古诗词

祝英台近·闺怨

黎廷瑞

彩云空,香雨霁。cǎi yún kōng,xiāng yǔ jì。
一梦千年事。yī mèng qiān nián shì。
碧幌如烟,却扇试新睡。bì huǎng rú yān,què shàn shì xīn shuì。
恁时杨柳阑干,芙蓉池馆,还只似、如今天气。nèn shí yáng liǔ lán gàn,fú róng chí guǎn,hái zhǐ shì rú jīn tiān qì。
远山翠。yuǎn shān cuì。
空相思,淡扫修眉,盈盈照秋水。kōng xiāng sī,dàn sǎo xiū méi,yíng yíng zhào qiū shuǐ。
落日西风,借问雁来未。luò rì xī fēng,jiè wèn yàn lái wèi。
只愁雁到来时,又无消息,只落得,一番憔悴。zhǐ chóu yàn dào lái shí,yòu wú xiāo xī,zhǐ luò dé,yī fān qiáo cuì。
黎廷瑞

黎廷瑞

宋饶州鄱阳人,字祥仲。度宗咸淳七年进士。为肇庆府司法参军。入元,隐居不仕。有《芳洲集》。 黎廷瑞的作品>>

猜您喜欢

花时留郡归已初夏即事六首

黎廷瑞

多年不访凤山春,清赏归时肯见分。duō nián bù fǎng fèng shān chūn,qīng shǎng guī shí kěn jiàn fēn。
伏虎移来湖上石,瑞龙飞下海南云。fú hǔ yí lái hú shàng shí,ruì lóng fēi xià hǎi nán yún。
眼根磊落祛尘翳,鼻观清虚发妙闻。yǎn gēn lěi luò qū chén yì,bí guān qīng xū fā miào wén。
坐对翛然谁与语,绿阴蝴蝶自成群。zuò duì xiāo rán shuí yǔ yǔ,lǜ yīn hú dié zì chéng qún。

送李性夫赴召时李以端午采药后行

黎廷瑞

蜃沉海底气升霏,消得皇皇四牡驰。shèn chén hǎi dǐ qì shēng fēi,xiāo dé huáng huáng sì mǔ chí。
此去玉堂成故事,未应金马待多时。cǐ qù yù táng chéng gù shì,wèi yīng jīn mǎ dài duō shí。
愿储救世三年艾,更采销兵万岁芝。yuàn chǔ jiù shì sān nián ài,gèng cǎi xiāo bīng wàn suì zhī。
特报明时端不负,古今良相即良医。tè bào míng shí duān bù fù,gǔ jīn liáng xiāng jí liáng yī。

春意郊行

黎廷瑞

卯酒醒来欲午天,意行平陆自悠然。mǎo jiǔ xǐng lái yù wǔ tiān,yì xíng píng lù zì yōu rán。
近山欲雨有远意,老树得春还少年。jìn shān yù yǔ yǒu yuǎn yì,lǎo shù dé chūn hái shǎo nián。
蝶化不知何宇宙,蜗争难到好林泉。dié huà bù zhī hé yǔ zhòu,wō zhēng nán dào hǎo lín quán。
令人长羡崆峒叟,万壑松风打昼眠。lìng rén zhǎng xiàn kōng dòng sǒu,wàn hè sōng fēng dǎ zhòu mián。

淮南夜泊

黎廷瑞

低篷矮艇载诗翁,又泊淮南港汊东。dī péng ǎi tǐng zài shī wēng,yòu pō huái nán gǎng chà dōng。
月黑荒村行独虎,云深远渚拍低鸿。yuè hēi huāng cūn xíng dú hǔ,yún shēn yuǎn zhǔ pāi dī hóng。
诗书落落心如梗,天地悠悠鬓欲蓬。shī shū luò luò xīn rú gěng,tiān dì yōu yōu bìn yù péng。
辗转孤衾无限恨,客中此夜与谁同。niǎn zhuǎn gū qīn wú xiàn hèn,kè zhōng cǐ yè yǔ shuí tóng。

和张君春晚园

黎廷瑞

知道芳菲只恁休,也应秉烛及春游。zhī dào fāng fēi zhǐ nèn xiū,yě yīng bǐng zhú jí chūn yóu。
来牛去马乾坤老,旧燕新鸿岁月流。lái niú qù mǎ qián kūn lǎo,jiù yàn xīn hóng suì yuè liú。
千里空劳芳草梦,一樽聊慰落花愁。qiān lǐ kōng láo fāng cǎo mèng,yī zūn liáo wèi luò huā chóu。
桃源只在扁舟外,说着仙郎却缪悠。táo yuán zhǐ zài biǎn zhōu wài,shuō zhe xiān láng què móu yōu。

归来

黎廷瑞

曾奏明光忝末科,青山回首已霜荷。céng zòu míng guāng tiǎn mò kē,qīng shān huí shǒu yǐ shuāng hé。
偷生甚愧秋胡妇,拊事总成春梦婆。tōu shēng shén kuì qiū hú fù,fǔ shì zǒng chéng chūn mèng pó。
早慕功名成事少,晚谈空妙得心多。zǎo mù gōng míng chéng shì shǎo,wǎn tán kōng miào dé xīn duō。
斜阳一曲归牛背,笑杀南山白石歌。xié yáng yī qū guī niú bèi,xiào shā nán shān bái shí gē。

过采石怀太白

黎廷瑞

骑驴花县不相容,却驾长鲸戏远空。qí lǘ huā xiàn bù xiāng róng,què jià zhǎng jīng xì yuǎn kōng。
采石钓船还夜月,青山破墓几秋风。cǎi shí diào chuán hái yè yuè,qīng shān pò mù jǐ qiū fēng。
平生赏识惟狂客,他日功名付令公。píng shēng shǎng shí wéi kuáng kè,tā rì gōng míng fù lìng gōng。
千载英雄长不死,长庚光彻紫霄中。qiān zài yīng xióng zhǎng bù sǐ,zhǎng gēng guāng chè zǐ xiāo zhōng。

