古诗词

赠何古梅学医

谢枋得

永州何仙药最灵,神丸能溃邕州城。yǒng zhōu hé xiān yào zuì líng,shén wán néng kuì yōng zhōu chéng。
广西两道载清平,百万赤子荷更生。guǎng xī liǎng dào zài qīng píng,bǎi wàn chì zi hé gèng shēng。
笙鹤一去二百年,东南忽变为腥膻。shēng hè yī qù èr bǎi nián,dōng nán hū biàn wèi xīng shān。
为血为肉生灵苦,在者疮痍何日痊。wèi xuè wèi ròu shēng líng kǔ,zài zhě chuāng yí hé rì quán。
上界真人有同性,不学神仙学孔孟。shàng jiè zhēn rén yǒu tóng xìng,bù xué shén xiān xué kǒng mèng。
有术医国无人知,要为吾民救微命。yǒu shù yī guó wú rén zhī,yào wèi wú mín jiù wēi mìng。
察脉肥瘦韩子精,论疾阴阳子产明。chá mài féi shòu hán zi jīng,lùn jí yīn yáng zi chǎn míng。
神功端不让思邈,古道依然如宋清。shén gōng duān bù ràng sī miǎo,gǔ dào yī rán rú sòng qīng。
得钱卖药少取利,无钱乞药喜舍施。dé qián mài yào shǎo qǔ lì,wú qián qǐ yào xǐ shě shī。
好客来时入酒垆,无朋终日阅书市。hǎo kè lái shí rù jiǔ lú,wú péng zhōng rì yuè shū shì。
忆昔民生三皇前,下寿无疾享百年。yì xī mín shēng sān huáng qián,xià shòu wú jí xiǎng bǎi nián。
神人妙用不可见,《本草》、《灵》、《素》犹有传。shén rén miào yòng bù kě jiàn,běn cǎo líng sù yóu yǒu chuán。
古云医不通三书,世上断不服其药。gǔ yún yī bù tōng sān shū,shì shàng duàn bù fú qí yào。
如君胸中有炎、黄,冷笑三书尽糟粕。rú jūn xiōng zhōng yǒu yán huáng,lěng xiào sān shū jǐn zāo pò。
我闻上帝最好生,活人功多朝玉京。wǒ wén shàng dì zuì hǎo shēng,huó rén gōng duō cháo yù jīng。
请看耆叟至陶葛,神仙多是良医成。qǐng kàn qí sǒu zhì táo gé,shén xiān duō shì liáng yī chéng。
东西干戈二十秋,人无贫富眉长愁。dōng xī gàn gē èr shí qiū,rén wú pín fù méi zhǎng chóu。
千人幸有一人在,到处呻吟无歌讴。qiān rén xìng yǒu yī rén zài,dào chù shēn yín wú gē ōu。
遗黎若要家平康,但愿良医自天降。yí lí ruò yào jiā píng kāng,dàn yuàn liáng yī zì tiān jiàng。
不龟手药有灵时,好看良医作良相。bù guī shǒu yào yǒu líng shí,hǎo kàn liáng yī zuò liáng xiāng。
谢枋得

谢枋得

谢枋得(1226~1289年):南宋进士,江西信州弋阳人,字君直,号叠山,别号依斋,担任六部侍郎,聪明过人,文章奇绝;学通“六经”,淹贯百家,带领义军在江东抗元,被俘不屈,在北京殉国,作品收录在《叠山集》。 谢枋得的作品>>

猜您喜欢

和道士陈天隐

谢枋得

学道无魔道不成,神人得计是无名。xué dào wú mó dào bù chéng,shén rén dé jì shì wú míng。
光风自觉长潇洒,明月何曾有死生。guāng fēng zì jué zhǎng xiāo sǎ,míng yuè hé céng yǒu sǐ shēng。
早悟梅花难养性,何如福地别寻盟。zǎo wù méi huā nán yǎng xìng,hé rú fú dì bié xún méng。
梅花香里堪联句,莫笑人闲石鼎鸣。méi huā xiāng lǐ kān lián jù,mò xiào rén xián shí dǐng míng。

