古诗词

三山送楼干

陈宓

九仙山头二月春,百花璀璀凝芳辰。jiǔ xiān shān tóu èr yuè chūn,bǎi huā cuǐ cuǐ níng fāng chén。
看花未省并骢马,酌酒况复违佳人。kàn huā wèi shěng bìng cōng mǎ,zhuó jiǔ kuàng fù wéi jiā rén。
人人家在赤城里,五百大士疑前身。rén rén jiā zài chì chéng lǐ,wǔ bǎi dà shì yí qián shēn。
襟怀喜作冰玉相,耳目不染声色尘。jīn huái xǐ zuò bīng yù xiāng,ěr mù bù rǎn shēng sè chén。
鲸呿鳌掷擅文杰,撑腹万卷笔有神。jīng qù áo zhì shàn wén jié,chēng fù wàn juǎn bǐ yǒu shén。
妙龄卓冠兰宫士,便合褰裳要路津。miào líng zhuó guān lán gōng shì,biàn hé qiān shang yào lù jīn。
玉堂三事久虚职,宪幕两载留南闽。yù táng sān shì jiǔ xū zhí,xiàn mù liǎng zài liú nán mǐn。
平生避名如避寇,诸公讵肯遗奇珍。píng shēng bì míng rú bì kòu,zhū gōng jù kěn yí qí zhēn。
显亲急欲贲泉壤,襆被路马趋严宸。xiǎn qīn jí yù bēn quán rǎng,fú bèi lù mǎ qū yán chén。
囊中之方久不试,小试疲瘵苏斯民。náng zhōng zhī fāng jiǔ bù shì,xiǎo shì pí zhài sū sī mín。
自惭草木非君味,倾盖一见情何亲。zì cán cǎo mù fēi jūn wèi,qīng gài yī jiàn qíng hé qīn。
金篦时为发膜翳,淡交耐久如荀陈。jīn bì shí wèi fā mó yì,dàn jiāo nài jiǔ rú xún chén。
悬知后会近可卜,暂时分披仍逡巡。xuán zhī hòu huì jìn kě bo,zàn shí fēn pī réng qūn xún。
丈夫万里耿相望,所要守道全其真。zhàng fū wàn lǐ gěng xiāng wàng,suǒ yào shǒu dào quán qí zhēn。
准拟千钟浇此恨,却恐烂醉污车茵。zhǔn nǐ qiān zhōng jiāo cǐ hèn,què kǒng làn zuì wū chē yīn。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

题陈君肯堂

陈宓

昔人创业无穷思,张大由来在子孙。xī rén chuàng yè wú qióng sī,zhāng dà yóu lái zài zi sūn。
轮奂已成张老室,驷轩行看汉于门。lún huàn yǐ chéng zhāng lǎo shì,sì xuān xíng kàn hàn yú mén。
诗书古训时时习,孝友家风世世存。shī shū gǔ xùn shí shí xí,xiào yǒu jiā fēng shì shì cún。
闻道董帷勤课子,不妨游息有名园。wén dào dǒng wéi qín kè zi,bù fáng yóu xī yǒu míng yuán。

约刘学录同潘喻二丈集沧洲

陈宓

一年拟待中秋夕,连日频闻正午雷。yī nián nǐ dài zhōng qiū xī,lián rì pín wén zhèng wǔ léi。
天若有心开玉匣,月应无恨入金罍。tiān ruò yǒu xīn kāi yù xiá,yuè yīng wú hèn rù jīn léi。
素娥与我元无分,秀句凭君试为催。sù é yǔ wǒ yuán wú fēn,xiù jù píng jūn shì wèi cuī。
取出团圆盈天璧,不教留在白云堆。qǔ chū tuán yuán yíng tiān bì,bù jiào liú zài bái yún duī。

和潘丈

陈宓

此心无日不风沂,常恐春随柳絮飞。cǐ xīn wú rì bù fēng yí,cháng kǒng chūn suí liǔ xù fēi。
才觉迷途先独复,便于安危作真归。cái jué mí tú xiān dú fù,biàn yú ān wēi zuò zhēn guī。
生来理欲虽殊本,转处危微在一机。shēng lái lǐ yù suī shū běn,zhuǎn chù wēi wēi zài yī jī。
同志愿言勤讽咏,莫教古瑟至音希。tóng zhì yuàn yán qín fěng yǒng,mò jiào gǔ sè zhì yīn xī。

