古诗词

寿傅忠简

陈宓

一阳初起黄钟宫,红日出海光曈眬。yī yáng chū qǐ huáng zhōng gōng,hóng rì chū hǎi guāng tóng lóng。
天高地下气久雺,万物闭塞如惛懵。tiān gāo dì xià qì jiǔ wù,wàn wù bì sāi rú hūn měng。
造化环复极则通,天于此时生我公。zào huà huán fù jí zé tōng,tiān yú cǐ shí shēng wǒ gōng。
公之累世载孝忠,受天问气和冲融。gōng zhī lèi shì zài xiào zhōng,shòu tiān wèn qì hé chōng róng。
聚为文章发鸿蒙,一门二季继乃翁。jù wèi wén zhāng fā hóng méng,yī mén èr jì jì nǎi wēng。
平生济民愿力洪,要令飞走毋罝笼。píng shēng jì mín yuàn lì hóng,yào lìng fēi zǒu wú jū lóng。
出殿大邦眷弥隆,富沙千里无疲癃。chū diàn dà bāng juàn mí lóng,fù shā qiān lǐ wú pí lóng。
京口移镇事益丛,流离满目罗羁穷。jīng kǒu yí zhèn shì yì cóng,liú lí mǎn mù luó jī qióng。
公为不食摩其躬,沟壑百万俱恩蒙。gōng wèi bù shí mó qí gōng,gōu hè bǎi wàn jù ēn méng。
刻身节用财自丰,所至露积民力充。kè shēn jié yòng cái zì fēng,suǒ zhì lù jī mín lì chōng。
民方慕公如阜螽,上章力去横飞鸿。mín fāng mù gōng rú fù zhōng,shàng zhāng lì qù héng fēi hóng。
公以止足厉颓风,其如夏夷望肤功。gōng yǐ zhǐ zú lì tuí fēng,qí rú xià yí wàng fū gōng。
晚作一第方帘栊,头白丹心尚宸枫。wǎn zuò yī dì fāng lián lóng,tóu bái dān xīn shàng chén fēng。
愿公之寿等华嵩,我宋社稷长尊雄。yuàn gōng zhī shòu děng huá sōng,wǒ sòng shè jì zhǎng zūn xióng。
嗟予小子最倥侗,公安取此不言鬷。jiē yǔ xiǎo zi zuì kōng dòng,gōng ān qǔ cǐ bù yán zōng。
知己之恩大穹窿,当期报效如纤塳。zhī jǐ zhī ēn dà qióng lóng,dāng qī bào xiào rú xiān péng。
吟诗劝侑酒一中,愧我才浅难为工。yín shī quàn yòu jiǔ yī zhōng,kuì wǒ cái qiǎn nán wèi gōng。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

题高将仕墨梅

陈宓

玉质纵横黄绢外,春阳却自紫毫开。yù zhì zòng héng huáng juàn wài,chūn yáng què zì zǐ háo kāi。
雨馀不共莓苔老,风暖暗勾蜂蝶来。yǔ yú bù gòng méi tái lǎo,fēng nuǎn àn gōu fēng dié lái。

书帷

陈宓

青编有补曾无损,白璧难全易作瑕。qīng biān yǒu bǔ céng wú sǔn,bái bì nán quán yì zuò xiá。
欲下凉帷玩真味,莫将丝履染尘沙。yù xià liáng wéi wán zhēn wèi,mò jiāng sī lǚ rǎn chén shā。

观棋

陈宓

对面孙吴开两阵,乘机胡越竞操戈。duì miàn sūn wú kāi liǎng zhèn,chéng jī hú yuè jìng cāo gē。
锱铢胜负何须较,喜败无人似老坡。zī zhū shèng fù hé xū jiào,xǐ bài wú rén shì lǎo pō。

盛暑

陈宓

坎泉上施心长泰,离火不炎身自凉。kǎn quán shàng shī xīn zhǎng tài,lí huǒ bù yán shēn zì liáng。
更把青编静游目,绝无星暑到胡床。gèng bǎ qīng biān jìng yóu mù,jué wú xīng shǔ dào hú chuáng。

