古诗词

过魏文贞公旧庄

张舜民

破屋居人少,柴门春草长。pò wū jū rén shǎo,chái mén chūn cǎo zhǎng。
儿童不识字,耕稼郑公庄。ér tóng bù shí zì,gēng jià zhèng gōng zhuāng。
张舜民

张舜民

张舜民 生卒年不详,北宋文学家、画家。字芸叟,自号浮休居士,又号矴斋。邠州(今陕西彬县)人。诗人陈师道之姊夫。英宗治平二年(1065)进士,为襄乐令。元丰中,环庆帅高遵裕辟掌机密文字。元祐初做过监察御史。为人刚直敢言。徽宗时升任右谏议大夫,任职七天,言事达60章,不久以龙图阁待制知定州。后又改知同州。曾因元祐党争事,牵连治罪,被贬为楚州团练副使,商州安置。后又出任过集贤殿修撰。 张舜民的作品>>

猜您喜欢

送辛著作罢荣河

张舜民

常笑三闾老大夫,枉将憔悴付江鱼。cháng xiào sān lǘ lǎo dà fū,wǎng jiāng qiáo cuì fù jiāng yú。
为儒须较身名重,入仕先将喜愠除。wèi rú xū jiào shēn míng zhòng,rù shì xiān jiāng xǐ yùn chú。
莫顾他门堪炙手,且教我腹可回车。mò gù tā mén kān zhì shǒu,qiě jiào wǒ fù kě huí chē。
此行愧乏琼瑶赠,聊比诗人一束刍。cǐ xíng kuì fá qióng yáo zèng,liáo bǐ shī rén yī shù chú。

秋晚三首

张舜民

久雨秋深对晚晴,近山昏黑远山明。jiǔ yǔ qiū shēn duì wǎn qíng,jìn shān hūn hēi yuǎn shān míng。
滩头艇子排行系,水底鱼儿作队行。tān tóu tǐng zi pái xíng xì,shuǐ dǐ yú ér zuò duì xíng。
衰柳带风犹喜舞,残蝉送日尚能鸣。shuāi liǔ dài fēng yóu xǐ wǔ,cán chán sòng rì shàng néng míng。
角冠藜杖何为者,独向溪边忘姓名。jiǎo guān lí zhàng hé wèi zhě,dú xiàng xī biān wàng xìng míng。

秋晚三首

张舜民

官事私忧总不论,每于楼上到黄昏。guān shì sī yōu zǒng bù lùn,měi yú lóu shàng dào huáng hūn。
江城日暮须吹角,野寺僧归自掩门。jiāng chéng rì mù xū chuī jiǎo,yě sì sēng guī zì yǎn mén。
秋晚山川多草木,年丰场圃足鸡㹠。qiū wǎn shān chuān duō cǎo mù,nián fēng chǎng pǔ zú jī tún。
人生几有渊明乐,稚子迎门酒满樽。rén shēng jǐ yǒu yuān míng lè,zhì zi yíng mén jiǔ mǎn zūn。

秋晚三首

张舜民

谁把霜林染得红,更栽绿竹与长松。shuí bǎ shuāng lín rǎn dé hóng,gèng zāi lǜ zhú yǔ zhǎng sōng。
家家白酒连宵醉,处处新禾彻夜舂。jiā jiā bái jiǔ lián xiāo zuì,chù chù xīn hé chè yè chōng。
半落园林悬橘柚,低回门巷映芙蓉。bàn luò yuán lín xuán jú yòu,dī huí mén xiàng yìng fú róng。
沙鸥性在终难狎,只解沙头印脚踪。shā ōu xìng zài zhōng nán xiá,zhǐ jiě shā tóu yìn jiǎo zōng。

题三水县舍左几著作

张舜民

还乡去日正迟迟,枉道相过慰所思。hái xiāng qù rì zhèng chí chí,wǎng dào xiāng guò wèi suǒ sī。
历国聘君良自苦,敝衣怀组欲谁欺。lì guó pìn jūn liáng zì kǔ,bì yī huái zǔ yù shuí qī。
白杨叶上三更雨,黄菊风前一酒卮。bái yáng yè shàng sān gèng yǔ,huáng jú fēng qián yī jiǔ zhī。
莫道相逢是容易,与君头鬓各丝丝。mò dào xiāng féng shì róng yì,yǔ jūn tóu bìn gè sī sī。

中宫致斋

张舜民

重重绛阙隐琳房,落絮飞花日正长。zhòng zhòng jiàng quē yǐn lín fáng,luò xù fēi huā rì zhèng zhǎng。
著作未谙青琐闼,祠官还伴紫微郎。zhù zuò wèi ān qīng suǒ tà,cí guān hái bàn zǐ wēi láng。
林藏鹎鴂随莺转,风引酴醾助酒香。lín cáng bēi jué suí yīng zhuǎn,fēng yǐn tú mí zhù jiǔ xiāng。
十载京城倦游客,不知身世在何乡。shí zài jīng chéng juàn yóu kè,bù zhī shēn shì zài hé xiāng。

吕子固小女哀辞

张舜民

伯道无儿可典刑,中郎有女最聪明。bó dào wú ér kě diǎn xíng,zhōng láng yǒu nǚ zuì cōng míng。
季拿却返商山葬,阿软空留洛下情。jì ná què fǎn shāng shān zàng,ā ruǎn kōng liú luò xià qíng。
令祖六男皆磊落,名孙一女又凋零。lìng zǔ liù nán jiē lěi luò,míng sūn yī nǚ yòu diāo líng。
茫茫此理终难问,忍听人间哭子声。máng máng cǐ lǐ zhōng nán wèn,rěn tīng rén jiān kū zi shēng。