潘丈游南寺灵岩天台回遂呈刘学录

陈宓

不到南山逐胜游,新诗题遍柳公楼。bù dào nán shān zhú shèng yóu,xīn shī tí biàn liǔ gōng lóu。
须驱尘世蚊虻暑,唤起云天雕鹗秋。xū qū chén shì wén méng shǔ,huàn qǐ yún tiān diāo è qiū。
盏斝献酬依未荫,笑谈喧寂间川流。zhǎn jiǎ xiàn chóu yī wèi yīn,xiào tán xuān jì jiān chuān liú。
自怜因病成慵懒,一日那无一日休。zì lián yīn bìng chéng yōng lǎn,yī rì nà wú yī rì xiū。

邀同社十七人游灵岩天台次前韵呈潘刘

陈宓

凌晨避暑作清游,烈日方中?玉楼。líng chén bì shǔ zuò qīng yóu,liè rì fāng zhōng yù lóu。
石刻俨如元祐日,榜题犹带有唐秋。shí kè yǎn rú yuán yòu rì,bǎng tí yóu dài yǒu táng qiū。
二三弟侄皆同志,十一宾朋尽胜流。èr sān dì zhí jiē tóng zhì,shí yī bīn péng jǐn shèng liú。
共侍潘刘两夫子,夕阳归路语难休。gòng shì pān liú liǎng fū zi,xī yáng guī lù yǔ nán xiū。

送姚佥判

陈宓

杜门三载疑无缘,不似当年在剑川。dù mén sān zài yí wú yuán,bù shì dāng nián zài jiàn chuān。
衰病可曾同酒盏,俗氛那得和诗篇。shuāi bìng kě céng tóng jiǔ zhǎn,sú fēn nà dé hé shī piān。
枫宸领袖三千士,莲幕徊翔十七年。fēng chén lǐng xiù sān qiān shì,lián mù huái xiáng shí qī nián。
荣进在公真素定,槎溪嫡派看初传。róng jìn zài gōng zhēn sù dìng,chá xī dí pài kàn chū chuán。

送莆田黄宰

陈宓

松竹林中一钜儒,逢人开口是玑珠。sōng zhú lín zhōng yī jù rú,féng rén kāi kǒu shì jī zhū。
三年讼简狱生草,百里刑清鞭用蒲。sān nián sòng jiǎn yù shēng cǎo,bǎi lǐ xíng qīng biān yòng pú。
直节正当裨黼扆,高情何事忆枌榆。zhí jié zhèng dāng bì fǔ yǐ,gāo qíng hé shì yì fén yú。
送公归后慵回首,尺素西风恐雁孤。sòng gōng guī hòu yōng huí shǒu,chǐ sù xī fēng kǒng yàn gū。

送师道弟守德庆

陈宓

乃父高皇侍从臣,汝今潜邸牧疲民。nǎi fù gāo huáng shì cóng chén,rǔ jīn qián dǐ mù pí mín。
天低日近偏临照,土旷人稀费抚循。tiān dī rì jìn piān lín zhào,tǔ kuàng rén xī fèi fǔ xún。
得暇诗书休释手,先公法律自治身。dé xiá shī shū xiū shì shǒu,xiān gōng fǎ lǜ zì zhì shēn。
舟来勿寄南方物,只寄平反惬老亲。zhōu lái wù jì nán fāng wù,zhǐ jì píng fǎn qiè lǎo qīn。

三山送真景元

陈宓

盖世功名国子师,青春入觐道方夷。gài shì gōng míng guó zi shī,qīng chūn rù jìn dào fāng yí。
荣华素定终须有,事业难期便勇为。róng huá sù dìng zhōng xū yǒu,shì yè nán qī biàn yǒng wèi。
此日清尊同一笑,明朝丹陛听危词。cǐ rì qīng zūn tóng yī xiào,míng cháo dān bì tīng wēi cí。
东风总送仙舟去,杨柳江头谩似丝。dōng fēng zǒng sòng xiān zhōu qù,yáng liǔ jiāng tóu mán shì sī。

