古诗词

江瑶柱

陈宓

江上分来三寸瑶,殷勤海若道寒潮。jiāng shàng fēn lái sān cùn yáo,yīn qín hǎi ruò dào hán cháo。
尽将马甲深深锁,好把鸾刀款款挑。jǐn jiāng mǎ jiǎ shēn shēn suǒ,hǎo bǎ luán dāo kuǎn kuǎn tiāo。
榼酒怪来星不醉,杯羹元是雪难消。kē jiǔ guài lái xīng bù zuì,bēi gēng yuán shì xuě nán xiāo。
若将陈紫同时赏,饮罢身端在泬寥。ruò jiāng chén zǐ tóng shí shǎng,yǐn bà shēn duān zài jué liáo。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

得水苍佩

陈宓

被褐磊落怀,白日凝光采。bèi hè lěi luò huái,bái rì níng guāng cǎi。
初疑东君佩,掷地今犹在。chū yí dōng jūn pèi,zhì dì jīn yóu zài。
工倕巧得之,刻画探真宰。gōng chuí qiǎo dé zhī,kè huà tàn zhēn zǎi。
饥蛟出潜渊,怒势吁可骇。jī jiāo chū qián yuān,nù shì xū kě hài。
凭谁缚致斯,百勇不可解。píng shuí fù zhì sī,bǎi yǒng bù kě jiě。
常恐毫发间,捷出风云会。cháng kǒng háo fā jiān,jié chū fēng yún huì。
今我隐几看,咫尺临沧海。jīn wǒ yǐn jǐ kàn,zhǐ chǐ lín cāng hǎi。
平生冰雪心,至心无由改。píng shēng bīng xuě xīn,zhì xīn wú yóu gǎi。
情亲金石交,佩重韦弦戒。qíng qīn jīn shí jiāo,pèi zhòng wéi xián jiè。
持身有不如,顾諟能无愧。chí shēn yǒu bù rú,gù shì néng wú kuì。

得古杉

陈宓

刘坑有嘉木,根柯鍊青铜。liú kēng yǒu jiā mù,gēn kē liàn qīng tóng。
云是昔参天,森环梵王宫。yún shì xī cān tiān,sēn huán fàn wáng gōng。
陵谷欻迁改,风雷行地中。líng gǔ chuā qiān gǎi,fēng léi xíng dì zhōng。
于今五百载,渔父忽相逢。yú jīn wǔ bǎi zài,yú fù hū xiāng féng。
没渊直下觑,初惊睡骊龙。méi yuān zhí xià qù,chū jīng shuì lí lóng。
玩狎始一探,光怪万仞虹。wán xiá shǐ yī tàn,guāng guài wàn rèn hóng。
百夫共引绠,娄断如飞蓬。bǎi fū gòng yǐn gěng,lóu duàn rú fēi péng。
一出千寻底,昂然势摩穹。yī chū qiān xún dǐ,áng rán shì mó qióng。
伊谁扶大厦,此具信足充。yī shuí fú dà shà,cǐ jù xìn zú chōng。
拟用作津梁,阻滞断可通。nǐ yòng zuò jīn liáng,zǔ zhì duàn kě tōng。
斧斤一暂试,芬芳四随风。fǔ jīn yī zàn shì,fēn fāng sì suí fēng。
胡为久沈郁,反羡爨下桐。hú wèi jiǔ shěn yù,fǎn xiàn cuàn xià tóng。
显晦已千载,有如初植同。xiǎn huì yǐ qiān zài,yǒu rú chū zhí tóng。
大哉一元气,运用无时穷。dà zāi yī yuán qì,yùn yòng wú shí qióng。
寿此不朽物,会与齐其终。shòu cǐ bù xiǔ wù,huì yǔ qí qí zhōng。

谢长溪张兄惠其先世所得吴氏研屏

陈宓

蜀产有奇石,仙人对松鹤。shǔ chǎn yǒu qí shí,xiān rén duì sōng hè。
文理自天成,玉质谢雕凿。wén lǐ zì tiān chéng,yù zhì xiè diāo záo。
化工岂眩巧,赋予无适莫。huà gōng qǐ xuàn qiǎo,fù yǔ wú shì mò。
孰谓人意殊,自作喜与愕。shú wèi rén yì shū,zì zuò xǐ yǔ è。
但当此坚正,俯仰无愧作。dàn dāng cǐ jiān zhèng,fǔ yǎng wú kuì zuò。

