古诗词

题明发高轩过图

陈师道

滕王蛱蝶江都马,一纸千金不当价。téng wáng jiá dié jiāng dōu mǎ,yī zhǐ qiān jīn bù dāng jià。
异才天纵非力能,画工不是甘为下。yì cái tiān zòng fēi lì néng,huà gōng bù shì gān wèi xià。
今代风流数大年,含毫落笔开山川。jīn dài fēng liú shù dà nián,hán háo luò bǐ kāi shān chuān。
忽忘朽老压尘底,却怪凫鸿堕目前。hū wàng xiǔ lǎo yā chén dǐ,què guài fú hóng duò mù qián。
尔来八二复秀出,万里河山才咫尺。ěr lái bā èr fù xiù chū,wàn lǐ hé shān cái zhǐ chǐ。
眼边安得有突兀,复似天地初开辟。yǎn biān ān dé yǒu tū wù,fù shì tiān dì chū kāi pì。
明窗写出高轩过,便逐愈湜闻吟哦。míng chuāng xiě chū gāo xuān guò,biàn zhú yù shí wén yín ó。
晚知书画真有益,却悔岁月来无多。wǎn zhī shū huà zhēn yǒu yì,què huǐ suì yuè lái wú duō。
官禁修严断过访,时于僻寺逢税鞅。guān jìn xiū yán duàn guò fǎng,shí yú pì sì féng shuì yāng。
秀润如行琮璧间,清明似引星辰上。xiù rùn rú xíng cóng bì jiān,qīng míng shì yǐn xīng chén shàng。
忧悲愉怢百不平,河擘太华东南倾。yōu bēi yú tū bǎi bù píng,hé bāi tài huá dōng nán qīng。
平生秀句寰区满,拾掇馀弃成丹青。píng shēng xiù jù huán qū mǎn,shí duō yú qì chéng dān qīng。
平湖远岭开精神,斗觉文字生清新。píng hú yuǎn lǐng kāi jīng shén,dòu jué wén zì shēng qīng xīn。
未许二豪今角立,要知旁有卫夫人。wèi xǔ èr háo jīn jiǎo lì,yào zhī páng yǒu wèi fū rén。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

宿深明阁二首

陈师道

缥缈金华伯,人间第一人。piāo miǎo jīn huá bó,rén jiān dì yī rén。
剧谈连昼夜,应俗费精神。jù tán lián zhòu yè,yīng sú fèi jīng shén。
时要平安报,反愁消息真。shí yào píng ān bào,fǎn chóu xiāo xī zhēn。
墙根霜下草,又作一番新。qiáng gēn shuāng xià cǎo,yòu zuò yī fān xīn。

除夜

陈师道

七十已强半,所馀能几何。qī shí yǐ qiáng bàn,suǒ yú néng jǐ hé。
悬知暮景促,更觉后生多。xuán zhī mù jǐng cù,gèng jué hòu shēng duō。
遁世名为累,留年睡作魔。dùn shì míng wèi lèi,liú nián shuì zuò mó。
西归端著便,老子不婆娑。xī guī duān zhù biàn,lǎo zi bù pó suō。

别宝讲主

陈师道

此地相逢晚,他方有胜缘。cǐ dì xiāng féng wǎn,tā fāng yǒu shèng yuán。
咒功先服猛,戒力得扶颠。zhòu gōng xiān fú měng,jiè lì dé fú diān。
暂息三支论,重参二老禅。zàn xī sān zhī lùn,zhòng cān èr lǎo chán。
夜床鞋脚别,何日著行缠。yè chuáng xié jiǎo bié,hé rì zhù xíng chán。

老柏三首

陈师道

庭柏无生意,摧残二十秋。tíng bǎi wú shēng yì,cuī cán èr shí qiū。
稍沾杯水润,已与岁寒谋。shāo zhān bēi shuǐ rùn,yǐ yǔ suì hán móu。
黄里青青出,愁边稍稍瘳。huáng lǐ qīng qīng chū,chóu biān shāo shāo chōu。
会看笙鹤下,暮雀莫深投。huì kàn shēng hè xià,mù què mò shēn tóu。

老柏三首

陈师道

英姿带枯槁,劲节阙和柔。yīng zī dài kū gǎo,jìn jié quē hé róu。
物理有兴坏,人情成去留。wù lǐ yǒu xīng huài,rén qíng chéng qù liú。
稍看栖鸟集,聊待晚风秋。shāo kàn qī niǎo jí,liáo dài wǎn fēng qiū。
解道庭前柏,何曾识赵州。jiě dào tíng qián bǎi,hé céng shí zhào zhōu。