送孙生季蕃归浙水

陈宓

平生行止都无著,恰似孤云自在闲。píng shēng xíng zhǐ dōu wú zhù,qià shì gū yún zì zài xián。
四十馀年倦江浙,二千里外择溪山。sì shí yú nián juàn jiāng zhè,èr qiān lǐ wài zé xī shān。
穷愁元不上双鬓,秀句仅能窥一班。qióng chóu yuán bù shàng shuāng bìn,xiù jù jǐn néng kuī yī bān。
与子暂分非久别,西风时节赋刀镮。yǔ zi zàn fēn fēi jiǔ bié,xī fēng shí jié fù dāo huán。

送胡仲方西归

陈宓

后进无因见老成,一觇风采快平生。hòu jìn wú yīn jiàn lǎo chéng,yī chān fēng cǎi kuài píng shēng。
南来幸有同寮契,西去宁无惜别情。nán lái xìng yǒu tóng liáo qì,xī qù níng wú xī bié qíng。
五载官联亲懿德,远夷君长慕清名。wǔ zài guān lián qīn yì dé,yuǎn yí jūn zhǎng mù qīng míng。
明时用取真才具,休使诗声只自鸣。míng shí yòng qǔ zhēn cái jù,xiū shǐ shī shēng zhǐ zì míng。

送陈国正

陈宓

美誉清名世所推,南州曾作几人师。měi yù qīng míng shì suǒ tuī,nán zhōu céng zuò jǐ rén shī。
不迟班鬓登台省,却喜青云得路岐。bù chí bān bìn dēng tái shěng,què xǐ qīng yún dé lù qí。
节义定高东汉士,文章须复董生时。jié yì dìng gāo dōng hàn shì,wén zhāng xū fù dǒng shēng shí。
郡芳非久沾霖雨,且看儒宫习少仪。jùn fāng fēi jiǔ zhān lín yǔ,qiě kàn rú gōng xí shǎo yí。

送延平二堂长

陈宓

延平学术号渊源,端的名师四代传。yán píng xué shù hào yuān yuán,duān de míng shī sì dài chuán。
连岁朋来多秀士,一朝归去两高贤。lián suì péng lái duō xiù shì,yī cháo guī qù liǎng gāo xián。
休言道统追千载,但淑人心直几钱。xiū yán dào tǒng zhuī qiān zài,dàn shū rén xīn zhí jǐ qián。
见说新侯真好学,弓旌不日定招延。jiàn shuō xīn hóu zhēn hǎo xué,gōng jīng bù rì dìng zhāo yán。

临安送郑左藏

陈宓

华发萧然入帝城,如何直道尚迂迟。huá fā xiāo rán rù dì chéng,rú hé zhí dào shàng yū chí。
从来白璧称和氏,安得黄金到不疑。cóng lái bái bì chēng hé shì,ān dé huáng jīn dào bù yí。
归骑正须夸疾速,慈颜想见倍欢怡。guī qí zhèng xū kuā jí sù,cí yán xiǎng jiàn bèi huān yí。
人生最是团栾乐,况值薰风荔子时。rén shēng zuì shì tuán luán lè,kuàng zhí xūn fēng lì zi shí。

临安送郑左藏

陈宓

还家香稻荐新红,乐岁佳辰定不空。hái jiā xiāng dào jiàn xīn hóng,lè suì jiā chén dìng bù kōng。
绿醑好邀山月饮,紫鳞长与海潮通。lǜ xǔ hǎo yāo shān yuè yǐn,zǐ lín zhǎng yǔ hǎi cháo tōng。
不妨香火寻高士,只恐经纶欠此翁。bù fáng xiāng huǒ xún gāo shì,zhǐ kǒng jīng lún qiàn cǐ wēng。
我亦欲归归未得,相逢端的是西风。wǒ yì yù guī guī wèi dé,xiāng féng duān de shì xī fēng。