古诗词

石氏画苑

陈师道

卒行无好步,事忙不草书。zú xíng wú hǎo bù,shì máng bù cǎo shū。
能事不促迫,快手多粗疏。néng shì bù cù pò,kuài shǒu duō cū shū。
君看荷苇槲叶扇,崔家仲叔三人俱。jūn kàn hé wěi hú yè shàn,cuī jiā zhòng shū sān rén jù。
扫除事物费岁月,收定神气忘形躯。sǎo chú shì wù fèi suì yuè,shōu dìng shén qì wàng xíng qū。
恍然有得夺天巧,衰颜生态能相如。huǎng rán yǒu dé duó tiān qiǎo,shuāi yán shēng tài néng xiāng rú。
市师信手无赢馀,一日画出东封图。shì shī xìn shǒu wú yíng yú,yī rì huà chū dōng fēng tú。
眼前百口怪神速,背后千指争邪?。yǎn qián bǎi kǒu guài shén sù,bèi hòu qiān zhǐ zhēng xié。
君家画苑倾东都,锦囊玉轴行盈车。jūn jiā huà yuàn qīng dōng dōu,jǐn náng yù zhóu xíng yíng chē。
补完破碎收亡逋,欲得不计有与无。bǔ wán pò suì shōu wáng bū,yù dé bù jì yǒu yǔ wú。
问君此病何当祛,君言无事聊自娱。wèn jūn cǐ bìng hé dāng qū,jūn yán wú shì liáo zì yú。
世间何事非迷途,挟策未必贤樗蒲。shì jiān hé shì fēi mí tú,xié cè wèi bì xián chū pú。
苑中最爱文与苏,情亲不独生同闾。yuàn zhōng zuì ài wén yǔ sū,qíng qīn bù dú shēng tóng lǘ。
自谓知子谁如余,叔也不痴回不愚。zì wèi zhī zi shuí rú yú,shū yě bù chī huí bù yú。
怜君用意常勤劬,挥毫洒墨填空虚。lián jūn yòng yì cháng qín qú,huī háo sǎ mò tián kōng xū。
风梢雨叶出新意,老树僵立何年枯。fēng shāo yǔ yè chū xīn yì,lǎo shù jiāng lì hé nián kū。
我生百事不留意,外物不足烦驱除。wǒ shēng bǎi shì bù liú yì,wài wù bù zú fán qū chú。
翰墨才能记名字,模临写貌无工夫。hàn mò cái néng jì míng zì,mó lín xiě mào wú gōng fū。
见溺不救危不扶,独无一物充庖厨。jiàn nì bù jiù wēi bù fú,dú wú yī wù chōng páo chú。
看君发漆颜丹朱,意气健如生马驹。kàn jūn fā qī yán dān zhū,yì qì jiàn rú shēng mǎ jū。
逢人不信六十馀,郁然一茎无白须。féng rén bù xìn liù shí yú,yù rán yī jīng wú bái xū。
吕翁落寞起钓屠,南山四老东宫须。lǚ wēng luò mò qǐ diào tú,nán shān sì lǎo dōng gōng xū。
人生晚达有如此,应笑虞翻早著书。rén shēng wǎn dá yǒu rú cǐ,yīng xiào yú fān zǎo zhù shū。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

登快哉亭

陈师道

城与清江曲,泉流乱石间。chéng yǔ qīng jiāng qū,quán liú luàn shí jiān。
夕阳初隐地,暮霭已依山。xī yáng chū yǐn dì,mù ǎi yǐ yī shān。
度鸟欲何向,奔云亦自闲。dù niǎo yù hé xiàng,bēn yún yì zì xián。
登临兴不尽,稚子故须还。dēng lín xīng bù jǐn,zhì zi gù xū hái。

春夜

陈师道

宿鸟一枝足,争林终夜鸣。sù niǎo yī zhī zú,zhēng lín zhōng yè míng。
庭花当户发,江月向人明。tíng huā dāng hù fā,jiāng yuè xiàng rén míng。
鸟度清溪影,风回晚市声。niǎo dù qīng xī yǐng,fēng huí wǎn shì shēng。
梦中无好语,池草为谁生。mèng zhōng wú hǎo yǔ,chí cǎo wèi shuí shēng。

登燕子楼

陈师道

绿暗连村柳,红明委地花。lǜ àn lián cūn liǔ,hóng míng wěi dì huā。
画梁初著燕,废沼已鸣蛙。huà liáng chū zhù yàn,fèi zhǎo yǐ míng wā。
鸥没轻春水,舟横著浅沙。ōu méi qīng chūn shuǐ,zhōu héng zhù qiǎn shā。
相逢千岁语,犹说一枝花。xiāng féng qiān suì yǔ,yóu shuō yī zhī huā。

楝花

陈师道

密叶已成荫,高花初着枝。mì yè yǐ chéng yīn,gāo huā chū zhe zhī。
幽香不自好,寒艳未多知。yōu xiāng bù zì hǎo,hán yàn wèi duō zhī。
会见垂金弹,聊容折紫緌。huì jiàn chuí jīn dàn,liáo róng zhé zǐ ruí。
粉身非所恨,犹复得闻思。fěn shēn fēi suǒ hèn,yóu fù dé wén sī。

