古诗词

谢黄禅师华严会供食

谢枋得

十兆九万拜,求道心如惔。shí zhào jiǔ wàn bài,qiú dào xīn rú tán。
毗卢顶上珠,直欲一手探。pí lú dǐng shàng zhū,zhí yù yī shǒu tàn。
天厨送谁馔,众腹岂敢贪。tiān chú sòng shuí zhuàn,zhòng fù qǐ gǎn tān。
君有维摩心,作茧怜吴蚕。jūn yǒu wéi mó xīn,zuò jiǎn lián wú cán。
八万四千供,只须丈室函。bā wàn sì qiān gōng,zhǐ xū zhàng shì hán。
昔我闻晨钟,今载草堂楠。xī wǒ wén chén zhōng,jīn zài cǎo táng nán。
流年急如梭,长歌愧仙蓝。liú nián jí rú suō,zhǎng gē kuì xiān lán。
勇寻赵州关,何畏白发鬖!yǒng xún zhào zhōu guān,hé wèi bái fā sān!
愿为护法轮,金甲持长锬。yuàn wèi hù fǎ lún,jīn jiǎ chí zhǎng tán。
又恐回道人,晚遇黄龙南。yòu kǒng huí dào rén,wǎn yù huáng lóng nán。
谢枋得

谢枋得

谢枋得(1226~1289年):南宋进士,江西信州弋阳人,字君直,号叠山,别号依斋,担任六部侍郎,聪明过人,文章奇绝;学通“六经”,淹贯百家,带领义军在江东抗元,被俘不屈,在北京殉国,作品收录在《叠山集》。 谢枋得的作品>>

猜您喜欢

崇真院绝粒偶书,付儿熙之、定之,并呈张苍峰、刘洞斋、刘华甫

谢枋得

西汉有臣龚胜卒,闭口不食十四日。xī hàn yǒu chén gōng shèng zú,bì kǒu bù shí shí sì rì。
我今半月忍渴饥,求死不死更无术。wǒ jīn bàn yuè rěn kě jī,qiú sǐ bù sǐ gèng wú shù。
精神常与天往来,不知饮食为何物。jīng shén cháng yǔ tiān wǎng lái,bù zhī yǐn shí wèi hé wù。
若非功行积未成,便是业债偿未毕。ruò fēi gōng xíng jī wèi chéng,biàn shì yè zhài cháng wèi bì。
太清群仙宴会多,凤箫龙笛鸣瑶瑟。tài qīng qún xiān yàn huì duō,fèng xiāo lóng dí míng yáo sè。
岂无道兄相提携,骑龙直上寥天一。qǐ wú dào xiōng xiāng tí xié,qí lóng zhí shàng liáo tiān yī。

昌蒲歌

谢枋得

有石奇峭天琢成,有草夭夭冬夏青。yǒu shí qí qiào tiān zuó chéng,yǒu cǎo yāo yāo dōng xià qīng。
人言昌蒲非一种,上品九节通仙灵。rén yán chāng pú fēi yī zhǒng,shàng pǐn jiǔ jié tōng xiān líng。
异根不带尘埃气,孤操爱结泉石盟。yì gēn bù dài chén āi qì,gū cāo ài jié quán shí méng。
明窗净几有宿契,花林草砌无交情。míng chuāng jìng jǐ yǒu sù qì,huā lín cǎo qì wú jiāo qíng。
夜深不嫌青露重,晨光疑有白云生。yè shēn bù xián qīng lù zhòng,chén guāng yí yǒu bái yún shēng。
嫩如秦时童女登蓬瀛,手携绿玉杖徐行。nèn rú qín shí tóng nǚ dēng péng yíng,shǒu xié lǜ yù zhàng xú xíng。
瘦如天台山上圣贤僧,休粮绝粒孤鹤形。shòu rú tiān tái shān shàng shèng xián sēng,xiū liáng jué lì gū hè xíng。
劲如五百义士从田横,英气凛凛磨青冥。jìn rú wǔ bǎi yì shì cóng tián héng,yīng qì lǐn lǐn mó qīng míng。
清如三千弟子立孔庭,回琴点瑟天机鸣。qīng rú sān qiān dì zi lì kǒng tíng,huí qín diǎn sè tiān jī míng。
堂前不入红粉意,席上常听诗书声。táng qián bù rù hóng fěn yì,xí shàng cháng tīng shī shū shēng。
怪石筱簜皆充贡,此物舜庙当共登。guài shí xiǎo dàng jiē chōng gòng,cǐ wù shùn miào dāng gòng dēng。
神农知已入本草,灵均蔽贤遗骚经。shén nóng zhī yǐ rù běn cǎo,líng jūn bì xián yí sāo jīng。
幽人眈玩发仙兴,方士服饵延修龄。yōu rén dān wán fā xiān xīng,fāng shì fú ěr yán xiū líng。
彩鸾紫凤琪花苑,赤虬玉麟芙蓉城。cǎi luán zǐ fèng qí huā yuàn,chì qiú yù lín fú róng chéng。
上界真人好清净,见此灵苗当大惊。shàng jiè zhēn rén hǎo qīng jìng,jiàn cǐ líng miáo dāng dà jīng。
我欲携之朝太清,瑶草不敢专芳馨。wǒ yù xié zhī cháo tài qīng,yáo cǎo bù gǎn zhuān fāng xīn。
玉皇一笑留香案,锡与有道者长生。yù huáng yī xiào liú xiāng àn,xī yǔ yǒu dào zhě zhǎng shēng。
人闲千花万草尽荣艳,未必敢与此草争高名。rén xián qiān huā wàn cǎo jǐn róng yàn,wèi bì gǎn yǔ cǐ cǎo zhēng gāo míng。

