古诗词

送真右史守泉

陈宓

昔人为太守,南物不入囊。xī rén wèi tài shǒu,nán wù bù rù náng。
亦有市文集,悔恨不能忘。yì yǒu shì wén jí,huǐ hèn bù néng wàng。
所以致平理,闾阎富而康。suǒ yǐ zhì píng lǐ,lǘ yán fù ér kāng。
泉民困赋役,脱身事舟航。quán mín kùn fù yì,tuō shēn shì zhōu háng。
绝域在何许,羁留动经霜。jué yù zài hé xǔ,jī liú dòng jīng shuāng。
南风不堪托,十发五飘扬。nán fēng bù kān tuō,shí fā wǔ piāo yáng。
过期不见归,妻子泣相望。guò qī bù jiàn guī,qī zi qì xiāng wàng。
所得知几何,旧债未及偿。suǒ dé zhī jǐ hé,jiù zhài wèi jí cháng。
公家既重征,忍痛如刳肠。gōng jiā jì zhòng zhēng,rěn tòng rú kū cháng。
况复吏不仁,低价尽取将。kuàng fù lì bù rén,dī jià jǐn qǔ jiāng。
民财本膏血,舶货尤可伤。mín cái běn gāo xuè,bó huò yóu kě shāng。
吾闻坡仙言,犁牛博沉香。wú wén pō xiān yán,lí niú bó chén xiāng。
燔牛以祈福,鬼神尚弗享。fán niú yǐ qí fú,guǐ shén shàng fú xiǎng。
安可以人命,缄封寿侯王。ān kě yǐ rén mìng,jiān fēng shòu hóu wáng。
上天不可欺,厥咎必有当。shàng tiān bù kě qī,jué jiù bì yǒu dāng。
近年有贤守,永嘉詹事王。jìn nián yǒu xián shǒu,yǒng jiā zhān shì wáng。
不买一钱物,至今垂耿光。bù mǎi yī qián wù,zhì jīn chuí gěng guāng。
后来岂无继,落落难为常。hòu lái qǐ wú jì,luò luò nán wèi cháng。
只今逢右史,真节动八方。zhǐ jīn féng yòu shǐ,zhēn jié dòng bā fāng。
江东百万户,水旱俱不荒。jiāng dōng bǎi wàn hù,shuǐ hàn jù bù huāng。
明时岂惮黩,实欲重淮阳。míng shí qǐ dàn dú,shí yù zhòng huái yáng。
舶使出名门,家传饶清芳。bó shǐ chū míng mén,jiā chuán ráo qīng fāng。
玉雪两相映,酷热变寒凉。yù xuě liǎng xiāng yìng,kù rè biàn hán liáng。
预听桐城谣,合浦珠还乡。yù tīng tóng chéng yáo,hé pǔ zhū hái xiāng。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

南康食芡梨

陈宓

吴头楚尾将三载,芡觜梨腮又一秋。wú tóu chǔ wěi jiāng sān zài,qiàn zī lí sāi yòu yī qiū。
岂为鲈鱼觅归去,在家饮水百无忧。qǐ wèi lú yú mì guī qù,zài jiā yǐn shuǐ bǎi wú yōu。

陪潘王二丈池上

陈宓

薰风万盖拥轻红,长是相看六月中。xūn fēng wàn gài yōng qīng hóng,zhǎng shì xiāng kàn liù yuè zhōng。
忽有一花迎白露,定应来伴木芙容。hū yǒu yī huā yíng bái lù,dìng yīng lái bàn mù fú róng。

题湖

陈宓

柯翰由来元气同,要须壮岁似儿童。kē hàn yóu lái yuán qì tóng,yào xū zhuàng suì shì ér tóng。
君家友爱谁能比,一榻长如二月中。jūn jiā yǒu ài shuí néng bǐ,yī tà zhǎng rú èr yuè zhōng。

庐山爱莲堂观雨

陈宓

秀色真香先自清,更将轻雨出芳明。xiù sè zhēn xiāng xiān zì qīng,gèng jiāng qīng yǔ chū fāng míng。
萧萧打叶虽堪听,争似时时泻水声。xiāo xiāo dǎ yè suī kān tīng,zhēng shì shí shí xiè shuǐ shēng。

