古诗词

谢友人约居横林

吴可

远烦招隐费长吟,缓急方知故旧心。yuǎn fán zhāo yǐn fèi zhǎng yín,huǎn jí fāng zhī gù jiù xīn。
怀土若为家直渎,避喧真欲客横林。huái tǔ ruò wèi jiā zhí dú,bì xuān zhēn yù kè héng lín。
人材何敢追连璧,气类聊能拟断金。rén cái hé gǎn zhuī lián bì,qì lèi liáo néng nǐ duàn jīn。
卜筑要须孤绝处,落花流水恐相寻。bo zhù yào xū gū jué chù,luò huā liú shuǐ kǒng xiāng xún。

吴可

宋建康人,字思道。原名默。徽宗大观三年进士。尝以诗谒苏轼、刘安世,得二人称勉。为蔡绦所用,又出入梁师成之门。累官至团练使。宣和末避战乱辞官,责授武节大夫致仕。有诗名,兼长于词。主张学诗当以杜甫为体,以苏轼、黄庭坚为用。有《藏海居士集》、《藏海诗话》。 吴可的作品>>

猜您喜欢

书却暑图后

吴可

冰柱雪车谁复作,矾头凌面未能摹。bīng zhù xuě chē shuí fù zuò,fán tóu líng miàn wèi néng mó。
北窗挥汗浑无奈,漫借君家却暑图。běi chuāng huī hàn hún wú nài,màn jiè jūn jiā què shǔ tú。

偶赠陈居士

吴可

楚酒困人三日醉,园花着雨百般红。chǔ jiǔ kùn rén sān rì zuì,yuán huā zhe yǔ bǎi bān hóng。
凭谁画出陈居士,亭角寻诗满袖风。píng shuí huà chū chén jū shì,tíng jiǎo xún shī mǎn xiù fēng。

村巷诗

吴可

村巷深深桑柘烟,园林寂静落花天。cūn xiàng shēn shēn sāng zhè yān,yuán lín jì jìng luò huā tiān。
柴门有客忙相揖,摇手低声蚕大眠。chái mén yǒu kè máng xiāng yī,yáo shǒu dī shēng cán dà mián。

田家女

吴可

两两垂髫窈窕娘,含羞无语莳青秧。liǎng liǎng chuí tiáo yǎo tiǎo niáng,hán xiū wú yǔ shí qīng yāng。
翻思贵室千金女,笑倚红楼抹晓妆。fān sī guì shì qiān jīn nǚ,xiào yǐ hóng lóu mǒ xiǎo zhuāng。

初凉

吴可

初凉宜夜透衣罗,时见流星度绛河。chū liáng yí yè tòu yī luó,shí jiàn liú xīng dù jiàng hé。
渐觉露漙金掌重,梧桐影外月明多。jiàn jué lù tuán jīn zhǎng zhòng,wú tóng yǐng wài yuè míng duō。

小醉

吴可

小醉初醒过竹村,数家残雪拥篱根。xiǎo zuì chū xǐng guò zhú cūn,shù jiā cán xuě yōng lí gēn。
风前有恨梅千点,溪上无人月一痕。fēng qián yǒu hèn méi qiān diǎn,xī shàng wú rén yuè yī hén。

病酒

吴可

无聊病酒对残春,帘幕重重更掩门。wú liáo bìng jiǔ duì cán chūn,lián mù zhòng zhòng gèng yǎn mén。
恶雨斜风花落尽,小楼人下欲黄昏。è yǔ xié fēng huā luò jǐn,xiǎo lóu rén xià yù huáng hūn。

赠戴彦衡

吴可

病来谩喜折钗股,老去尚怀双脊龙。bìng lái mán xǐ zhé chāi gǔ,lǎo qù shàng huái shuāng jí lóng。
他日扁舟会乘兴,摩挲圭璧小从容。tā rì biǎn zhōu huì chéng xīng,mó sā guī bì xiǎo cóng róng。

学诗

吴可

学诗浑似学参禅,竹榻蒲团不计年。xué shī hún shì xué cān chán,zhú tà pú tuán bù jì nián。
直待自家都了得,等闲拈出便超然。zhí dài zì jiā dōu le dé,děng xián niān chū biàn chāo rán。