荆棘中杏花

谢枋得

墙东荒蹊抱村斜,荆棘狼籍盘根芽。qiáng dōng huāng qī bào cūn xié,jīng jí láng jí pán gēn yá。
何年丹杏此留种,小红濈濈争春华。hé nián dān xìng cǐ liú zhǒng,xiǎo hóng jí jí zhēng chūn huá。
野人惯见谩不省,独有诗客来咨嗟。yě rén guàn jiàn mán bù shěng,dú yǒu shī kè lái zī jiē。
天真不到铅粉笔,富艳自是宫闱花。tiān zhēn bù dào qiān fěn bǐ,fù yàn zì shì gōng wéi huā。
曲池芳径非夙昔,苍苔浊酒同天涯。qū chí fāng jìng fēi sù xī,cāng tái zhuó jiǔ tóng tiān yá。
京师惜花如惜玉,晓担卖彻东西家。jīng shī xī huā rú xī yù,xiǎo dān mài chè dōng xī jiā。
杏花看红不看白,十日忙杀游春车。xìng huā kàn hóng bù kàn bái,shí rì máng shā yóu chūn chē。
谁家园里有此树,郑重已著重帏遮。shuí jiā yuán lǐ yǒu cǐ shù,zhèng zhòng yǐ zhù zhòng wéi zhē。
阿娇新宠贮金屋,明妃远嫁愁清笳。ā jiāo xīn chǒng zhù jīn wū,míng fēi yuǎn jià chóu qīng jiā。
落花萦帘拂床席,亦须飘泊沾泥沙。luò huā yíng lián fú chuáng xí,yì xū piāo pō zhān ní shā。
天公无心物自物,得意未用相陵夸。tiān gōng wú xīn wù zì wù,dé yì wèi yòng xiāng líng kuā。
黄昏人归花不语,惟有落月啼栖鸦。huáng hūn rén guī huā bù yǔ,wéi yǒu luò yuè tí qī yā。

赠何古梅学医

谢枋得

永州何仙药最灵,神丸能溃邕州城。yǒng zhōu hé xiān yào zuì líng,shén wán néng kuì yōng zhōu chéng。
广西两道载清平,百万赤子荷更生。guǎng xī liǎng dào zài qīng píng,bǎi wàn chì zi hé gèng shēng。
笙鹤一去二百年,东南忽变为腥膻。shēng hè yī qù èr bǎi nián,dōng nán hū biàn wèi xīng shān。
为血为肉生灵苦,在者疮痍何日痊。wèi xuè wèi ròu shēng líng kǔ,zài zhě chuāng yí hé rì quán。
上界真人有同性,不学神仙学孔孟。shàng jiè zhēn rén yǒu tóng xìng,bù xué shén xiān xué kǒng mèng。
有术医国无人知,要为吾民救微命。yǒu shù yī guó wú rén zhī,yào wèi wú mín jiù wēi mìng。
察脉肥瘦韩子精,论疾阴阳子产明。chá mài féi shòu hán zi jīng,lùn jí yīn yáng zi chǎn míng。
神功端不让思邈,古道依然如宋清。shén gōng duān bù ràng sī miǎo,gǔ dào yī rán rú sòng qīng。
得钱卖药少取利,无钱乞药喜舍施。dé qián mài yào shǎo qǔ lì,wú qián qǐ yào xǐ shě shī。
好客来时入酒垆,无朋终日阅书市。hǎo kè lái shí rù jiǔ lú,wú péng zhōng rì yuè shū shì。
忆昔民生三皇前,下寿无疾享百年。yì xī mín shēng sān huáng qián,xià shòu wú jí xiǎng bǎi nián。
神人妙用不可见,《本草》、《灵》、《素》犹有传。shén rén miào yòng bù kě jiàn,běn cǎo líng sù yóu yǒu chuán。
古云医不通三书,世上断不服其药。gǔ yún yī bù tōng sān shū,shì shàng duàn bù fú qí yào。
如君胸中有炎、黄,冷笑三书尽糟粕。rú jūn xiōng zhōng yǒu yán huáng,lěng xiào sān shū jǐn zāo pò。
我闻上帝最好生,活人功多朝玉京。wǒ wén shàng dì zuì hǎo shēng,huó rén gōng duō cháo yù jīng。
请看耆叟至陶葛,神仙多是良医成。qǐng kàn qí sǒu zhì táo gé,shén xiān duō shì liáng yī chéng。
东西干戈二十秋,人无贫富眉长愁。dōng xī gàn gē èr shí qiū,rén wú pín fù méi zhǎng chóu。
千人幸有一人在,到处呻吟无歌讴。qiān rén xìng yǒu yī rén zài,dào chù shēn yín wú gē ōu。
遗黎若要家平康,但愿良医自天降。yí lí ruò yào jiā píng kāng,dàn yuàn liáng yī zì tiān jiàng。
不龟手药有灵时,好看良医作良相。bù guī shǒu yào yǒu líng shí,hǎo kàn liáng yī zuò liáng xiāng。

