古诗词

送杜侍御纯

陈师道

馈粮千里古无策,木牛流马功不极。kuì liáng qiān lǐ gǔ wú cè,mù niú liú mǎ gōng bù jí。
边头数米换黄金,将军汗马未伏枥。biān tóu shù mǐ huàn huáng jīn,jiāng jūn hàn mǎ wèi fú lì。
黠羌人面作胡语,鸟雀贪生尔如许。xiá qiāng rén miàn zuò hú yǔ,niǎo què tān shēng ěr rú xǔ。
熊虎可避虻可驱,覆巢熏穴意何如。xióng hǔ kě bì méng kě qū,fù cháo xūn xué yì hé rú。
汉虏相当庸可尽,聊城正用一封书。hàn lǔ xiāng dāng yōng kě jǐn,liáo chéng zhèng yòng yī fēng shū。
巧手莫为无面饼,谁能留渴须远井。qiǎo shǒu mò wèi wú miàn bǐng,shuí néng liú kě xū yuǎn jǐng。
国家有急君得辞,徐人不劳扣关请。guó jiā yǒu jí jūn dé cí,xú rén bù láo kòu guān qǐng。
陇上壮士莫扪舌,河西狂王防系颈。lǒng shàng zhuàng shì mò mén shé,hé xī kuáng wáng fáng xì jǐng。
向来此地几送迎,草间翁仲口不喑。xiàng lái cǐ dì jǐ sòng yíng,cǎo jiān wēng zhòng kǒu bù yīn。
十年两熟饱可待,一岁四守人何心。shí nián liǎng shú bǎo kě dài,yī suì sì shǒu rén hé xīn。
老稚持车车不留,归人不行行转头。lǎo zhì chí chē chē bù liú,guī rén bù xíng xíng zhuǎn tóu。
关中正须萧丞相,省内早要富民侯。guān zhōng zhèng xū xiāo chéng xiāng,shěng nèi zǎo yào fù mín hóu。
可同一夫在所悯,岁晚得无沟壑忧。kě tóng yī fū zài suǒ mǐn,suì wǎn dé wú gōu hè yōu。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

酬应物见戏

陈师道

扣门赏竹任推排,兴尽归舟挽不回。kòu mén shǎng zhú rèn tuī pái,xīng jǐn guī zhōu wǎn bù huí。
平世山林成偃蹇,新年词句得参陪。píng shì shān lín chéng yǎn jiǎn,xīn nián cí jù dé cān péi。
醒心正赖挥毫疾,误笔仍须送喜来。xǐng xīn zhèng lài huī háo jí,wù bǐ réng xū sòng xǐ lái。
书省不应烦乳媪,一时除目尽英才。shū shěng bù yīng fán rǔ ǎo,yī shí chú mù jǐn yīng cái。

寄送定州苏尚书

陈师道

初闻简策侍前旒,又见衣冠送作州。chū wén jiǎn cè shì qián liú,yòu jiàn yī guān sòng zuò zhōu。
北府时清惟可饮,西山气爽更宜秋。běi fǔ shí qīng wéi kě yǐn,xī shān qì shuǎng gèng yí qiū。
功名不朽聊通袖,海道无违具一舟。gōng míng bù xiǔ liáo tōng xiù,hǎi dào wú wéi jù yī zhōu。
枉读平生三万卷,貂蝉当复自兜牟。wǎng dú píng shēng sān wàn juǎn,diāo chán dāng fù zì dōu móu。

答晁以道

陈师道

转走东南复帝城,故人相见眼偏明。zhuǎn zǒu dōng nán fù dì chéng,gù rén xiāng jiàn yǎn piān míng。
十年作吏仍糊口,两地为邻阙寄声。shí nián zuò lì réng hú kǒu,liǎng dì wèi lín quē jì shēng。
冷眼尚堪看细字,白头宁复要时名。lěng yǎn shàng kān kàn xì zì,bái tóu níng fù yào shí míng。
孰知范叔寒如此,未觉严公有故情。shú zhī fàn shū hán rú cǐ,wèi jué yán gōng yǒu gù qíng。

