

红绿相催春事阑,可能无意待人看。hóng lǜ xiāng cuī chūn shì lán,kě néng wú yì dài rén kàn。
不因送客那能出,衰病经年一据鞍。bù yīn sòng kè nà néng chū,shuāi bìng jīng nián yī jù ān。

西郊二首

陈师道

攒眉敛目抵风沙,暗度城西十里花。zǎn méi liǎn mù dǐ fēng shā,àn dù chéng xī shí lǐ huā。
历肆侧听长短句,缘溪斜著两三家。lì sì cè tīng zhǎng duǎn jù,yuán xī xié zhù liǎng sān jiā。

城南夜归寄赵大夫

陈师道

书生作意一斑足,杜陵据鞍两眼寒。shū shēng zuò yì yī bān zú,dù líng jù ān liǎng yǎn hán。
风雨唤人归去好,免教街吏报平安。fēng yǔ huàn rén guī qù hǎo,miǎn jiào jiē lì bào píng ān。

席上劝客酒

陈师道

稍开襟抱使心宽,大放酒肠须盏乾。shāo kāi jīn bào shǐ xīn kuān,dà fàng jiǔ cháng xū zhǎn qián。
珠帘十里城南道,肯作当年小杜看。zhū lián shí lǐ chéng nán dào,kěn zuò dāng nián xiǎo dù kàn。

戏寇君二首

陈师道

杜老秋来眼更寒,蹇驴无复逐金鞍。dù lǎo qiū lái yǎn gèng hán,jiǎn lǘ wú fù zhú jīn ān。
南邻却有新歌舞,借与诗人一面看。nán lín què yǒu xīn gē wǔ,jiè yǔ shī rén yī miàn kàn。

戏寇君二首

陈师道

南邻歌舞隔墙听,想对朝窗晕倒青。nán lín gē wǔ gé qiáng tīng,xiǎng duì cháo chuāng yūn dào qīng。
莫望唤人看娜袅,只凭幽梦寄丁宁。mò wàng huàn rén kàn nà niǎo,zhǐ píng yōu mèng jì dīng níng。

绝句四首

陈师道

秋床归卧不缘愁,病与衰谋作老仇。qiū chuáng guī wò bù yuán chóu,bìng yǔ shuāi móu zuò lǎo chóu。
数树直青能尔瘦,一轩残照为谁留。shù shù zhí qīng néng ěr shòu,yī xuān cán zhào wèi shuí liú。

绝句四首

陈师道

芒鞋竹杖最关身,散发披衣不待人。máng xié zhú zhàng zuì guān shēn,sàn fā pī yī bù dài rén。
三两作邻堪共活,五千插架未为贫。sān liǎng zuò lín kān gòng huó,wǔ qiān chā jià wèi wèi pín。

绝句四首

陈师道

昏昏嗜睡元非病,续续题诗不耐闲。hūn hūn shì shuì yuán fēi bìng,xù xù tí shī bù nài xián。
作意买山还得笑,多方拔白却成斑。zuò yì mǎi shān hái dé xiào,duō fāng bá bái què chéng bān。