谢惠药

谢枋得

雪深不能馋黄精,天寒不能斸茯苓。xuě shēn bù néng chán huáng jīng,tiān hán bù néng zhǔ fú líng。
瑶草共食何日长,还丹独炼何时成?yáo cǎo gòng shí hé rì zhǎng,hái dān dú liàn hé shí chéng?
如来怜我似鹤形,指挥龙树露神灵。rú lái lián wǒ shì hè xíng,zhǐ huī lóng shù lù shén líng。
佛无老死无生灭,何用劳我以长生。fú wú lǎo sǐ wú shēng miè,hé yòng láo wǒ yǐ zhǎng shēng。

送半村厉元吉

谢枋得

十二街头三尺雪,骏马健行如跛鳖。shí èr jiē tóu sān chǐ xuě,jùn mǎ jiàn xíng rú bǒ biē。
生怀故人厉半村,拂袖前行何勇决。shēng huái gù rén lì bàn cūn,fú xiù qián xíng hé yǒng jué。
叠山居士强欲吟,冻笔如椎砚欲裂。dié shān jū shì qiáng yù yín,dòng bǐ rú chuí yàn yù liè。
京国青衫十载交,欲言不言情哽咽。jīng guó qīng shān shí zài jiāo,yù yán bù yán qíng gěng yàn。
愿君勿作绕指柔,愿君勿作在矿铁。yuàn jūn wù zuò rào zhǐ róu,yuàn jūn wù zuò zài kuàng tiě。
甘雨幽遐冤草苏,清风宇宙贪泉竭。gān yǔ yōu xiá yuān cǎo sū,qīng fēng yǔ zhòu tān quán jié。
循良讵困圣明时,玉烛光华待调燮。xún liáng jù kùn shèng míng shí,yù zhú guāng huá dài diào xiè。

题龟峰

谢枋得

三十二峰峰最高,脚踏高处真人豪。sān shí èr fēng fēng zuì gāo,jiǎo tà gāo chù zhēn rén háo。
远观灵山一培嵝,俯视彭蠡无波涛。yuǎn guān líng shān yī péi lǒu,fǔ shì péng lí wú bō tāo。
眼明始见沧海阔,心闲却怜人世劳。yǎn míng shǐ jiàn cāng hǎi kuò,xīn xián què lián rén shì láo。
后百千年谁独立,万古一览皆秋毫。hòu bǎi qiān nián shuí dú lì,wàn gǔ yī lǎn jiē qiū háo。

书林十景书林笔峰

谢枋得

巍巍文笔光书林,插空屹地皆天成。wēi wēi wén bǐ guāng shū lín,chā kōng yì dì jiē tiān chéng。
尖齐不假云烟敛,圆健何劳雨露深。jiān qí bù jiǎ yún yān liǎn,yuán jiàn hé láo yǔ lù shēn。
椽墨太阿窥小丑,书天不动龙蛇走。chuán mò tài ā kuī xiǎo chǒu,shū tiān bù dòng lóng shé zǒu。
何用蒙恬制作工,五色光芒焕星斗。hé yòng méng tián zhì zuò gōng,wǔ sè guāng máng huàn xīng dòu。

