古诗词

南园荔子熟名曰魏紫盖是陈家紫种以先公赐封大名地冠之

陈宓

先世栽来四十年,南园魏紫始名传。xiān shì zāi lái sì shí nián,nán yuán wèi zǐ shǐ míng chuán。
丁香乍翠兰芬烈,龙脑初开玉色鲜。dīng xiāng zhà cuì lán fēn liè,lóng nǎo chū kāi yù sè xiān。
可踵蔡家名翰苑,谁夸乌石擅山前。kě zhǒng cài jiā míng hàn yuàn,shuí kuā wū shí shàn shān qián。
追思往事浑如昨,食罢无言意惘然。zhuī sī wǎng shì hún rú zuó,shí bà wú yán yì wǎng rán。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

和赵仲白

陈宓

寤寐曹刘不解忘,双眸烱烱月中霜。wù mèi cáo liú bù jiě wàng,shuāng móu jiǒng jiǒng yuè zhōng shuāng。
高吟出轴茧丝富,雅思萦春柳絮香。gāo yín chū zhóu jiǎn sī fù,yǎ sī yíng chūn liǔ xù xiāng。
后进推排唯我拙,前人准拟觉君长。hòu jìn tuī pái wéi wǒ zhuō,qián rén zhǔn nǐ jué jūn zhǎng。
只今天下多名士,深谢新篇掷夜光。zhǐ jīn tiān xià duō míng shì,shēn xiè xīn piān zhì yè guāng。

贺权郡雨应祷

陈宓

衡山开霁雨回风,正直心期自感通。héng shān kāi jì yǔ huí fēng,zhèng zhí xīn qī zì gǎn tōng。
顿使沾濡千里足,都由精白寸诚中。dùn shǐ zhān rú qiān lǐ zú,dōu yóu jīng bái cùn chéng zhōng。
谁知忧国丹心在,不与农夫喜色同。shuí zhī yōu guó dān xīn zài,bù yǔ nóng fū xǐ sè tóng。
四海正须膏泽润,岂容别驾最民功。sì hǎi zhèng xū gāo zé rùn,qǐ róng bié jià zuì mín gōng。

十六至十九日雨未已

陈宓

一夜蛟龙怒虎炰,卧听檐溜不分交。yī yè jiāo lóng nù hǔ páo,wò tīng yán liū bù fēn jiāo。
拍天溪浦迷西极,万里耕耘尽乐郊。pāi tiān xī pǔ mí xī jí,wàn lǐ gēng yún jǐn lè jiāo。
蛙黾无舟乘野外,寒鸦不笠待林梢。wā mǐn wú zhōu chéng yě wài,hán yā bù lì dài lín shāo。
要看杲杲东方白,鱼自清波燕自巢。yào kàn gǎo gǎo dōng fāng bái,yú zì qīng bō yàn zì cháo。

上潘舍人

陈宓

经行造次有新诗,吞吐珠玑不自奇。jīng xíng zào cì yǒu xīn shī,tūn tǔ zhū jī bù zì qí。
寸管久期窥变豹,深丛今幸见孤罴。cùn guǎn jiǔ qī kuī biàn bào,shēn cóng jīn xìng jiàn gū pí。
高情陶谢犹能及,圣处阴何讵得知。gāo qíng táo xiè yóu néng jí,shèng chù yīn hé jù dé zhī。
乞与金丹换凡骨,飞遨只恐乏仙姿。qǐ yǔ jīn dān huàn fán gǔ,fēi áo zhǐ kǒng fá xiān zī。

上潘舍人

陈宓

浙水人如大雅诗,唯君出句最能奇。zhè shuǐ rén rú dà yǎ shī,wéi jūn chū jù zuì néng qí。
腾声直欲骖鸾鹤,赤子犹思缚虎罴。téng shēng zhí yù cān luán hè,chì zi yóu sī fù hǔ pí。
览卷几年如旧识,忘年今日辱新知。lǎn juǎn jǐ nián rú jiù shí,wàng nián jīn rì rǔ xīn zhī。
漳滨尚许陪尊俎,想像梅花是玉姿。zhāng bīn shàng xǔ péi zūn zǔ,xiǎng xiàng méi huā shì yù zī。

三贤堂和柯东海

陈宓

先后勋名百岁周,同堂耿耿夜光寒。xiān hòu xūn míng bǎi suì zhōu,tóng táng gěng gěng yè guāng hán。
片言已夺丹辽气,万世犹闻四谏官。piàn yán yǐ duó dān liáo qì,wàn shì yóu wén sì jiàn guān。
殄虏机筹馀胆壮,佐时忠亮更胸蟠。tiǎn lǔ jī chóu yú dǎn zhuàng,zuǒ shí zhōng liàng gèng xiōng pán。
不因品藻公舆论,得与前贤一样看。bù yīn pǐn zǎo gōng yú lùn,dé yǔ qián xián yī yàng kàn。

读先君新第落成诗有感因韵书示蒙孙

陈宓

信矣贤愚共一初,都缘勤怠遂殊居。xìn yǐ xián yú gòng yī chū,dōu yuán qín dài suì shū jū。
渊源有本天同健,潢潦无根夕易除。yuān yuán yǒu běn tiān tóng jiàn,huáng lǎo wú gēn xī yì chú。
何事不为尘所染,平生须有善堪书。hé shì bù wèi chén suǒ rǎn,píng shēng xū yǒu shàn kān shū。
要从陋巷甘勤苦,始得声名满观渠。yào cóng lòu xiàng gān qín kǔ,shǐ dé shēng míng mǎn guān qú。

