古诗词

和喻景山

陈宓

一榻无尘便觉凉,半生场屋鬓将黄。yī tà wú chén biàn jué liáng,bàn shēng chǎng wū bìn jiāng huáng。
而今已办还山计,对卷烧香爱日长。ér jīn yǐ bàn hái shān jì,duì juǎn shāo xiāng ài rì zhǎng。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

送林知丞

陈宓

赣上贫民最可怜,唯凭令佐予安全。gàn shàng pín mín zuì kě lián,wéi píng lìng zuǒ yǔ ān quán。
正人况值为侯牧,抚字催科审后先。zhèng rén kuàng zhí wèi hóu mù,fǔ zì cuī kē shěn hòu xiān。

寿刘学录

陈宓

寿酒今年胜去年,彩衣膝下月宫仙。shòu jiǔ jīn nián shèng qù nián,cǎi yī xī xià yuè gōng xiān。
丈人自有长生诀,子午常朝玉帝前。zhàng rén zì yǒu zhǎng shēng jué,zi wǔ cháng cháo yù dì qián。

闻海阳侄讣

陈宓

近来不得海阳书,但见诸公论荐渠。jìn lái bù dé hǎi yáng shū,dàn jiàn zhū gōng lùn jiàn qú。
四十二年成夭阏,慈兄岂是泽无馀。sì shí èr nián chéng yāo è,cí xiōng qǐ shì zé wú yú。

挽傅仲斐生母李氏

陈宓

版舆当日到莆阳,盛事于今语未央。bǎn yú dāng rì dào pú yáng,shèng shì yú jīn yǔ wèi yāng。
教子延师如学校,挥金提路作康庄。jiào zi yán shī rú xué xiào,huī jīn tí lù zuò kāng zhuāng。

挽傅仲斐生母李氏

陈宓

已登椿柏七旬算,终锡花钗九树妆。yǐ dēng chūn bǎi qī xún suàn,zhōng xī huā chāi jiǔ shù zhuāng。
懿行在人今已矣,西风笳鼓助凄凉。yì xíng zài rén jīn yǐ yǐ,xī fēng jiā gǔ zhù qī liáng。

挽方漕

陈宓

使轺三度破胡尘,只为忠谋不为身。shǐ yáo sān dù pò hú chén,zhǐ wèi zhōng móu bù wèi shēn。
后辈金缯能不吝,却嗤木强是前人。hòu bèi jīn zēng néng bù lìn,què chī mù qiáng shì qián rén。

挽方漕

陈宓

半生与士共饥寒,百万浑将一掷看。bàn shēng yǔ shì gòng jī hán,bǎi wàn hún jiāng yī zhì kàn。
四十世官持簜节,活人无数奉亲欢。sì shí shì guān chí dàng jié,huó rén wú shù fèng qīn huān。

挽方漕

陈宓

淮南草木旧知名,胡骑应愁水偃成。huái nán cǎo mù jiù zhī míng,hú qí yīng chóu shuǐ yǎn chéng。
自是人豪长不死,如何肠断些歌声。zì shì rén háo zhǎng bù sǐ,rú hé cháng duàn xiē gē shēng。

诗一首

陈宓

蓝水秋来八九月,芒花山瘴一齐发。lán shuǐ qiū lái bā jiǔ yuè,máng huā shān zhàng yī qí fā。
时人信巫纸多烧,病不求医命自活。shí rén xìn wū zhǐ duō shāo,bìng bù qiú yī mìng zì huó。