书林十景书林笔峰

谢枋得

元君吴老皆升真,民怀被德为斯亭。yuán jūn wú lǎo jiē shēng zhēn,mín huái bèi dé wèi sī tíng。
和烟芳草连天碧,笑日仙花满树春。hé yān fāng cǎo lián tiān bì,xiào rì xiān huā mǎn shù chūn。
前后古阴迎蓊郁,远近琅玕森玉立。qián hòu gǔ yīn yíng wěng yù,yuǎn jìn láng gān sēn yù lì。
祥风静定不见寒,凤尾婆娑暄暖日。xiáng fēng jìng dìng bù jiàn hán,fèng wěi pó suō xuān nuǎn rì。

书林十景书林笔峰

谢枋得

雄峰驰骤万马奔,浮空积翠如昆仑。xióng fēng chí zhòu wàn mǎ bēn,fú kōng jī cuì rú kūn lún。
中有一洼清且泚,天成不假钻锄痕。zhōng yǒu yī wā qīng qiě cǐ,tiān chéng bù jiǎ zuān chú hén。
神物深潜清彻底,霹雳电光生石齿。shén wù shēn qián qīng chè dǐ,pī lì diàn guāng shēng shí chǐ。
桃花飞雨三月红,汹涌湖光涨春水。táo huā fēi yǔ sān yuè hóng,xiōng yǒng hú guāng zhǎng chūn shuǐ。

书林十景书林笔峰

谢枋得

携锄凿破南山云,种来修竹凌青冥。xié chú záo pò nán shān yún,zhǒng lái xiū zhú líng qīng míng。
参天引风挺苍玉,匝地印月筛黄金。cān tiān yǐn fēng tǐng cāng yù,zā dì yìn yuè shāi huáng jīn。
清瘦何妨惟却俗,净扫胸中尘万斛。qīng shòu hé fáng wéi què sú,jìng sǎo xiōng zhōng chén wàn hú。
何当裁制十二筒,吹作来仪凤凰曲。hé dāng cái zhì shí èr tǒng,chuī zuò lái yí fèng huáng qū。

书林十景书林笔峰

谢枋得

岱嶂吞吐云烟迷,山川独胜东南奇。dài zhàng tūn tǔ yún yān mí,shān chuān dú shèng dōng nán qí。
银河倒泻风雨急,玉龙交战冰霜飞。yín hé dào xiè fēng yǔ jí,yù lóng jiāo zhàn bīng shuāng fēi。
巨流溅石驾空谷,仰望斯须突起粟。jù liú jiàn shí jià kōng gǔ,yǎng wàng sī xū tū qǐ sù。
西湖不羡冷泉亭,爽利可人清兴足。xī hú bù xiàn lěng quán tíng,shuǎng lì kě rén qīng xīng zú。

书林十景书林笔峰

谢枋得

路盘屈曲蛇行惊,岭危崒嵂龟纹真。lù pán qū qū shé xíng jīng,lǐng wēi zú lǜ guī wén zhēn。
俯窥毛悚超宇宙,仰扪手得探星辰。fǔ kuī máo sǒng chāo yǔ zhòu,yǎng mén shǒu dé tàn xīng chén。
斜阳堕块朱砂魄,暮霞几缕胭脂色。xié yáng duò kuài zhū shā pò,mù xiá jǐ lǚ yān zhī sè。
来朝海气泛扶桑,拥出金轮光赫赫。lái cháo hǎi qì fàn fú sāng,yōng chū jīn lún guāng hè hè。

书林十景书林笔峰

谢枋得

长虹跨陆登云衢,会同海宇皆车书。zhǎng hóng kuà lù dēng yún qú,huì tóng hǎi yǔ jiē chē shū。
日斜市溃夜喧息,月来云静天无疵。rì xié shì kuì yè xuān xī,yuè lái yún jìng tiān wú cī。
水劫金蟆形不槁,常生玉兔药常捣。shuǐ jié jīn má xíng bù gǎo,cháng shēng yù tù yào cháng dǎo。
可怜沧海几桑田,照耀古今人尽老。kě lián cāng hǎi jǐ sāng tián,zhào yào gǔ jīn rén jǐn lǎo。

书林十景书林笔峰

谢枋得

仰山梵刹万竹闲,巨鲸吸动天风寒。yǎng shān fàn shā wàn zhú xián,jù jīng xī dòng tiān fēng hán。
前声穿云出山久,后音待月挥槌难。qián shēng chuān yún chū shān jiǔ,hòu yīn dài yuè huī chuí nán。
长短轻重知多少,断续参差不奇偶。zhǎng duǎn qīng zhòng zhī duō shǎo,duàn xù cān chà bù qí ǒu。
敲残一百馀八声,树色模糊落星斗。qiāo cán yī bǎi yú bā shēng,shù sè mó hú luò xīng dòu。
80123456