古诗词

古墨行

陈师道

秦郎百好俱第一,乌丸如漆姿如石。qín láng bǎi hǎo jù dì yī,wū wán rú qī zī rú shí。
巧作松身与镜面,借美于外非良质。qiǎo zuò sōng shēn yǔ jìng miàn,jiè měi yú wài fēi liáng zhì。
潘翁拜跪摩老眼,一生再见三叹息。pān wēng bài guì mó lǎo yǎn,yī shēng zài jiàn sān tàn xī。
了知至鉴无遁形,王家旧物秦家得。le zhī zhì jiàn wú dùn xíng,wáng jiā jiù wù qín jiā dé。
君今所有亦其亚,伯仲小低犹子侄。jūn jīn suǒ yǒu yì qí yà,bó zhòng xiǎo dī yóu zi zhí。
黄金白璧孰不有,古锦句囊聊可敌。huáng jīn bái bì shú bù yǒu,gǔ jǐn jù náng liáo kě dí。
睿思殿里春夜半,灯火阑残歌舞散。ruì sī diàn lǐ chūn yè bàn,dēng huǒ lán cán gē wǔ sàn。
自书细字答边臣,万里风尘入长算。zì shū xì zì dá biān chén,wàn lǐ fēng chén rù zhǎng suàn。
初闻桥山送弓剑,宁知玉碗人间见。chū wén qiáo shān sòng gōng jiàn,níng zhī yù wǎn rén jiān jiàn。
夜光炎炎冲斗牛,会有太史占星变。yè guāng yán yán chōng dòu niú,huì yǒu tài shǐ zhàn xīng biàn。
人生尤物不必有,时一过目惊老丑。rén shēng yóu wù bù bì yǒu,shí yī guò mù jīng lǎo chǒu。
念子何忍遽磨研,少待须臾图不朽。niàn zi hé rěn jù mó yán,shǎo dài xū yú tú bù xiǔ。
明窗净几风日暖,有愁万斛才八斗。míng chuāng jìng jǐ fēng rì nuǎn,yǒu chóu wàn hú cái bā dòu。
径须脱帽管城公,小试玉堂挥翰手。jìng xū tuō mào guǎn chéng gōng,xiǎo shì yù táng huī hàn shǒu。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

妾薄命二首

陈师道

叶落风不起,山空花自红。yè luò fēng bù qǐ,shān kōng huā zì hóng。
捐世不待老,惠妾无其终。juān shì bù dài lǎo,huì qiè wú qí zhōng。
一死尚可忍,百岁何当穷。yī sǐ shàng kě rěn,bǎi suì hé dāng qióng。
天地岂不宽,妾身自不容。tiān dì qǐ bù kuān,qiè shēn zì bù róng。
死者如有知,杀身以相从。sǐ zhě rú yǒu zhī,shā shēn yǐ xiāng cóng。
向来歌舞处,夜雨鸣寒蛩。xiàng lái gē wǔ chù,yè yǔ míng hán qióng。

除夜对酒赠少章

陈师道

岁晚身何托,灯前客未空。suì wǎn shēn hé tuō,dēng qián kè wèi kōng。
半生忧患里,一梦有无中。bàn shēng yōu huàn lǐ,yī mèng yǒu wú zhōng。
发短愁催白,颜衰酒借红。fā duǎn chóu cuī bái,yán shuāi jiǔ jiè hóng。
我歌君起舞,潦倒略相同。wǒ gē jūn qǐ wǔ,lǎo dào lüè xiāng tóng。

十七日观潮

陈师道

漫漫平沙走白虹,瑶台失手玉杯空。màn màn píng shā zǒu bái hóng,yáo tái shī shǒu yù bēi kōng。
晴天摇动清江底,晚日浮沉急浪中。qíng tiān yáo dòng qīng jiāng dǐ,wǎn rì fú chén jí làng zhōng。