古诗词

南康喜雪

陈宓

万里乾坤一玉山,新春都作腊前寒。wàn lǐ qián kūn yī yù shān,xīn chūn dōu zuò là qián hán。
满园柳眼未曾破,何处梅花如许残。mǎn yuán liǔ yǎn wèi céng pò,hé chù méi huā rú xǔ cán。
䔩䔩每惊穿屋至,疏疏偏称隔帘看。měi jīng chuān wū zhì,shū shū piān chēng gé lián kàn。
自惭老守无恩惠,空叹编氓出户难。zì cán lǎo shǒu wú ēn huì,kōng tàn biān máng chū hù nán。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

南剑鹿鸣

陈宓

嘉宾卅七燕公堂,吾道方亨值一阳。jiā bīn sà qī yàn gōng táng,wú dào fāng hēng zhí yī yáng。
学力早知深孔孟,乡风端可继陈杨。xué lì zǎo zhī shēn kǒng mèng,xiāng fēng duān kě jì chén yáng。
云霄九万朝天阙,礼乐三千染御香。yún xiāo jiǔ wàn cháo tiān quē,lǐ lè sān qiān rǎn yù xiāng。
老守尚能观盛事,春深时节喜如狂。lǎo shǒu shàng néng guān shèng shì,chūn shēn shí jié xǐ rú kuáng。

题野亭

陈宓

向晚风光分外新,野亭高处最撩人。xiàng wǎn fēng guāng fēn wài xīn,yě tíng gāo chù zuì liāo rén。
绸缪翠袖分还合,委曲寒波去转亲。chóu móu cuì xiù fēn hái hé,wěi qū hán bō qù zhuǎn qīn。
小艇时过明镜里,危栏独倚画图身。xiǎo tǐng shí guò míng jìng lǐ,wēi lán dú yǐ huà tú shēn。
公馀对此长怀愧,检点胸中未洗尘。gōng yú duì cǐ zhǎng huái kuì,jiǎn diǎn xiōng zhōng wèi xǐ chén。

次李弘斋韵送任宰

陈宓

近日延平创小斋,四方佳友为朋来。jìn rì yán píng chuàng xiǎo zhāi,sì fāng jiā yǒu wèi péng lái。
虽为书上究馀味,更要心中绝点埃。suī wèi shū shàng jiū yú wèi,gèng yào xīn zhōng jué diǎn āi。
健德千年期不已,高标万变讵能推。jiàn dé qiān nián qī bù yǐ,gāo biāo wàn biàn jù néng tuī。
直须义利途中办,宁使饥肠屡隐雷。zhí xū yì lì tú zhōng bàn,níng shǐ jī cháng lǚ yǐn léi。

次延平郡文学宴新进士韵

陈宓

文章千丈吐寒芒,更要新登孔氏堂。wén zhāng qiān zhàng tǔ hán máng,gèng yào xīn dēng kǒng shì táng。
讲学若能膻自至,致君端使凤来翔。jiǎng xué ruò néng shān zì zhì,zhì jūn duān shǐ fèng lái xiáng。
衍山剑水多奇产,赤箭丹砂讵可当。yǎn shān jiàn shuǐ duō qí chǎn,chì jiàn dān shā jù kě dāng。
自有名儒常辈出,莫将诗句诧钱郎。zì yǒu míng rú cháng bèi chū,mò jiāng shī jù chà qián láng。

和范茂才

陈宓

小小平栏容易攀,栏边杨柳又成班。xiǎo xiǎo píng lán róng yì pān,lán biān yáng liǔ yòu chéng bān。
是非荣辱不到地,南北东西都见山。shì fēi róng rǔ bù dào dì,nán běi dōng xī dōu jiàn shān。
但解心宽长有趣,不因境胜始能闲。dàn jiě xīn kuān zhǎng yǒu qù,bù yīn jìng shèng shǐ néng xián。
从今与子安心诀,外物由来总不关。cóng jīn yǔ zi ān xīn jué,wài wù yóu lái zǒng bù guān。

又次刘学录韵

陈宓

八月川原旱欲然,季秋连雨顿澄鲜。bā yuè chuān yuán hàn yù rán,jì qiū lián yǔ dùn chéng xiān。
明朝领客成无暇,七日登高不厌前。míng cháo lǐng kè chéng wú xiá,qī rì dēng gāo bù yàn qián。
菡萏扫除如暑净,芙蓉绰约作春妍。hàn dàn sǎo chú rú shǔ jìng,fú róng chuò yuē zuò chūn yán。
佳人得得同来看,萸菊年年却懒搴。jiā rén dé dé tóng lái kàn,yú jú nián nián què lǎn qiān。

简山行诸丈

陈宓

鲤湖仙去几何年,翠壁苍崖峻属天。lǐ hú xiān qù jǐ hé nián,cuì bì cāng yá jùn shǔ tiān。
愧我衰踪滞尘土,羡君逸足跨云烟。kuì wǒ shuāi zōng zhì chén tǔ,xiàn jūn yì zú kuà yún yān。
惊天姓字名濡隐,无地楼台旧相贤。jīng tiān xìng zì míng rú yǐn,wú dì lóu tái jiù xiāng xián。
莫道迹陈人已远,联镳到处草犹妍。mò dào jì chén rén yǐ yuǎn,lián biāo dào chù cǎo yóu yán。