和柯东海游安溪清水岩韵

陈宓

飞溜无时断,行云一日停。fēi liū wú shí duàn,xíng yún yī rì tíng。
半年嗟苦雨,三度扣禅扃。bàn nián jiē kǔ yǔ,sān dù kòu chán jiōng。
岩岫方从认,松篁恰得醒。yán xiù fāng cóng rèn,sōng huáng qià dé xǐng。
草花多掩敛,岸竹半伶俜。cǎo huā duō yǎn liǎn,àn zhú bàn líng pīng。
舟子应频唤,山农讶屡经。zhōu zi yīng pín huàn,shān nóng yà lǚ jīng。
溅衣黄土重,侵屦碧泉泠。jiàn yī huáng tǔ zhòng,qīn jù bì quán líng。
溪合高低白,林迷上下青。xī hé gāo dī bái,lín mí shàng xià qīng。
乍褰绵作障,重展玉为屏。zhà qiān mián zuò zhàng,zhòng zhǎn yù wèi píng。
古佛灵如在,微官德岂馨。gǔ fú líng rú zài,wēi guān dé qǐ xīn。
心悬炷香案,容肃换衣亭。xīn xuán zhù xiāng àn,róng sù huàn yī tíng。
晚照催归骑,清风惜暑棂。wǎn zhào cuī guī qí,qīng fēng xī shǔ líng。
凭高闲一顾,人世是浮萍。píng gāo xián yī gù,rén shì shì fú píng。

寿外舅龚通判

陈宓

毓秀方壶应半千,先春二日秩初筵。yù xiù fāng hú yīng bàn qiān,xiān chūn èr rì zhì chū yán。
澄陂万顷难同量,野鹤高标不计年。chéng bēi wàn qǐng nán tóng liàng,yě hè gāo biāo bù jì nián。
楚国洁清真有继,石君孝谨更光前。chǔ guó jié qīng zhēn yǒu jì,shí jūn xiào jǐn gèng guāng qián。
久期卓令三公秩,尚借陈蕃别驾贤。jiǔ qī zhuó lìng sān gōng zhì,shàng jiè chén fān bié jià xián。
纷若尽随春卉媚,恬然独与雪筠坚。fēn ruò jǐn suí chūn huì mèi,tián rán dú yǔ xuě yún jiān。
鄙人辱眷尤钦佩,拜寿裁诗佐玉船。bǐ rén rǔ juàn yóu qīn pèi,bài shòu cái shī zuǒ yù chuán。

庐山歌

陈宓

庐山清哉谁与俦兮,崭岩峭直跨番阳彭蠡而蹴九江。lú shān qīng zāi shuí yǔ chóu xī,zhǎn yán qiào zhí kuà fān yáng péng lí ér cù jiǔ jiāng。
长川幽窞亘古今而不息兮,雨激而风撞。zhǎng chuān yōu dàn gèn gǔ jīn ér bù xī xī,yǔ jī ér fēng zhuàng。
山深境寂人迹所希到兮,尽日仅一逢樵叟鹤发而眉厖。shān shēn jìng jì rén jì suǒ xī dào xī,jǐn rì jǐn yī féng qiáo sǒu hè fā ér méi páng。
路逶迤而险阻兮,越数千里之危谾。lù wēi yí ér xiǎn zǔ xī,yuè shù qiān lǐ zhī wēi hōng。
暑六月而不知兮,但觉鸣珂戛佩其下纷淙淙。shǔ liù yuè ér bù zhī xī,dàn jué míng kē jiá pèi qí xià fēn cóng cóng。
天隔车马之氛埃兮,独许策杖而逾矼。tiān gé chē mǎ zhī fēn āi xī,dú xǔ cè zhàng ér yú gāng。
宜幽人之履道兮,志精一而匪哤。yí yōu rén zhī lǚ dào xī,zhì jīng yī ér fěi máng。
草木坚劲而不凋兮,列云外之羽幢。cǎo mù jiān jìn ér bù diāo xī,liè yún wài zhī yǔ chuáng。
如凝之之洁白兮,媲兹山而为双。rú níng zhī zhī jié bái xī,pì zī shān ér wèi shuāng。
田多瘠而少腴兮,食不饱而体不痝。tián duō jí ér shǎo yú xī,shí bù bǎo ér tǐ bù máng。
青松为醪呼月为烛兮,洼尊瓢饮孰取乎琼卮而翠缸。qīng sōng wèi láo hū yuè wèi zhú xī,wā zūn piáo yǐn shú qǔ hū qióng zhī ér cuì gāng。
彼丛物欲以自蔽兮,莫为之凿通明之八窗。bǐ cóng wù yù yǐ zì bì xī,mò wèi zhī záo tōng míng zhī bā chuāng。
醉生梦死真蟪蛄兮,阅千万岁独有贞柏与圣玒。zuì shēng mèng sǐ zhēn huì gū xī,yuè qiān wàn suì dú yǒu zhēn bǎi yǔ shèng hóng。
苟能保此而不渝兮,又何有乎施邦。gǒu néng bǎo cǐ ér bù yú xī,yòu hé yǒu hū shī bāng。
一到令人不忘兮,长神醉而心降。yī dào lìng rén bù wàng xī,zhǎng shén zuì ér xīn jiàng。
写此诗以自娱兮,当万幅之图画而揭以千仞之杠。xiě cǐ shī yǐ zì yú xī,dāng wàn fú zhī tú huà ér jiē yǐ qiān rèn zhī gāng。