次韵曾中父登临川郡楼书事

吴可

戈甲何为盛,田园已就荒。gē jiǎ hé wèi shèng,tián yuán yǐ jiù huāng。
仅能移北阜,未暇隐东墙。jǐn néng yí běi fù,wèi xiá yǐn dōng qiáng。
寂寞交亲远,漂零道路长。jì mò jiāo qīn yuǎn,piāo líng dào lù zhǎng。
归心随断雁,离思感垂杨。guī xīn suí duàn yàn,lí sī gǎn chuí yáng。
避寇湘江外,依刘汝水傍。bì kòu xiāng jiāng wài,yī liú rǔ shuǐ bàng。
闾阎嗟偪仄,登眺喜宽凉。lǘ yán jiē bī zè,dēng tiào xǐ kuān liáng。
远岫谁能屐,寒溪竟欲航。yuǎn xiù shuí néng jī,hán xī jìng yù háng。
冰盘悲玉井,风簟爱筠床。bīng pán bēi yù jǐng,fēng diàn ài yún chuáng。
地尽妖氛气,春馀草木光。dì jǐn yāo fēn qì,chūn yú cǎo mù guāng。
宝薰烟雾细,仙茗笑谈香。bǎo xūn yān wù xì,xiān míng xiào tán xiāng。
接武青云路,论文绿野堂。jiē wǔ qīng yún lù,lùn wén lǜ yě táng。
虎皮空自悦,猿臂定谁攘。hǔ pí kōng zì yuè,yuán bì dìng shuí rǎng。
取友真多益,求田苦未臧。qǔ yǒu zhēn duō yì,qiú tián kǔ wèi zāng。
撑肠披锦绣,漱石饱膏肓。chēng cháng pī jǐn xiù,shù shí bǎo gāo huāng。
隐逸追元亮,风骚近子昂。yǐn yì zhuī yuán liàng,fēng sāo jìn zi áng。
栖鸦啼古堞,幽槛倚斜阳。qī yā tí gǔ dié,yōu kǎn yǐ xié yáng。
离乱知谁健,行藏只自伤。lí luàn zhī shuí jiàn,xíng cáng zhǐ zì shāng。
旧巢看燕燕,今雨任浪浪。jiù cháo kàn yàn yàn,jīn yǔ rèn làng làng。
道胜依鹙子,才高叹夜郎。dào shèng yī qiū zi,cái gāo tàn yè láng。
五峰兴不浅,星汉拟文章。wǔ fēng xīng bù qiǎn,xīng hàn nǐ wén zhāng。

题马上元所藏赵墨隐画渊明四诗

吴可

我不识赵子,见此便得之。wǒ bù shí zhào zi,jiàn cǐ biàn dé zhī。
谈笑出丘壑,粲然备四时。tán xiào chū qiū hè,càn rán bèi sì shí。
似闻月旦评,气压渊明诗。shì wén yuè dàn píng,qì yā yuān míng shī。
马卿宰白下,惯作烟云嬉。mǎ qīng zǎi bái xià,guàn zuò yān yún xī。
归来九衢尘,旧好不少移。guī lái jiǔ qú chén,jiù hǎo bù shǎo yí。
殷勤著怀袖,亦足慰梦思。yīn qín zhù huái xiù,yì zú wèi mèng sī。
我本家北阜,一官老京师。wǒ běn jiā běi fù,yī guān lǎo jīng shī。
颇怀月下松,披图觅幽姿。pǒ huái yuè xià sōng,pī tú mì yōu zī。
正恐林间鹤,怨我归无期。zhèng kǒng lín jiān hè,yuàn wǒ guī wú qī。
那知此心在,衡宇终栖迟。nà zhī cǐ xīn zài,héng yǔ zhōng qī chí。
谁怜阿堵中,几有一斛泥。shuí lián ā dǔ zhōng,jǐ yǒu yī hú ní。
愿分溪上山,供我笏拄颐。yuàn fēn xī shàng shān,gōng wǒ hù zhǔ yí。

