古诗词

题明发高轩过图

陈师道

滕王蛱蝶江都马,一纸千金不当价。téng wáng jiá dié jiāng dōu mǎ,yī zhǐ qiān jīn bù dāng jià。
异才天纵非力能,画工不是甘为下。yì cái tiān zòng fēi lì néng,huà gōng bù shì gān wèi xià。
今代风流数大年,含毫落笔开山川。jīn dài fēng liú shù dà nián,hán háo luò bǐ kāi shān chuān。
忽忘朽老压尘底,却怪凫鸿堕目前。hū wàng xiǔ lǎo yā chén dǐ,què guài fú hóng duò mù qián。
尔来八二复秀出,万里河山才咫尺。ěr lái bā èr fù xiù chū,wàn lǐ hé shān cái zhǐ chǐ。
眼边安得有突兀,复似天地初开辟。yǎn biān ān dé yǒu tū wù,fù shì tiān dì chū kāi pì。
明窗写出高轩过,便逐愈湜闻吟哦。míng chuāng xiě chū gāo xuān guò,biàn zhú yù shí wén yín ó。
晚知书画真有益,却悔岁月来无多。wǎn zhī shū huà zhēn yǒu yì,què huǐ suì yuè lái wú duō。
官禁修严断过访,时于僻寺逢税鞅。guān jìn xiū yán duàn guò fǎng,shí yú pì sì féng shuì yāng。
秀润如行琮璧间,清明似引星辰上。xiù rùn rú xíng cóng bì jiān,qīng míng shì yǐn xīng chén shàng。
忧悲愉怢百不平,河擘太华东南倾。yōu bēi yú tū bǎi bù píng,hé bāi tài huá dōng nán qīng。
平生秀句寰区满,拾掇馀弃成丹青。píng shēng xiù jù huán qū mǎn,shí duō yú qì chéng dān qīng。
平湖远岭开精神,斗觉文字生清新。píng hú yuǎn lǐng kāi jīng shén,dòu jué wén zì shēng qīng xīn。
未许二豪今角立,要知旁有卫夫人。wèi xǔ èr háo jīn jiǎo lì,yào zhī páng yǒu wèi fū rén。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

放歌行

陈师道

当年不嫁惜娉婷,拔白施朱作后生。dāng nián bù jià xī pīng tíng,bá bái shī zhū zuò hòu shēng。
说与旁人须早计,随宜梳洗莫倾城。shuō yǔ páng rén xū zǎo jì,suí yí shū xǐ mò qīng chéng。

戏元弼

陈师道

浊泾清渭不同源,世好因循到子孙。zhuó jīng qīng wèi bù tóng yuán,shì hǎo yīn xún dào zi sūn。
只待白头能潦倒,不虞青眼已澜翻。zhǐ dài bái tóu néng lǎo dào,bù yú qīng yǎn yǐ lán fān。

戏元弼

陈师道

山头落日著窗明,花里来禽起笑声。shān tóu luò rì zhù chuāng míng,huā lǐ lái qín qǐ xiào shēng。
岂有诗成须白傅,独于酒可置公荣。qǐ yǒu shī chéng xū bái fù,dú yú jiǔ kě zhì gōng róng。

戏元弼

陈师道

翩翩别去七经年,特特归来两浩然。piān piān bié qù qī jīng nián,tè tè guī lái liǎng hào rán。
东道有时推谢令,后堂无地著彭宣。dōng dào yǒu shí tuī xiè lìng,hòu táng wú dì zhù péng xuān。

戏元弼

陈师道

车驰卒奔风雨过,白发故人馀一个。chē chí zú bēn fēng yǔ guò,bái fā gù rén yú yī gè。
幸是元无左阿君,何须不著陈惊坐。xìng shì yuán wú zuǒ ā jūn,hé xū bù zhù chén jīng zuò。

送仁山主

陈师道

未仕宁论马少游,虚名非复韩潮州。wèi shì níng lùn mǎ shǎo yóu,xū míng fēi fù hán cháo zhōu。
祖师若问西来信,为说苍头与白头。zǔ shī ruò wèn xī lái xìn,wèi shuō cāng tóu yǔ bái tóu。

西郊二首

陈师道

红绿相催春事阑,可能无意待人看。hóng lǜ xiāng cuī chūn shì lán,kě néng wú yì dài rén kàn。
不因送客那能出,衰病经年一据鞍。bù yīn sòng kè nà néng chū,shuāi bìng jīng nián yī jù ān。

西郊二首

陈师道

攒眉敛目抵风沙,暗度城西十里花。zǎn méi liǎn mù dǐ fēng shā,àn dù chéng xī shí lǐ huā。
历肆侧听长短句,缘溪斜著两三家。lì sì cè tīng zhǎng duǎn jù,yuán xī xié zhù liǎng sān jiā。

城南夜归寄赵大夫

陈师道

书生作意一斑足,杜陵据鞍两眼寒。shū shēng zuò yì yī bān zú,dù líng jù ān liǎng yǎn hán。
风雨唤人归去好,免教街吏报平安。fēng yǔ huàn rén guī qù hǎo,miǎn jiào jiē lì bào píng ān。

席上劝客酒

陈师道

稍开襟抱使心宽,大放酒肠须盏乾。shāo kāi jīn bào shǐ xīn kuān,dà fàng jiǔ cháng xū zhǎn qián。
珠帘十里城南道,肯作当年小杜看。zhū lián shí lǐ chéng nán dào,kěn zuò dāng nián xiǎo dù kàn。

戏寇君二首

陈师道

杜老秋来眼更寒,蹇驴无复逐金鞍。dù lǎo qiū lái yǎn gèng hán,jiǎn lǘ wú fù zhú jīn ān。
南邻却有新歌舞,借与诗人一面看。nán lín què yǒu xīn gē wǔ,jiè yǔ shī rén yī miàn kàn。

戏寇君二首

陈师道

南邻歌舞隔墙听,想对朝窗晕倒青。nán lín gē wǔ gé qiáng tīng,xiǎng duì cháo chuāng yūn dào qīng。
莫望唤人看娜袅,只凭幽梦寄丁宁。mò wàng huàn rén kàn nà niǎo,zhǐ píng yōu mèng jì dīng níng。

绝句四首

陈师道

秋床归卧不缘愁,病与衰谋作老仇。qiū chuáng guī wò bù yuán chóu,bìng yǔ shuāi móu zuò lǎo chóu。
数树直青能尔瘦,一轩残照为谁留。shù shù zhí qīng néng ěr shòu,yī xuān cán zhào wèi shuí liú。

绝句四首

陈师道

芒鞋竹杖最关身,散发披衣不待人。máng xié zhú zhàng zuì guān shēn,sàn fā pī yī bù dài rén。
三两作邻堪共活,五千插架未为贫。sān liǎng zuò lín kān gòng huó,wǔ qiān chā jià wèi wèi pín。

绝句四首

陈师道

昏昏嗜睡元非病,续续题诗不耐闲。hūn hūn shì shuì yuán fēi bìng,xù xù tí shī bù nài xián。
作意买山还得笑,多方拔白却成斑。zuò yì mǎi shān hái dé xiào,duō fāng bá bái què chéng bān。