西湖歌

陈宓

夫君之游兮,嫣荷为之笑迎。fū jūn zhī yóu xī,yān hé wèi zhī xiào yíng。
夫君之归兮,白鹭为之致情。fū jūn zhī guī xī,bái lù wèi zhī zhì qíng。
嗟此湖几千百年兮,曷尝遇夫夫君之清。jiē cǐ hú jǐ qiān bǎi nián xī,hé cháng yù fū fū jūn zhī qīng。
人如玉兮水如镜,雨如珠兮山如屏,我为此歌兮不知谁为之声。rén rú yù xī shuǐ rú jìng,yǔ rú zhū xī shān rú píng,wǒ wèi cǐ gē xī bù zhī shuí wèi zhī shēng。
抑天籁之自鸣,抑性情之自生。yì tiān lài zhī zì míng,yì xìng qíng zhī zì shēng。
风卷其纸,陶然忘形。fēng juǎn qí zhǐ,táo rán wàng xíng。

读史偶题

陈宓

长孺濮阳人,十世士于卫。zhǎng rú pú yáng rén,shí shì shì yú wèi。
矫制发仓廪,河内被恩霈。jiǎo zhì fā cāng lǐn,hé nèi bèi ēn pèi。
辞令守东海,卧阁动经岁。cí lìng shǒu dōng hǎi,wò gé dòng jīng suì。
田鼢与卫青,未尝屈其贵。tián fén yǔ wèi qīng,wèi cháng qū qí guì。
张汤每遭骂,刀笔忝廷尉。zhāng tāng měi zāo mà,dāo bǐ tiǎn tíng wèi。
无知五百人,阑出实何罪。wú zhī wǔ bǎi rén,lán chū shí hé zuì。
犯颜为力谏,武帝不知愧。fàn yán wèi lì jiàn,wǔ dì bù zhī kuì。
十年死淮阳,不入禁闼内。shí nián sǐ huái yáng,bù rù jìn tà nèi。
呜呼社稷臣,傅爰岂其配。wū hū shè jì chén,fù yuán qǐ qí pèi。

偶题

陈宓

周党不受禄,严光不为公。zhōu dǎng bù shòu lù,yán guāng bù wèi gōng。
皆当建武圣,固守空山穷。jiē dāng jiàn wǔ shèng,gù shǒu kōng shān qióng。
丈夫各有志,未必不合中。zhàng fū gè yǒu zhì,wèi bì bù hé zhōng。
所以二百载,鸿基系清风。suǒ yǐ èr bǎi zài,hóng jī xì qīng fēng。
彼浅者若人,一羽重于躬。bǐ qiǎn zhě ruò rén,yī yǔ zhòng yú gōng。