别黄徐州

陈师道

姓名曾落荐书中,刻画无盐自不工。xìng míng céng luò jiàn shū zhōng,kè huà wú yán zì bù gōng。
一日虚声满天下,十年从事得途穷。yī rì xū shēng mǎn tiān xià,shí nián cóng shì dé tú qióng。
白头未觉功名晚,青眼常蒙今昔同。bái tóu wèi jué gōng míng wǎn,qīng yǎn cháng méng jīn xī tóng。
衰疾又为今日别,数行老泪洒西风。shuāi jí yòu wèi jīn rì bié,shù xíng lǎo lèi sǎ xī fēng。

次韵春怀

陈师道

老形已具臂膝痛,春事无多樱笋来。lǎo xíng yǐ jù bì xī tòng,chūn shì wú duō yīng sǔn lái。
败絮不温生虮虱,大杯覆酒着尘埃。bài xù bù wēn shēng jǐ shī,dà bēi fù jiǔ zhe chén āi。
衰年此日仍为客,旧国当时只废台。shuāi nián cǐ rì réng wèi kè,jiù guó dāng shí zhǐ fèi tái。
河岭尚堪供极目,少年为句未须哀。hé lǐng shàng kān gōng jí mù,shǎo nián wèi jù wèi xū āi。

东山谒外大父墓

陈师道

土山宛转屈苍龙,下有盘盘盖世翁。tǔ shān wǎn zhuǎn qū cāng lóng,xià yǒu pán pán gài shì wēng。
万木刺天元自直,丛篁侵道更须东。wàn mù cì tiān yuán zì zhí,cóng huáng qīn dào gèng xū dōng。
百年富贵今谁见,一代功名托至公。bǎi nián fù guì jīn shuí jiàn,yī dài gōng míng tuō zhì gōng。
少日拊头期类我,暮年垂泪向西风。shǎo rì fǔ tóu qī lèi wǒ,mù nián chuí lèi xiàng xī fēng。

次韵晁无斁冬夜见寄

陈师道

寒窗冷砚欲生尘,短枕长衾却自亲。hán chuāng lěng yàn yù shēng chén,duǎn zhěn zhǎng qīn què zì qīn。
老子形骸从薄暮,先生意气尚青春。lǎo zi xíng hái cóng báo mù,xiān shēng yì qì shàng qīng chūn。
覆杯不待回丹颊,危坐犹能作直身。fù bēi bù dài huí dān jiá,wēi zuò yóu néng zuò zhí shēn。
城郭山林两无得,暮年当复几沾巾。chéng guō shān lín liǎng wú dé,mù nián dāng fù jǐ zhān jīn。

寄提刑李学士

陈师道

石渠金马青云上,东里西门济水边。shí qú jīn mǎ qīng yún shàng,dōng lǐ xī mén jì shuǐ biān。
上冢过家真乐事,平时持节贵当年。shàng zhǒng guò jiā zhēn lè shì,píng shí chí jié guì dāng nián。
成家旧学诸儒问,脱手新诗众口传。chéng jiā jiù xué zhū rú wèn,tuō shǒu xīn shī zhòng kǒu chuán。
范叔一寒今若此,相逢犹得故人怜。fàn shū yī hán jīn ruò cǐ,xiāng féng yóu dé gù rén lián。

寄杜择之

陈师道

诗家两杜昔无邻,文采传家世有人。shī jiā liǎng dù xī wú lín,wén cǎi chuán jiā shì yǒu rén。
疾置送诗惊老丑,坐曹得句自清新。jí zhì sòng shī jīng lǎo chǒu,zuò cáo dé jù zì qīng xīn。
兴来不假江山助,目过浑如草木春。xīng lái bù jiǎ jiāng shān zhù,mù guò hún rú cǎo mù chūn。
农马智专吾不让,衡阳纸贵子能频。nóng mǎ zhì zhuān wú bù ràng,héng yáng zhǐ guì zi néng pín。