老柏三首

陈师道

岁月那能记,风霜亦饱经。suì yuè nà néng jì,fēng shuāng yì bǎo jīng。
槁乾仍故节,润泽出新青。gǎo qián réng gù jié,rùn zé chū xīn qīng。
色与江波共,声留静夜听。sè yǔ jiāng bō gòng,shēng liú jìng yè tīng。
辉辉垂重露,点点缀流萤。huī huī chuí zhòng lù,diǎn diǎn zhuì liú yíng。

次韵萤火

陈师道

年侵观物化,共被岁时催。nián qīn guān wù huà,gòng bèi suì shí cuī。
熠熠孤光动,翩翩度水来。yì yì gū guāng dòng,piān piān dù shuǐ lái。
稍能穿幔入,已复受风回。shāo néng chuān màn rù,yǐ fù shòu fēng huí。
投卷吾衰矣,微吟子壮哉。tóu juǎn wú shuāi yǐ,wēi yín zi zhuàng zāi。

次韵夏日江村

陈师道

漏屋檐生菌,临江树作门。lòu wū yán shēng jūn,lín jiāng shù zuò mén。
卷帘通燕子,织竹护鸡孙。juǎn lián tōng yàn zi,zhī zhú hù jī sūn。
向夕微凉进,相逢故意存。xiàng xī wēi liáng jìn,xiāng féng gù yì cún。
何当加我岁,从子问乾坤。hé dāng jiā wǒ suì,cóng zi wèn qián kūn。

次韵观月

陈师道

风云随落日,河汉欲回天。fēng yún suí luò rì,hé hàn yù huí tiān。
隔巷如千里,还家已再圆。gé xiàng rú qiān lǐ,hái jiā yǐ zài yuán。
帘疏分细细,江净共娟娟。lián shū fēn xì xì,jiāng jìng gòng juān juān。
他日吾何适,听诗说去年。tā rì wú hé shì,tīng shī shuō qù nián。

夏夜

陈师道

卧念张居士,逃名老石根。wò niàn zhāng jū shì,táo míng lǎo shí gēn。
学诗真得瘦,识字即空樽。xué shī zhēn dé shòu,shí zì jí kōng zūn。
鸣笛夜宜远,灯花晓更繁。míng dí yè yí yuǎn,dēng huā xiǎo gèng fán。
未须哀老子,也复守丘园。wèi xū āi lǎo zi,yě fù shǒu qiū yuán。

触目

陈师道

溪响饥鱼食,川明柱影斜。xī xiǎng jī yú shí,chuān míng zhù yǐng xié。
惊禽穿密竹,噪鹊立浮查。jīng qín chuān mì zhú,zào què lì fú chá。
谷暗山藏雨,林喧雀啅蛇。gǔ àn shān cáng yǔ,lín xuān què zhuó shé。
乡闾等行路,何向更为家。xiāng lǘ děng xíng lù,hé xiàng gèng wèi jiā。

送高推官

陈师道

先生钟旧德,大府冠群能。xiān shēng zhōng jiù dé,dà fǔ guān qún néng。
过手无难事,逢人有异称。guò shǒu wú nán shì,féng rén yǒu yì chēng。
荐贤馀一鹗,夙记契千灯。jiàn xián yú yī è,sù jì qì qiān dēng。
看挽秦梁缆,头头数不胜。kàn wǎn qín liáng lǎn,tóu tóu shù bù shèng。

陈师道

用直宁论世,名成不待官。yòng zhí níng lùn shì,míng chéng bù dài guān。
低枝缘我有,偃盖到谁看。dī zhī yuán wǒ yǒu,yǎn gài dào shuí kàn。
秀色有新故,英姿无暑寒。xiù sè yǒu xīn gù,yīng zī wú shǔ hán。
要为千岁计,岂虑万牛难。yào wèi qiān suì jì,qǐ lǜ wàn niú nán。

捕狼

陈师道

一狼将四子,二岭走千羊。yī láng jiāng sì zi,èr lǐng zǒu qiān yáng。
意得无前敌,时乖阙后防。yì dé wú qián dí,shí guāi quē hòu fáng。
宁知射生手,已发弩机张。níng zhī shè shēng shǒu,yǐ fā nǔ jī zhāng。
会使乌鸢饱,空令豺虎伤。huì shǐ wū yuān bǎo,kōng lìng chái hǔ shāng。

和元夜

陈师道

笳鼓喧灯市,车舆避火城。jiā gǔ xuān dēng shì,chē yú bì huǒ chéng。
彭黄争地胜,汴泗迫人清。péng huáng zhēng dì shèng,biàn sì pò rén qīng。
梅柳春犹浅,关山月自明。méi liǔ chūn yóu qiǎn,guān shān yuè zì míng。
赋诗随落笔,端复可怜生。fù shī suí luò bǐ,duān fù kě lián shēng。