古诗词

和魏衍元夜同登黄楼

陈师道

车马竞清夜,人物秀三楚。chē mǎ jìng qīng yè,rén wù xiù sān chǔ。
登临得免俗,兹楼岂时睹。dēng lín dé miǎn sú,zī lóu qǐ shí dǔ。
同来两稚子,冠者亦四五。tóng lái liǎng zhì zi,guān zhě yì sì wǔ。
落落俱可人,颇亦厌歌鼓。luò luò jù kě rén,pǒ yì yàn gē gǔ。
山月出未高,潜鳞动寒浦。shān yuè chū wèi gāo,qián lín dòng hán pǔ。
樯灯接疏星,夺目粲不数。qiáng dēng jiē shū xīng,duó mù càn bù shù。
魏侯转物手,百好趋就叙。wèi hóu zhuǎn wù shǒu,bǎi hǎo qū jiù xù。
得句未肯吐,秀气出眉宇。dé jù wèi kěn tǔ,xiù qì chū méi yǔ。
水净纳行影,山空答修语。shuǐ jìng nà xíng yǐng,shān kōng dá xiū yǔ。
夜气稍侵肌,鸟骇去其侣。yè qì shāo qīn jī,niǎo hài qù qí lǚ。
清游岂有极,喜事戒多取。qīng yóu qǐ yǒu jí,xǐ shì jiè duō qǔ。
投静未免喧,于今岂非古。tóu jìng wèi miǎn xuān,yú jīn qǐ fēi gǔ。
永怀寂寞人,南北忘在所。yǒng huái jì mò rén,nán běi wàng zài suǒ。
横岭限鱼鸟,作书欲谁与。héng lǐng xiàn yú niǎo,zuò shū yù shuí yǔ。
情生文自哀,意动足复伫。qíng shēng wén zì āi,yì dòng zú fù zhù。
凭槛共一默,望舒已侵午。píng kǎn gòng yī mò,wàng shū yǐ qīn wǔ。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

陶朱公庙

陈师道

千篇奏牍漫多知,百战收功未出奇。qiān piān zòu dú màn duō zhī,bǎi zhàn shōu gōng wèi chū qí。
名下难居身可辱,却将湖海换西施。míng xià nán jū shēn kě rǔ,què jiāng hú hǎi huàn xī shī。

次韵别张芸叟

陈师道

中年为别更堪频,四海无家托一身。zhōng nián wèi bié gèng kān pín,sì hǎi wú jiā tuō yī shēn。
此别时须问生死,孰知诗力解穷人。cǐ bié shí xū wèn shēng sǐ,shú zhī shī lì jiě qióng rén。

僧慧僧利

陈师道

骥騄同群鸿雁行,登临端为作重阳。jì lù tóng qún hóng yàn xíng,dēng lín duān wèi zuò zhòng yáng。
南台二谢风流绝,准拟归来古锦囊。nán tái èr xiè fēng liú jué,zhǔn nǐ guī lái gǔ jǐn náng。

叔父惠钵三首

陈师道

当家父子亲分付,不比黄梅万里来。dāng jiā fù zi qīn fēn fù,bù bǐ huáng méi wàn lǐ lái。
不解当年明上座,岭头言下却空回。bù jiě dāng nián míng shàng zuò,lǐng tóu yán xià què kōng huí。

叔父惠钵三首

陈师道

蒲团未有祖师意,洗钵何曾识赵州。pú tuán wèi yǒu zǔ shī yì,xǐ bō hé céng shí zhào zhōu。
万里空归君解否,老胡端为我能留。wàn lǐ kōng guī jūn jiě fǒu,lǎo hú duān wèi wǒ néng liú。

叔父惠钵三首

陈师道

声中得句已忘言,断酒持斋却自然。shēng zhōng dé jù yǐ wàng yán,duàn jiǔ chí zhāi què zì rán。
大有西来真的意,饥时著饭饱时悬。dà yǒu xī lái zhēn de yì,jī shí zhù fàn bǎo shí xuán。

谢端砚

陈师道

王家旧物群偷后,石出蛮溪百丈深。wáng jiā jiù wù qún tōu hòu,shí chū mán xī bǎi zhàng shēn。
挥翰吾非玉堂手,断金君有古人心。huī hàn wú fēi yù táng shǒu,duàn jīn jūn yǒu gǔ rén xīn。

何郎中出示黄公草书四首

陈师道

龙蛇起伏笔无前,江汉渊回语更妍。lóng shé qǐ fú bǐ wú qián,jiāng hàn yuān huí yǔ gèng yán。
好事元须一赏足,藏家不必万人传。hǎo shì yuán xū yī shǎng zú,cáng jiā bù bì wàn rén chuán。

何郎中出示黄公草书四首

陈师道

此诗此字有谁知,画省郎官自倔奇。cǐ shī cǐ zì yǒu shuí zhī,huà shěng láng guān zì jué qí。
罪大从来身万里,政成今有麦三岐。zuì dà cóng lái shēn wàn lǐ,zhèng chéng jīn yǒu mài sān qí。

何郎中出示黄公草书四首

陈师道

四海声名何水曹,新诗旧德自相高。sì hǎi shēng míng hé shuǐ cáo,xīn shī jiù dé zì xiāng gāo。
一官早要称三字,二鬓何须著两毛。yī guān zǎo yào chēng sān zì,èr bìn hé xū zhù liǎng máo。

何郎中出示黄公草书四首

陈师道

当年阙里与论诗,晚岁河山断梦思。dāng nián quē lǐ yǔ lùn shī,wǎn suì hé shān duàn mèng sī。
妙手不为平世用,高怀犹有故人知。miào shǒu bù wèi píng shì yòng,gāo huái yóu yǒu gù rén zhī。

次韵苏公谒告三绝

陈师道

静中有业官成集,醉里无何老是乡。jìng zhōng yǒu yè guān chéng jí,zuì lǐ wú hé lǎo shì xiāng。
丈室向来无一物,却须天女与拈香。zhàng shì xiàng lái wú yī wù,què xū tiān nǚ yǔ niān xiāng。

次韵苏公谒告三绝

陈师道

竭泽回波不作难,未应平地起风澜。jié zé huí bō bù zuò nán,wèi yīng píng dì qǐ fēng lán。
是身非有从何病,试下先生一著看。shì shēn fēi yǒu cóng hé bìng,shì xià xiān shēng yī zhù kàn。

次韵苏公谒告三绝

陈师道

纸帐薰炉作小春,青奴白牯对忘言。zhǐ zhàng xūn lú zuò xiǎo chūn,qīng nú bái gǔ duì wàng yán。
更无人问维摩诘,始是东坡不二门。gèng wú rén wèn wéi mó jí,shǐ shì dōng pō bù èr mén。

放歌行

陈师道

春风永巷闲娉婷,长使青楼误得名。chūn fēng yǒng xiàng xián pīng tíng,zhǎng shǐ qīng lóu wù dé míng。
不惜卷帘通一顾,怕君着眼未分明。bù xī juǎn lián tōng yī gù,pà jūn zhe yǎn wèi fēn míng。