次韵晁无斁春怀

陈师道

城郭朝阳散积阴,郊原注目日青深。chéng guō cháo yáng sàn jī yīn,jiāo yuán zhù mù rì qīng shēn。
年衰鸥鹭如今是,梦断邯郸何处寻。nián shuāi ōu lù rú jīn shì,mèng duàn hán dān hé chù xún。
语鹊飞乌春稍稍,重帘深院晚沉沉。yǔ què fēi wū chūn shāo shāo,zhòng lián shēn yuàn wǎn chén chén。
不辞杖屦冲泥雪,未有琼琚报好音。bù cí zhàng jù chōng ní xuě,wèi yǒu qióng jū bào hǎo yīn。

寄晁无斁

陈师道

稍听春鸟语丁宁,又见官池出断冰。shāo tīng chūn niǎo yǔ dīng níng,yòu jiàn guān chí chū duàn bīng。
雪后踏青谁与共,花边著语老犹能。xuě hòu tà qīng shuí yǔ gòng,huā biān zhù yǔ lǎo yóu néng。
笑谈莫倦寻常听,山院终同一再登。xiào tán mò juàn xún cháng tīng,shān yuàn zhōng tóng yī zài dēng。
今日已知他日恨,抢榆况得及飞腾。jīn rì yǐ zhī tā rì hèn,qiǎng yú kuàng dé jí fēi téng。

次韵夏日

陈师道

江上双峰一草堂,门闲心静自清凉。jiāng shàng shuāng fēng yī cǎo táng,mén xián xīn jìng zì qīng liáng。
诗书发冢功名薄,麋鹿同群岁月长。shī shū fā zhǒng gōng míng báo,mí lù tóng qún suì yuè zhǎng。
句里江山随指顾,舌端幽眇致张皇。jù lǐ jiāng shān suí zhǐ gù,shé duān yōu miǎo zhì zhāng huáng。
莫欺九尺须眉白,解醉佳人锦瑟傍。mò qī jiǔ chǐ xū méi bái,jiě zuì jiā rén jǐn sè bàng。

送林朝奉

陈师道

两父论诗伯仲间,去思今识谢家安。liǎng fù lùn shī bó zhòng jiān,qù sī jīn shí xiè jiā ān。
旷怀亦苦中年别,归翼仍愁行路难。kuàng huái yì kǔ zhōng nián bié,guī yì réng chóu xíng lù nán。
四壁未堪风雨夕,百围已试雪霜寒。sì bì wèi kān fēng yǔ xī,bǎi wéi yǐ shì xuě shuāng hán。
欲逃富贵疑无地,千丈竿头试手看。yù táo fù guì yí wú dì,qiān zhàng gān tóu shì shǒu kàn。

杨夫人挽词

陈师道

初说南奔道路长,湖边丹旐已飞扬。chū shuō nán bēn dào lù zhǎng,hú biān dān zhào yǐ fēi yáng。
百年积庆钟连璧,十念收功到净方。bǎi nián jī qìng zhōng lián bì,shí niàn shōu gōng dào jìng fāng。
绛幔未经亲宋母,绿衣犹记识黄裳。jiàng màn wèi jīng qīn sòng mǔ,lǜ yī yóu jì shí huáng shang。
欲图不朽须诠载,今代谁堪著石章。yù tú bù xiǔ xū quán zài,jīn dài shuí kān zhù shí zhāng。

桓山

陈师道

平江如抱贯秦洪,双岭驰来欲并雄。píng jiāng rú bào guàn qín hóng,shuāng lǐng chí lái yù bìng xióng。
是物皆为万世计,阖棺犹有一朝穷。shì wù jiē wèi wàn shì jì,hé guān yóu yǒu yī cháo qióng。
林峦特起终为污,美恶千年竟不空。lín luán tè qǐ zhōng wèi wū,měi è qiān nián jìng bù kōng。
尚有风流羊叔子,稍经湔洗与清风。shàng yǒu fēng liú yáng shū zi,shāo jīng jiān xǐ yǔ qīng fēng。