吴秀才出示孙尚书诗求鄙作

吴可

往时家分宁,风俗喜追随。wǎng shí jiā fēn níng,fēng sú xǐ zhuī suí。
挽留杯酒间,往往醉如泥。wǎn liú bēi jiǔ jiān,wǎng wǎng zuì rú ní。
比年舍临汝,闭关无相知。bǐ nián shě lín rǔ,bì guān wú xiāng zhī。
牢落三周星,淹泊一水湄。láo luò sān zhōu xīng,yān pō yī shuǐ méi。
人事即渐熟,邻曲不复疑。rén shì jí jiàn shú,lín qū bù fù yí。
闻有长者客,清谈颇忘疲。wén yǒu zhǎng zhě kè,qīng tán pǒ wàng pí。
宗盟晚相遇,佳此野鹤姿。zōng méng wǎn xiāng yù,jiā cǐ yě hè zī。
过我忽长鸣,倾倒胸中奇。guò wǒ hū zhǎng míng,qīng dào xiōng zhōng qí。
借问所从来,半世游京师。jiè wèn suǒ cóng lái,bàn shì yóu jīng shī。
群贤共文字,声名冠当时。qún xián gòng wén zì,shēng míng guān dāng shí。
自得固有馀,足能攀桂枝。zì dé gù yǒu yú,zú néng pān guì zhī。
上以荣北堂,下以光衰迟。shàng yǐ róng běi táng,xià yǐ guāng shuāi chí。
故山未暇往,旧游不足思。gù shān wèi xiá wǎng,jiù yóu bù zú sī。
墙东或可隐,便拟营茅茨。qiáng dōng huò kě yǐn,biàn nǐ yíng máo cí。
奇怀傲南窗,幽花撷东篱。qí huái ào nán chuāng,yōu huā xié dōng lí。
是亦差可乐,去此将何为。shì yì chà kě lè,qù cǐ jiāng hé wèi。
恨未识胥邓,论交尚差池。hèn wèi shí xū dèng,lùn jiāo shàng chà chí。
不妨气类求,相与慰渴饥。bù fáng qì lèi qiú,xiāng yǔ wèi kě jī。
同姓纷在眼,邈然弃如遗。tóng xìng fēn zài yǎn,miǎo rán qì rú yí。
此道已浇薄,君乃敦笃之。cǐ dào yǐ jiāo báo,jūn nǎi dūn dǔ zhī。
何当美盛德,老矣徒嗟咨。hé dāng měi shèng dé,lǎo yǐ tú jiē zī。
黄奶厄兵火,荒唐废文辞。huáng nǎi è bīng huǒ,huāng táng fèi wén cí。
毛子素偃蹇,岂复能发挥。máo zi sù yǎn jiǎn,qǐ fù néng fā huī。
谁为国士重,自有尚书诗。shuí wèi guó shì zhòng,zì yǒu shàng shū shī。

题质龟轩

吴可

清江料事错,来作刳肠翁。qīng jiāng liào shì cuò,lái zuò kū cháng wēng。
不知几许灵,堕此朽骨中。bù zhī jǐ xǔ líng,duò cǐ xiǔ gǔ zhōng。
时出纵横文,随意侮儿童。shí chū zòng héng wén,suí yì wǔ ér tóng。
谁识轩中人,本自无吉凶。shuí shí xuān zhōng rén,běn zì wú jí xiōng。
平生不惊俗,要与众客同。píng shēng bù jīng sú,yào yǔ zhòng kè tóng。
人言可为鉴,试卜来年丰。rén yán kě wèi jiàn,shì bo lái nián fēng。

岩斋

吴可

谁知望云眼,犯此没马尘。shuí zhī wàng yún yǎn,fàn cǐ méi mǎ chén。
故山招不归,定为猿鹤嗔。gù shān zhāo bù guī,dìng wèi yuán hè chēn。
煌煌帝王州,喜有东山人。huáng huáng dì wáng zhōu,xǐ yǒu dōng shān rén。
频来云雾斋,阅公碧璘珣。pín lái yún wù zhāi,yuè gōng bì lín xún。
要偿风月债,痛吟岩壑春。yào cháng fēng yuè zhài,tòng yín yán hè chūn。
贤哉万卷藏,膏馥馀八珍。xián zāi wàn juǎn cáng,gāo fù yú bā zhēn。
空肠借一饱,已觉笑语新。kōng cháng jiè yī bǎo,yǐ jué xiào yǔ xīn。
肯学解颐公,凿壁恼四邻。kěn xué jiě yí gōng,záo bì nǎo sì lín。
大胜不求直,乐我平生真。dà shèng bù qiú zhí,lè wǒ píng shēng zhēn。

筠寮

吴可

解衣一寮上,物色太窘束。jiě yī yī liáo shàng,wù sè tài jiǒng shù。
柏禅费酬对,松官缚爵禄。bǎi chán fèi chóu duì,sōng guān fù jué lù。
此君真有道,虚心自岩谷。cǐ jūn zhēn yǒu dào,xū xīn zì yán gǔ。
每以阅世人,得之定超俗。měi yǐ yuè shì rén,dé zhī dìng chāo sú。
夜夜幽露寒,惊我庭下绿。yè yè yōu lù hán,jīng wǒ tíng xià lǜ。
独出万物表,清蟾映疏玉。dú chū wàn wù biǎo,qīng chán yìng shū yù。
嘉此烟雾姿,本无霜雪辱。jiā cǐ yān wù zī,běn wú shuāng xuě rǔ。
朔风舞郊野,秀气压群木。shuò fēng wǔ jiāo yě,xiù qì yā qún mù。
旧根走苔径,新梢出云屋。jiù gēn zǒu tái jìng,xīn shāo chū yún wū。
要令千亩广,会待春雨足。yào lìng qiān mǔ guǎng,huì dài chūn yǔ zú。
601234