陪赵工部三峡白鹿之游有感而赋

陈宓

昔年相见尚儿童,今日同游鬓欲翁。xī nián xiāng jiàn shàng ér tóng,jīn rì tóng yóu bìn yù wēng。
佳处山川总如旧,见君如见紫阳公。jiā chù shān chuān zǒng rú jiù,jiàn jūn rú jiàn zǐ yáng gōng。

陪赵工部三峡白鹿之游有感而赋

陈宓

一涧萦纡与洞深,长年金石孔堂音。yī jiàn yíng yū yǔ dòng shēn,zhǎng nián jīn shí kǒng táng yīn。
此身无计巢云壑,归去蓬窗只此心。cǐ shēn wú jì cháo yún hè,guī qù péng chuāng zhǐ cǐ xīn。

山丹五本盛开

陈宓

今年丹荔逐南风,独有名花发旧丛。jīn nián dān lì zhú nán fēng,dú yǒu míng huā fā jiù cóng。
似恨庭前绛囊少,殷勤来献绣毬红。shì hèn tíng qián jiàng náng shǎo,yīn qín lái xiàn xiù qiú hóng。

山丹五本盛开

陈宓

簇簇丹葩巧作丛,开时两月受薰风。cù cù dān pā qiǎo zuò cóng,kāi shí liǎng yuè shòu xūn fēng。
北人见此应偷眼,未羡猩唇鹤顶红。běi rén jiàn cǐ yīng tōu yǎn,wèi xiàn xīng chún hè dǐng hóng。

谢何茂才

陈宓

雅思追期正始音,若将掷地定成金。yǎ sī zhuī qī zhèng shǐ yīn,ruò jiāng zhì dì dìng chéng jīn。
年来尘土双侵鬓,赖有清诗时一吟。nián lái chén tǔ shuāng qīn bìn,lài yǒu qīng shī shí yī yín。

谢何茂才

陈宓

红尘垂老得何郎,笔力骎骎到马杨。hóng chén chuí lǎo dé hé láng,bǐ lì qīn qīn dào mǎ yáng。
更拟他年求妙语,青山深趣为君藏。gèng nǐ tā nián qiú miào yǔ,qīng shān shēn qù wèi jūn cáng。

和郑知县游山韵

陈宓

至乐山行未易加,不应疾走便堪夸。zhì lè shān xíng wèi yì jiā,bù yīng jí zǒu biàn kān kuā。
清秋莫负重来约,世事从教似掀沙。qīng qiū mò fù zhòng lái yuē,shì shì cóng jiào shì xiān shā。

初到延平会四邑宰

陈宓

经岁旱荒仍疾疠,字民职业合何如。jīng suì hàn huāng réng jí lì,zì mín zhí yè hé hé rú。
去年欠负都蠲了,好把新租议减除。qù nián qiàn fù dōu juān le,hǎo bǎ xīn zū yì jiǎn chú。

初到延平会四邑宰

陈宓

郡县本来同一体,何须催赋属州家。jùn xiàn běn lái tóng yī tǐ,hé xū cuī fù shǔ zhōu jiā。
如今已许从民便,升斗须防颗粒加。rú jīn yǐ xǔ cóng mín biàn,shēng dòu xū fáng kē lì jiā。

初到延平会四邑宰

陈宓

是邦凋瘵古来无,只为从前有羡馀。shì bāng diāo zhài gǔ lái wú,zhǐ wèi cóng qián yǒu xiàn yú。
第一切须除此弊,庶几民力少能舒。dì yī qiè xū chú cǐ bì,shù jǐ mín lì shǎo néng shū。

题延平张相公庙

陈宓

想像孤忠尚凛然,古祠何止更千年。xiǎng xiàng gū zhōng shàng lǐn rán,gǔ cí hé zhǐ gèng qiān nián。
清标自是人难泯,不为区区一剑传。qīng biāo zì shì rén nán mǐn,bù wèi qū qū yī jiàn chuán。