古诗词

安溪送泉倅

陈宓

平生顺天命,渴饮与饥饭。píng shēng shùn tiān mìng,kě yǐn yǔ jī fàn。
不能便利趋,俯首榷商贩。bù néng biàn lì qū,fǔ shǒu què shāng fàn。
随群谒上官,言语但朴愿。suí qún yè shàng guān,yán yǔ dàn pǔ yuàn。
岂知事迎合,宛转若藤蔓。qǐ zhī shì yíng hé,wǎn zhuǎn ruò téng màn。
秉心实无它,世俗乃憎怨。bǐng xīn shí wú tā,shì sú nǎi zēng yuàn。
岂期筮仕初,邂逅适素愿。qǐ qī shì shì chū,xiè hòu shì sù yuàn。
明公行都来,郡政毕已逮。míng gōng xíng dōu lái,jùn zhèng bì yǐ dǎi。
不惟辱宽假,时亦蒙诱劝。bù wéi rǔ kuān jiǎ,shí yì méng yòu quàn。
王事有期程,后我念迟钝。wáng shì yǒu qī chéng,hòu wǒ niàn chí dùn。
公今趋天朝,尚我坐尘坌。gōng jīn qū tiān cháo,shàng wǒ zuò chén bèn。
感恩顾未报,送别益增恨。gǎn ēn gù wèi bào,sòng bié yì zēng hèn。
伟哉佐此邦,声名不前逊。wěi zāi zuǒ cǐ bāng,shēng míng bù qián xùn。
专城亦数月,蒙福数十万。zhuān chéng yì shù yuè,méng fú shù shí wàn。
清介持一律,冰玉不可溷。qīng jiè chí yī lǜ,bīng yù bù kě hùn。
从来士大夫,德劭才或困。cóng lái shì dà fū,dé shào cái huò kùn。
岂如明公贤,全美难悉论。qǐ rú míng gōng xián,quán měi nán xī lùn。
行看庙堂上,相先以名献。xíng kàn miào táng shàng,xiāng xiān yǐ míng xiàn。
斐然作诗歌,聊写意缱绻。fěi rán zuò shī gē,liáo xiě yì qiǎn quǎn。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

问梅

陈宓

眼前禁得一枝横,不用千林缀玉英。yǎn qián jìn dé yī zhī héng,bù yòng qiān lín zhuì yù yīng。
花谢花开浑不问,只将佳处付诗情。huā xiè huā kāi hún bù wèn,zhǐ jiāng jiā chù fù shī qíng。

丹桂

陈宓

自是仙家别样妆,风来疑解舞霓裳。zì shì xiān jiā bié yàng zhuāng,fēng lái yí jiě wǔ ní shang。
异香只许蟾宫采,不与秋光作伴黄。yì xiāng zhǐ xǔ chán gōng cǎi,bù yǔ qiū guāng zuò bàn huáng。

雨晴见山

陈宓

经旬不见嶙峋面,雨施云行到九州。jīng xún bù jiàn lín xún miàn,yǔ shī yún xíng dào jiǔ zhōu。
春政已成无一事,却扶红日翠峰头。chūn zhèng yǐ chéng wú yī shì,què fú hóng rì cuì fēng tóu。

偶题

陈宓

忿欲丧躯真狂死,孝忠致命胜偷生。fèn yù sàng qū zhēn kuáng sǐ,xiào zhōng zhì mìng shèng tōu shēng。
此心一片阳刚德,莫遣纤毫暂不明。cǐ xīn yī piàn yáng gāng dé,mò qiǎn xiān háo zàn bù míng。

山行

陈宓

禽声戛玉琤如堕,蝶翅新妆粉欲飞。qín shēng jiá yù chēng rú duò,dié chì xīn zhuāng fěn yù fēi。
山静物闲无一事,却嫌钓叟下鱼矶。shān jìng wù xián wú yī shì,què xián diào sǒu xià yú jī。

题妙寂寺

陈宓

老鹊呼檐人起早,华鲸催午日西迟。lǎo què hū yán rén qǐ zǎo,huá jīng cuī wǔ rì xī chí。
不因地迥稀尘事,那得冬阴似夏时。bù yīn dì jiǒng xī chén shì,nà dé dōng yīn shì xià shí。

游武夷

陈宓

冰溪凛凛九回曲,玉壁岩岩两面开。bīng xī lǐn lǐn jiǔ huí qū,yù bì yán yán liǎng miàn kāi。
舟逆急湍分寸上,奇峰细得看崔嵬。zhōu nì jí tuān fēn cùn shàng,qí fēng xì dé kàn cuī wéi。

游武夷

陈宓

几段飞桥著翠烟,云间有路想通天。jǐ duàn fēi qiáo zhù cuì yān,yún jiān yǒu lù xiǎng tōng tiān。
古来何事非陈迹,道是神仙不见仙。gǔ lái hé shì fēi chén jì,dào shì shén xiān bù jiàn xiān。

游武夷

陈宓

武夷山上生春茶,武夷溪水清见沙。wǔ yí shān shàng shēng chūn chá,wǔ yí xī shuǐ qīng jiàn shā。
含溪嚼茶坐盘石,怅惆欲趁西飞霞。hán xī jué chá zuò pán shí,chàng chóu yù chèn xī fēi xiá。

书怀

陈宓

书卷丛中偏得垂,园花开后却慵看。shū juǎn cóng zhōng piān dé chuí,yuán huā kāi hòu què yōng kàn。
嵬胸莫受一尘染,壮岁须腾万里翰。wéi xiōng mò shòu yī chén rǎn,zhuàng suì xū téng wàn lǐ hàn。

春暮

陈宓

春暮见花空有恨,病馀怯酒谩重温。chūn mù jiàn huā kōng yǒu hèn,bìng yú qiè jiǔ mán zhòng wēn。
紫骝踏尽垂杨影,可笑书生独掩门。zǐ liú tà jǐn chuí yáng yǐng,kě xiào shū shēng dú yǎn mén。

感春

陈宓

春来物物尽欣怡,不到人间寒自眉。chūn lái wù wù jǐn xīn yí,bù dào rén jiān hán zì méi。
愿得清时同贞观,旅行终日不忧饥。yuàn dé qīng shí tóng zhēn guān,lǚ xíng zhōng rì bù yōu jī。

春半桃李盛开

陈宓

缟裙练帨映丹霞,默默无言不自夸。gǎo qún liàn shuì yìng dān xiá,mò mò wú yán bù zì kuā。
陌上行人重回首,一年春事数朝花。mò shàng xíng rén zhòng huí shǒu,yī nián chūn shì shù cháo huā。

和胡仲方

陈宓

盏斝已残休惜别,功名未就正堪愁。zhǎn jiǎ yǐ cán xiū xī bié,gōng míng wèi jiù zhèng kān chóu。
野梅风味关人意,独占群花最上头。yě méi fēng wèi guān rén yì,dú zhàn qún huā zuì shàng tóu。

自勉

陈宓

盖世声名都在少,君看前辈合何如。gài shì shēng míng dōu zài shǎo,jūn kàn qián bèi hé hé rú。
我年若此成何事,白日还同过隙驹。wǒ nián ruò cǐ chéng hé shì,bái rì hái tóng guò xì jū。