次刘制干潜夫趣续谱韵

陈宓

浓阴尚想升平日,老干曾经五百年。nóng yīn shàng xiǎng shēng píng rì,lǎo gàn céng jīng wǔ bǎi nián。
商略正须凭众口,品题谁敢继先贤。shāng lüè zhèng xū píng zhòng kǒu,pǐn tí shuí gǎn jì xiān xián。
素团比玉清仍润,繁颗如星艳欲然。sù tuán bǐ yù qīng réng rùn,fán kē rú xīng yàn yù rán。
天予瑰奇资赋咏,况当诗思似流泉。tiān yǔ guī qí zī fù yǒng,kuàng dāng shī sī shì liú quán。

次方云台韵

陈宓

泉石膏肓世欲忘,扁舟更溯寿湖光。quán shí gāo huāng shì yù wàng,biǎn zhōu gèng sù shòu hú guāng。
也知他日持荷橐,不似闲时制芰裳。yě zhī tā rì chí hé tuó,bù shì xián shí zhì jì shang。
雨后尚馀新稻熟,风前偏觉荔枝香。yǔ hòu shàng yú xīn dào shú,fēng qián piān jué lì zhī xiāng。
人生有禄亲头白,万石何如宦本乡。rén shēng yǒu lù qīn tóu bái,wàn shí hé rú huàn běn xiāng。

与杨信斋

陈宓

半春积雨逗浓寒,陇亩都翻宿稿残。bàn chūn jī yǔ dòu nóng hán,lǒng mǔ dōu fān sù gǎo cán。
要得三秋□成熟,直须千里绝高乾。yào dé sān qiū chéng shú,zhí xū qiān lǐ jué gāo qián。
瘵疲悉振惭无力,租赋频蠲觉更难。zhài pí xī zhèn cán wú lì,zū fù pín juān jué gèng nán。
赖有诗人知中意,佳篇时遣鄙怀宽。lài yǒu shī rén zhī zhōng yì,jiā piān shí qiǎn bǐ huái kuān。

嘉定间赠丁寺丞

陈宓

故宫龙德尚如新,忍使衣冠拜虏尘。gù gōng lóng dé shàng rú xīn,rěn shǐ yī guān bài lǔ chén。
九世旧雠犹有憾,百年中国岂无人。jiǔ shì jiù chóu yóu yǒu hàn,bǎi nián zhōng guó qǐ wú rén。
金缯第一休教遣,伯侄从今莫强亲。jīn zēng dì yī xiū jiào qiǎn,bó zhí cóng jīn mò qiáng qīn。
天与此时那可共,堂堂虏使正精神。tiān yǔ cǐ shí nà kě gòng,táng táng lǔ shǐ zhèng jīng shén。

和刘制干潜夫

陈宓

制阃宣劳已再期,胸中方寸了无私。zhì kǔn xuān láo yǐ zài qī,xiōng zhōng fāng cùn le wú sī。
谁言今日平齐策,不似当年代蔡时。shuí yán jīn rì píng qí cè,bù shì dāng nián dài cài shí。
马上陈琳能草檄,幕中韩愈更长诗。mǎ shàng chén lín néng cǎo xí,mù zhōng hán yù gèng zhǎng shī。
休嫌衡岳官曹冷,文士何尝系职司。xiū xián héng yuè guān cáo lěng,wén shì hé cháng xì zhí sī。

和傅监仓南园游船

陈宓

小舟初具似渔家,一曲清溪便可夸。xiǎo zhōu chū jù shì yú jiā,yī qū qīng xī biàn kě kuā。
垂钓便能升跃鲤,归篙时复带栖鸦。chuí diào biàn néng shēng yuè lǐ,guī gāo shí fù dài qī yā。
园亭不扫心长静,水竹无多镜自华。yuán tíng bù sǎo xīn zhǎng jìng,shuǐ zhú wú duō jìng zì huá。
暇日傥来同笑语,书囊诗卷未应涯。xiá rì tǎng lái tóng xiào yǔ,shū náng shī juǎn wèi yīng yá。

题延平招演堂

陈宓

好山四绕作银屏,秀水忝流玉样青。hǎo shān sì rào zuò yín píng,xiù shuǐ tiǎn liú yù yàng qīng。
雨后龙精穿皦日,夜初渔火混疏星。yǔ hòu lóng jīng chuān jiǎo rì,yè chū yú huǒ hùn shū xīng。
踌躇直拟长来宅,取次都堪小结亭。chóu chú zhí nǐ zhǎng lái zhái,qǔ cì dōu kān xiǎo jié tíng。
谩酌三杯求一醉,终然心事独醒醒。mán zhuó sān bēi qiú yī zuì,zhōng rán xīn shì dú xǐng xǐng。

题西淙

陈宓

当年巨刃劈崖开,便拥双虬海上来。dāng nián jù rèn pī yá kāi,biàn yōng shuāng qiú hǎi shàng lái。
旧迹几年甘隐雾,新名一日怕惊雷。jiù jì jǐ nián gān yǐn wù,xīn míng yī rì pà jīng léi。
池边有地惟生茝,石上无泥更植梅。chí biān yǒu dì wéi shēng chǎi,shí shàng wú ní gèng zhí méi。
酷似庐山难忘处,卧龙白鹿勘书台。kù shì lú shān nán wàng chù,wò lóng bái lù kān shū tái。