寄寇荆山

陈师道

旷士三年别,荆山一顾中。kuàng shì sān nián bié,jīng shān yī gù zhōng。
百千人欲死,四六老能工。bǎi qiān rén yù sǐ,sì liù lǎo néng gōng。
脱帽头应白,求田意欲东。tuō mào tóu yīng bái,qiú tián yì yù dōng。
口须论世事,目已失飞鸿。kǒu xū lùn shì shì,mù yǐ shī fēi hóng。

秋后五日应物无诗岂年志俱壮未解伤秋耶以诗挑之

陈师道

伏尽暑犹壮,秋生凉故迟。fú jǐn shǔ yóu zhuàng,qiū shēng liáng gù chí。
蝉吟接远响,萤烛度深枝。chán yín jiē yuǎn xiǎng,yíng zhú dù shēn zhī。
岁半身仍健,年侵意自悲。suì bàn shēn réng jiàn,nián qīn yì zì bēi。
情知寇公子,不作感秋词。qíng zhī kòu gōng zi,bù zuò gǎn qiū cí。

寄晁说之

陈师道

阅世真难记,如君自不忘。yuè shì zhēn nán jì,rú jūn zì bù wàng。
尚于书太简,正以懒相妨。shàng yú shū tài jiǎn,zhèng yǐ lǎn xiāng fáng。
与有还家乐,终无却老方。yǔ yǒu hái jiā lè,zhōng wú què lǎo fāng。
莫须忧潦倒,未许细商量。mò xū yōu lǎo dào,wèi xǔ xì shāng liàng。

再赠寇司户

陈师道

仕屈诸儒底,名成一战中。shì qū zhū rú dǐ,míng chéng yī zhàn zhōng。
酒为千日计,诗费几生功。jiǔ wèi qiān rì jì,shī fèi jǐ shēng gōng。
戏马章台下,呼鹰上蔡东。xì mǎ zhāng tái xià,hū yīng shàng cài dōng。
少年豪侠窟,杵臼得梁鸿。shǎo nián háo xiá kū,chǔ jiù dé liáng hóng。

秋怀

陈师道

稍稍昏烟集,鼕鼕一再更。shāo shāo hūn yān jí,dōng dōng yī zài gèng。
短檠昏细字,高枕忘平生。duǎn qíng hūn xì zì,gāo zhěn wàng píng shēng。
来雁妨身健,新杨唤眼明。lái yàn fáng shēn jiàn,xīn yáng huàn yǎn míng。
已须甘酒力,不用占时名。yǐ xū gān jiǔ lì,bù yòng zhàn shí míng。

送河间吕令

陈师道

今日中牟令,当年太守孙。jīn rì zhōng móu lìng,dāng nián tài shǒu sūn。
独能怜此老,肯避席为门。dú néng lián cǐ lǎo,kěn bì xí wèi mén。
寒日风涛壮,边城簿领繁。hán rì fēng tāo zhuàng,biān chéng bù lǐng fán。
平生子曾子,白首得重论。píng shēng zi céng zi,bái shǒu dé zhòng lùn。

寄潭州张芸叟二首

陈师道

湖岭一都会,西南更上游。hú lǐng yī dōu huì,xī nán gèng shàng yóu。
秋盘堆鸭脚,春味荐猫头。qiū pán duī yā jiǎo,chūn wèi jiàn māo tóu。
宣室来何暮,蒸池得借留。xuān shì lái hé mù,zhēng chí dé jiè liú。
孰知为郡乐,莫作越乡忧。shú zhī wèi jùn lè,mò zuò yuè xiāng yōu。

寄潭州张芸叟二首

陈师道

去国如前日,为邦得旧游。qù guó rú qián rì,wèi bāng dé jiù yóu。
霜甘先落手,春雁几回头。shuāng gān xiān luò shǒu,chūn yàn jǐ huí tóu。
只道风沙恶,宁知贾宋留。zhǐ dào fēng shā è,níng zhī jiǎ sòng liú。
赋诗真有助,吊古不同忧。fù shī zhēn yǒu zhù,diào gǔ bù tóng yōu。

送曹秀才

陈师道

甲第衣冠后,东迁岁月侵。jiǎ dì yī guān hòu,dōng qiān suì yuè qīn。
情亲期一诺,急病阙千金。qíng qīn qī yī nuò,jí bìng quē qiān jīn。
孰并还家乐,毋忘在莒心。shú bìng hái jiā lè,wú wàng zài jǔ xīn。
时能记衰疾,声迹到云林。shí néng jì shuāi jí,shēng jì dào yún lín。

杜侍郎挽词三首

陈师道

美政真吾母,名家更杜陵。měi zhèng zhēn wú mǔ,míng jiā gèng dù líng。
于张从昔少,鲁卫至今称。yú zhāng cóng xī shǎo,lǔ wèi zhì jīn chēng。
丝竹中年好,词华夙世能。sī zhú zhōng nián hǎo,cí huá sù shì néng。
周南棠棣传,平世几人登。zhōu nán táng dì chuán,píng shì jǐ rén dēng。

杜侍郎挽词三首

陈师道

骥騄方怀远,松筠忽有秋。jì lù fāng huái yuǎn,sōng yún hū yǒu qiū。
雍容名士数,终始法家流。yōng róng míng shì shù,zhōng shǐ fǎ jiā liú。
凛凛惊千载,堂堂閟一丘。lǐn lǐn jīng qiān zài,táng táng bì yī qiū。
能令羊季子,不肯过西州。néng lìng yáng jì zi,bù kěn guò xī zhōu。