赠卜者魏易斋

谢枋得

伯阳曾著易参同,尽夺阴阳造化功。bó yáng céng zhù yì cān tóng,jǐn duó yīn yáng zào huà gōng。
白玉五城人可到,黄金一鼎道无穷。bái yù wǔ chéng rén kě dào,huáng jīn yī dǐng dào wú qióng。
先生救世心良苦,后派多才命必通。xiān shēng jiù shì xīn liáng kǔ,hòu pài duō cái mìng bì tōng。
魏本大名名易显,子明且为筮江东。wèi běn dà míng míng yì xiǎn,zi míng qiě wèi shì jiāng dōng。

示儿

谢枋得

门户兴衰不自由,乐天知命我无忧。mén hù xīng shuāi bù zì yóu,lè tiān zhī mìng wǒ wú yōu。
大儿安得孔文举,生子何如孙仲谋。dà ér ān dé kǒng wén jǔ,shēng zi hé rú sūn zhòng móu。
天上麒麟元有数,人闲豚犬不须愁。tiān shàng qí lín yuán yǒu shù,rén xián tún quǎn bù xū chóu。
养儿不教父之过,莫视诗书如寇雠。yǎng ér bù jiào fù zhī guò,mò shì shī shū rú kòu chóu。

示儿

谢枋得

千古兴亡我自知,一家消息又何疑。qiān gǔ xīng wáng wǒ zì zhī,yī jiā xiāo xī yòu hé yí。
古来圣哲少才子,世乱英雄多义儿。gǔ lái shèng zhé shǎo cái zi,shì luàn yīng xióng duō yì ér。
靖节少陵能自解,孔明王猛使人悲。jìng jié shǎo líng néng zì jiě,kǒng míng wáng měng shǐ rén bēi。
只虞错改金根字,焉用城南劝学诗。zhǐ yú cuò gǎi jīn gēn zì,yān yòng chéng nán quàn xué shī。

辞洞斋、华甫二刘兄惠寒衣

谢枋得

平生爱读龚胜传,进退存亡断得明。píng shēng ài dú gōng shèng chuán,jìn tuì cún wáng duàn dé míng。
范叔绨袍虽见意,大颠衣服莫留行。fàn shū tí páo suī jiàn yì,dà diān yī fú mò liú xíng。
此时要看英雄样,好汉应无儿女情。cǐ shí yào kàn yīng xióng yàng,hǎo hàn yīng wú ér nǚ qíng。
只愿诸贤扶世教,饿夫含笑死犹生。zhǐ yuàn zhū xián fú shì jiào,è fū hán xiào sǐ yóu shēng。

小孤山

谢枋得

人言此是海门关,海眼无涯骇众观。rén yán cǐ shì hǎi mén guān,hǎi yǎn wú yá hài zhòng guān。
天地偶然留砥柱,江山有此障狂澜。tiān dì ǒu rán liú dǐ zhù,jiāng shān yǒu cǐ zhàng kuáng lán。
坚如勇士专场立,危比孤臣末世难。jiān rú yǒng shì zhuān chǎng lì,wēi bǐ gū chén mò shì nán。
明日登峰须造极,渺观宇宙我心宽。míng rì dēng fēng xū zào jí,miǎo guān yǔ zhòu wǒ xīn kuān。

题东观壁

谢枋得

观外好看船往回,观中几度见桃开。guān wài hǎo kàn chuán wǎng huí,guān zhōng jǐ dù jiàn táo kāi。
常瞻紫气青牛去,又带白云黄鹤来。cháng zhān zǐ qì qīng niú qù,yòu dài bái yún huáng hè lái。
天地无情搔短发,古今多变付残杯。tiān dì wú qíng sāo duǎn fā,gǔ jīn duō biàn fù cán bēi。
醉中尚有醒时眼,不信玉山人可推。zuì zhōng shàng yǒu xǐng shí yǎn,bù xìn yù shān rén kě tuī。

