古诗词

送真右史守泉

陈宓

昔人为太守,南物不入囊。xī rén wèi tài shǒu,nán wù bù rù náng。
亦有市文集,悔恨不能忘。yì yǒu shì wén jí,huǐ hèn bù néng wàng。
所以致平理,闾阎富而康。suǒ yǐ zhì píng lǐ,lǘ yán fù ér kāng。
泉民困赋役,脱身事舟航。quán mín kùn fù yì,tuō shēn shì zhōu háng。
绝域在何许,羁留动经霜。jué yù zài hé xǔ,jī liú dòng jīng shuāng。
南风不堪托,十发五飘扬。nán fēng bù kān tuō,shí fā wǔ piāo yáng。
过期不见归,妻子泣相望。guò qī bù jiàn guī,qī zi qì xiāng wàng。
所得知几何,旧债未及偿。suǒ dé zhī jǐ hé,jiù zhài wèi jí cháng。
公家既重征,忍痛如刳肠。gōng jiā jì zhòng zhēng,rěn tòng rú kū cháng。
况复吏不仁,低价尽取将。kuàng fù lì bù rén,dī jià jǐn qǔ jiāng。
民财本膏血,舶货尤可伤。mín cái běn gāo xuè,bó huò yóu kě shāng。
吾闻坡仙言,犁牛博沉香。wú wén pō xiān yán,lí niú bó chén xiāng。
燔牛以祈福,鬼神尚弗享。fán niú yǐ qí fú,guǐ shén shàng fú xiǎng。
安可以人命,缄封寿侯王。ān kě yǐ rén mìng,jiān fēng shòu hóu wáng。
上天不可欺,厥咎必有当。shàng tiān bù kě qī,jué jiù bì yǒu dāng。
近年有贤守,永嘉詹事王。jìn nián yǒu xián shǒu,yǒng jiā zhān shì wáng。
不买一钱物,至今垂耿光。bù mǎi yī qián wù,zhì jīn chuí gěng guāng。
后来岂无继,落落难为常。hòu lái qǐ wú jì,luò luò nán wèi cháng。
只今逢右史,真节动八方。zhǐ jīn féng yòu shǐ,zhēn jié dòng bā fāng。
江东百万户,水旱俱不荒。jiāng dōng bǎi wàn hù,shuǐ hàn jù bù huāng。
明时岂惮黩,实欲重淮阳。míng shí qǐ dàn dú,shí yù zhòng huái yáng。
舶使出名门,家传饶清芳。bó shǐ chū míng mén,jiā chuán ráo qīng fāng。
玉雪两相映,酷热变寒凉。yù xuě liǎng xiāng yìng,kù rè biàn hán liáng。
预听桐城谣,合浦珠还乡。yù tīng tóng chéng yáo,hé pǔ zhū hái xiāng。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

王主簿

陈宓

静坐思君秋日长,清波白鹭两茫茫。jìng zuò sī jūn qiū rì zhǎng,qīng bō bái lù liǎng máng máng。
定应嚼遍湘累菊,寄我新诗字字香。dìng yīng jué biàn xiāng lèi jú,jì wǒ xīn shī zì zì xiāng。

和王主簿

陈宓

水色岚光杳霭间,诗人得句意偏闲。shuǐ sè lán guāng yǎo ǎi jiān,shī rén dé jù yì piān xián。
我今收拾胸中去,归赋淮南大小山。wǒ jīn shōu shí xiōng zhōng qù,guī fù huái nán dà xiǎo shān。

和王主簿

陈宓

为问西来何处船,风餐霜宿更安眠。wèi wèn xī lái hé chù chuán,fēng cān shuāng sù gèng ān mián。
残灯一点明于月,只傍前洲白鹭边。cán dēng yī diǎn míng yú yuè,zhǐ bàng qián zhōu bái lù biān。

和王主簿

陈宓

朅来十日佳眠食,为爱溪山似客清。qiè lái shí rì jiā mián shí,wèi ài xī shān shì kè qīng。
我亦本无三宿恋,中年可奈故人情。wǒ yì běn wú sān sù liàn,zhōng nián kě nài gù rén qíng。

和王主簿

陈宓

世间真色知何物,肯把溪山换莫愁。shì jiān zhēn sè zhī hé wù,kěn bǎ xī shān huàn mò chóu。
拟具小舟乘月下,一尊相属漾寒流。nǐ jù xiǎo zhōu chéng yuè xià,yī zūn xiāng shǔ yàng hán liú。

赋梅堂闲吟

陈宓

天公久不试铅华,尽把清香付此花。tiān gōng jiǔ bù shì qiān huá,jǐn bǎ qīng xiāng fù cǐ huā。
白玉堂中春未动,等闲攀折野人家。bái yù táng zhōng chūn wèi dòng,děng xián pān zhé yě rén jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

只知风骨清于玉,敢把精神看作花。zhǐ zhī fēng gǔ qīng yú yù,gǎn bǎ jīng shén kàn zuò huā。
一阵异香明月下,定知来自玉皇家。yī zhèn yì xiāng míng yuè xià,dìng zhī lái zì yù huáng jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

世间何物最鲜华,摇落林中第一花。shì jiān hé wù zuì xiān huá,yáo luò lín zhōng dì yī huā。
作计莫输蜂蝶后,深房浅萼便为家。zuò jì mò shū fēng dié hòu,shēn fáng qiǎn è biàn wèi jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

谩自尘劳鬓欲华,故园空锁未开花。mán zì chén láo bìn yù huá,gù yuán kōng suǒ wèi kāi huā。
年年饱看春来去,输与西湖处士家。nián nián bǎo kàn chūn lái qù,shū yǔ xī hú chù shì jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

造物全将素作华,牡丹那得号真花。zào wù quán jiāng sù zuò huá,mǔ dān nà dé hào zhēn huā。
古来骚客知多少,貌得精神有几家。gǔ lái sāo kè zhī duō shǎo,mào dé jīng shén yǒu jǐ jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

穷冬天意似奢华,白璧明珠剩作花。qióng dōng tiān yì shì shē huá,bái bì míng zhū shèng zuò huā。
付与东风向何处,恩勤不为五侯家。fù yǔ dōng fēng xiàng hé chù,ēn qín bù wèi wǔ hóu jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

浓霜轻雪妒清华,暖日烘时只见花。nóng shuāng qīng xuě dù qīng huá,nuǎn rì hōng shí zhǐ jiàn huā。
天意似怜尘世界,故将茅舍换仙家。tiān yì shì lián chén shì jiè,gù jiāng máo shě huàn xiān jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

地宜冬暖早韶华,回首墙东李亦花。dì yí dōng nuǎn zǎo sháo huá,huí shǒu qiáng dōng lǐ yì huā。
毕竟晨妆自羞涩,岂堪位置寿阳家。bì jìng chén zhuāng zì xiū sè,qǐ kān wèi zhì shòu yáng jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

金掌何人吸露华,争如瓦盏泛霜花。jīn zhǎng hé rén xī lù huá,zhēng rú wǎ zhǎn fàn shuāng huā。
移床来傍花边坐,底用云岚顶上家。yí chuáng lái bàng huā biān zuò,dǐ yòng yún lán dǐng shàng jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

老觉无情恋物华,玉尘那复惜飞花。lǎo jué wú qíng liàn wù huá,yù chén nà fù xī fēi huā。
春风只在襟怀里,试问蓝溪吏隐家。chūn fēng zhǐ zài jīn huái lǐ,shì wèn lán xī lì yǐn jiā。