读先君新第落成诗有感因韵书示蒙孙

陈宓

吾家清俭莫忘初,昔日儒酸白屋居。wú jiā qīng jiǎn mò wàng chū,xī rì rú suān bái wū jū。
世事直须防满溢,天公偏是喜乘除。shì shì zhí xū fáng mǎn yì,tiān gōng piān shì xǐ chéng chú。
看来负郭三千顷,不似传家一卷书。kàn lái fù guō sān qiān qǐng,bù shì chuán jiā yī juǎn shū。
谦损却能丰萃致,试观沧海受川渠。qiān sǔn què néng fēng cuì zhì,shì guān cāng hǎi shòu chuān qú。

谢东园主人惠蔡公草

陈宓

开轩但觉快心眸,百载云烟霭未收。kāi xuān dàn jué kuài xīn móu,bǎi zài yún yān ǎi wèi shōu。
谁谓昔人成迈往,每于遗墨见风流。shuí wèi xī rén chéng mài wǎng,měi yú yí mò jiàn fēng liú。
看中猛势骧龙虎,藏处寒光射斗牛。kàn zhōng měng shì xiāng lóng hǔ,cáng chù hán guāng shè dòu niú。
白璧一双犹莫报,受君此惠等山丘。bái bì yī shuāng yóu mò bào,shòu jūn cǐ huì děng shān qiū。

上王侯重

陈宓

史君救弊知原本,民赖浮屠产力宽。shǐ jūn jiù bì zhī yuán běn,mín lài fú tú chǎn lì kuān。
保障便为今日计,功名留与百年看。bǎo zhàng biàn wèi jīn rì jì,gōng míng liú yǔ bǎi nián kàn。
喜闻白纸租都放,不饮黄花酒亦欢。xǐ wén bái zhǐ zū dōu fàng,bù yǐn huáng huā jiǔ yì huān。
晨起有人相贺语,禅斋得稳占蒲团。chén qǐ yǒu rén xiāng hè yǔ,chán zhāi dé wěn zhàn pú tuán。

和方宗教鼓山韵

陈宓

胸次崔嵬绝点埃,山光玉色两佳哉。xiōng cì cuī wéi jué diǎn āi,shān guāng yù sè liǎng jiā zāi。
官闲却得身栖宿,岩迥惟闻鹤去来。guān xián què dé shēn qī sù,yán jiǒng wéi wén hè qù lái。
定处华鲸催石磬,眼前茗碗伴炉灰。dìng chù huá jīng cuī shí qìng,yǎn qián míng wǎn bàn lú huī。
高情一出樊笼外,逸驾飘飘未拟回。gāo qíng yī chū fán lóng wài,yì jià piāo piāo wèi nǐ huí。

和方宗教鼓山韵

陈宓

盖世功名不染埃,清时尝见赋康哉。gài shì gōng míng bù rǎn āi,qīng shí cháng jiàn fù kāng zāi。
灵源已作千年观,圣相仍曾一日来。líng yuán yǐ zuò qiān nián guān,shèng xiāng réng céng yī rì lái。
补练元功天上石,燮调和气琯中灰。bǔ liàn yuán gōng tiān shàng shí,xiè diào hé qì guǎn zhōng huī。
崖间尝有数行墨,留与游人抵暮回。yá jiān cháng yǒu shù xíng mò,liú yǔ yóu rén dǐ mù huí。

丙寅五月三日陪真秘字留校

陈宓

一时盛事擅南闽,惊世词宗幕府宾。yī shí shèng shì shàn nán mǐn,jīng shì cí zōng mù fǔ bīn。
今日恰同当日会,道山元是鼓山人。jīn rì qià tóng dāng rì huì,dào shān yuán shì gǔ shān rén。
两年君几封囊上,百里予方束带新。liǎng nián jūn jǐ fēng náng shàng,bǎi lǐ yǔ fāng shù dài xīn。
岐路不同俱自勉,何年重此拂坚珉。qí lù bù tóng jù zì miǎn,hé nián zhòng cǐ fú jiān mín。

重九日登道山亭柱间有陈休斋题词曰师相者先君也予既感时之用师而怀先君之去此已

陈宓

道山亭上看秋光,万里长安在夕阳。dào shān tíng shàng kàn qiū guāng,wàn lǐ zhǎng ān zài xī yáng。
数点难收周顗泪,一冠莫效孟嘉狂。shù diǎn nán shōu zhōu yǐ lèi,yī guān mò xiào mèng jiā kuáng。
浮岚尽作襟期爽,嫩蕊能令肺腑香。fú lán jǐn zuò jīn qī shuǎng,nèn ruǐ néng lìng fèi fǔ xiāng。
三十年前童稚日,不堪回首一凄凉。sān shí nián qián tóng zhì rì,bù kān huí shǒu yī qī liáng。

开禧丙寅春二十六日黄子功袭

陈宓

有道襟怀鬓不华,笑谭物物总春花。yǒu dào jīn huái bìn bù huá,xiào tán wù wù zǒng chūn huā。
挥毫要使钟张避,出句应知屈宋衙。huī háo yào shǐ zhōng zhāng bì,chū jù yīng zhī qū sòng yá。
今日相逢萍聚水,明朝各是客乘楂。jīn rì xiāng féng píng jù shuǐ,míng cháo gè shì kè chéng zhā。
坐中韶濩铿锵作,亦许狂吟杂俚哇。zuò zhōng sháo huò kēng qiāng zuò,yì xǔ kuáng yín zá lǐ wa。