古诗词

和黄预感秋

陈师道

宿云护朝霜,秋阳佐残暑。sù yún hù cháo shuāng,qiū yáng zuǒ cán shǔ。
蝇痴驱复来,汗下拭莫御。yíng chī qū fù lái,hàn xià shì mò yù。
庭梧自黄陨,风过成夜语。tíng wú zì huáng yǔn,fēng guò chéng yè yǔ。
幸是可怜生,胡然遽如许。xìng shì kě lián shēng,hú rán jù rú xǔ。
黄生多新诗,如盆茧抽绪。huáng shēng duō xīn shī,rú pén jiǎn chōu xù。
唱高难欸乃,隽永得㕮咀。chàng gāo nán āi nǎi,juàn yǒng dé fǔ jǔ。
意合无古今,投闇有迎拒。yì hé wú gǔ jīn,tóu àn yǒu yíng jù。
名成弟子韩,价重先生楮。míng chéng dì zi hán,jià zhòng xiān shēng chǔ。
向来得斯人,孰谓余龃龉。xiàng lái dé sī rén,shú wèi yú jǔ yǔ。
晚炊邻僧米,昼拾狙公芧。wǎn chuī lín sēng mǐ,zhòu shí jū gōng xù。
甘酸皆适口,霜黄未登俎。gān suān jiē shì kǒu,shuāng huáng wèi dēng zǔ。
门有曲逆车,谤甚北山女。mén yǒu qū nì chē,bàng shén běi shān nǚ。
宁为沟中断,不作太仓鼠。níng wèi gōu zhōng duàn,bù zuò tài cāng shǔ。
老退无好怀,续明然两炬。lǎo tuì wú hǎo huái,xù míng rán liǎng jù。
搔首不成眠,寒蛩促机杼。sāo shǒu bù chéng mián,hán qióng cù jī zhù。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

妾薄命二首

陈师道

叶落风不起,山空花自红。yè luò fēng bù qǐ,shān kōng huā zì hóng。
捐世不待老,惠妾无其终。juān shì bù dài lǎo,huì qiè wú qí zhōng。
一死尚可忍,百岁何当穷。yī sǐ shàng kě rěn,bǎi suì hé dāng qióng。
天地岂不宽,妾身自不容。tiān dì qǐ bù kuān,qiè shēn zì bù róng。
死者如有知,杀身以相从。sǐ zhě rú yǒu zhī,shā shēn yǐ xiāng cóng。
向来歌舞处,夜雨鸣寒蛩。xiàng lái gē wǔ chù,yè yǔ míng hán qióng。

除夜对酒赠少章

陈师道

岁晚身何托,灯前客未空。suì wǎn shēn hé tuō,dēng qián kè wèi kōng。
半生忧患里,一梦有无中。bàn shēng yōu huàn lǐ,yī mèng yǒu wú zhōng。
发短愁催白,颜衰酒借红。fā duǎn chóu cuī bái,yán shuāi jiǔ jiè hóng。
我歌君起舞,潦倒略相同。wǒ gē jūn qǐ wǔ,lǎo dào lüè xiāng tóng。

十七日观潮

陈师道

漫漫平沙走白虹,瑶台失手玉杯空。màn màn píng shā zǒu bái hóng,yáo tái shī shǒu yù bēi kōng。
晴天摇动清江底,晚日浮沉急浪中。qíng tiān yáo dòng qīng jiāng dǐ,wǎn rì fú chén jí làng zhōng。