古诗词

寄晁载之兄弟

陈师道

人言婚宦情欲本,我始求脱君已半。rén yán hūn huàn qíng yù běn,wǒ shǐ qiú tuō jūn yǐ bàn。
孰知一世如一梦,在梦而觉宁待旦。shú zhī yī shì rú yī mèng,zài mèng ér jué níng dài dàn。
寒檐冻雨作秋声,冷屋风灯挑不明。hán yán dòng yǔ zuò qiū shēng,lěng wū fēng dēng tiāo bù míng。
樽前已作十年语,后会未期吾屡惊。zūn qián yǐ zuò shí nián yǔ,hòu huì wèi qī wú lǚ jīng。
一闻七字心已识,钩章棘句天与力。yī wén qī zì xīn yǐ shí,gōu zhāng jí jù tiān yǔ lì。
念子方壮我已衰,不见参天二千尺。niàn zi fāng zhuàng wǒ yǐ shuāi,bù jiàn cān tiān èr qiān chǐ。
季也亦有诗百篇,叔子拟度骅骝前。jì yě yì yǒu shī bǎi piān,shū zi nǐ dù huá liú qián。
端能过我三冬学,可复参侬一味禅。duān néng guò wǒ sān dōng xué,kě fù cān nóng yī wèi chán。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

立春致语口号

陈师道

霏微腊雪不沾尘,收拾阳和作早春。fēi wēi là xuě bù zhān chén,shōu shí yáng hé zuò zǎo chūn。
一坐尽倾归盛德,四时难得是佳辰。yī zuò jǐn qīng guī shèng dé,sì shí nán dé shì jiā chén。
鬓边彩胜年年好,樽下歌声日日新。bìn biān cǎi shèng nián nián hǎo,zūn xià gē shēng rì rì xīn。
一笑难逢时易失,杯行到手莫辞频。yī xiào nán féng shí yì shī,bēi xíng dào shǒu mò cí pín。

上元致语口号

陈师道

欢声喜气塞康庄,妙舞清歌乐未央。huān shēng xǐ qì sāi kāng zhuāng,miào wǔ qīng gē lè wèi yāng。
此节定知随意好,今宵端复为人长。cǐ jié dìng zhī suí yì hǎo,jīn xiāo duān fù wèi rén zhǎng。
妆成粉白生春色,酒泻鹅黄射烛光。zhuāng chéng fěn bái shēng chūn sè,jiǔ xiè é huáng shè zhú guāng。
报答风光须一醉,从来千骑贵东方。bào dá fēng guāng xū yī zuì,cóng lái qiān qí guì dōng fāng。

宴黄提刑致语口号

陈师道

当年天下无双誉,此日朝中第一人。dāng nián tiān xià wú shuāng yù,cǐ rì cháo zhōng dì yī rén。
坐使黄流随指顾,即看丹阁画精神。zuò shǐ huáng liú suí zhǐ gù,jí kàn dān gé huà jīng shén。
天威行复朝三接,和气今如物再春。tiān wēi xíng fù cháo sān jiē,hé qì jīn rú wù zài chūn。
肯驻行轩慰离索,听歌举白莫辞频。kěn zhù xíng xuān wèi lí suǒ,tīng gē jǔ bái mò cí pín。

兴龙节致语口号

陈师道

剑佩声来合玉除,骐驎烟上暗金铺。jiàn pèi shēng lái hé yù chú,qí lín yān shàng àn jīn pù。
近臣先识天颜喜,九奏初知昼景舒。jìn chén xiān shí tiān yán xǐ,jiǔ zòu chū zhī zhòu jǐng shū。
东海为田将几见,南山称寿已三呼。dōng hǎi wèi tián jiāng jǐ jiàn,nán shān chēng shòu yǐ sān hū。
欲知帝力今多少,醉舞行歌塞道涂。yù zhī dì lì jīn duō shǎo,zuì wǔ xíng gē sāi dào tú。