凤咮

陈宓

千年寒潭底,饱孕精钢秀。qiān nián hán tán dǐ,bǎo yùn jīng gāng xiù。
何人出黝玉,手触气如馏。hé rén chū yǒu yù,shǒu chù qì rú liú。
健笔举龙文,清音鸣凤咮。jiàn bǐ jǔ lóng wén,qīng yīn míng fèng zhòu。
坐使端歙产,瞠乎仞溪后。zuò shǐ duān shè chǎn,chēng hū rèn xī hòu。

道间驰荔

陈宓

六月炎天下丹子,带露凌风日千里。liù yuè yán tiān xià dān zi,dài lù líng fēng rì qiān lǐ。
吾皇慈俭却献来,六宫不袭唐朝事。wú huáng cí jiǎn què xiàn lái,liù gōng bù xí táng cháo shì。
王公厌饫远域珍,岂识宵驰常暍死。wáng gōng yàn yù yuǎn yù zhēn,qǐ shí xiāo chí cháng yē sǐ。
郡侯何用苦区区,暑气隆时劳送似。jùn hóu hé yòng kǔ qū qū,shǔ qì lóng shí láo sòng shì。
色香俱坏仅存名,鸟飞不到人何胜。sè xiāng jù huài jǐn cún míng,niǎo fēi bù dào rén hé shèng。
登盘乍试犹嫌味,颗颗谁知血汗成。dēng pán zhà shì yóu xián wèi,kē kē shuí zhī xuè hàn chéng。

春盘

陈宓

清晨采撷南山麓,金刀细细裁青縠。qīng chén cǎi xié nán shān lù,jīn dāo xì xì cái qīng hú。
素盘恰办饥雷鸣,饱觉春阳满枯腹。sù pán qià bàn jī léi míng,bǎo jué chūn yáng mǎn kū fù。
我生头颔非虎燕,未许哜胾薄野䔩。wǒ shēng tóu hàn fēi hǔ yàn,wèi xǔ jì zì báo yě。
从今葱韭艺一区,便可朝餐食无肉。cóng jīn cōng jiǔ yì yī qū,biàn kě cháo cān shí wú ròu。
君不见宝马雕鞍纨绔儿,匏壶之体充甘肥。jūn bù jiàn bǎo mǎ diāo ān wán kù ér,páo hú zhī tǐ chōng gān féi。
一生饱死同蝤蛴,夷齐至今民称之。yī shēng bǎo sǐ tóng qiú qí,yí qí zhì jīn mín chēng zhī。

谢建阳宰刘潜夫寄酒

陈宓

建阳则有王,桐城则有孟。jiàn yáng zé yǒu wáng,tóng chéng zé yǒu mèng。
王酝清而淳,孟盎和而劲。wáng yùn qīng ér chún,mèng àng hé ér jìn。
一酌适我情,再酌养我性。yī zhuó shì wǒ qíng,zài zhuó yǎng wǒ xìng。
充腹皆阳和,阴慝不得并。chōng fù jiē yáng hé,yīn tè bù dé bìng。
或隔千里遥,或馀百里径。huò gé qiān lǐ yáo,huò yú bǎi lǐ jìng。
水陆有远近,非好遂无胫。shuǐ lù yǒu yuǎn jìn,fēi hǎo suì wú jìng。
苟不遇益友,吾瓶讵能罄。gǒu bù yù yì yǒu,wú píng jù néng qìng。

赠寒谷道人

陈宓

我昔过君门,心闲懒问君。wǒ xī guò jūn mén,xīn xián lǎn wèn jūn。
君今来深谷,无心似孤云。jūn jīn lái shēn gǔ,wú xīn shì gū yún。
淋浪身上衣,磊落袖中文。lín làng shēn shàng yī,lěi luò xiù zhōng wén。
相违复相别,去宿白鸥群。xiāng wéi fù xiāng bié,qù sù bái ōu qún。