端午日枫亭道中

陈宓

百里青松五月凉,千年忠惠有馀芳。bǎi lǐ qīng sōng wǔ yuè liáng,qiān nián zhōng huì yǒu yú fāng。
后人继此非难事,不为公家虑久长。hòu rén jì cǐ fēi nán shì,bù wèi gōng jiā lǜ jiǔ zhǎng。

端午日枫亭道中

陈宓

去家一宿六十里,便作良辰客异乡。qù jiā yī sù liù shí lǐ,biàn zuò liáng chén kè yì xiāng。
觅得菖蒲未成饮,午馀山店索杯尝。mì dé chāng pú wèi chéng yǐn,wǔ yú shān diàn suǒ bēi cháng。

秋日纳凉

陈宓

艳艳银河冷欲流,纤纤新月皎于眸。yàn yàn yín hé lěng yù liú,xiān xiān xīn yuè jiǎo yú móu。
天街已觉清无暑,时有飞萤点缀秋。tiān jiē yǐ jué qīng wú shǔ,shí yǒu fēi yíng diǎn zhuì qiū。

答赵尉

陈宓

殷勤春语数行书,忽忆先贤泣满裾。yīn qín chūn yǔ shù xíng shū,hū yì xiān xián qì mǎn jū。
一饭怜贫犹欲报,交章荐士合何如。yī fàn lián pín yóu yù bào,jiāo zhāng jiàn shì hé hé rú。

答赵尉

陈宓

亲友乡闾恨少逢,多因游宦得从容。qīn yǒu xiāng lǘ hèn shǎo féng,duō yīn yóu huàn dé cóng róng。
他年傥过鸣珂里,只恐飞翰不许从。tā nián tǎng guò míng kē lǐ,zhǐ kǒng fēi hàn bù xǔ cóng。

答赵尉

陈宓

酒遏一杯能养性,肉逾三品反伤饥。jiǔ è yī bēi néng yǎng xìng,ròu yú sān pǐn fǎn shāng jī。
人生饱后无珍味,何用多戕物命为。rén shēng bǎo hòu wú zhēn wèi,hé yòng duō qiāng wù mìng wèi。

偶题

陈宓

愚智纷纷总一丘,身心役役谩多忧。yú zhì fēn fēn zǒng yī qiū,shēn xīn yì yì mán duō yōu。
山林未必胜城市,触处能欢即自由。shān lín wèi bì shèng chéng shì,chù chù néng huān jí zì yóu。

游云台寺观梅

陈宓

满树轻明玉雪香,不容累月驻清芳。mǎn shù qīng míng yù xuě xiāng,bù róng lèi yuè zhù qīng fāng。
似闻天上怜花好,急敕丁神下取将。shì wén tiān shàng lián huā hǎo,jí chì dīng shén xià qǔ jiāng。

游云台寺观梅

陈宓

春风日夜晓清真,不惜天香染世尘。chūn fēng rì yè xiǎo qīng zhēn,bù xī tiān xiāng rǎn shì chén。
寄语山僧休尽扫,石间留取作毡茵。jì yǔ shān sēng xiū jǐn sǎo,shí jiān liú qǔ zuò zhān yīn。

游云台寺观梅

陈宓

回首横枝千万条,可怜烘日欲冰消。huí shǒu héng zhī qiān wàn tiáo,kě lián hōng rì yù bīng xiāo。
谁知寂寞临溪壑,却解和羹荐庙朝。shuí zhī jì mò lín xī hè,què jiě hé gēng jiàn miào cháo。

和方丞

陈宓

人物方今正眇然,哦松依旧志逾坚。rén wù fāng jīn zhèng miǎo rán,ó sōng yī jiù zhì yú jiān。
宁为鸡口羞牛后,孔圣从来耻孰鞭。níng wèi jī kǒu xiū niú hòu,kǒng shèng cóng lái chǐ shú biān。