古诗词

寿傅忠简

陈宓

一阳初起黄钟宫,红日出海光曈眬。yī yáng chū qǐ huáng zhōng gōng,hóng rì chū hǎi guāng tóng lóng。
天高地下气久雺,万物闭塞如惛懵。tiān gāo dì xià qì jiǔ wù,wàn wù bì sāi rú hūn měng。
造化环复极则通,天于此时生我公。zào huà huán fù jí zé tōng,tiān yú cǐ shí shēng wǒ gōng。
公之累世载孝忠,受天问气和冲融。gōng zhī lèi shì zài xiào zhōng,shòu tiān wèn qì hé chōng róng。
聚为文章发鸿蒙,一门二季继乃翁。jù wèi wén zhāng fā hóng méng,yī mén èr jì jì nǎi wēng。
平生济民愿力洪,要令飞走毋罝笼。píng shēng jì mín yuàn lì hóng,yào lìng fēi zǒu wú jū lóng。
出殿大邦眷弥隆,富沙千里无疲癃。chū diàn dà bāng juàn mí lóng,fù shā qiān lǐ wú pí lóng。
京口移镇事益丛,流离满目罗羁穷。jīng kǒu yí zhèn shì yì cóng,liú lí mǎn mù luó jī qióng。
公为不食摩其躬,沟壑百万俱恩蒙。gōng wèi bù shí mó qí gōng,gōu hè bǎi wàn jù ēn méng。
刻身节用财自丰,所至露积民力充。kè shēn jié yòng cái zì fēng,suǒ zhì lù jī mín lì chōng。
民方慕公如阜螽,上章力去横飞鸿。mín fāng mù gōng rú fù zhōng,shàng zhāng lì qù héng fēi hóng。
公以止足厉颓风,其如夏夷望肤功。gōng yǐ zhǐ zú lì tuí fēng,qí rú xià yí wàng fū gōng。
晚作一第方帘栊,头白丹心尚宸枫。wǎn zuò yī dì fāng lián lóng,tóu bái dān xīn shàng chén fēng。
愿公之寿等华嵩,我宋社稷长尊雄。yuàn gōng zhī shòu děng huá sōng,wǒ sòng shè jì zhǎng zūn xióng。
嗟予小子最倥侗,公安取此不言鬷。jiē yǔ xiǎo zi zuì kōng dòng,gōng ān qǔ cǐ bù yán zōng。
知己之恩大穹窿,当期报效如纤塳。zhī jǐ zhī ēn dà qióng lóng,dāng qī bào xiào rú xiān péng。
吟诗劝侑酒一中,愧我才浅难为工。yín shī quàn yòu jiǔ yī zhōng,kuì wǒ cái qiǎn nán wèi gōng。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

延平次赵纠曹

陈宓

北山尽环合,柔岚轻杂云。běi shān jǐn huán hé,róu lán qīng zá yún。
一峰自能好,况此玉成群。yī fēng zì néng hǎo,kuàng cǐ yù chéng qún。

延平次赵纠曹

陈宓

清池绿如染,到此颜为破。qīng chí lǜ rú rǎn,dào cǐ yán wèi pò。
幸有诗仙来,珠玑剩教唾。xìng yǒu shī xiān lái,zhū jī shèng jiào tuò。

延平次赵纠曹

陈宓

登高摘水花,永怀唐儒宗。dēng gāo zhāi shuǐ huā,yǒng huái táng rú zōng。
若识真古意,何须最高峰。ruò shí zhēn gǔ yì,hé xū zuì gāo fēng。

延平次赵纠曹

陈宓

溪山号清绝,自古产奇人。xī shān hào qīng jué,zì gǔ chǎn qí rén。
可惜吾夫子,南来不到闽。kě xī wú fū zi,nán lái bù dào mǐn。

延平次赵纠曹

陈宓

我乘凋瘵后,未省见花开。wǒ chéng diāo zhài hòu,wèi shěng jiàn huā kāi。
安得一千里,同携登此台。ān dé yī qiān lǐ,tóng xié dēng cǐ tái。

延平次赵纠曹

陈宓

我少不努力,常愧夜讽子。wǒ shǎo bù nǔ lì,cháng kuì yè fěng zi。
亦有才高人,雍容即登此。yì yǒu cái gāo rén,yōng róng jí dēng cǐ。

延平次赵纠曹

陈宓

三尺有正气,外邪何可干。sān chǐ yǒu zhèng qì,wài xié hé kě gàn。
功用虽未见,韬藏谁将看。gōng yòng suī wèi jiàn,tāo cáng shuí jiāng kàn。

延平次赵纠曹

陈宓

神龙泽一世,岂但三尺用。shén lóng zé yī shì,qǐ dàn sān chǐ yòng。
清潭知几许,吞八九云梦。qīng tán zhī jǐ xǔ,tūn bā jiǔ yún mèng。

延平倅厅十咏逍遥阁

陈宓

山水有馀静,都忘城市嚣。shān shuǐ yǒu yú jìng,dōu wàng chéng shì xiāo。
朱黝本自省,时焉此逍遥。zhū yǒu běn zì shěng,shí yān cǐ xiāo yáo。

延平倅厅十咏逍遥阁

陈宓

南山正相值,虚阁出林杪。nán shān zhèng xiāng zhí,xū gé chū lín miǎo。
不待清风生,修然游八表。bù dài qīng fēng shēng,xiū rán yóu bā biǎo。

延平倅厅十咏逍遥阁

陈宓

何人筑斯堂,刻意在承志。hé rén zhù sī táng,kè yì zài chéng zhì。
永怀霅川翁,清标作时瑞。yǒng huái zhà chuān wēng,qīng biāo zuò shí ruì。

延平倅厅十咏逍遥阁

陈宓

寂寂万山底,晴岚晏犹氛。jì jì wàn shān dǐ,qíng lán yàn yóu fēn。
驰心惟魏阙,玉帝捧黄云。chí xīn wéi wèi quē,yù dì pěng huáng yún。

延平倅厅十咏逍遥阁

陈宓

奇哉山水郡,风月以为乡。qí zāi shān shuǐ jùn,fēng yuè yǐ wèi xiāng。
何人据其会,胸襟有馀凉。hé rén jù qí huì,xiōng jīn yǒu yú liáng。

延平倅厅十咏逍遥阁

陈宓

小阁本非宽,宇宙在其内。xiǎo gé běn fēi kuān,yǔ zhòu zài qí nèi。
心与太初邻,不假飞霞佩。xīn yǔ tài chū lín,bù jiǎ fēi xiá pèi。

延平倅厅十咏逍遥阁

陈宓

昔人夸四美,胜事最难并。xī rén kuā sì měi,shèng shì zuì nán bìng。
台榭花相映,青春月正明。tái xiè huā xiāng yìng,qīng chūn yuè zhèng míng。