送人之淮南

黎廷瑞

淮南稍觉故人稀,几度拿舟愿辄违。huái nán shāo jué gù rén xī,jǐ dù ná zhōu yuàn zhé wéi。
王粲去乡应有恨,邴原避地岂无依。wáng càn qù xiāng yīng yǒu hèn,bǐng yuán bì dì qǐ wú yī。
稻迷绛国鸿初下,酒满江城蟹正肥。dào mí jiàng guó hóng chū xià,jiǔ mǎn jiāng chéng xiè zhèng féi。
想见临风重回首,芝山日日白云飞。xiǎng jiàn lín fēng zhòng huí shǒu,zhī shān rì rì bái yún fēi。

次韵答王子贤所寄五首

黎廷瑞

钓竿闲却下渔矶,采采香芹不自肥。diào gān xián què xià yú jī,cǎi cǎi xiāng qín bù zì féi。
举步毫厘千里错,回头四十二年非。jǔ bù háo lí qiān lǐ cuò,huí tóu sì shí èr nián fēi。
已将明镜悲华发,更遣缁尘染素衣。yǐ jiāng míng jìng bēi huá fā,gèng qiǎn zī chén rǎn sù yī。
饥食肉糜应是好,倚门日日望儿归。jī shí ròu mí yīng shì hǎo,yǐ mén rì rì wàng ér guī。

次韵答王子贤所寄五首

黎廷瑞

牛奋箕张谤易生,更堪枉矢与搀枪。niú fèn jī zhāng bàng yì shēng,gèng kān wǎng shǐ yǔ chān qiāng。
五穷缱绻奴休送,三至仓皇母亦惊。wǔ qióng qiǎn quǎn nú xiū sòng,sān zhì cāng huáng mǔ yì jīng。
逸少自惭君有誓,李期谁谓尔孤鸣。yì shǎo zì cán jūn yǒu shì,lǐ qī shuí wèi ěr gū míng。
东风吹尽芝山雪,略放梅花一树明。dōng fēng chuī jǐn zhī shān xuě,lüè fàng méi huā yī shù míng。

次韵答王子贤所寄五首

黎廷瑞

夜读新诗重惘然,绝怜尘土过年年。yè dú xīn shī zhòng wǎng rán,jué lián chén tǔ guò nián nián。
月供那有千壶俸,日费元无一块钱。yuè gōng nà yǒu qiān hú fèng,rì fèi yuán wú yī kuài qián。
庞老何心更城府,陶公素志只园田。páng lǎo hé xīn gèng chéng fǔ,táo gōng sù zhì zhǐ yuán tián。
桃源不在乾坤外,欲问渔郎觅钓船。táo yuán bù zài qián kūn wài,yù wèn yú láng mì diào chuán。

九月六日发舟齐山下呈祝静得蔡君瑞

黎廷瑞

齐山山下泊扁舟,尚想三生杜牧游。qí shān shān xià pō biǎn zhōu,shàng xiǎng sān shēng dù mù yóu。
南雁唤回千载梦,西风扫碎一江秋。nán yàn huàn huí qiān zài mèng,xī fēng sǎo suì yī jiāng qiū。
黄花落落如相逼,嘉节匆匆也合酬。huáng huā luò luò rú xiāng bī,jiā jié cōng cōng yě hé chóu。
准拟峨眉亭上去,买鱼沽酒浣羁愁。zhǔn nǐ é méi tíng shàng qù,mǎi yú gū jiǔ huàn jī chóu。

金陵陈月观同年三首

黎廷瑞

已是收枰敛手时,更堪拈起著残棋。yǐ shì shōu píng liǎn shǒu shí,gèng kān niān qǐ zhù cán qí。
露盘不解相如渴,桃实难充曼倩饥。lù pán bù jiě xiāng rú kě,táo shí nán chōng màn qiàn jī。
吾末如何真已矣,是知不可复为之。wú mò rú hé zhēn yǐ yǐ,shì zhī bù kě fù wèi zhī。
令人长愧商山叟,四海清夷只茹芝。lìng rén zhǎng kuì shāng shān sǒu,sì hǎi qīng yí zhǐ rú zhī。

金陵陈月观同年三首

黎廷瑞

深衣社里强婆娑,误了东皋雨一蓑。shēn yī shè lǐ qiáng pó suō,wù le dōng gāo yǔ yī suō。
麟也可为宣父泣,凤兮须信接舆歌。lín yě kě wèi xuān fù qì,fèng xī xū xìn jiē yú gē。
怀金暂乐忧方大,投璧能全碎已多。huái jīn zàn lè yōu fāng dà,tóu bì néng quán suì yǐ duō。
此去修行留得力,世间知己是天魔。cǐ qù xiū xíng liú dé lì,shì jiān zhī jǐ shì tiān mó。

金陵陈月观同年三首

黎廷瑞

莫道桐花楝实清,比量腐鼠不堪争。mò dào tóng huā liàn shí qīng,bǐ liàng fǔ shǔ bù kān zhēng。
鬼应勿复揶揄汝,人亦真难驾驭卿。guǐ yīng wù fù yé yú rǔ,rén yì zhēn nán jià yù qīng。
犬子何心求狗监,獾郎到处有鱼羹。quǎn zi hé xīn qiú gǒu jiān,huān láng dào chù yǒu yú gēng。
白云满地江湖阔,著我逍遥自在行。bái yún mǎn dì jiāng hú kuò,zhù wǒ xiāo yáo zì zài xíng。