对厅口号

陈师道

黄堂窈窕庆佳辰,密坐雍容合搢绅。huáng táng yǎo tiǎo qìng jiā chén,mì zuò yōng róng hé jìn shēn。
广乐充庭如在梦,欢声著物似逢春。guǎng lè chōng tíng rú zài mèng,huān shēng zhù wù shì féng chūn。
瞻天已祝无穷寿,尽醉为期莫计巡。zhān tiān yǐ zhù wú qióng shòu,jǐn zuì wèi qī mò jì xún。
平世难逢身易老,岭梅初破酒方醇。píng shì nán féng shēn yì lǎo,lǐng méi chū pò jiǔ fāng chún。

张谋父乞花

陈师道

二顷田园汴泗东,春来心事几人同。èr qǐng tián yuán biàn sì dōng,chūn lái xīn shì jǐ rén tóng。
固知短绠无深汲,又见新花发旧丛。gù zhī duǎn gěng wú shēn jí,yòu jiàn xīn huā fā jiù cóng。
花气著人浑欲醉,妍华过眼旋成空。huā qì zhù rén hún yù zuì,yán huá guò yǎn xuán chéng kōng。
冷官门外无消息,与报江南春信通。lěng guān mén wài wú xiāo xī,yǔ bào jiāng nán chūn xìn tōng。

寄子开

陈师道

道山清绝况真仙,杜曲风流最近天。dào shān qīng jué kuàng zhēn xiān,dù qū fēng liú zuì jìn tiān。
曹濮于今真乐国,股肱从昔著时贤。cáo pú yú jīn zhēn lè guó,gǔ gōng cóng xī zhù shí xián。
今回不辨终朝语,此去无端久疾痊。jīn huí bù biàn zhōng cháo yǔ,cǐ qù wú duān jiǔ jí quán。
可念卧时遭末劫,新陈埋没不知年。kě niàn wò shí zāo mò jié,xīn chén mái méi bù zhī nián。

江湖堂

陈师道

莫爱西湖好,涓涓去不回。mò ài xī hú hǎo,juān juān qù bù huí。
无情是江水,犹解及时来。wú qíng shì jiāng shuǐ,yóu jiě jí shí lái。

眠云斋

陈师道

已是登临晚,长须爱惜春。yǐ shì dēng lín wǎn,zhǎng xū ài xī chūn。
终当捐世事,来作卧云人。zhōng dāng juān shì shì,lái zuò wò yún rén。

黄梅五首

陈师道

异色深宜晚,生香故触人。yì sè shēn yí wǎn,shēng xiāng gù chù rén。
不施千点白,别作一家春。bù shī qiān diǎn bái,bié zuò yī jiā chūn。

黄梅五首

陈师道

旧鬓千丝白,新梅百叶黄。jiù bìn qiān sī bái,xīn méi bǎi yè huáng。
留花如有待,迷国更须香。liú huā rú yǒu dài,mí guó gèng xū xiāng。

黄梅五首

陈师道

冉冉梢头绿,婷婷花下人。rǎn rǎn shāo tóu lǜ,tíng tíng huā xià rén。
欲传千里信,暗折一枝春。yù chuán qiān lǐ xìn,àn zhé yī zhī chūn。

黄梅五首

陈师道

黄里含真意,春容带薄寒。huáng lǐ hán zhēn yì,chūn róng dài báo hán。
欲知谁称面,遍插一枝看。yù zhī shuí chēng miàn,biàn chā yī zhī kàn。

黄梅五首

陈师道

花里重重叶,钗头点点黄。huā lǐ zhòng zhòng yè,chāi tóu diǎn diǎn huáng。
只应报春信,故作著人香。zhǐ yīng bào chūn xìn,gù zuò zhù rén xiāng。

巨野二首

陈师道

红落芙蕖晚,青深蒲稗秋。hóng luò fú qú wǎn,qīng shēn pú bài qiū。
平湖无过鸟,鸣鼓有行舟。píng hú wú guò niǎo,míng gǔ yǒu xíng zhōu。