题东观壁

谢枋得

老树犹能识道回,好怀清对碧天开。lǎo shù yóu néng shí dào huí,hǎo huái qīng duì bì tiān kāi。
青山绿水何人管,明月清风要我来。qīng shān lǜ shuǐ hé rén guǎn,míng yuè qīng fēng yào wǒ lái。
少日曾闻黄石教,平生几掷左慈杯。shǎo rì céng wén huáng shí jiào,píng shēng jǐ zhì zuǒ cí bēi。
道兄惯见人闲事,快抱棋枰信手推。dào xiōng guàn jiàn rén xián shì,kuài bào qí píng xìn shǒu tuī。

忠贤祠

谢枋得

正气冲融自一家,宦情儒墨共根芽。zhèng qì chōng róng zì yī jiā,huàn qíng rú mò gòng gēn yá。
身因世故归民社,道为时谋重圣涯。shēn yīn shì gù guī mín shè,dào wèi shí móu zhòng shèng yá。
千古寒光流夜月,满天馀彩漾晴霞。qiān gǔ hán guāng liú yè yuè,mǎn tiān yú cǎi yàng qíng xiá。
殷勤瞻拜诸公侧,送尽长林几晚鸦。yīn qín zhān bài zhū gōng cè,sòng jǐn zhǎng lín jǐ wǎn yā。

谢枋得

养口资身赖以桑,终成王道泽流长。yǎng kǒu zī shēn lài yǐ sāng,zhōng chéng wáng dào zé liú zhǎng。
吐丝不羡蜘蛛巧,饲叶频催织女忙。tǔ sī bù xiàn zhī zhū qiǎo,sì yè pín cuī zhī nǚ máng。
三起三眠时化运,一生一死命天常。sān qǐ sān mián shí huà yùn,yī shēng yī sǐ mìng tiān cháng。
待看献茧盆缫后,先与吾皇织衮裳。dài kàn xiàn jiǎn pén sāo hòu,xiān yǔ wú huáng zhī gǔn shang。

自况

谢枋得

手撚琪花吹玉萧,至人长与道逍遥。shǒu niǎn qí huā chuī yù xiāo,zhì rén zhǎng yǔ dào xiāo yáo。
黄云白鹤无拘束,闲看吴儿弄晚潮。huáng yún bái hè wú jū shù,xián kàn wú ér nòng wǎn cháo。

窗间戏题

谢枋得

云在青山自往还,鹤穿云外上青天。yún zài qīng shān zì wǎng hái,hè chuān yún wài shàng qīng tiān。
云来鹤去不相试,两个无心莫结缘。yún lái hè qù bù xiāng shì,liǎng gè wú xīn mò jié yuán。

题庆全庵其一

谢枋得

莲如君子甘离世,菊似逸民难出山。lián rú jūn zi gān lí shì,jú shì yì mín nán chū shān。
不信众芳□寂寞,天香流出满人间。bù xìn zhòng fāng jì mò,tiān xiāng liú chū mǎn rén jiān。

赏牡丹

谢枋得

兰佩蓉裳骨相寒,山中何日鼎成丹。lán pèi róng shang gǔ xiāng hán,shān zhōng hé rì dǐng chéng dān。
春深富贵花如此,一笑尊前醉眼看。chūn shēn fù guì huā rú cǐ,yī xiào zūn qián zuì yǎn kàn。

赏牡丹

谢枋得

洛阳园里草茵寒,梦想尧夫一寸丹。luò yáng yuán lǐ cǎo yīn hán,mèng xiǎng yáo fū yī cùn dān。
安得根头知上品,今人多是就花看。ān dé gēn tóu zhī shàng pǐn,jīn rén duō shì jiù huā kàn。
80123456