古诗词

礼武台坐化僧

陈师道

至人本无心,起灭因众缘。zhì rén běn wú xīn,qǐ miè yīn zhòng yuán。
化尽悲愿在,留形此台颠。huà jǐn bēi yuàn zài,liú xíng cǐ tái diān。
闻名与致敬,获福皆无前。wén míng yǔ zhì jìng,huò fú jiē wú qián。
千年一钵水,宿疾几人痊。qiān nián yī bō shuǐ,sù jí jǐ rén quán。
骁雄兖州军,马步馀数千。xiāo xióng yǎn zhōu jūn,mǎ bù yú shù qiān。
一呼可摧山,四合如垂天。yī hū kě cuī shān,sì hé rú chuí tiān。
老幼十八村,顷刻理无全。lǎo yòu shí bā cūn,qǐng kè lǐ wú quán。
哀鸣寄香火,毁塔投其塼。āi míng jì xiāng huǒ,huǐ tǎ tóu qí zhuān。
盛怒忽惊奔,如有所见然。shèng nù hū jīng bēn,rú yǒu suǒ jiàn rán。
等观同一子,岂特此所怜。děng guān tóng yī zi,qǐ tè cǐ suǒ lián。
我来已再见,童稚亦虔虔。wǒ lái yǐ zài jiàn,tóng zhì yì qián qián。
发火触暗室,青灯已娟妍。fā huǒ chù àn shì,qīng dēng yǐ juān yán。
始读壁间碑,妙力隐不传。shǐ dú bì jiān bēi,miào lì yǐn bù chuán。
颇恨语未工,安得笔如椽。pǒ hèn yǔ wèi gōng,ān dé bǐ rú chuán。
归路云月黑,涛波隔长川。guī lù yún yuè hēi,tāo bō gé zhǎng chuān。
溪翁停舟待,相唤声相连。xī wēng tíng zhōu dài,xiāng huàn shēng xiāng lián。
解缆风泊岸,中流水入船。jiě lǎn fēng pō àn,zhōng liú shuǐ rù chuán。
攲侧脚不停,竟脱蛟鱼涎。qī cè jiǎo bù tíng,jìng tuō jiāo yú xián。
兴坏如有待,适当使君贤。xīng huài rú yǒu dài,shì dāng shǐ jūn xián。
定能选妙士,拂尘起熏烟。dìng néng xuǎn miào shì,fú chén qǐ xūn yān。
昔承灵山嘱,早契少林禅。xī chéng líng shān zhǔ,zǎo qì shǎo lín chán。
丐我一片石,并刻维摩篇。gài wǒ yī piàn shí,bìng kè wéi mó piān。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

别月华严

陈师道

寓世生同里,随方去有情。yù shì shēng tóng lǐ,suí fāng qù yǒu qíng。
来为百年别,不惜片时程。lái wèi bǎi nián bié,bù xī piàn shí chéng。
斋钵须勤供,经钟莫倦鸣。zhāi bō xū qín gōng,jīng zhōng mò juàn míng。
当来第三会,此界却逢迎。dāng lái dì sān huì,cǐ jiè què féng yíng。

送吴先生谒惠州苏副使

陈师道

闻名欣识面,异好有同功。wén míng xīn shí miàn,yì hǎo yǒu tóng gōng。
我亦惭吾子,人谁恕此公。wǒ yì cán wú zi,rén shuí shù cǐ gōng。
百年双白鬓,万里一秋风。bǎi nián shuāng bái bìn,wàn lǐ yī qiū fēng。
为说任安在,依然一秃翁。wèi shuō rèn ān zài,yī rán yī tū wēng。

别观音山主

陈师道

离合应生理,过逢岂近缘。lí hé yīng shēng lǐ,guò féng qǐ jìn yuán。
情亲见今日,语妙记当年。qíng qīn jiàn jīn rì,yǔ miào jì dāng nián。
闭户安禅主,冲风逆水船。bì hù ān chán zhǔ,chōng fēng nì shuǐ chuán。
不应清夜月,故作别时圆。bù yīng qīng yè yuè,gù zuò bié shí yuán。

离颍

陈师道

河市千人聚,寒江百丈牵。hé shì qiān rén jù,hán jiāng bǎi zhàng qiān。
吾生能几日,此地费三年。wú shēng néng jǐ rì,cǐ dì fèi sān nián。
丛竹防供爨,池鱼已割鲜。cóng zhú fáng gōng cuàn,chí yú yǐ gē xiān。
拙勤终不补,他日愧无传。zhuō qín zhōng bù bǔ,tā rì kuì wú chuán。

湖上

陈师道

湖上难为别,梅梢已着春。hú shàng nán wèi bié,méi shāo yǐ zhe chūn。
林喧乌啄啄,风过水鳞鳞。lín xuān wū zhuó zhuó,fēng guò shuǐ lín lín。
缘有三年尽,情无一日亲。yuán yǒu sān nián jǐn,qíng wú yī rì qīn。
白头厌奔走,何地与为邻。bái tóu yàn bēn zǒu,hé dì yǔ wèi lín。