白山茶杂花

陈宓

奇葩冬后蕊,羞涩见东风。qí pā dōng hòu ruǐ,xiū sè jiàn dōng fēng。
不变冰霜操,从他百卉红。bù biàn bīng shuāng cāo,cóng tā bǎi huì hóng。
芍药包红锦,橘花烂明珠。sháo yào bāo hóng jǐn,jú huā làn míng zhū。
不复忆海棠,飘零烟雨中。bù fù yì hǎi táng,piāo líng yān yǔ zhōng。

题延平李氏宅

陈宓

延平李氏庐,仙翁扁盘谷。yán píng lǐ shì lú,xiān wēng biǎn pán gǔ。
虚堂纳水石,兰萱和修竹。xū táng nà shuǐ shí,lán xuān hé xiū zhú。
距城才咫尺,作吏愧真俗。jù chéng cái zhǐ chǐ,zuò lì kuì zhēn sú。
年馀始一到,赖有客如玉。nián yú shǐ yī dào,lài yǒu kè rú yù。

谢无碍菖蒲

陈宓

荣枯无异态,幽寂得长生。róng kū wú yì tài,yōu jì dé zhǎng shēng。
只待天河水,犹嫌玉井冰。zhǐ dài tiān hé shuǐ,yóu xián yù jǐng bīng。
松筠差少事,兰郁已多情。sōng yún chà shǎo shì,lán yù yǐ duō qíng。
独爱禅窗寒,客时几独凭。dú ài chán chuāng hán,kè shí jǐ dú píng。

丁巳调选

陈宓

人生四十方强仕,一调十年能几回。rén shēng sì shí fāng qiáng shì,yī diào shí nián néng jǐ huí。
蝉冕未加头蚤累,诗成水上见风行。chán miǎn wèi jiā tóu zǎo lèi,shī chéng shuǐ shàng jiàn fēng xíng。
笔端万类因陵暴,世态浮云任变更。bǐ duān wàn lèi yīn líng bào,shì tài fú yún rèn biàn gèng。
且尽花前一樽酒,何须身后五言声。qiě jǐn huā qián yī zūn jiǔ,hé xū shēn hòu wǔ yán shēng。

与刘学录

陈宓

年来幸得奉仙翁,开口良辰一笑同。nián lái xìng dé fèng xiān wēng,kāi kǒu liáng chén yī xiào tóng。
节物催人双鬓水,人生何必慕登瀛。jié wù cuī rén shuāng bìn shuǐ,rén shēng hé bì mù dēng yíng。
三方翠巘天同色,四面黄云掌样平。sān fāng cuì yǎn tiān tóng sè,sì miàn huáng yún zhǎng yàng píng。
更着回还如蒂白,殷红时暂惬秋容。gèng zhe huí hái rú dì bái,yīn hóng shí zàn qiè qiū róng。

忆饮井

陈宓

一泓渴济万夫焦,去作沧溟蚤暮潮。yī hóng kě jì wàn fū jiāo,qù zuò cāng míng zǎo mù cháo。
我欲结亭观远景,距城七里不为遥。wǒ yù jié tíng guān yuǎn jǐng,jù chéng qī lǐ bù wèi yáo。
疏泉凿石作洼池,乱石堆中竹最宜。shū quán záo shí zuò wā chí,luàn shí duī zhōng zhú zuì yí。
风动琅玕和玉佩,个中律吕少人知。fēng dòng láng gān hé yù pèi,gè zhōng lǜ lǚ shǎo rén zhī。

偶题

陈宓

三麾一节已难堪,更蒙天恩馆职忝。sān huī yī jié yǐ nán kān,gèng méng tiān ēn guǎn zhí tiǎn。
居士本来还旧服,丛祠犹复戴华簪。jū shì běn lái hái jiù fú,cóng cí yóu fù dài huá zān。
身微国效将安用,家窃官供只自惭。shēn wēi guó xiào jiāng ān yòng,jiā qiè guān gōng zhǐ zì cán。
料得清时耕?亩,未应朝夕缺瓶甔。liào dé qīng shí gēng mǔ,wèi yīng cháo xī quē píng dān。