双松堂

张舜民

叹息前人布政优,手栽松竹助清幽。tàn xī qián rén bù zhèng yōu,shǒu zāi sōng zhú zhù qīng yōu。
当年拨土人何在,今日捎云势未休。dāng nián bō tǔ rén hé zài,jīn rì shāo yún shì wèi xiū。
直干几排雷雨怒,细声常伴管弦愁。zhí gàn jǐ pái léi yǔ nù,xì shēng cháng bàn guǎn xián chóu。
若为唤起王摩诘,画个浮休倚白头。ruò wèi huàn qǐ wáng mó jí,huà gè fú xiū yǐ bái tóu。

赐资治通鉴呈范淳父学士

张舜民

通鉴初成赐近臣,不遗疏贱布恩均。tōng jiàn chū chéng cì jìn chén,bù yí shū jiàn bù ēn jūn。
我投淮水五千里,君滞周南二十春。wǒ tóu huái shuǐ wǔ qiān lǐ,jūn zhì zhōu nán èr shí chūn。
东观汗青身是梦,西宫削稿事如新。dōng guān hàn qīng shēn shì mèng,xī gōng xuē gǎo shì rú xīn。
细思当日修书者,只有三人今一人。xì sī dāng rì xiū shū zhě,zhǐ yǒu sān rén jīn yī rén。

邓正字宅见刘明复所画麓山秋景

张舜民

洛阳才子见长沙,自识中丹鬓未华。luò yáng cái zi jiàn zhǎng shā,zì shí zhōng dān bìn wèi huá。
文武才全皆不试,丹青笔妙更谁加。wén wǔ cái quán jiē bù shì,dān qīng bǐ miào gèng shuí jiā。
老杉列在堂皇上,小景将归学士家。lǎo shān liè zài táng huáng shàng,xiǎo jǐng jiāng guī xué shì jiā。
我有故山常自写,免教魂梦落天涯。wǒ yǒu gù shān cháng zì xiě,miǎn jiào hún mèng luò tiān yá。

感时事戏作

张舜民

少年辛苦校虫鱼,晚岁雕虫耻壮夫。shǎo nián xīn kǔ xiào chóng yú,wǎn suì diāo chóng chǐ zhuàng fū。
自是诸生犹习气,果然紫诏尽驱除。zì shì zhū shēng yóu xí qì,guǒ rán zǐ zhào jǐn qū chú。
酒间李贺皆投笔,地下班扬亦引车。jiǔ jiān lǐ hè jiē tóu bǐ,dì xià bān yáng yì yǐn chē。
唯有少陵顽钝叟,静中吟撚白髭须。wéi yǒu shǎo líng wán dùn sǒu,jìng zhōng yín niǎn bái zī xū。

真州仪真观

张舜民

闻说仙乡接濑乡,闲游诗侣礼虚皇。wén shuō xiān xiāng jiē lài xiāng,xián yóu shī lǚ lǐ xū huáng。
三潮宝派通胥浦,万叶灵杉蔽蜀冈。sān cháo bǎo pài tōng xū pǔ,wàn yè líng shān bì shǔ gāng。
天地杳冥供写像,江山回合助灵祥。tiān dì yǎo míng gōng xiě xiàng,jiāng shān huí hé zhù líng xiáng。
五云送入蓬莱岛,留与人间作道场。wǔ yún sòng rù péng lái dǎo,liú yǔ rén jiān zuò dào chǎng。

离真州

张舜民

日日北风吹上水,年年客思搅新秋。rì rì běi fēng chuī shàng shuǐ,nián nián kè sī jiǎo xīn qiū。
山长水远连三楚,物态人情又一州。shān zhǎng shuǐ yuǎn lián sān chǔ,wù tài rén qíng yòu yī zhōu。
隔岸晚峰如见揖,并船孤鹜似相留。gé àn wǎn fēng rú jiàn yī,bìng chuán gū wù shì xiāng liú。
因知景略非前达,身后犹须具十牛。yīn zhī jǐng lüè fēi qián dá,shēn hòu yóu xū jù shí niú。

和喻明仲马上吹笛

张舜民

越客思归黯不平,闲持长笛写秦声。yuè kè sī guī àn bù píng,xián chí zhǎng dí xiě qín shēng。
羡君气海如斯壮,博我词锋莫敢争。xiàn jūn qì hǎi rú sī zhuàng,bó wǒ cí fēng mò gǎn zhēng。
江上梅花开又落,陇头流水咽还惊。jiāng shàng méi huā kāi yòu luò,lǒng tóu liú shuǐ yàn hái jīng。
岂知不寐鳏鱼眼,独坐山堂对月明。qǐ zhī bù mèi guān yú yǎn,dú zuò shān táng duì yuè míng。

题木居士

张舜民

波穿火透本无奇,初见潮州刺史诗。bō chuān huǒ tòu běn wú qí,chū jiàn cháo zhōu cì shǐ shī。
当日老翁终不免,后来居士欲奚为。dāng rì lǎo wēng zhōng bù miǎn,hòu lái jū shì yù xī wèi。
山中雷雨谁宜主,水底蛟龙睡不知。shān zhōng léi yǔ shuí yí zhǔ,shuǐ dǐ jiāo lóng shuì bù zhī。
若使天年俱自遂,如今已复长孙枝。ruò shǐ tiān nián jù zì suì,rú jīn yǐ fù zhǎng sūn zhī。