病起

陈师道

今日秋风里,何乡一病翁。jīn rì qiū fēng lǐ,hé xiāng yī bìng wēng。
力微须杖起,心在与谁同。lì wēi xū zhàng qǐ,xīn zài yǔ shuí tóng。
灾疾资千悟,冤亲并一空。zāi jí zī qiān wù,yuān qīn bìng yī kōng。
百年先得老,三败未为穷。bǎi nián xiān dé lǎo,sān bài wèi wèi qióng。

九月九日魏衍见过

陈师道

节里能相过,谈间可解忧。jié lǐ néng xiāng guò,tán jiān kě jiě yōu。
致疏君未肯,得此我何由。zhì shū jūn wèi kěn,dé cǐ wǒ hé yóu。
语到君房妙,诗同客子游。yǔ dào jūn fáng miào,shī tóng kè zi yóu。
一经从白首,万里有封侯。yī jīng cóng bái shǒu,wàn lǐ yǒu fēng hóu。

次韵无斁偶作二首

陈师道

肩耸三峰峻,眉厖八字横。jiān sǒng sān fēng jùn,méi páng bā zì héng。
玄谈人绝倒,家法句新清。xuán tán rén jué dào,jiā fǎ jù xīn qīng。
八俊先张子,诸公少贾生。bā jùn xiān zhāng zi,zhū gōng shǎo jiǎ shēng。
已传乌鹊喜,欲听鹡鸰声。yǐ chuán wū què xǐ,yù tīng jí líng shēng。

次韵无斁偶作二首

陈师道

此老三年别,何时万里回。cǐ lǎo sān nián bié,hé shí wàn lǐ huí。
更无南去雁,犹见北枝梅。gèng wú nán qù yàn,yóu jiàn běi zhī méi。
会有哀笼鸟,宁须溺死灰。huì yǒu āi lóng niǎo,níng xū nì sǐ huī。
圣朝无弃物,与子赋归哉。shèng cháo wú qì wù,yǔ zi fù guī zāi。

次韵晁无斁除日述怀

陈师道

世学违从众,名家最近天。shì xué wéi cóng zhòng,míng jiā zuì jìn tiān。
感时犹壮志,得句起衰年。gǎn shí yóu zhuàng zhì,dé jù qǐ shuāi nián。
袁酒无何饮,陶琴不具弦。yuán jiǔ wú hé yǐn,táo qín bù jù xián。
平生挥翰手,几见绝韦编。píng shēng huī hàn shǒu,jǐ jiàn jué wéi biān。

次韵无斁雪后二首

陈师道

闭閤春云薄,开门夜雪深。bì gé chūn yún báo,kāi mén yè xuě shēn。
江梅犹故意,湖雁起归心。jiāng méi yóu gù yì,hú yàn qǐ guī xīn。
草润留馀泽,窗明度积阴。cǎo rùn liú yú zé,chuāng míng dù jī yīn。
殷勤报春信,屋角有来禽。yīn qín bào chūn xìn,wū jiǎo yǒu lái qín。

次韵无斁雪后二首

陈师道

取性无通介,随时有异同。qǔ xìng wú tōng jiè,suí shí yǒu yì tóng。
雪馀盖地白,春浅著梢红。xuě yú gài dì bái,chūn qiǎn zhù shāo hóng。
寄食虚长算,论诗阙近功。jì shí xū zhǎng suàn,lùn shī quē jìn gōng。
相看不相弃,赖有古人风。xiāng kàn bù xiāng qì,lài yǒu gǔ rén fēng。

河上

陈师道

背水连渔屋,横河架石梁。bèi shuǐ lián yú wū,héng hé jià shí liáng。
窥巢乌鹊竞,过雨艾蒿光。kuī cháo wū què jìng,guò yǔ ài hāo guāng。
鸟语催春事,窗明报夕阳。niǎo yǔ cuī chūn shì,chuāng míng bào xī yáng。
还家慰儿女,归路不应长。hái jiā wèi ér nǚ,guī lù bù yīng zhǎng。

寄无斁

陈师道

敬问晁夫子,官池几许深。jìng wèn cháo fū zi,guān chí jǐ xǔ shēn。
已应飞鸟下,复作卧龙吟。yǐ yīng fēi niǎo xià,fù zuò wò lóng yín。
待我中疴愈,同君把臂临。dài wǒ zhōng kē yù,tóng jūn bǎ bì lín。
泥涂无去马,夏木有来禽。ní tú wú qù mǎ,xià mù yǒu lái qín。

宿深明阁二首

陈师道

窈窕深明阁,晴寒是去年。yǎo tiǎo shēn míng gé,qíng hán shì qù nián。
老将灾疾至,人与岁时迁。lǎo jiāng zāi jí zhì,rén yǔ suì shí qiān。
默坐元如在,孤灯共不眠。mò zuò yuán rú zài,gū dēng gòng bù mián。
暮年身万里,赖有故人怜。mù nián shēn wàn lǐ,lài yǒu gù rén lián。